Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 228: Chương 228: Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy (31)




Hạ Hạ cạn lời nhìn tên hung thủ đang chiếm bá giường của mình, cô đỡ trán bất lực nói: “Cố Vân Hàm em sang đây chủ yếu là ăn vạ giường nằm của cô?”

Cố Vân Hàm bán sống bán chết bám chặt vào giường của Hạ Hạ làm một bộ dáng cho dù trời có sập thì hắn cũng không có buông ra, hắn nói: “Em thật sự không thể ngủ được, cứ nằm trên giường thì thứ kia cứ ám ảnh em.”

Cho dù thiết lập tính cách của Cố Vân Hàm là người lạnh lùng, là một học tra có tiếng ở trong trường nhưng mà hắn cũng không thể tránh được cái gọi là sợ hãi đối với những chuyện tâm linh. Hạ Hạ hoàn toàn có thể hiểu được.

Vừa xuất viện về nhà không bao lâu nhưng khi đêm đến hắn lại lén lút chạy qua nhà cô làm phiền cô thế này.

Hạ Hạ thở dài nói: “Cô biết em sợ nhưng mà em cũng phải nói cho cô chú một tiếng chứ. Đừng có chạy qua không nói không rằng như vậy.”

Cố Vân Hàm tiếp tục ăn vạ: “Em cứ nằm xuống là tưởng tượng có người nhìn nhìn chằm chằm mình, cố gắng bao nhiêu cũng chẳng ngủ được.”

Hạ Hạ tỏ vẻ đã hiểu, cô chỉnh chăn lại cho Cố Vân Hàm: “Đã hiểu, đã hiểu. Em nằm ngủ trước đi. Cô có việc cần phải xử lí.”

Cố Vân Hàm vẫn không chịu buông Hạ Hạ: “Em không thể nằm một mình đâu cô ạ. Đừng có rơi em mà.”

Ánh mắt của hắn nhìn Hạ Hạ đích thị là ánh mắt của một chú cún tỏ vẻ đáng thương với chủ nhân của mình.

Hạ Hạ liếc nhìn hắn: “Vậy em muốn thấy cô nói chuyện một mình với không khí sau đó tưởng tượng ra có một cái gì đó vô hình đang nói chuyện với cô à?”

Cố Vân Hàm: “....”

Hắn lặng lẽ lấy chăn che mặt mình lại, rầm rì nói: “Xem như em chưa nói gì đi.”

Hạ Hạ cười nhẹ một tiếng sau đó đi ra ngoài phòng khách, ma nữ tỷ tỷ đang ngồi ở sofa thấy Hạ Hạ ra liền tỏ vẻ hiểu rõ cười hì hì, nói: “Ây da, tôi không ngờ nhanh như vậy cô đã vớt được một chú cún rồi.”

Hạ Hạ nghiêm túc nhìn ma nữ tỷ tỷ: “Tôi có một việc muốn nhờ cô.”

Ma nữ tỷ tỷ cảm thấy có cái gì đó không ổn mà lui về phía sau một chút: “Này, tôi không phải chân sai vặt của cô đâu mà buôn ba làm hết việc vặt này đến việc vặt khác cho cô.”

“Thế cô muốn lấy thêm dầu gội hay không?” Hạ Hạ ra chiêu chí mạnh ngay lập tức đánh bay cả thanh máu của ma nữ tỷ tỷ.

Ma nữ tỷ tỷ vừa nghe đến dầu gội liền quên sạch những lời mình vừa nói, bộ dáng hăng hái hẳn lên: “Cô muốn tôi làm gì thì tôi đều làm hết. Cứ nói đi, việc nhỏ việc lớn đều sẽ nhanh chóng được tôi hoàn thành.”

Bộ dáng của ma nữ tỷ tỷ trước và sau khi nghe thù lao xong cứ như là hai “ma” khác nhau.

Quả nhiên có tiền có dầu gội là có tất cả của ma nữ tỷ tỷ.

Hạ Hạ cũng không khách khí nói: “Tôi muốn cô điều tra xem người nào là người nào đã dùng tiểu quỷ lên người Cố Vân Hàm.”

Ma nữ tỷ tỷ vừa nghe đến tiểu quỷ liền ngạc nhiên: “Không phải chứ! Tên cún con đó của cô cũng chỉ mới là học sinh cấp ba thôi mà. Làm sao lại có chuyện một học sinh cấp ba đi đắc tội ai lại bị kẻ đó yểm cho một con tiểu quỷ chứ.”

Đó cũng là lí do khiến cho Hạ Hạ nghĩ mãi chẳng ra, bình thường tuy rằng Cố Vân Hàm là học tra nhưng không đến mức độ rủ rê bạn bè cùng nhau đi đánh người mà gây thù hận cho người khác được.

Vậy thì làm sao lại có kẻ thù hận Cố Vân Hàm đến mức yểm cho hắn một con tiểu quỷ gây rối chứ?

Bình thường Cố Vân Hàm còn lười để ý đến những kẻ muốn gây hấn với mình, chẳng lẽ những kẻ đó đó thấy mình tự biên tự diễn quá nên đâm ra thẹn quá hóa giận trả thù Cố Vân Hàm theo cách này?

Nói như vậy thì người nuôi tiểu quỷ bất quá cũng chỉ là một học sinh cấp ba, một học sinh cấp ba đi nuôi tiểu quỷ thì không ốm đến da bọc xương thì cũng là mặc mày xanh xao thiếu sức sống, cả người uể oải khó chịu. Sớm muộn gì cũng không chịu nổi mà tự sát, đến lúc đó rồi thì tiểu quỷ lợi dụng cơ hội ăn luôn cả linh hồn. Khỏi cần nói thêm cũng biết chuyện này nguy hiểm đến mức nào.

Cũng không biết là có phải kẻ này điên rồ quá nên không thèm để ý đến việc đó hay do bản thân kẻ đó không thèm để những cảnh cáo của tên đạo sĩ đưa cho tiểu quỷ nữa.

Ma nữ tỷ tỷ mặc dù không có qua nhiều liên hệ với tiểu quỷ, vì dù gì ma nữ tỷ tỷ cũng là ma còn tiểu quỷ thì đã đến gần với cấp bậc quỷ rồi. Nhưng mà ít nhiều điều về tiểu quỷ ma nữ tỷ tỷ cũng biết rõ.

Ma nữ tỷ tỷ nói: “Tôi thấy cô sau này lên trường thì chú ý hơn những học sinh có thù địch với cún con nhà cô đi. Biết đâu lại tìm được.”

Hạ Hạ khinh thường nhìn ma nữ tỷ tỷ: “Tối nay cỡ nào thì nó cũng tới, tôi đánh đuổi nó, cô bám sát điều tra. Nhưng vậy sẽ nhanh hơn.”

Ma nữ tỷ tỷ ra hiệu đã hiểu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.