Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
Mẹ Lâm đầu tiên là đánh giá Sơ Tranh một phen, rồi nói liên miên lải nhải bảo cô ăn sáng.
Mẹ Lâm lần này được nghỉ phép, sẽ ở nhà vài ngày.
Buông đồ xuống lại bắt đầu thu dọn phòng.
Sơ Tranh yên lặng ăn bữa sáng, nhìn mẹ Lâm đi tới đi lui trong gian phòng.
Xong rồi xong rồi.
Nếu bà ấy phát hiện ra mình lén giấu thẻ người tốt, thì có thể tức giận đến nhảy dựng lên không?
Sơ Tranh cảm thấy rất có thể.
Nghĩ đến hình ảnh kia...
Thật là ồn ào!
“Tranh Tranh, sao phòng con lại không mở được?”
“Khóa hỏng.” Sơ Tranh thuận miệng đáp một tiếng.
“Ôi... vậy để mẹ gọi người đến sửa.” Mẹ Lâm nói là làm, lập tức lật điện thoại di động tìm người tới sửa.
Sơ Tranh: “...”
Sơ Tranh chờ khi mẹ Lâm vào toilet, cấp tốc mở cửa phòng.
Dường như Khương Lương vừa bị đánh thức, ngồi ở trên giường, mờ mịt nhìn cô.
Sơ Tranh đội mũ lên đầu cho hắn, vén chăn lên, trực tiếp ôm người lên.
Thân thể Khương Lương bỗng nhiên bay lên, đôi mắt hơi trừng lớn.
“Đừng lên tiếng.” Trước khi hắn lên tiếng, Sơ Tranh nhắc nhở hắn.
Sơ Tranh ôm hắn đi ra ngoài, mở cửa phòng, thả người ở bên ngoài.
Sơ Tranh hôn hắn một cái: “Về nhà ngủ đi.”
Cửa nhà khép lại trong tầm mắt mờ mịt của Khương Lương.
Khương Lương: “???”
Sao hắn giống như vừa nằm mơ thế nhỉ?
-
Sơ Tranh tránh khỏi mẹ Lâm lải nhải, trở về phòng vào game.
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương: Điện thoại của anh hình như rơi ở chỗ em.
Sơ Tranh lên mạng, tin nhắn của Khương Lương đúng lúc gửi tới.
Sơ Tranh hơn một lần hoài nghi có phải Khương Lương gắn máy theo dõi cho cô không.
Sơ Tranh tìm trên giường một vòng, sờ được điện thoại ở dưới chăn.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Lát nữa em đưa qua cho anh.
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương: Không sao, dù sao cũng không có ai tìm anh, nếu Phồn Phồn gọi điện thoại em tắt đi là được.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Phồn Phồn là ai?
Lại còn gọi thân mật như thế!
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương: Hạ Mộc Phồn.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Ồ.
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương: Vừa rồi... là mẹ em về sao?
Khương Lương hỏi rất cẩn thận, hắn nghe thấy bên ngoài có âm thanh, nên mới tỉnh lại.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Ừ.
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương:...
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương: Cái kia...
Sơ Tranh nghiêng chân ngồi trên ghế, một tay nắm lấy con chuột, tùy tiện nhấn trong giao diện.
Cô nhấn xong một vòng, phía sau từ “cái kia” của Khương Lương vẫn không thấy nói tiếp.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Kia cái gì.
Sơ Tranh đợi gần một phút, Khương Lương bên kia mới hồi âm.
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương: Anh... anh bây giờ là bạn trai của em sao?
Bạn trai có thể tùy tiện ôm ôm hôn hôn, sờ tóc...
Sơ Tranh nghĩ nghĩ, kéo căng khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc đánh chữ.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Anh muốn làm bạn gái cũng được.
【 Trò chuyện riêng 】 Khương Lương:...
Có lẽ Khương Lương bị hai chữ bạn gái kia làm cho kinh sợ, nửa ngày sau cũng không trả lời lại.
Sơ Tranh cũng không quản hắn, ấn mở “Ta Là Một Cái Acc Nhỏ“.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Giúp tôi thu một bộ trang bị đỉnh cấp của Kiếm sư.
【 Trò chuyện riêng 】 Ta Là Một Cái Acc Nhỏ: Bát Phương Thần Ẩn?
【 Trò chuyện riêng 】 Ta Là Một Cái Acc Nhỏ: Cô cũng không phải là Kiếm sư, cần cái này làm gì?
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Quang Minh Thần Quyết.
【 Trò chuyện riêng 】 Ta Là Một Cái Acc Nhỏ:????
【 Trò chuyện riêng 】 Ta Là Một Cái Acc Nhỏ: Đại lão, bộ trang bị này vẫn chưa ra mắt đâu, tôi thu kiểu gì được?
Phía trên vừa thả tin tức ra, chờ đổi mới thì ít nhất phải hơn hai tháng nữa.
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Ồ.
【 Trò chuyện riêng 】 Ta Là Một Cái Acc Nhỏ:...
Chữ “ồ” này của đại lão biểu đạt cái thì thế?
Nhưng mà không quá hai ngày, Ta Là Một Cái Acc Nhỏ đột nhiên phát hiện game đã đổi mới!
Quang Minh Thần Quyết cũng ra rồi!
Cái này không giống với kịch bản lúc trước của công ty game nha!!
【 Trò chuyện riêng 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Bây giờ có thể thu được chưa?
【 Trò chuyện riêng 】 Ta Là Một Cái Acc Nhỏ:...
Loại trang bị này thu thập rất phiền phức.
Sơ Tranh mới không tự tìm phiền toái.
Lúc đầu cô muốn để công ty game trực tiếp cho cô một bộ.
Nhưng mà người bên kia nói không được, như thế sẽ phá hư cân bằng trong game.
