Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 255: Chương 255: Khuynh thành Quỷ Y (20)




Thượng Trầm nhìn Hạ Hạ cả người như con mèo nhỏ không biết chui vào bếp than nào mà dính một ít lọ trên mặt không biết nên nói gì.

Chủ yếu là vì bây giờ cô có hơi đáng yêu.

Hạ Hạ lau lau một ít lọ trên mặt mình, sau đó phủi phủi y phục, cô quay sang nói với Thượng Trầm: “Chỗ của anh có y phục của nữ nhân không?”

Sắc mặt của Thượng Trầm rất vi diệu, nơi này của hắn không có lấy một nữ nhân à không bây giờ thì có một người duy nhất là cô rồi, nhưng mà lúc trước không có nên hắn làm gì có y phục của nữ nhân mà đưa cho cô chứ?

Bộ dạng của Hạ Hạ không tính là quá khó coi, chỉ là có một ít tro bụi dính vào y phục cô trông hơi không sạch một chút.

Dù gì người này cũng đến chữa bệnh cho mình, lại vì mình mà luyện đan thất bại khiến bản thân như thế cũng không thể ủy khuất người ta được. Thượng Trầm nói: “Hay ngươi thay y phục nam trước lát nữa ta bảo Giang Tam mua y phục nữ cho ngươi.”

Hạ Hạ hỏi: “Y phục nam? Của ngươi sao?”

Người Hạ Hạ nhỏ nhắn hơn người Thượng Trầm rất nhiều, hơn nữa chiều cao của cô cũng chỉ tới cổ của hắn nếu mặc y phục của hắn chỉ sợ là tà áo của y phục chơi trò lếch dưới đất cho dơ hề hề thôi.

Nhưng mà trong phủ cũng không có người nào có vóc dáng gần gần với cô, hình như y phục lúc trước hắn mặc không vừa cũng bảo Giang Tam mang đi đốt hết rồi chẳng còn ở trong tủ nữa.

Hết cách Thượng Trầm nói: “Ngươi vào tắm trước đi, ta đi mua y phục cho ngươi.”

Hạ Hạ ồ lên một tiếng, tỉnh bơ nói: “Ta không biết chỗ tắm là chỗ nào.”

Thế là Thượng Trầm nhận mệnh đưa cô đến phòng của mình rồi bảo hạ nhân chuẩn bị nước tắm cho cô.

Hạ Hạ chẳng thấy thú vị nói: “Ta vốn tưởng nơi này của ngươi sẽ có một nơi tắm riêng biệt đàng hoàng chứ.”

Thượng Trầm lạnh mật trả lời: “Có nhưng nơi đó không thích hợp cho ngươi đâu.” hắn ghét bỏ nói: “Toàn là mùi thuốc!”

Xem ra nơi đó chắc là chỗ tắm thuốc riêng dành cho Thượng Trầm, không ngờ hắn ngoài uống thuốc bổ kèm theo ra thì còn tắm cả thuốc nữa.

Nhưng rất tiếc mấy thứ đó cũng chẳng giúp ít gì trong việc giải độc, nhưng nếu đúng nguyên liệu thì có thể làm chậm khả năng phát độc của Băng Cốt giảm tối thiểu khả năng Thượng Trầm mất kiểm soát.

Tuy nhiên cái gì sử dụng lâu dài nhất là thuốc càng sử dụng lâu thì sinh ra miễn dịch, Thượng Trầm có lẽ dùng tắm thuốc gần mười năm rồi nên độc Băng Cốt kia cũng sinh ra miễn dịch mất rồi.

Có điều những y giả kia có lẽ không lợi hại lắm nên không thể đoán chính xác, khả năng người bảo Thượng Trầm tắm thuốc mà nguyên liệu thuốc cực kỳ chính xác chính là sư phụ Tiêu Lượng Sơn Tiêu thần y mà thôi.

Lúc Hạ Hạ đang ngâm mình ở trong phòng thì Thượng Trầm mua y phục về gặp một vấn đề rất to lớn.

Ai đưa y phục vào cho cô đây?. Ủng hộ chính chủ vào ngay # TгЦмtгuуen .VИ #

Hạ nhân của hắn cũng toàn là nam nhân, hắn không thích đưa cho những kẻ đó đưa vào cho cô một chút nào.

Dù không biết vì sao nhưng Thượng Trầm không thích.

Hắn đành ở cửa gọi Hạ Hạ: “Mộng Y Y mau ra lấy y phục.”

Hạ Hạ ở bên trong hết sức cạn lời, cô nói: “Ngươi bảo ta ra lấy y phục kiểu gì đây?”

“Mặc y phục vừa rồi của ngươi ra mà lấy.”

“Ta bảo hạ nhân ngươi lấy đi giặt rồi.”

Thượng Trầm: “...”

Hắn nhìn y phục trên tay mình, y phục cũng im lặng nhìn lại hắn.

Thật ra là do hắn tưởng tượng thôi làm gì có y phục thành tinh nào mà biết nói, biết nhìn cơ chứ. Nhưng mà Thượng Trầm hắn thật sự không biết nói gì trong hoàn cảnh này nữa.

Có lẽ biết hắn đang rối rắm chuyện gì tiếng Hạ Hạ vang lên: “Có vách ngăn che lại ngươi sợ cái gì? Cứ máng y phục lên vách ta tự động lấy.”

Đúng rồi, có vách ngăn giữa phòng ngủ và chỗ tắm hắn sợ cái gì cơ chứ?

Thượng Trầm hít một hơi thật sâu không hiểu sao mà khẩn trương đi vào phòng, trong lòng Thượng Trầm tự nhủ 7749 lần câu: “Ta không nhìn thấy, ta không nhìn thấy.”

Khi thành công máng y phục lên vách ngăn, Thượng Trầm như trút bỏ được gắng nặng, hắn lau mồ hôi vô hình ở trên trán ngồi lên bàn chờ Hạ Hạ.

Khi Hạ Hạ bước ra thì đã thấy Giang Tam mang trà vào và đang rót cho Thượng Trầm rồi. Mà cô phải công nhận Thượng Trầm chính là thẳng nam không thể sai đi đâu được, y phục mà hắn mua cho cô là y phục của tiêu thư khuê cát và nó màu hồng phấn.

Cô thở dài, níu níu góc áo y phục cho hắn xem: “Ngươi sao không nói rõ là y phục nữ hiệp, mua loại tiểu thư khuê cát ta làm sao đánh nhau?”

Thượng Trầm chột dạ mà uống một ngụm trà, hắn thật ra quên nói với chủ tiệm y phục là y phục dành cho nữ tu giả. Thật ra cũng không phải do hắn, chỉ là hắn vừa vào tiệm vừa bảo chủ tiệm bán cho hắn y phục nữ nhân thì chủ tiệm đã bảo đây là loại tốt nhất trong tiệm nên hắn không ngần ngại mà mua thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.