Hạ Hạ lúc này phi thường muốn đánh người!
Vừa mở mắt thì phát hiện mình đã bị dính độc tang thi, biến thành tang thi thì cũng đã đành đi.
Còn bị người khác mang đi thí nghiệm, nếu không phải xác định người mang cô đi là boss nhà mình thì cô đã phá nát cái phòng thí nghiệm này bằng Tử Tinh rồi.
Như vậy thì đã đành đi, nguyên chủ còn mất hết kí ức ngoài cái tên Hàn Thiên Thiên và cốt truyện về nam nữ chủ ra cô không còn biết cái gì nữa.
Thế giới này là mạt thế!!!!!
Hạ Hạ căm tức liên lạc với Tiểu Hệ Hệ: “Tiểu Hệ Hệ em không thể cho chị một thế giới yên bình à?”
[Kí chủ tất cả là do ngẫu nhiên. Tiểu Hệ Hệ không thể theo ý muốn mình được]
Hạ Hạ: Ha hả em tưởng chị tin?
Nữ chủ tên là Lý Bối Bối là một sát thủ khiến cho người nghe thấy tên liền sợ hãi. Mục tiêu cô ám sát liền không thể tránh khỏi cái chết, nhiệm vụ được giao tỉ lệ thành công là một trăm phần trăm.
Vốn tính toán sẽ bỏ nghề còn chưa tìm ông trùm tổ chức của cô nói thì mạt thế đến.
Con người mấy tháng đầu chỉ biết đối đầu với tang thi bằng súng dần dần thì cũng có người xuất hiện dị năng. Cùng lúc thì cương thi cũng có thể tiếng giai.
Lý Bối Bối mang trong mình song dị năng băng và điện, hai cái điều có sát thương cao và hữu ích.
Cộng thêm khả năng từ nhỏ được rèn luyện trở thành sát thủ của mình cô trở thành thủ lĩnh của một căn cứ.
Nam chủ thế giới này là Trần Thanh Dư là một ông chủ một hắc bang không hề nhỏ thậm chí gần như làm trùm cả thế giới hắc bang.
Tuy vậy nhưng kể từ khi gặp nữ chủ thì nam chủ đã cảm thấy hứng thú giả dạng một người đơn giản có dị năng hệ lôi.
Từ từ tiếp xúc với nhau nam chủ dần dần yêu nữ chủ bắt đầu theo đuổi cô, nữ chủ mới đầu không có hứng thú lắm với việc yêu đương nhưng mà nam chủ nhiều lần giải thoát cô trước nguy hiểm Lý Bối Bối bắt đầu động lòng.
Hai người giết được tang thi vương đưa nhân loại đến một thế kỉ mới và HE.
Còn về Hạ Hạ?
Ha hả, nguyên chủ mất kí ức cô làm gì có để tiếp thu ngoài cái tên Hàn Thiên Thiên ra.
Nguyên chủ biến thành hung thi xem như đã chết bởi vì vậy cô mới xuyên vào.
Bây giờ thì hay rồi, nói cũng chẳng thể nói nhìn cũng chẳng thể nhìn.
Cuộc sống là tang thi chẳng của gì vui cả!
Hạ Hạ thật sâu mà cảm thán.
Bây giờ trước mắt cô tuy rằng chỉ là một màu tối nhưng mà cô cảm nhận được mình giống như bị bỏ vào ống thí nghiệm lớn và chính bản thân cô chính là vật bị thí nghiệm.
Tang thi là thứ đã chết chỉ ở nhất giai tốc độ không nhanh lắm cũng không thể nhìn thấy cũng không thể nói chỉ dựa vào thính giác đế kiếm mồi và mồi chính là nhân loại.
Thứ đã chết tự nhiên không cần oxi nên không có cần mấy cái ống thở oxi giống như những nhân vật trong phim bị thí nghiệm.
Nhưng đây không phải trọng điểm.
Cô muốn lật bàn.
Vì cái gì mà thế giới này hố cha vậy?
Nguyên chủ mất trí nhớ, biến thành tang thi, bị người khác mang đi thí nghiệm. Và cuối cùng người thí nghiệm cô là boss nhà cô.
Hạ Hạ: Boss là để yêu đương, boss là để ngắm, boss là để sủng không thể đánh, không để đánh, không thể đánh a a a a a a a.
Trong lúc cô suy nghĩ thì lúc này cũng vang lên tiếng mở cửa phòng.
Hạ Hạ im lặng lắng nghe, cũng đâu có nói được đâu mà nói.
Người nọ bước vào, bỏ cái gì đó trên bàn sau đó nhấn nút.
Cô nghe rõ được tiếng nước đang bị hút mất, xem ra người này muốn cho cô ra khỏi ống thí nghiệm.
Hạ Hạ dựa vào trực giác của mình bước ra khỏi ống thí nghiệm, cô cứ tưởng đâu tang thi sẽ đi đứng khó khăn ai ngờ cũng thật linh hoạt.
Nhưng vừa ra khỏi thì một cái mùi không rõ là gì nhưng lại mang một mùi hương rất mê người.
[Kí chủ, đó là thịt người. Nhưng mà do cô bây giờ là tang thi nên nó trở nên mê người đối với kí chủ]
Hạ Hạ đương nhiên biết đây là thứ gì.
Thử suy nghĩ khi ngươi là tang thi nhưng lại ngửi thấy một mùi hương mê người cho dù kẻ ngốc cũng biết được đó là thịt người.
Hàn Thiên Kỳ hứng thú từ trên nhìn xuống căn phòng có một tang thi đang đứng im không cử động đối diện với một miếng thịt.
Tang thi thông thường sẽ tấn công con mồi ngay xé xác nó nhưng rõ ràng con tang thi này có linh tính của riêng mình, vẫn còn ý thức của con người.
Và tang thi đó là Hạ Hạ!