Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tổng thanh tra La trằn trọc nghe ngóng một phen, vất vả lắm mới thăm dò được, công ty đổi chủ.
Mà bà chủ mới nhậm chức chính là Cẩm Sơ Tranh lão ta dự định khai trừ kia.
Tổng thanh tra La bị dọa đến hai chân run lên, tê cả da đầu.
Tổng thanh tra La còn chưa kịp cứu vớt một chút, thì bộ phận nhân sự đã ra thông báo.
Không có bất kỳ uyển chuyển nào, ngay thẳng biểu thị tổng thanh tra La quấy rối nhân viên nữ trong lúc làm việc, hành vi ác liệt, lấy việc công làm việc tư...
Tổng thanh tra La bị khai trừ, hơn nữa còn mất sạch thanh danh, bị đuổi ra khỏi công ty.
Thực tập sinh bộ phận sáng tạo, nhảy lên trở thành bà chủ công ty, lần này không ít người đều cảm thấy áp lực.
Dồn dập nhớ lại xem mình có từng đắc tội với cô không.
Những phòng ban khác còn tốt, không tiếp xúc nhiều.
Nhưng bộ phận sáng tạo thì hay rồi.
Đặc biệt là cái đám ngồi lê tám chuyện nhai đi nhai lại, thời thời khắc khắc đều chịu dày vò.
Nhưng mà bọn họ chờ mấy ngày, cũng không đợi được bất cứ tin tức gì, giống như Sơ Tranh đã quên bọn họ rồi vậy.
Sơ Tranh ngược lại rất muốn khai trừ hết đám người này đi.
Nhưng lão tổng tiền nhiệm run rẩy ngăn cản cô, bộ phận sáng tạo rất quan trọng, nếu như khai trừ toàn bộ, thì công ty sẽ chịu tổn thất rất nghiêm trọng.
Công ty này do một tay ông ta dốc sức gây dựng nên, cho dù hiện tại đã bán đi, thì cũng không thể hành hạ như thế được.
Lão tổng tiền nhiệm chỉ thiếu khóc thành tiếng.
Sơ Tranh có chút sợ lão tổng tiền nhiệm bỏ gánh không làm, đến lúc đó cô còn phải tìm người đến quản thì quá phiền phức, cho nên đành phải từ bỏ quyết định này.
Sơ Tranh: “...”
Sau đó Sơ Tranh ngẫm lại chợt thấy không đúng lắm, cô cũng không phải đến kiếm tiền!
...
Một bên khác, Tiếu Trạch thật lâu không chờ được tin tức.
“Công ty quảng cáo bên kia có tin tức gì không?”
Tiếu Trạch hỏi đồng nghiệp của mình, nhiều ngày như vậy, sao một chút động tĩnh cũng không có?
“Không biết, không liên lạc với chúng ta.” Đồng nghiệp nói: “Cậu nói xem công ty này cũng coi như có danh tiếng, sao lại phạm sai lầm kiểu đó?”
Tiếu Trạch không đáp lời này: “Cậu đi liên lạc một chút, hỏi bọn họ xử lý như thế nào.”
Đồng nghiệp thở dài: “Được rồi. À đúng, vừa rồi có một mỹ nữ họ Ninh tìm cậu, còn tặng cho cậu cái này.”
Người kia chỉ vào đồ trên bàn, cười đến có chút không hảo ý: “Lợi hại nha, nhanh như vậy đã có mỹ nữ mới theo đuổi? Theo tôi thấy, mỹ nữ này cũng không tệ, cậu cũng đừng ôm lấy người trước kia không buông, người ta đều đã đội nón xanh cho cậu, cậu còn nghĩ đến người ta làm gì, không phải phí tâm tư sao?”
Đồng nghiệp vỗ vỗ bả vai Tiếu Trạch rời đi.
Đoạn thời gian trước cảm xúc của Tiếu Trạch không tốt, bọn họ kêu đi uống rượu, mới biết được Tiếu Trạch thất tình, bạn gái còn đội nón xanh cho hắn ta.
Tiếu Trạch chưa từng dẫn bạn gái đến gặp bọn họ, chỉ biết là Tiếu Trạch có một cô bạn gái rất ngoan.
Không nghĩ tới cuối cùng lại là một kết cục như thế.
Tiếu Trạch nhìn đồ trên bàn, không biết đang suy nghĩ gì.
Mấy phút sau, đồng nghiệp kia sắc mặt cổ quái trở về.
“Tiếu Trạch...”
“Thế nào?”
“Công ty quảng cáo bên kia nói... Muốn kiện cậu.”
Đáy lòng Tiếu Trạch hơi lộp bộp một chút.
...
“Sơ... Cẩm tổng.” Vạn Tiêu Tiêu đẩy cửa ra, thò cái đầu nhỏ vào: “Cái kia, Tiếu Trạch ở dưới lầu muốn gặp cô.”
“Gặp tôi làm gì? Muốn ăn đòn?”
Vạn Tiêu Tiêu xấu hổ, cô ấy bây giờ còn có chút đần độn đây, mình đi lên làm trợ lý thế nào vậy.
Cùng là thực tập sinh.
Làm sao tiểu đồng bọn của mình lại nhảy lên làm bà chủ của công ty?
Đây quả thực là còn kỳ huyễn hơn cả phim truyền hình.
Vạn Tiêu Tiêu cẩn thận hỏi: “Vậy... Có gặp không?”
“Không gặp.”
Chó điên mà cũng đòi gặp ta, ta làm gì có nhiều thời gian như vậy.
“...”
Vạn Tiêu Tiêu lui ra ngoài.
Sơ Tranh thượng vị chuyện đầu tiên chính là khai trừ tên sắc lang tổng thanh tra La kia.
