Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Dương Mai Phương.
====
Hoa Vụ ngồi lên mặt đất bị dây leo phủ kín, nhìn sợi dây leo cũng không tính là to trong chậu hoa, hữu hảo thương lượng với nó: "Ta đưa mi tới một chỗ có rất nhiều đồ ăn, mi muốn đi không?"
Lá trên dây leo run rẩy.
Hoa Vụ cũng không hiểu nó có ý gì.
"Muốn thì mi run một cái, không muốn thì mi run hai cái."
Lá cây xung quanh run lên một cái.
"Muốn đi hả?"
Lá cây lại run một cái.
"Ta biết ngay mi là một cây Hấp Huyết Vương Đằng có lý tưởng, có khát vọng! Không giống như những cây khác!" Hoa Vụ nắm lấy một nhánh cây đang rũ bên cạnh, "Chúng ta hợp tác vui vẻ!"
Lúc Bạch Tuyệt trở về, vừa hay nghe thấy những lời này.
"......"
Lại đang phát điên gì đây?
Hoa Vụ nắm nhánh cây kia, bắt đầu triển khai tình hình hợp tác cụ thể và tỉ mỉ: "Thế này nhé, ta chia mi ra làm nhiều nhánh nhỏ, đem vào...... Mi len lén phát triển, đừng để bọn họ phát hiện."
Xào xạc ——
Lá cây run rất mạnh, hình như là không đồng ý với cách hợp tác của Hoa Vụ.
Hoa Vụ nắm chặt nhánh cây, mỉm cười nói: "Ta hỏi Bạch Tuyệt rồi, mấy cành này của mi có thể cắt ra rồi gieo trồng......"
Xào xạc ——
Hoa Vụ như là không nhìn thấy mấy cái lá cây đang run liên tục không ngừng, "Cái này gọi là xé chẵn thành lẻ, đây là chiến thuật, vì nhiều đồ ăn hơn, hy sinh tất yếu một chút cũng là bình thường......"
Xào xạc ——
"Mi còn run nữa, ta bảo Bạch Tuyệt chơi chết mi."
Lá cây xung quanh đột nhiên yên tĩnh lại.
Hoa Vụ vừa lòng gật đầu, "Vậy quyết định thế nhé." Cô lại nắm nhánh cây lắc qua lắc lại, vừa nghiêm túc vừa bệnh: "Chúng ta hãy cùng nhau cống hiến cho nhân loại đi!"
Bạch Tuyệt: "......"
Nó là một cây dây leo.
Còn là dây leo đặc thù của huyết tộc!
Cống hiến cho nhân loại cái gì?!!
Nhân loại biết không?!
......
......
Viện sinh vật Niết Bàn.
Hứa Tố không bắt được Hoa Vụ, cũng chưa giết được Bạch Tuyệt, bây giờ vẫn chưa thể phục chức.
Vốn đang có một đội trưởng Lý chịu bán mạng cho cô ta.
Bây giờ đội trưởng Lý cũng không còn.
Mỗi ngày Hứa Tố đều không làm được gì.
"Giáo sư Hứa, ra ngoài hả?"
"Ra ngoài đi dạo một chút."
Hứa Tố đeo khẩu trang, che mặt lại.
Từ cửa lớn chung cư đi ra, cô ta đi tới chỗ ít người.
Phải mau chóng nghĩ cách phục chức...... Không vào được tòa nhà thực nghiệm, cô ta không làm được gì cả.
Viện sinh vật Niết Bàn có một công viên, Hứa Tố đi đến gần đó, phát hiện có người đang đổi cây xanh.
Hứa Tố đi tới, "Sao lại đột nhiên đổi mấy thứ này?"
Nhân viên trả lời: "Có mấy cái cây khô héo, cho nên đổi một loạt cây khác."
"Khô héo?"
"Cũng không biết sao lại như vậy......" Nhân viên oán giận, "Thực vật ở mấy nơi đều khô héo, bận rộn cả ngày cũng không làm hết việc."
Hứa Tố nhíu mày, thấy bên cạnh đó có thực vật bị nhổ ra, cô ta bước qua xem xét.
Nhìn qua thì giống như là chết khô.
Hứa Tố chọn mấy cây, đem về, đi nhờ giáo hai vị chuyên gia về thực vật ở phòng thí nghiệm.
Chỉ xem bề ngoài, đúng là trạng thái chết khô.
Nhưng chi tiết còn phải đưa tới phòng thí nghiệm.
Tuy rằng Hứa Tố không thể vào, nhưng đưa ít thứ cho đồng nghiệp vẫn được.
Vài ngày sau, Hứa Tố nhận được phản hồi.
Năng lượng của mấy cái cây kia bị hút sạch, không phải chết khô bình thường.
Nhưng bọn họ không phát hiện thực vật bị bệnh, cũng không có dấu vết của côn trùng, chính là tự nhiên bị hút cạn năng lượng.
Hứa Tố tới xem xét xung quanh mấy cây chết khô đó, cũng không tìm ra chỗ đặc biệt.
Chuyện này rất quái dị.
Hứa Tố quyết định đi tìm đoàn quản lý nói chuyện này.
"Giáo sư Hứa, cô tạm thời chưa thể phục chức, mời cô quay về đợi thông báo."
"Hôm nay tôi tới vì chuyện khác."
Nhân viên cản Hứa Tố, không cho cô ta lên lầu.
Mấy ngày liên tiếp Hứa Tố tới, đều có cùng một kết quả.
"Rất xin lỗi giáo sư Hứa, các quản lý tạm thời không có thời gian gặp cô."
"Mời cô quay về."
"Xin lỗi Hứa giáo sư, các quản lý đang mở họp, mời cô quay về."
