Thân thể yếu ớt thật sự mệt mỏi sau quãng đường dài di chuyển nên Thập Nhất đã ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau. Người kề cận bên cạnh cô vẫn là Flix, có lẽ hắn đã không hề ngủ chỉ để canh chừng cho cô.
“Tiểu thư, tôi có điều muốn thú nhận với người.”
“Được. Tôi sẽ nghe tất cả.”
Ngày hôm đó, Flix đã kể cho Thập Nhất nghe về một người cha bởi vì muốn có người thừa kế hoàn hảo mà trơ mắt đứng nhìn đứa con ruột bị người khác tính kế hãm hại.
“Tiểu thư Flora vốn thông minh, sáng dạ nhưng lại không đủ mưu mô hay nhẫn tâm để trở thành người đứng đầu gia tộc. Gia chủ cho rằng những bài học xương máu về sự xấu xa của con người sẽ khiến tính cách lương thiện mềm yếu ấy phần nào được thay đổi.”
Nhiệm vụ của hắn là theo dõi hành động của Esther, cũng như không được để Flora nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ cần nguyên chủ có đủ khả năng che giấu thì Claude sẽ làm như không biết gì.
Claude rất yêu gia tộc Amber, có thể nói ông ta coi nó như chính máu thịt của mình. Thứ ông ta cần chỉ là một người có đủ khả năng dẫn dắt gia tộc sau này chứ không phải một người con. Vậy nên một khi Thập Nhất lộ ra những tính cách phù hợp của người thừa kế thì Claude cũng bắt đầu chuyển chú ý sang cô.
“Gia chủ muốn cô gặp mặt pháp sư nào đó của tòa tháp ma thuật, để biết năng lực của tiểu thư thật sự đến đâu.”
Nhắc đến chuyện này Flix lại cảm thấy áy náy về những báo cáo trước đó của mình.
“Bởi vì phán xét chủ quan mà tôi đã làm ra việc dư thừa và gây phiền phức cho tiểu thư rồi.”
“Anh đã làm rất tốt nên không cần xin lỗi, dù thế nào Claude cũng không thành công đánh chủ ý lên tôi được đâu.”
Mặc dù Thập Nhất đã nói vậy nhưng trông Flix vẫn không khá hơn bao nhiêu.
“Nếu anh đã báo cáo tất cả cho Claude thì tại sao lại che giấu về năng lực của tôi vậy?”
Hai tai Flix đột nhiên đỏ bừng, hắn trở nên bối rối rất nhiều vì câu hỏi này.
“Bởi vì… bởi vì… tiểu thư đã nói… đó là bí mật… của người và tôi.”
Bộ dạng ngượng ngùng làm Thập Nhất cảm thấy ngứa ngáy, cô đưa tay kéo hắn lại gần với mình:
“Tôi có thể hiểu là anh đã sớm thích tôi rồi đúng không?”
Thích…?
Flix trợn mắt hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống dưới chân cô:
“Làm sao tôi có thể dám có tư tưởng không an phận đó với người! Thưa tiểu thư, tôi chỉ muốn mãi mãi làm một hiệp sĩ bảo vệ người, có thể dâng hiến mạng sống này vì người. Vậy nên xin người đừng hiểu lầm lòng trung thành của tôi.”
“Việc anh trung thành với tôi và việc anh thích tôi thì có liên quan gì đến nhau?”
“Tiểu thư là người có thân phận cao quý, một hiệp sĩ như tôi được người đối xử chân thành đã là may mắn vạn lần, tôi không thể có tham vọng n-”
“Chết tiệt!”
Flix chưa nói xong đã bị đối phương ngắt lời bằng một tiếng chửi khá thô bỉ so với một tiểu thư danh giá. Điều đó không khỏi khiến hắn có chút kinh ngạc.
