Lục Tiêu Tiêu về lớp nhìn Hạ Hạ cuối đầu ngồi một góc. Cô luôn ít chú ý bạn học này không ngờ dù nhà giàu nhưng luôn bị cô lập.
Nhìn bên cạnh Hạ Hạ, Lục Tiêu Tiêu lấy cặp sách đi xuống ngồi vào cùng bàn.
Hạ Hạ nhìn Lục Tiêu Tiêu. Nữ chính nguyên tác đến tìm người ta làm gì a? Người ta đang làm một người vô hình đó ngồi cùng để lây hào quang cho bị người khác chú ý à? Xin lỗi. nhưng người ta không cần đâu. Người ta chỉ muốn làm người vô hình thôi.
Lục Tiêu Tiêu nhìn Hạ Hạ:
“Bạn học Hạ, sau này xin chỉ giáo”
Hạ Hạ nhẹ gật đầu. Không biết nữ chủ này hôm nay bị gì tự nhiên nói chuyện với người ta quá trời.
1 tuần sau, cốt truyện nguyên bản bắt đầu.
Lục Tiêu Tiêu nhìn Hạ Hạ.
“Hạ Giảng cậu có thấy cái tên Diệp Thành đó có kêu ngạo quá không? Sáng nay hắn ta còn va vào tớ mà không xin lỗi thật quá đáng”
Hạ Hạ im lặng. Lục Tiêu Tiêu cũng quá quen thuộc.
Cô bạn Hạ Giảng này của cô rất ít nói ngẫu nhiên khi cô hỏi cũng sẽ trả lời vài câu.
“Hạ Giảng chiều nay cậu có bận gì không?”
Hạ Hạ lắc đầu.
“Vậy chiều nay chúng ta đi chơi”
Hạ Hạ suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Buổi chiều, Hạ Hạ nhìn Lục Tiêu Tiêu chạy đến.
Lục Tiêu Tiêu thở hộc hộc. Hạ Hạ nhìn Lục Tiêu Tiêu đang thở gấp, cô nói.
“Đi chậm không đi, có ai bảo cậu chạy”
Lục Tiêu Tiêu nắm tay Hạ Hạ: “đi thôi”
Hai người trên tay một ly trà sữa nhìn vào tiệm game.
Lục Tiêu Tiêu chỉ vào tiệm game:
“Tên Diệp Thành ở trong đó kìa. Đúng là oan gia”
Hạ Hạ ánh mắt phát sáng kéo Lục Tiêu Tiêu đi vào.
Cơ hội đây chứ đâu. Người ta đang cố gắn cho cậu và nam chủ HE đó.
Lục Tiêu Tiêu ai oán:
“Đi vào đây làm gì a?”
Hạ Hạ đứng trước một chỗ gắp thú. Diệp Thành nhìn Lục Tiêu Tiêu.
“Không ngờ lớp trưởng lại đến đây a! Vậy mà ai lúc sáng lại nói tôi chơi game không lo học”
Lục Tiêu Tiêu hừ một tiếng. Vì Hạ Giảng cô nhịn.
Hạ Hạ đi mua xu. Bỏ hai đồng xu vào máy gắp, Hạ Hạ thành công gắp được một bé cánh cụt.
Lục Tiêu Tiêu khen một tiếng:
“Hạ Giảng cậu thật giỏi a. Tớ thử ba lần chưa chắc được nha”
Diệp Thành khinh bỉ:
“Tôi còn có thể gắp được một lần hai con”
Lục Tiêu Tiêu hừ một tiếng. Hạ Hạ đưa bé cánh cụt cho Lục Tiêu Tiêu.
“Cho cậu”
Lục Tiêu Tiêu ánh mắt phát sao:
“Cảm cảm ơn cậu. Em tớ chắc chắn sẽ thích nó”
Hạ Hạ gật đầu, im lặng lấy trà sữa uống tiếp. Vị trà sữa này cũng khá ngon.