Chuyện thứ hai chính là kết thúc hợp tác với công ty Tiếu Trạch, cũng muốn kiện Tiếu Trạch lừa gạt.
Đương nhiên đằng sau chuyện này Vạn Tiêu Tiêu cảm thấy Sơ Tranh chỉ là hù dọa Tiếu Trạch.
Bởi vì Sơ Tranh căn bản không tìm luật sư, chỉ cho người nói với bên công ty kia như thế.
Tiếu Trạch lúc ấy thấy Sơ Tranh chưa biết là gặp ai, lại hỏi thăm người khác được, người đi cùng cũng là thực tập sinh, hắn ta chỉ cần mua chuộc người kia, sau đó bên hắn ta đổi giọng, một mực chắc chắn là bọn họ nghe lầm, công ty quảng cáo bên kia, làm thế nào cũng phải cho hắn ta một cách nói.
Công ty sẽ không vì hai thực tập sinh, mà từ bỏ đơn hàng bên này của họ.
Cuối cùng sẽ chỉ là bọn họ xui xẻo.
Lúc trước nguyên chủ vì cơ hội thực tập này, mà cố gắng nỗ lực bao nhiêu, Tiếu Trạch rất rõ ràng.
Chỉ cần hắn ta không hé miệng, hắn ta tin tưởng sớm muộn gì cô cũng đến cầu xin hắn ta.
Nhưng Tiếu Trạch không ngờ tới, sự tình lại tiến triển thành thế này.
Hắn ta trằn trọc nghe ngóng một phen, mới biết được chuyện công ty quảng cáo đổi chủ.
Hơn nữa người này là bạn gái cũ của hắn ta.
Chuyện này bảo Tiếu Trạch làm sao tiếp thu được.
Chuyện này so với chuyện cô có người khác bên ngoài còn khó tiếp nhận hơn.
Sơ Tranh không gặp Tiếu Trạch, Tiếu Trạch cũng không đi, liền ở phía dưới chờ.
“Con chó kia... Tiếu Trạch vẫn đang ở đó?”
Sơ Tranh hỏi Vạn Tiêu Tiêu.
“... Vâng.” Chó gì? Vừa rồi cô đang muốn mắng chửi người sao? Vạn Tiêu Tiêu không dám hỏi: “Cẩm tổng, nếu không hay là đi gặp một chút đi, nếu cứ tiếp tục như thế, sẽ ảnh hưởng không tốt.”
Chỉ sợ đến lúc đó lại truyền ra lời đồn không dễ nghe.
Sơ Tranh cân nhắc lại: “Chờ người trong công ty về hết, rồi gọi hắn lên đây.”
“Vâng.”
Vạn Tiêu Tiêu ra ngoài, trông coi người của công ty tan tầm, nhưng mà chờ hơn nửa ngày, người của công ty cũng không đi bao nhiêu, toàn bộ đều đang tăng ca vì một hạng mục.
Sơ Tranh chờ đến không kiên nhẫn được nữa.
Kéo cửa ra ngoài.
“Bọn họ làm gì thế?” Tan tầm mà cũng không chịu đi?
“Tăng ca.” Vạn Tiêu Tiêu nói.
“Tăng ca cái gì? Ai quy định?” Lão đại Sơ Tranh triển khai toàn bộ khí thế: “Bảo bọn họ tan tầm hết đi.”
Vạn Tiêu Tiêu: “...”
Ông chủ cũ hận không thể để nhân viên một ngày 24 giờ đều tăng ca.
Vạn Tiêu Tiêu đi thông báo tin tức này.
Một đám người đều có chút đần độn.
Nhưng bà chủ bảo tan tầm, không cần tăng ca, đương nhiên vui mừng, một đám người lập tức giải tán.
“Bà chủ thật tốt!”
“Bà chủ vạn tuế!”
Chờ đám người này rời đi, Sơ Tranh chỉ huy Vạn Tiêu Tiêu: “Cô đi tắt hết camera giám sát đi.”
Vạn Tiêu Tiêu kinh dị: “Cẩm tổng... cô muốn làm gì?”
Sơ Tranh lạnh lùng liếc nhìn cô ấy một cái: “Đi làm.”
Vạn Tiêu Tiêu có chút sợ hãi ánh mắt kia của Sơ Tranh, vô thức đi làm.
...
Tiếu Trạch bị dẫn vào văn phòng.
Cô gái ngồi sau bàn làm việc, đôi chân thon dài thẳng trùng điệp, gác trên bàn làm việc, nơi cô ngồi, tựa như đang ngồi trên vương tọa.
Dung mạo của cô không có bao nhiêu biến hóa, nhưng thân khí chất kia, làm cho cô nhìn như biến thành người khác.
Thanh nhã lạnh nhạt, tự phụ ưu nhã.
Tuyệt đại giai nhân, u cư ở vô cốc.
“Sơ Tranh.” Tiếu Trạch bước nhanh mấy bước, giọng điệu vừa vội vàng vừa nghi ngờ: “Rốt cuộc em đang làm gì thế? Đây là chuyện gì?”
Hắn ta đến nhà cô từ thời cao trung.
Cha mẹ cô chính là giáo viên bình thường.
Chỉ có thể được coi là gia đình thường thường bậc trung.
Sao cô có thể đột nhiên nhảy lên trở thành bà chủ của một công ty.
Cô gái phía sau bàn làm việc thần sắc lãnh đạm: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”
Tiếu Trạch nhớ đến chính sự: “Em muốn kiện anh?”
Sơ Tranh đúng lý hợp tình nói: “Anh lừa gạt phỉ báng, vì sao tôi không thể kiện anh?”
“Lừa gạt phỉ báng?” Tiếu Trạch nhíu mày: “Anh lừa gạt phỉ báng lúc nào?”