Sơ Tranh: “???”
Ta là bà chủ đấy được không?!
Từ chối ta là có ý gì nha!
Người phụ trách dùng cả sinh mệnh để làm game, đứng trên bệ cửa sổ tầng hai mươi mấy, vừa khóc vừa gào, nếu cô cứ nhất định muốn làm như thế, hắn sẽ nhảy xuống dưới cho cô xem.
Về sau Sơ Tranh nghĩ lại.
Nếu trực tiếp đưa thì có vẻ quá rẻ tiền.
Như thế làm sao thẻ người tốt có thể cảm thấy cô là người tốt được.
【...】 Rột cuộc tiểu tỷ tỷ có hiểu lầm gì với cái từ người tốt này rồi?
...
Gần đây Ứng Trạch rất không may mắn, cái tài khoản bị đổi tên kia không thể dùng nữa, chỉ có thể dùng accc nhỏ cấp bậc thấp hơn, khi online đều chỉ có thể ẩn thân.
Chuyện thành chiến, Ứng Trạch vẫn cảm thấy là do Sơ Tranh làm, dù sao cái tên “Ta Là Tra Nam” kia quá rõ ràng.
Lúc đầu hắn dự định dỗ dành cô trong thế giới thực, ai biết cô lại đối xử với mình như thế.
【 Trò chuyện riêng 】 Một Mình Quy Tâm: Thanh Hoan.
【 Trò chuyện riêng 】 Tam Nguyệt Thanh Hoan: Vô Ngân, anh lên mạng rồi?
【 Trò chuyện riêng 】Một Mình Quy Tâm: Em đang làm gì thế?
【 Trò chuyện riêng 】 Tam Nguyệt Thanh Hoan: Em không làm gì cả, sao thế?
【 Trò chuyện riêng 】Một Mình Quy Tâm: Vậy giúp anh thăng cấp được không?
【 Trò chuyện riêng 】 Tam Nguyệt Thanh Hoan: Ôi, nhưng em sắp phải ra ngoài, xin lỗi nha Vô Ngân, anh đợi đến buổi tối em về cùng anh luyện cấp được không?
Giọng điệu của Tam Nguyệt Thanh Hoan rất kiên nhẫn.
Mặc dù Ứng Trạch có chút không thoải mái, nhưng cũng không thức giận, còn căn dặn cô ta đi ra ngoài cẩn thận một chút.
Thế nhưng Ứng Trạch chờ đến tối, cũng không chờ được Tam Nguyệt Thanh Hoan.
Thời gian kế tiếp, mỗi lần hắn tìm Tam Nguyệt Thanh Hoan, cô ta đều đáp lại rất nhanh, ngôn từ vô cùng tri kỷ, nhưng bảo cô ta tới, thì cô ta lại tìm đủ loại lý do để từ chối
Ứng Trạch biết cấp bậc của mình bây giờ không được, nhưng hắn vẫn có thể đi luyện.
Chưa qua được mấy ngày, Ứng Trạch đột nhiên nhận được ảnh chụp màn hình bạn bè gửi tới.
Tam Nguyệt Thanh Hoan nói với hắn có chuyện cần offline, nhưng thật ra lại cùng người chơi khác đánh BOSS.
【 Thông báo 】 Người chơi [ Đệ Nhất Bảng Thần Hào] thắp sáng nhà nhà đốt đèn, đèn Khổng Minh sắp rơi xuống ngẫu nhiên.
Ứng Trạch thần sắc âm trầm nhìn đèn Khổng Minh rơi xuống đầy trời.
Lúc đầu cô nói với mình thế nào?
Cha mẹ chỉ là nhân viên công ty bình thường, bởi vì ở cùng một cái chung cư, mà nơi này cũng không phải chung cư cao cấp gì, nên Ứng Trạch cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng nhân viên bình thường mà lại có tiền vậy sao?
Đáy lòng Ứng Trạch có một loại phẫn nộ vì bị lừa dối.
Khi ở cùng với mình, cũng không thấy cô tiêu tiền gì.
Sao bây giờ lại đốt tiền đến cỡ đó?
【 Thế giới 】 Một Quả Dưa Leo: Đại lão 66666.
【 Thế giới 】 Đệ Nhất Bảng Phong Vân: Tiểu tỷ tỷ cô nhiều tiền thiêu đến hoảng sao?
【 Thế giới 】Bao Nhiêu Tiền Cũng Không Bán: Ta vừa mới thấy đại lão và Khương Lương ở cùng nhau, cái này mẹ nó là xung quan nhất nộ vi lam nhan* nha!
(*Đại khái là một phen nổi giận vì lam nhan)
【 Thế giới 】 Ta Siêu Cấp Đáng Yêu: Xung quan nhất nộ dùng như thế sao?
【 Thế giới 】Bao Nhiêu Tiền Cũng Không Bán: Không cần để ý chi tiết, hiểu ý tứ là được.
【 Thế giới 】 Độc Bá Nhất Phương: Tiểu bạch kiểm.
【 Thế giới 】 Huyễn Ảnh Trục Phong: Khương Lương ngươi bị người bao nuôi sao?
【 Thế giới 】 Khương Lương: Tiểu bạch kiểm thông thường là nam sinh dung mạo đẹp, vậy ta liền coi như ngươi đang khen ta đẹp. Dù sao ngươi có muốn bị gọi là tiểu bạch kiểm cũng không được.
【 Thế giới 】 Độc Bá Nhất Phương: Ta không phải loại người không biết xấu hổ như ngươi.
【 Thế giới 】 Khương Lương: Ngươi không có mặt mũi chứ sao.
【 Thế giới 】 Độc Bá Nhất Phương: Khương Lương ngươi chờ đó cho lão tử!