Ào… Vừa bước sang thế giới tiếp theo, Thập Nhất đã nhận ngay một xô nước lạnh tạt thẳng vào mặt. Cảm giác đau đầu vì tác dụng phụ của truyền tống cũng lập tức bị nước lạnh cuốn đi.
Một nam thanh niên đứng phía trước, trên tay vẫn đang cầm “hung khí” là một chậu nhựa. Đôi mắt hắn nhìn Thập Nhất mang theo kiêu ngạo và ra lệnh.
“Còn không mau dậy đi học? Muốn tôi tốn bao nhiêu thời gian với chị nữa?”
Thập Nhất vẫn chưa nắm rõ tình hình hiện tại, nhưng vừa tới đã được chào đón bằng một xô nước như vậy thì không thể không đáp lễ rồi.
Nhìn thấy người nằm trên giường đã chịu động đậy thì tên hung thủ cũng lập tức xoay người bỏ chạy ra cửa. Giống như biết trước về việc cô sẽ động thủ vậy.
Hừ! Chạy cũng nhanh lắm!
Bụp… Thập Nhất một cước đạp thẳng vào mông người đang chạy, khiến hắn đập thẳng mặt xuống sàn nhà.
Lúc thiếu niên quay đầu nhìn cô, trên mặt đã có thêm hai hàng máu mũi: “Chị… Chị dám đánh tôi? Chị muốn chết hả? Chị-”
Sầm…
Cánh cửa phòng đóng sầm lại trước khi hắn kịp nói xong câu đe dọa. Thập Nhất mặc kệ tiếng đập cửa ở bên ngoài, ngồi khoanh chân trên giường tiếp thu cốt truyện.
Đây là một thế thế giới hiện đại xoay quanh tình yêu thanh xuân vườn trường của hai nhân vật chính đang học cấp ba. Nữ chính Vu Tiểu Ân là một cô gái thiện lương, chăm chỉ, có gia cảnh nghèo khó nhưng luôn biết phấn đấu, vươn lên, là nhân vật kiểu mẫu của những bộ tiểu thuyết ngôn tình. Và tất nhiên đi kèm với nữ chính đó là một đại thiếu gia bị tính tình tốt đẹp ấy khuất phục.
Câu chuyện yêu đương của hai người đều ổn cho đến khi nam phụ Mạc Lâm vì không dành được tình cảm của nữ chính Vu Tiểu Ân mà hắc hóa. Làm ra vô số chuyện khiến nam nữ chính phải chia xa, thậm chí là giết chết nam chính, cầm tù nữ chính. Mạc Lâm không hành hạ thân xác Vu Tiểu Ân mà biến cô thành con chim trong lồng, để cô ở bên cạnh hắn như một món đồ trang trí.
Mãi sau này nữ chính có cơ hội trốn thoát, đã dùng một dao đâm chết Mạc Lâm. Cô được trở về với tự do nhưng người cô yêu đã không còn, xung quanh thì luôn không ngừng bàn tán, chế nhạo về việc cô bị một người đàn ông nuôi nhốt suốt năm năm, thân thể không biết đã dơ bẩn đến chừng nào.
Cho dù Vu Tiểu Ân luôn miệng khẳng định mình còn trong sạch thì trước mặt người ta nhìn cô bằng ánh mắt thương hại, sau lưng lại đi xầm xì không tin. Áp lực cả tinh thần và thể xác khiến cô không thể vượt qua và quyết định tự tử. Thế giới này chính là vì oán hận của nữ chính mà sụp đổ.
Thập Nhất tiếp thu xong cốt truyện thì mở mắt ra, trong đôi mắt cô hiện lên một tia nghi hoặc. Cô vẫn luôn cảm thấy có gì đó khác lạ trong những thế giới nhiệm vụ mình trải qua, nhưng lại chưa thể nhận ra điều đó là gì.
Cô âm thầm hỏi hệ thống:
[Nếu như ai cũng cứ oán hận là thế giới sụp đổ thì làm gì có thế giới nào nguyên vẹn mà sống được?]
[Ký chủ. Đây là thế giới tiểu thuyết, Vu Tiểu Ân là nữ chính, là tâm điểm mà thế giới này xoay quanh. Cô không thể so sánh với những thế giới ngoài kia được?]
Ngoài kia? Đôi mắt Thập Nhất lóe sáng, giống như vừa nắm bắt được điều gì đó.