“Anh nên cảm ơn vì thân thể này vẫn chưa đủ 18 tuổi đó. Vừa nãy tôi thật sự chỉ muốn bịt miệng anh bằng một nụ hôn thôi!”
Thập Nhất vươn tay kéo cổ áo Flix đứng dậy. Bọn họ gần nhau đến mức cô có thể trông thấy hàng lông mi run run vì hoảng loạn của hắn.
“Anh cũng biết tôi chẳng phải Esther thật sự mà đúng không? Đừng nói về địa vị chúng ta khác biệt như thế nào nữa, bởi vì tôi thậm chí còn chẳng phải người ở thế giới này.”
Cô đột nhiên thừa nhận thân phận làm Flix không biết nên phản ứng thế nào.
Có phải cô đã tin tưởng hắn đến mức thành thật tất cả không?
Một niềm vui nho nhỏ làm từng tế bào trong người hắn đang muốn nhảy nhót. Hắn nắm lấy tay cô, đặt lên mu bàn tay một nụ hôn, là nụ hôn của lòng thành kính:
“Không sao cả, người là chủ nhân của Flix Drake, sự trung thành của tôi chỉ hướng về người mà không phải Esther. Nếu có thể, xin người hãy nói cho tôi nghe tên thật của người.”
Thập Nhất có chút cảm thấy bất lực.
“Thập Nhất, tên của ta là Thập Nhất.”
Flix không ngừng mấp máy môi lặp lại cái tên như muốn khắc ghi nó thật sâu. Mặc dù cái tên nghe thật lạ so với người ở đây nhưng hắn vẫn có một cảm giác thật thân thuộc.
“Vậy… người đàn ông hôm nay… là người quen của người ư?”
“Ừm. Hắn đến cùng một nơi với tôi, anh tò mò về mối quan hệ giữa bọn tôi phải không?”
Nhận ra câu hỏi có phần quá riêng tư so với thân phận của mình, Flix vội vàng giải thích: “Không phải tôi muốn tra hỏi người đâu, chỉ là… tôi biết Esther không quen người nào trông kỳ lạ như thế. Nếu đó là người quen của người thì tôi yên tâm rồi.”
Sau đó hắn không hề hỏi thêm về thân phận thật sự của cô, lý do tại sao cô trở thành Esther hay thậm chí là về Sở Nhất. Thái độ hiểu chuyện đến mức này khiến cô cảm thấy bứt rứt, thà hắn cứ ghen tuông như bình thường có khi lại dễ giải quyết hơn ấy.
“Tiểu thư, để tôi đi lấy thức ăn cho người nhé, buổi tối chưa ăn nên chắc người đói lắm rồi phải không?”
“Vậy cảm ơn anh.”
Trong lúc dùng bữa Thập Nhất biết được mình đang ở tại dinh thự dành cho khách của nhà hầu tước Swara, cũng là đối tượng mua bán đá ma thuật lần này với gia tộc Amber.
“Sáng nay mọi người cùng tiểu thư Flora đều đã đi kiểm tra đá ma thuật rồi. Tiểu thư có muốn tham quan xung quanh đây không?”
“Không cần. Anh còn có nhiệm vụ Claude giao cho mà, cứ đưa ta đến chỗ pháp sư đi.”
“Chuyện đó… Gia chủ chỉ nói rằng sẽ có pháp sư xuất hiện tại đêm tiệc của nhà hầu tước và tôi phải đưa ngài đến đó tham dự.”
“Thưa tiểu thư, điều này rất nguy hiểm. Xin hãy để tôi giải quyết chuyện này.”
“Anh định giải quyết bằng cách cam chịu hình phạt từ Claude sao? Đừng hiểu nhầm, tôi sẽ không tìm đường chết đâu.”
Đêm hôm đó, khi Susan chuẩn bị cho Thập Nhất để tham dự bữa tiệc chào mừng, phát hiện bởi vì bỏ nhà trốn đi nên bọn họ chẳng có bộ đồ nào ra hồn.
