Hạ Hạ đi theo Trần Tử Hàn vào một siêu thị.
“Anh, anh không sợ ở đây có tang thi à?”
Trần Tử Hàn vừa nhìn hộp thức ăn xem hạng sử dụng vừa nói:
“Tôi không yếu tới mức vừa thấy tang thi liền sợ”
Hạ Hạ tiếp tục hỏi:
“Vậy lúc em cứu anh tại sao anh lại bị tang thi dồn vào một góc vậy?”
Trần Tử Hàn ném hộp bánh quy cho Hạ Hạ nói:
“Quên đem vũ khí”
Hạ Hạ gật đầu. Bắt đầu đi tìm nước. Xem như cũng may mắn đi nước trong siêu thị còn khá nhiều.
Hạ Hạ thu hết một nửa vào không gian.
[Kí chủ, sao người lại có không gian?]
“Đại khái là chị mạnh đi”
[...] Hình như hơi phách lối thì phải.
Thu vật tư ổn thỏa hết rồi, hai người mới đi tiếp tới căn cứ Lưu gia.
“Anh chúng ta có cần thu thập tinh thạch không?”
Trần Tử Hàn im lặng một lúc mới nói:
“Không cần, chỉ cần là đồ ăn là được”
Hạ Hạ gật đầu.
Khoảng 1 ngày sau, hai người mới tới được căn cứ Lưu gia.
Hạ Hạ từ Tiểu Hệ Hệ mới biết được căn cứ này là do gia đình của nam chủ lập nên.
Nhìn Trần Tử Hàn chia đồ, Hạ Hạ nói:
“Chú, chú bỏ cháu à?”
Boss định bỏ người ta à? Nếu bỏ người ta, người ta làm sao làm nhiệm vụ đây?
Thương người ta cho người ta ở chung nữa đi. Người ta còn là con nít á!
Trần Tử Hàn bỗng nhiên cảm thấy mình là người chú tồi tệ nỡ bỏ rơi một người cháu mới 16 tuổi.
Mà Hạ Hạ chính là người cháu đó.
“Tôi không phải chú nhóc”
Mạt Khởi Linh cùng Lưu Mạc đúng lúc đi ngang qua.
Mạt Khởi Linh nhìn Trần Tử Hàn chào hỏi:
“Là anh à, thật có duyên gặp hai lần rồi không biết anh tên gì?”
Hạ Hạ im lặng nhìn Mạt Khởi Linh.
Nữ chủ đây là muốn làm gì? Gấp ghé boss nhà cô à? Nam chủ kế bên kìa, tìm boss nhà cô chi?
Trần Tử Hàn không để ý tới Mạt Khởi Linh quay người bỏ đi. Đi được vài bước thấy Hạ Hạ không theo sau. Trần Tử Hàn nhíu mày không kiên nhẫn nói:
“Còn không đi”
Hạ Hạ vội chạy theo sau.
Lưu Mạc nhìn Hạ Hạ đang chạy theo Trần Tử Hàn.
“Hai người họ chắc là chú cháu. Người cô nói là tên đó à?”
Mạt Khởi Linh gật đầu.
“Tên đó hình như rất mạnh nhưng tôi không cảm nhận được họ là dị năng giả” Lưu Mạc đánh giá.
Mạt Khởi Linh gật đầu.
“Chắc có thể họ là người học kiếm”
Lưu Mạc nhíu mày.
“Cô có chắc mấy con tang thi bị chém kia có phải do họ làm không? Tôi không thấy họ có một cây kiếm nào cả”
Mạt Khởi Linh bây giờ mới nhớ ra từ lần đầu gặp cô cũng không thấy trong tay họ có ai cầm kiếm cả.
Chẳng lẽ dị năng không gian trong truyền thuyết. Nhưng mà sao không cảm nhận được?
Hạ Hạ tuy rằng được đi theo Trần Tử Hàn nhưng mà cô chỉ được ở sát vách.
Nằm lăn trên giường Hạ Hạ cảm thán.
Trời ơi hạnh phúc là đây. Mấy ngày rồi không được ngủ trên giường a.
Lờ mờ sáng Hạ Hạ ngự kiếm bay ra khỏi căn cứ.
Đến thành phố C nơi mà dịch bệnh bắt đầu. Ở đây hầu hết là tang thi.
Trong cốt truyện có nói lúc nam nữ chủ đến nơi này thu lương thực nhưng lương thực bị nhiễm độc không thể ăn còn gặp một tang thi thất giai.
Hạ Hạ đâu rảnh đến đây diệt tang thi đó. Cô đến đây lấy tinh thạch a.
Khoảng 5 giờ Hạ Hạ ngự kiếm bay về. Chỉ thấy thành phố C trước thành tang thi đều bị chém nửa cái đầu.
Máu và óc còn thấy rõ.
Hạ Hạ từ phòng đi ra như không có chuyện gì.
Sáng nay cô diệt khoảng 300 con tang thi nhưng chỉ lấy được 150 viên tinh thạch. Xem ra khoảng một thời gian nữa tang thi ở thành phố C tất cả mới có tinh thạch được.
Để xem boss khoảng một thời gian nữa mới thành tang thi.
[Kí chủ khoảng 15 ngày nữa kí chủ sẽ rời khỏi thế giới này]
Hạ Hạ hỏi:
“Sau nói chị muốn ở lại hay rời đi cũng được mà?”
[Cái đó là lúc làm nhiệm vụ thường. Nhiệm vụ đặc biệt chỉ cho kí chủ ở trong nhiệm vụ 1 tháng thôi]
Hạ Hạ giờ mới nhớ mình ở trong thế giới nhiệm vụ này cũng khoảng nữa tháng rồi.
Vài hôm sau, bỗng nhiên Mạt Khởi Linh gọi Hạ Hạ và Trần Tử Hàn cùng đi làm nhiệm vụ.
Hạ Hạ nhíu mày.
Nữ chủ đây là muốn làm gì nga? Mà mắc cái gì mà boss đồng ý?
Ngồi trên xe Hạ Hạ hỏi nhỏ Trần Tử Hàn.
“Anh sao anh đồng ý vậy?”
Trần Tử Hàn liếc nhìn Hạ Hạ:
“Tôi không được đồng ý?”
Hạ Hạ lắc đầu:
“Ý em là sao anh lại muốn làm nhiệm vụ này?”
Trần Tử Hàn im lặng. Hạ Hạ đợi thật lâu mà Trần Tử Hàn cũng không trả lời.
Hạ Hạ tức tới mức muốn đánh hắn cho nhập viện.
[Kí chủ mạt thế bệnh viện không hoạt động]
“Vậy cho hắn bị bó bột cũng được”
Bỗng nhiên một đàn tang thi từ đâu xuất hiện chạy theo chiếc xe bọn họ.
Hạ Hạ bỗng nhiên nhớ lại.
Lúc này boss bị nam chủ đẩy vào đàn tang thi. Chẳng lẽ...
Hạ Hạ vừa quay qua thì thấy đúng lúc Trần Tử Hàn bị lao đảo rơi xuống xe.
Vội nắm lấy tay Trần Tử Hàn mà quên luôn suy nghĩ. Hạ Hạ cũng ngã xuống.
Trong lúc ngã Hạ Hạ quay người lại nhẹ nói với Lưu Mạc và Mạt Khởi Linh.
“Sớm thôi các người cũng như vậy”
Sau đó bỗng nhiên Hạ Hạ và Trần Tử Hàn biến mất trước mặt Mạt Khởi Linh và Lưu Mạc.