Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 828: Chương 828: Võng hồng đầu bảng (14)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Số người xem ở phòng livestream này không nhiều, nhưng comment thì không ít.

[ Hôm nay chủ bá khắc cái gì? ]

[ Tôi cảm thấy là con thỏ. ]

[ A a a nam thần livestream, liếm bình phong, khen thưởng, một con rồng đi lên! ]

[ Lão công, muốn ôm một cái ]

[ Lão công à, xin anh nhìn màn hình một chút được không! Thâm tình nhìn chăm chú. jpg]

[ Sắp đến thời điểm chứng minh tốc độ tay rồi, các vị tình địch, chuẩn bị xong chưa? ]

[ Lão công rất đẹp trai ]

Comment đa phần đều khen rất đẹp trai.

Trong đó xen lẫn loại câu như “lão công rất đẹp trai” “lão công cầu ôm một cái” “Vì sao lão công ta chưa tới cưới ta” “mối tình đầu của lão công là ta, không được phản bác” vân vân...

Sơ Tranh mặt không cảm xúc nhìn.

Lúc này cô dừng lại, một số người vẫn luôn đi theo cô cũng tiến vào.

[ Có phải Thần Tài ở đây không? Đi ra chưa? ]

[ Hình như chưa. ]

[ Thần Tài không xem mỹ nữ sao? ]

[ Má ơi! Anh trai này thật đẹp a! Cong cong. ]

[ Thần Tài cũng muốn cong sao? ]

Khán giả ban đầu có chút ngơ ngác.

[ Đây là tình địch từ nơi nào xuất hiện? ]

[ Thần Tài tới? ]

[ Thần Tài là ai? ]

[ Chính là người lúc trước khen thưởng rất nhiều... Thần Tài muốn giúp đỡ lão công bọn ta sao? ]

Người đàn ông trong màn hình, vẫn không hề ngẩng đầu nhìn lên màn hình, tự nhiên không biết trong comment phát sinh cái gì, chuyên chú khắc tượng gỗ trong tay.

Tượng gỗ vốn không có hình dạng gì, trong tay hắn, dần dần có hình dạng.

Thẻ người tốt hiện tại dựa vào bán nghệ cầu sinh sao?

Không sai.

Chủ bá này chính là thẻ người tốt của cô.

Làm cô còn tưởng rằng thẻ người tốt trâu bò như vậy thì phải có cái nghề nghiệp gì ghê gớm lắm, kết quả là cho cô xem cái này.

Từ sau khi bọn họ tách ra, Phó Trì chưa từng liên lạc với cô.

Giống như những lời nói lúc trước, đều là vì hắn muốn làm yên lòng cô mà thôi.

Sơ Tranh xoa xoa tay, kéo giao diện nạp tiền ra.

Nhóc con nhà mình, mình nuôi!

Nạp tiền!

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×1]

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×2]

[ Thần Tài tặng... ]

Thế là đám dân mạng đuổi theo Sơ Tranh hơn nửa ngày phát hiện, rốt cuộc Sơ Tranh cũng bắt đầu phá sản.

Nhưng mà...

Đối tượng phá sản này hình như có điểm là lạ!

Trước đó Thần Tài đều xem các tiểu mỹ nữ da trắng mỹ mạo chân dài.

Sao hiện tại lại đột nhiên xem tiểu ca ca rồi?

Nhưng tiểu ca ca này nhìn thật đẹp...

...

Phó Trì khắc xong một bức tượng gỗ điêu khắc, đặt nó ở nơi cách ống kính gần nhất, để mọi người có thể trông thấy, thứ hôm nay khắc chính là một con thỏ nhỏ.

Phó Trì bày ra xong, nhìn về phía màn hình.

Trước kia comment trên màn hình đều lấy “lão công” làm mở đầu.

Hôm nay đại đa số comment lại lấy “Thần Tài” làm mở đầu.

Phó Trì nhíu mày, comment nhảy quá nhanh, sau khi không nhìn ra là cái gì, hắn mở mic: “Mười phút sau liên kết lên trang web.”

[ Ngao ngao ngao!! Lão công phù hộ cho tốc độ đường truyền của em không ngỏm củ tỏi đi ]

[ Chỉ có một cái sao? Hôm nay còn gì nữa không?! ]

“Hôm nay chỉ có một cái.”

Phó Trì nhìn màn hình, trên mặt hắn cũng không có quá nhiều biểu lộ, thậm chí cũng không mở photoshop, nhưng dưới ống kính, vẫn là giá trị nhan sắc thần tiên, khiến cho tim người ta đập thình thịch.

[ Lão công, hôm nay em có thể có được anh không?! ]

[ Mấy người đừng đoạt với tôi! Hôm nay lão công là của tôi!! ]

Phó Trì không tiếp tục nhìn màn hình, dùng máy tính đăng nhập vào trang web nào đó, bắt đầu liên kết thông tin.

Phó Trì lui ra ngoài, liền nhìn thấy trên màn hình trực tiếp không ngừng nhảy lên đặc hiệu.

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×26]

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×27]

[ Thần Tài tặng... ]

Thần Tài?

Đây chính là người vừa rồi bọn họ nói đến?