“Thưa tiểu thư, nếu cứ mặc vậy đến tham dự bữa tiệc sợ rằng sẽ bị các tiểu thư khác công kích mất.”
Không phải cô được mệnh danh là ác nữ, đi đến đâu cũng khiến người ta né tránh ư? Vậy thì cô muốn làm gì mà chẳng được.
“Nói với phu nhân hầu tước rằng ta không hiểu rõ xu hướng thịnh hành ở phương nam, muốn nhờ bà ấy giúp đỡ.”
Gọi là giúp đỡ nhưng thực chất lại là lợi dụng thân phận để “mượn tạm” lễ phục, thêm cả mấy bộ trang sức quý báu nữa. Sau hôm nay, ngoại trừ cái danh ác nữ, Esther lại có thêm vài biệt danh mới.
Thập Nhất được Flix hộ tống đến bữa tiệc, gần như xuất hiện cuối cùng, lúc cô đến nữ chính đã và đang nói chuyện rôm rả với những tiểu thư khác.
Flora trông thấy cô chỉ ngoảnh mặt làm ngơ, cứ như bọn họ là người dưng vậy. Còn những người khác thì nhìn cô bằng ánh mắt dè chừng hoặc xem thường, không có bất kỳ ai muốn tiến đến nói chuyện.
Tốt lắm, cô cũng chỉ ở đây để đợi người thôi, đừng có tên ngốc nào đến gây sự với cô.
“Xin chào tiểu thư Esther, nghe danh đã lâu hôm nay mới có dịp diện kiến.”
Vừa cầu xong thì đã lập tức có người chán sống xuất hiện rồi.
Nhìn lướt qua cũng thấy đó là một tên quý tộc uống say muốn cợt nhả Esther.
“Cút đi, khi ta còn nói năng tử tế.”
Lời đe dọa với những tên chán sống đều là không có tác dụng. Flix đã đá vắng tên đó khi trông thấy hắn muốn động chạm đến Thập Nhất.
“Tên hiệp sĩ thối! Ngươi biết ta là ai không hả? Silver, ngươi… mau lập tức giết chết hắn cho ta.”
Một cô gái mặc lễ phục đỡ tên quý tộc đó dậy, rút thanh kiếm cất giấu từ trong đùi ra tấn công Flix, tuy nhiên, cô ta cũng mau chóng bị hắn đánh bại.
“Chát…”
“Con khốn vô dụng! Ngươi làm hiệp sĩ kiểu gì mà không thể đánh thắng nổi một người hả? Có phải ngươi bây giờ chỉ còn biết dạng chân trên giường nữa thôi đúng không?”
Tận mắt chứng kiến một cô gái bị đánh và sỉ nhục, nữ chính Flora lập tức không nhịn được đứng ra bảo vệ, làm tên quý tộc kia bẽ mặt một trận.
Mọi người xung quanh đều tán thưởng hành vi trượng nghĩa của Flora, ngay cả Flix cũng nhìn chằm chằm vào nữ chính.
Thập Nhất không nhịn được hỏi hắn:
“Anh cũng cảm thấy việc Flora vừa làm rất đúng đắn sao?”
Thân phận của Flix vốn không được bán tán nhiều về chủ nhân nên hắn có phần chần chừ.
“Nói đi, ta muốn biết cảm nghĩ của anh.”
“Lương thiện một cách không tính toán sẽ chỉ đem lại hậu quả xấu cho đối phương.”
Đúng vậy, Flora lương thiện là thật, mục đích của cô ta chỉ vì mong muốn giúp đỡ đối phương. Tuy nhiên, hành vi hôm nay sẽ chỉ đem lại đau đớn cho cô gái hiệp sĩ đó, bởi vì đợi cô ta trở về, cả cô và gia đình cô mới là người gánh chịu cơn phẫn nộ của tên quý tộc ấy.