Nói một chút về Huyết Ảnh Hồng Liên, Huyết Ảnh Hồng Liên là người của gia tộc Cố Lam và hiện tại cũng là người thuộc gia tộc Cố Lam còn sống duy nhất.
Tuy là người con duy nhất của dòng chính nhưng lại là con gái, không chỉ như thế tu vi năm đó của Huyết Ảnh Hồng Liên cũng chỉ ở mức trung còn không bằng người chị họ thuộc dòng bên Cố Lam Hạ Nhược.
Năm đó biết bao nhiêu người cho rằng có thể dòng bên của Cố Lam chắc chắn sẽ trở thành dòng chóng vì Cố Lam Hạ Nhược thật sự rất mạnh, có thể ngang ngửa với hai anh em song sinh nhà Trần gia. Ai mà ngờ được sau này Huyết Ảnh Hồng Liên lại trở thành bất khả chiến bại như thế còn giết cả 3000 tu giả gần như nhuộm cả Cố Lạp thành.
Năm đó Huyết Ảnh Hồng Liên trước khi có được cái danh đó tuy rằng không mạnh nhưng lại không có điên cuồng đến mức đó, ai mà ngờ được có được sức mạnh thì như một người điên giết người không chớp mắt.
Còn cái danh Huyết Ảnh Hồng Liên được tất cả mọi người đặt cho cô gái năm đó chỉ là vì nghe nói cô ta không quá thích người khác gọi cái tên khi xưa của mình.
Còn vì sao lại gọi là Huyết Ảnh Hồng Liên thì cũng không sâu xa mấy, chủ yếu mỗi khi Huyết Ảnh Hồng Liên đồ sát người thì đều mặc một bộ hán phục màu đỏ rực, sau khi giết người xong sẽ để lại một bông sen trắng. Bông sen trắng nằm trong vũng máu của nạn nhân từ từ mà chuyển màu, như một đóa hoa sen trắng thuần khiết vì nằm trên máu mày nhiễm thành màu sắc đỏ.
Rốt cuộc không ai biết vì sao cô ta lại để hoa sen trắng ở lại, nhưng có một điều mà bây giờ hầu như toàn bộ tu giả ở thế giới tu chân hiện đại này đều không biết về tin tức của Huyết Ảnh Hồng Liên.
Nếu bạn đang thắc mắc tên của Huyết Ảnh Hồng Liên là gì? Hay cô ta là ai mà có sức mạnh tu vi vượt qua mọi người như thế thì bây giờ bạn cũng sẽ được biết.
Cô ta tên là Cố Lam Hạ Hạ!
Vốn đang bàn chuyện về Huyết Ảnh Hồng Liên thì bỗng dưng tiếng chuông báo động có kẻ đột nhập được lắp trong biệt thự này vang lên.
Trần Tử Lâm nở một nụ cười như gặp phải chuyện gì vô cùng thú vị, gã nói: “Thật không ngờ bao nhiêu năm nay chẳng có ai có gan đột nhập vào Trần gia mà hôm nay cư nhiên có một người dám làm như thế. Chắc hẳn rất thú vị đây.”
Gã lấy ra một tấm bùa, tấm bùa nhanh chống cháy đi gã vốn đang ngồi trên sofa đối diện với Trần Tử Lam cũng biến mất.
Trần Tử Lam vẻ mặt không chút thay đổi đứng dậy đi xuống nhà bếp, chuyện này cũng không cần đến lượt anh lo chỉ dựa cào Tử Lâm cũng bắt được kẻ đột nhập rồi.
Còn vì sao mà Trần Tử Lam lại chắc chắn như vậy vì nếu kẻ đột nhập là người mạnh thì chắc chắn sẽ không có làm nên báo động như thế này.
Anh từ máy pha cà phê tự động lấy một ly cà phê, vừa định nhấp một ngụm thì anh cảm thấy có gì đó hình như không đúng ở đây.
Tiếng reo báo động lúc nãy hình như không chỉ có tiếng báo động có kẻ đột nhập mà còn có cả tiếng thông báo reo lên khi gặp yêu tinh vào nhà như thế này.
Ngay lập tức Trần Tử Lam không nghĩ ngợi gì nhiều mà bỏ ly cà phê còn chưa uống được một ngụm rồi lấy ra một lá bùa, cũng như Trần Tử Lâm lá vừa cháy thì anh cũng biến mất.
Nơi này là nơi mà ba anh em bọn họ sau khi rời khỏi thành phố nơi Trần gia ở và quyết định lên Thủ Đô đã mua hẳn căn biệt thự này. Sống trong ngôi nhà này tuyệt đối không dưới năm năm Trần Tử Lâm và Trần Tử Lam đều quen thuộc địa hình bên trong nhà.
Vừa thấy thân ảnh của Trần Tử Lâm thì Trần Tử Lam đã vội cảnh cáo: “Em cẩn thận, cô ta là yêu tinh đã hóa hình người đấy.”
Trên vai của Trần Tử Lâm có ba vết cào, tuy không đến mức chảy máu, nhưng lực đạo của chủ nhân tạo ra nó thì không hề nhẹ một tẹo nào.
Trần Tử Lâm gào: “Anh xem em còn nhường con gái đến như thế nhưng cô ta một câu cũng chẳng nói với em.”
Trần Tử Lam nhíu mày hỏi: “Sau em biết người ta là nữ?”
“Anh quên em còn khứu giác rất nhạy à?! Sao anh mau quên thế chúng ta cũng chỉ ngưng chủ đề đó cách đây mười lăm phút thôi.”
Không phải là Trần Tử Lam không nhớ mà do anh không ngờ tới ngay cả giới tính Vĩ cũng không có phản đối.
Anh chú ý quan sát người đang đấu với Trần Tử Lâm. Người này đúng thật là con gái khung xương nhỏ như thế, chỉ là anh không đoán ra được nguyên thần của yêu thú này là loại yêu thú gì.
Đông Nhi đúng thật cả thấy chuyện này vô cùng mệt mỏi. Chỉ có mấy tiếng đã bị buộc phải học hết phong tục tập quán nơi này không chỉ thế mà còn bắt ép người ta đến biệt thự này xem coi người mà chủ nhân đang tìm đang bình yên hay sao.
Lần đầu đi không có kinh nghiệm nên mới vị phát hiện dễ dàng như thế.