"Giáo sư Hứa, mời về......"
Hứa Tố giận mà không có chỗ phát.
Nhưng tình trạng thực vật khô héo cũng không xuất hiện lại nữa.
Hứa Tố và đồng nghiệp trong phòng thí nghiệm âm thầm tra xét, cũng không tra ra được cái gì.
"Hay là thứ trên tầng thí nghiệm kia......" Hứa Tố vẫn hơi lo lắng, "Thoát ra được?'
Tầng thí nghiệm kia chỉ bị đóng kín.
Đến bây giờ bọn họ còn chưa có phương án xử lý.
"Không thể nào." Đồng nghiệp nói: "Hai ngày trước bọn tôi vừa kiểm tra xong, đã đóng kín."
Hứa Tố: "Tôi cứ cảm thấy có chỗ bất thường."
"Giáo sư Hứa, chuyện này bọn tôi đã báo cáo lên các cấp quản lý, bởi vì không có nhiều bằng chứng, cho nên cấp trên cảm thấy có thể là do bị thứ gì đó làm ô nhiễm, còn đang điều tra......"
"Bây giờ đã không xuất hiện tình trạng như vậy nữa, cô cũng đừng quá lo, bọn tôi sẽ liên tục chú ý."
Viện sinh vật Niết Bàn rất tự tin với khả năng phòng ngự của thành phố chính.
Cho nên chuyện nhỏ xảy ra nhanh kết thúc cũng nhanh như thế này, không tạo ra sóng gió quá lớn.
Trong những bụi cây đó, có một số cây trông giống mấy loài thực vật khác, nhưng nhìn kĩ, sẽ phát hiện ra nó đang ký sinh trên những thực vật khác, giả vờ là nhánh của những cây đó.
Chúng nó yên lặng sinh trưởng giữa đám cây cối.
......
......
Nửa tháng sau, dưới chân núi nọ.
Bạch Tuyệt đứng trên mặt đất đầy máu, nhìn thiếu nữ loài người đứng trên tảng đá lớn phía xa, đang làm tư thế chỉ điểm giang sơn.
Mấy con quỷ hút máu đậu trên cây phía xa, đang nhìn về hướng này.
"Em sai bảo tôi như vậy, hợp lý sao?" Bạch Tuyệt lên tiếng.
Hoa Vụ nâng tay lên, uất ức nói: "Thân vương các hạ, chúng ta là đang cố gắng vì nghiệp lớn, sao lại là sai bảo. Nếu máu của tôi có tác dụng, tôi đã tự làm rồi."
Bạch Tuyệt: "......"
Nghiệp lớn...... Nói hay thật.
Rõ ràng là ân oán cá nhân của cô.
Đương nhiên, lần trước Hứa Tố xuống tay với hắn, Bạch Tuyệt cũng không rộng lượng như vậy.
Huống chi khế ước chi kiếm còn ở trong tay Hứa Tố, hắn phải lấy được.
Bạch Tuyệt cắt ngón tay, nhỏ máu vào miệng người nằm trên đất.
Sau khi chờ bọn họ đứng dậy, Bạch Tuyệt vẫy vẫy tay gọi quỷ hút máu đằng xa tới, bảo chúng nỏ mở mấy cái lồng sắt gần đó ra, thả quỷ hút máu cấp thấp bên trong, chúng nó thì vào trong đó thay thế.
Rầm ——
Phía xa, đàn chim rừng bay lên trời.
Bạch Tuyệt nhìn về bên đó.
Giây tiếp theo, một người đàn ông mặc lễ phục màu đen đã xuất hiện trước mặt hắn.
Mái tóc màu đỏ rượu làm gương mặt của hắn càng đẹp trai hơn.
"Bạch Tuyệt, ngươi đang làm gì thế?" Người đàn ông nhìn thi thể đầy đất và con quỷ hút máu cấp sáu đang tự nhét mình vào lồng sắt, "Ngươi cuối cùng cũng điên rồi hả?"
"Francis." Bạch Tuyệt đối mặt với đối phương, "Ngươi không ở chiến khu, tới đây làm gì?"
Francis tức giận, tông giọng cũng cao lên không ít: "Ngươi nhổ Hấp Huyết Vương Đằng của ta, ngươi nói xem ta tới đây làm gì?"
"Một cây Vương Đằng thôi, ngươi nhất thiết phải chạy xa như vậy tới đây tìm ta?"
Một cây Vương Đằng......
Đó là hắn nuôi dưỡng mất bao nhiêu lâu mới được!!
Phí bao nhiêu công sức!!
Bạch Tuyệt thì hay rồi, nói nhẹ như không!!
Có giỏi thì tự ngươi nuôi đi! Nhổ của ta làm gì?!!
"Ta rất tò mò, ngươi đang làm gì." Francis chịu đựng lửa giận trong lòng, tươi cười kì quặc: "Nghe nói gần đây ngươi ở cùng với một thiếu nữ loài người?"
Vương Đằng đúng thật không tính là gì.
Bạch Tuyệt nhổ thì nhổ, còn chưa tới mức hắn phải chạy đường xa tới.
Nguyên nhân hôm nay hắn tới đây chủ yếu là do bên cạnh Bạch Tuyệt nhiều thêm một thiếu nữ loài người.
Bình thường Bạch Tuyệt dùng bữa đều là bảo Tái Ly đi lấy máu.
Luôn kính nhi viễn chi* với nhân loại.
*Kính nhi viễn chi: tôn trọng nhưng giữ khoảng cách
Bây giờ vậy mà lại ở bên một thiếu nữ loài người.
Có thể không làm người ta tò mò sao?
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Vé tháng đi các bảo bối, bỏ phiếu đi ~
Yêu mọi người nha ~