Cho dù Phó Trì livestream kiểu này, đồ vật nhìn qua không có chút thú bị gì, nhưng chỉ bằng gương mặt này, cũng có không ít người tặng quà, cũng không hề ít hơn những nữ chủ bá kia đâu.

Lâu đài xa hoa là món cao nhất trong top quà tặng, Phó Trì tự nhiên gặp rồi, nhưng mà...

Hắn còn chưa từng thấy ai tặng như thế.

Phó Trì ấn mở tư liệu của Thần Tài ra nhìn một chút.

Trừ giới tính nam, ánh vàng rực rỡ của cấp bậc tiêu phí, cùng một cái avatar của người mới bắt đầu, thì không có những thứ khác.

Phó Trì gửi một tin nhắn riêng qua để cảm ơn.

Đối phương đáp lại rất nhanh.

[ Tin nhắn ] Thần Tài: Không có phúc lợi?

[ Tin nhắn ] Kinh Hạc Tầm:???

[ Tin nhắn ] Thần Tài: Những chủ bá khác đều có phúc lợi thêm vào, anh không có?

[ Tin nhắn ] Kinh Hạc Tầm: Không có. Cảm ơn.

Phó Trì đóng tin nhắn lại, không có ý định đáp lại.

Hắn cho rằng Thần Tài này sẽ tức giận, ai biết đối phương lại liên tiếp tặng thêm mười cái lâu đài xa hoa nữa.

[ Xong rồi xong rồi, chắc chắn Thần Tài coi trọng nhóc con nhà chúng ta rồi. ]

[ Nhóc con không thể làm gay! Mẹ không cho phép, nhóc con đẹp mắt như vậy, nhất định phải độc thân!! ]

[ A a a a ta cướp được ha ha ha ha!! Trụ cột tinh thần của ngày hôm nay! ]

Khi mọi người vây xem thổ hào phá sản, thì con thỏ nhỏ vừa rồi Phó Trì điêu khắc, đã bị người lấy được.

Trên comment lại ồn ào ầm ĩ, mọi người bắt đầu nhảy vào commenr.

Bảo Phó Trì khắc thêm một cái nữa.

Một cái hoàn toàn không thỏa mãn được bọn họ.

“Hôm nay còn có việc, không khắc.” Phó Trì không nhanh không chậm nói: “Trong tiệm còn có những cái khác, mọi người có thể chọn, đều do chính tôi khắc.”

[ Nó không giống! Em muốn nhìn thấy lão công khắc! ]

[ Lão công anh đừng đi! ]

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×51]

[ Thần Tài tặng chủ bá lâu đài xa hoa ×52]

Khi Phó Trì đóng livestream, vừa vặn trông thấy trên màn hình nhảy ra số 52.

Nhưng một giây sau liền không thấy tăm hơi đâu nữa.

Phó Trì không để chuyện này trong lòng, mở điện thoại ra, lục tìm trong danh bạ.

...

Sơ Tranh lăn lộn trên giường hai vòng, tâm tình càng thêm phiền muộn.

Thẻ người tốt thậm chí ngay cả phúc lợi cũng không cho ta!!

Yêu thương hắn không công!

Học một số chủ bá khác đi!

Nhưng nếu hắn thật sự cho, Sơ Tranh cảm thấy mình sẽ càng tức giận hơn.

Leng keng ——

Sơ Tranh ấn mở tin nhắn.

Phó Trì gửi tới.

Còn tưởng rằng hắn chạy trốn rồi chứ...

Phó Trì: Ngủ chưa?

Sơ Tranh: Chưa.

Phó Trì: Trò chuyện?

Sơ Tranh: Trò chuyện gì?

Phó Trì: Cô có yêu cầu gì với bạn đời?

Yêu cầu?

Đầu ngón tay Sơ Tranh điểm trên điện thoại một cái, chậm rãi đánh chữ.

Sơ Tranh: Bạn đời tương lại của tôi không phải là anh sao?

Gần một phút sau bên kia mới đáp lại.

Phó Trì: Ừ.

Phó Trì: Cô có yêu cầu gì với tôi? Có gì thích, không thích, tôi sẽ tận lực dựa theo yêu cầu của cô.

Phó Trì đổi cách hỏi khác.

Sơ Tranh: Nghe lời.

Tôi chỉ có yêu cầu này.

Không có yêu cầu gì khác.

Anh chỉ cần ngoan ngoãn giúp tôi dùng tiền, thì anh chính là một người tốt!

【 Tiểu tỷ tỷ, cô không có quyền lợi phát thẻ người tốt. 】

Sơ Tranh: “...”

Đều là người, dựa vào cái gì mà kỳ thị ta! Là ta quá ưu tú sao?!

【...】 Cả trời ưu tú cũng chẳng tú qua cô.

Phó Trì hỏi một câu, Sơ Tranh đáp một câu.

Phó Trì đại khái là thật sự xem Sơ Tranh như người sẽ sống cùng mình đến hết đời này, hỏi thăm đến phi thường cẩn thận.

Cô thích gì.

Không thích gì.

Hắn cũng không phải loại thích hỏi quanh co lòng vòng, mà là hỏi rất ngay thẳng bằng phẳng.

Ý tứ của lời trong lời ngoài chính là: Hiện tại tôi không thích cô, nhưng tôi sẽ xem cô như vợ mình mà đối đãi, sẽ từ từ hiểu rõ cô, thích cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.