Hạ Hạ đưa cho Lục Tiêu Tiêu nắm xu.
“Cậu chơi đi”
Lục Tiêu Tiêu do dự:
“Tớ...”
“Cứ chơi đi”
Lục Tiêu Tiêu do dự một chút cũng bắt đầu bỏ hai đồng xu vào chơi.
Gắp đến lần thứ ba nhưng vẫn trật Lục Tiêu Tiêu ai oán:
“Tớ quả nhiên là không giỏi mấy cái này nha”
Diệp Thành đứng bên cạnh nhìn Lục Tiêu Tiêu.
“Tôi nói này lớp trưởng. Cậu lần đầu vào đây à?”
Lục Tiêu Tiêu gật đầu.
Diệp Thành gật đầu.
“Khó trách cậu chơi tệ như vậy. Tôi có thể chỉ cậu cách chơi đó”
Lục Tiêu Tiêu hừ một tiếng quay qua Hạ Hạ.
“Hạ Giảng, cậu...”
Hạ Hạ tự biết Lục Tiêu Tiêu sẽ nhờ mình chỉ nên bất động thanh sắc cầm ly trà sữa đã hết đi vứt.
Nhìn Hạ Hạ đi xa, Lục Tiêu Tiêu hừ một tiếng.
“Không chơi nữa”
Diệp Thành:“ Tôi có thể giúp cậu nha”
Lục Tiêu Tiêu nhìn trong tay cũng còn 4 đồng xu. Bỏ đi cũng thật đáng tiếc.
Mình chơi thì cũng không thắng được gì nên thôi đành nhờ tên Diệp Thành đáng ghét này giúp vậy.
Hạ Hạ nhìn cậu con trai trước mặt, cuối đầu nhẹ nhàng nói:
“Xin lỗi”
Cậu con trai đó lạnh lùng nhìn Hạ Hạ sau đó bước đi.
Hạ Hạ im lặng đi mua thêm một ly trà sữa. Lúc mà cô va vào hắn. Tiểu Hệ Hệ liền thông báo.
“Cảnh báo: Tiêu Viễn: Boss phản diện ra sân”
Tiêu Viễn là boss phản diện vì hắn ta thích Lục Tiêu Tiêu.
Lúc Tiêu Viễn 5 tuổi, hắn bị lạc chính là Lục Tiêu Tiêu giúp hắn.
Từ đó hắn nhớ mãi không quên. Khi Lam Diệp Diệp nhằm vào Lục Tiêu Tiêu, hắn đã bất động thanh sắc bảo vệ Lục Tiêu Tiêu mà đối đầu với nữ chính giả.
Kết cuộc chính là Tiêu gia phá sản, hắn bị đưa vào tù và chết trong tù.
Hạ Hạ lười quan tâm, một đứa vô hình như cô không thích xen vào việc người khác.
Cầm ly trà sữa Hạ Hạ quay lại tiệm game. Đi vào hình ảnh Hạ Hạ nhìn thấy chính là hai nam nữ chủ chúng ta thi nhau xem cãi lớn hơn ai.
Người ta đi có một tẹo thôi, sao hai người lại cãi nhau vậy? Yên bình thích nhau đi, vì hai người mà người ta tốn không ít công sức đó.
Hạ Hạ lại tiếp tục niệm kinh than khổ tập 2.
Nhìn thấy Hạ Hạ trở về, Lục Tiêu Tiêu hừ một tiếng kéo Hạ Hạ đi, không quen đem bé cánh cụt và bé thỏ do được Diệp Thành hướng dẫn gắp được.
“Tên Diệp Thành đó quá đáng ghét. Tức chết tớ”
Hạ Hạ tay cầm ly trà sữa hút một hơi.
“Chuyện gì vậy”
“Tớ không muốn nói nữa. Nghĩ lại là thấy tức”
Một ngày như thế trôi qua đi.