Cô không nói chuyện với Đại Thần nữa mà bắt đầu rời giường đi vào nhà vệ sinh. Nhìn mái tóc tém trong gương liền biết thân thể này là một cô gái có cá tính mạnh.
La Kỳ Kỳ, vị hôn thê được hứa hôn từ khi còn chưa lọt lòng của nam chính kiêm chị gái nam phụ hắc hóa, chính là thân phận “éo le” lần này của Thập Nhất.
Như vậy, cái người mà cô vừa mới đạp ra khỏi phòng, quá một trăm phần nghìn là tên biến thái Mạc Lâm kia.
La Kỳ Kỳ và Mạc Lâm vốn không chung huyết thống, bọn họ có mối quan hệ chị em chỉ bởi vì ba nguyên chủ và mẹ Mạc Lâm tái hôn với nhau. Sự thật là đôi chị em này không hề ưa nhau một chút nào, thậm chí còn hơn nước với lửa.
Nếu như Mạc Lâm là nam phụ hắc hóa, thì La Kỳ Kỳ lại không đi theo con đường nữ phụ thâm độc, bởi vì cô đã có người thương khác trong lòng. Một học bá đẹp trai có gia cảnh nghèo khó, Vương Gia Hải.
La Kỳ Kỳ vốn là một hào nữ, tính tình sảng khoái, đầu óc không tốt, chỉ biết đánh nhau. Bởi vì yêu thích học bá mà từ học sinh lưu ban, thường xuyên cúp học, bắt đầu chăm chỉ lên lớp nghe giảng.
Sau này, nhờ nam chính chủ động hủy hôn mà nguyên chủ có thể đến với người mình thích, lại không biết rằng anh ta từ đầu đến cuối chỉ giả vờ yêu cô vì muốn nhanh chóng đổi đời.
Khi La Kỳ Kỳ mang thai con đầu lòng, cô phát hiện Vương Gia Hải ngoại tình. Dưới sự lạy lục van xin, những lời hứa của hắn và cả đứa con chưa chào đời, nguyên chủ đã chấp nhận tha thứ. Nhưng bản chất đàn ông vốn là thứ không bao giờ thay đổi. Rất nhanh sau đó anh ta lại ngoại tình, thậm chí còn tìm cách cướp tập đoàn La thị, rất may là hành vi của anh ta đã bị đứa em trai Mạc Lâm phát hiện sớm.
Bị ly hôn, bị đuổi ra khỏi biệt thự nguy nga, Vương Gia Hải mới biết hối hận, tìm mọi cách để quay lại với nguyên chủ nhưng đều bị cô từ chối phũ phàng. Sau khi nợ nần một đống tiền vì ăn chơi và cờ bạc, Vương Gia Hải đã bắt cóc chính con trai của mình để đòi La Kỳ Kỳ một số tiền chuộc lớn.
Bởi vì bất cẩn của Vương Gia Hải, đứa con nhỏ mới năm tuổi bị ngã từ trên tầng thượng cao tầng, không thể sống sót. Nguyên chủ vì quá đau đớn và thương tiếc côn mà đau ốm rồi mất sớm.
La Kỳ Kỳ muốn Vương Gia Hải phải nhận được một bài học nhớ đời, khiến anh ta không dám vì ham vinh hoa phú quý mà đi lừa gạt tình cảm của người khác. Đồng thời, cô muốn bảo vệ ba mẹ.1
Ba nguyên chủ và mẹ Mạc Lâm mất trong một vụ tai nạn máy bay chính vào ngày tốt nghiệp của cô. La Kỳ Kỳ luôn cảm thấy ân hận vì cho rằng bản thân là nguyên nhân cái chết của họ. Nếu như cô không nằng nặc đòi họ trở về tham gia thì có lẽ hai người đã không đi chuyến bay đó, cũng sẽ không mất mạng.
Vì trải qua hai lần mất đi người thân, cả ba mẹ ruột và người mẹ thứ hai, mối quan hệ với em trai Mạc Lâm lại không quá tốt đẹp, nên La Kỳ Kỳ vốn là hào nữ lại trở nên rất ỷ lại vào Vương Gia Hải. Nguyên chủ cảm nhận được anh ta không yêu mình, nhưng vẫn nguyện tha thứ hành vi ngoại tình, có lẽ chỉ bởi vì muốn giữ lấy thứ gọi là gia đình.