Đêm đó quả nhiên là có tiếng trẻ con khóc, Vạn Cố Trì ngay lập tức ẩn thân đi tìm xem tiếng khóc rốt cuộc phát ra từ đâu.
Y trong lúc vô tình đi ngang qua phòng Hạ Hạ liền cảm nhận được một nguồn ma khí, tuy không nhiều giống như nó bị rò rỉ một ít ra ngoài, tuy nhiên đối với lượng ma khí đó thì đối với một nơi chỉ có người sống không phải tu tiên giả thì quả thật có gì đó mờ ám.
Van Cố Trì ngay lập tức xông vào phòng của Hạ Hạ thì thấy cô đang nằm một góc cạnh bàn còn đệ tử Dạ Nhạc thì nằm ngất ở trên giường.
Hai người đều y phục chỉnh tề không phải bộ dáng chuẩn bị đi ngủ, y đi đến gần chỗ của Hạ Hạ, tay đưa ra để ngay mũi cô.
Hô hấp rất đều nhìn giống như ngủ vậy, cứ như thế y đi đến chỗ Dạ Nhạc thì phát hiện hắn cũng có tình trạng giống Hạ Hạ.
Vạn Cố Trì nhíu mày bay ra ngoài đến phòng của Chúc Tử Đan, ngoài phòng của Chúc Tử Đan cũng có ma khí, hơn nữa khi Vạn Cố Trì vào phòng cô nàng thì cũng phát hiện Chúc Tử Đan có tình trạng giống hệt Hạ Hạ và Dạ Nhạc.
Đều giống như đang chuẩn bị làm cái gì đó sau đó thì lại bất tỉnh, hô hấp rất đều tựa như đang ngủ.
Tình trạng này là thế nào?
Tiếng khóc của trẻ con vốn đã dừng bây giờ lại tự dưng vang lên, Vạn Cố Trì nhíu mày tay cầm chặt thanh kiếm của mình.
Vạn Cố Trì nghe theo âm thanh đi đến phòng của y. Tiếng trẻ con này là phát ra từ ngay phòng của y?!
Không thể nào, rõ ràng khi tiếng trẻ con vang lên thì Vạn Cố Trì đang ở trong phòng rồi mới đi ra tìm tiếng khóc phát ra từ nơi nào.
Chẳng lẽ y chỉ đi ngang qua phòng của Hạ Hạ và Chúc Tử Đan thôi mà nhi quỷ đã đột nhập vào phòng của y.
Vạn Cố Trì vừa định muốn xông vào phòng thì bỗng dưng trong đầu y vang lên tiếng nói của Hạ Hạ.
“Đừng vào trong!”
Chân vừa nhấc lên một bước của Vạn Cố Trì ngay lập tức thu lại, y ngó nhìn xung quanh thì chẳng thấy bóng dáng Hạ Hạ đâu.
Chẳng lẽ là y nghe nhằm.
Như biết nghi hoặc của Vạn Cố Trì, Hạ Hạ nói: “Ngươi nghe ta, ngươi đã lạt vào ảo cảnh do nhi quỷ tạo ra rồi.”
Tiếng vẫn vọng bên tai mà người thì chẳng thấy đâu, Hạ Hạ tiếp tục lên tiếng: “Ngươi đừng thắc mắc ta ở đâu, ta đang ở bên ngoài còn ngươi thì đang ở ảo cảnh nên ngươi không thể nào thấy ta, mà ta chỉ có thể thông qua suy nghĩ để giao tiếp với ngươi. Ngươi không cần nói bằng lời, cứ giao tiếp qua suy nghĩ với ta là được.”
Vạn Cố Trì ngưng một lát rồi dùng suy nghĩ đáp lại Hạ Hạ: “Được.”
“Nếu ngươi đã hiểu rồi thì bây giờ nghe theo chỉ dẫn của ta. Trước tiên ngươi đi đến chỗ của hai người chủ nơi này đi.”
Vạn Cố Trì thắc mắc: “Tại sao phải đến chỗ họ mà không trực tiếp đi theo tiếng khóc của nhi quỷ?”
“Ngươi chỉ cần nghe theo ta, không nên thắc mắc quá nhiều. Nhanh lên ta không thể giúp ngươi được lâu nữa đâu.”
Nghe Hạ Hạ nói như thế Vạn Cố Trì ngay lập tức chạy đến chỗ của lão nhân gia nơi này, vì sao không ngự kiếm cho nhanh ư?
Câu trả lời rất đơn giản, vì y không thể ngự kiếm được. Có lẽ do thai quỷ cố ý khiến cho y không ngự kiếm được.
“Đã đến nơi của bọn họ rồi, tiếp theo phải làm gì?”
Hạ Hạ nghe như thế ngay lập tức xoay đầu nhìn Dạ Nhạc một cái, Dạ Nhạc lập tức gật đầu hiểu ý chạy đi đến chỗ của hai lão nhân nơi này.
Vốn dĩ Hạ Hạ cũng định đi ngủ rồi nhưng bỗng dưng Tiểu Hệ Hệ lại thông báo nam chủ có chuyện bắt buộc cô phải qua đây, chuyện này đúng thật có hơi nghiêm trọng.
Lạc vào ảo cảnh do thai quỷ tạo ra, không thể nào tự mình thoát ra được phải nhờ người ngoài thông qua giao tiếp bằng phép tiến vào não bộ chỉ dẫn người trong ảo cảnh mới có thể khiến cho người trong ảo cảnh thoát ra.
Trong nguyên tác thì cũng có chuyện này nhưng mà người bị thai quỷ nhốt vào trong ảo cảnh lại là nguyên chủ của Hạ Hạ rồi lại được nam chủ cứu ra. Đây cũng là một trong một số nguyên nhân khiến cho nguyên chủ của Hạ Hạ quyết định bỏ hết mặt mũi đi phục hôn với nam chủ.
Có điều linh hồn trong thân xác của nguyên chủ lại đổi thành Hạ Hạ rồi, nên thai quỷ không có khả năng ra tay, bởi vậy nam chủ mới biến thành người thay nguyên chủ vào ảo cảnh.
Có điều Hạ Hạ không rõ lắm, trong nguyên tác hay bây giờ thì thực lực của nguyên chủ cùng Vạn Cố Trì đều cao hơn nữ chủ vậy tại sao thai quỷ chỉ tạo ảo cảnh với hai người. Ngược lại thì chẳng đụng đến nữ chủ.
Bây giờ tuy có thêm Dạ Nhạc, nhưng mà vì hắn có máu của ma tộc nên thai quỷ mới không dám tạo ảo cảnh với hắn. Dạ Nhạc thì không còn gì để nói rồi, còn nữ chủ vì sao lại bình an vô sự đến mức đáng nghi ngờ như thế?
Rốt cuộc vì sao nhi quỷ lại chẳng dám đụng đến ô ta, bây giờ trùng sinh thì không nói đến vù không chừng cô ta đã nhặt được pháp bảo gì đó nhưng mà trong nguyên tác thì hoàn toàn không có gì cả.
Thế giới này vẫn có chỗ nào đó có vấn đề.