Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level

Chương 290: Chương 290: Dưới ánh chiều tà (25)




Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Hoa Mộng Tiếu Vân.

Beta: dmp

====

Francis nhìn về phía Hoa Vụ.

"Đó chính là nhân loại đi theo ngươi? Trông cũng khá xinh đẹp......" Nhưng Bạch Tuyệt sẽ không cúi đầu vì vẻ ngoài.

Thiếu nữ loài người này có gì đặc biệt?

Ngoại trừ hơi có nhan sắc, hình như cũng không có gì đặc biệt.

Hoa Vụ chạm mắt Francis, cô giang hai tay ra, "Ôi, Francis các hạ thân ái của tôi, xin hỏi anh có hứng thú gia nhập...... Ưm!"

Hoa Vụ còn chưa nói xong lời thoại, đã bị Bạch Tuyệt thuấn di lại đây bịt kín miệng, ấn cô vào trong ngực.

Francis: "???"

Nhân loại này không bệnh chứ?

Chẳng lẽ Bạch Tuyệt là bởi vì...... Cô ta có bệnh?

Bạch Tuyệt cười một cái cảnh cáo Hoa Vụ, nhưng giọng điệu lại dịu dàng, mang theo chút dỗ dành: "Đừng nói chuyện, ngoan một chút."

Hoa Vụ trừng đôi mắt đen nhánh, rõ ràng không vui.

Bàn tay đang che miệng cô lại buông lỏng, bóng dáng Bạch Tuyệt chợt loé, Francis và hắn đồng thời biến mất tại chỗ.

"......"

Mẹ nó!

Biết bay biết loé thì hay lắm sao.

Hoa Vụ nhìn hai tay trái phải, hai tay vòng trên không trung một vòng, bất đắc dĩ khoanh lại.

Nữ chính loài người đáng thương, không thể bay.

......

......

Bạch Tuyệt rời đi nửa giờ, lúc trở về, đã không thấy đội ngũ Viện sinh vật Niết Bàn, chỉ còn lại mấy con quỷ hút máu được thả ra và một con quỷ hút máu cấp sáu canh giữ bên cạnh Hoa Vụ.

Hoa Vụ ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn.

Bạch Tuyệt dừng lại bên cạnh cô, quỷ hút máu cấp sáu kia lập tức tránh ra.

Hoa Vụ ngửa đầu nhìn hắn, "Hắn sẽ không gây phiền phức chứ?"

Hắn, chỉ Francis.

Sẽ không.

"Vì sao anh không để tôi kéo hắn nhập bọn?" Thêm một công cụ làm việc thì thêm một phần thắng.

Cô tin rằng với địa vị của Viện sinh vật Niết Bàn, mấy vị thân vương sẽ rất vui lòng hỗ trợ một phần lực.

"Không cần." Bạch Tuyệt vươn tay về phía cô: "Có tôi là đủ rồi."

Bàn tay thon dài xinh đẹp duỗi trước mặt Hoa Vụ, chỉ là hai bàn tay, đã làm người ta rung động.

Hoa Vụ nhìn chằm chằm lòng bàn tay hắn, một lúc lâu mới đặt tay mình lên.

Bạch Tuyệt nắm lấy tay cô, hơi dùng sức, thiếu nữ loài người bị hắn kéo tới, ôm vào trong lòng.

"Em thật sự muốn phản bội nhân loại sao?"

Hoa Vụ đính chính: "Tôi chưa từng phản bội nhân loại, tôi chỉ đang nỗ lực để hai tộc có một môi trường chiến tranh công bằng và hoà bình."

Nữ chính lần này không đòi thế giới hòa bình.

Cho nên làm hai tộc giao chiến công bằng, cô đã coi như tăng ca theo nghĩa vụ.

Bạch Tuyệt: "......"

Môi trường chiến tranh công bằng và hoà bình?

Mấy cái từ đó có thể đặt bên cạnh nhau được sao?

Mấy con quỷ hút máu cấp sáu đã bị đưa đi, tốc độ của bọn họ phải nhanh hơn, bằng không chờ Viện sinh vật Niết Bàn giải phẫu chúng nó, vậy không còn kịp nữa.

Bạch Tuyệt gọi Tái Ly về, để hắn đi tập kết đội ngũ, bắt đầu công kích khu vực bên cạnh Viện sinh vật Niết Bàn.

Sau lần sụp đổ của khu sinh hoạt số sáu, những quỷ hút máu đó đều không thấy tung tích.

Hoa Vụ không biết ngày thường Bạch Tuyệt giấu chúng nó ở nơi nào, nhưng hiển nhiên số lượng quỷ hút máu hắn có thể sử dụng không ít.

......

......

Trong khoảng thời gian này Viện sinh vật Niết Bàn phải ứng phó với đội ngũ huyết tộc.

Còn phải ứng phó với sự quấy rầy của hàng xóm Ngân Thập Tự, vốn đã lo không hết việc.

Đột nhiên lại thêm một đội ngũ huyết tộc, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đã chiếm được khu vực lân cận, cắt đứt con đường vận chuyển tốt nhất đến chiến khu của bọn họ.

Chỉ huy phía đối diện cực kỳ khó chơi, thường có thể thấy quỷ hút máu cấp sáu trong đội ngũ kia.

Người cải tạo đối phó với số lượng lớn quỷ hút máu cấp sáu đã khó.

Càng không bàn tới còn có rất nhiều huyết tộc bình thường, những huyết tộc đó càng khó đối phó.

Tiết tấu của Viện sinh vật Niết Bàn rõ ràng bị quấy nhiễu.

Trong phòng hội nghị, sắc mặt mỗi thành viên của đoàn quản lý đều rất trầm trọng.

"Đó là đội ngũ của ai? Vì sao đột nhiên xuất hiện?"

"Nhận được tin tức mới nhất, dẫn đẫu bên kia chính là Tái Ly...... Huyết tộc này, là thân tín của thân vương Bạch Tuyệt."

"Bạch Tuyệt?"

"Vị thân vương này rất ít khi lộ diện, trước nay cũng không tham dự vào chiến tranh hai tộc, vì sao lần này đột nhiên phát động chiến tranh với chúng ta?"

"......"

Vấn đề này ai cũng không trả lời được.

Viện sinh vật Niết Bàn có nghiên cứu về các vị thân vương.

Nhưng vị thân vương Bạch Tuyệt này, đúng là bọn họ không quá hiểu biết.

Chỉ biết hắn thức tỉnh cùng lúc với các thân vương khác.

Cụ thể có năng lực gì, không có thế lực nào biết rõ.

Nhân loại và huyết tộc khai chiến lâu như vật, hắn chưa bao giờ nhúng tay vào chiến sự giữa hai tộc.

Lần này vì sao đột nhiên khai chiến với bọn họ?

"Trong đội ngũ của hắn có rất nhiều quỷ hút máu cấp sáu, chúng ta rất bất lợi."

Đội ngũ của thân vương khác, trong mấy năm giằng co này, rõ ràng không còn quá nhiều quỷ hút máu cấp sáu.

Nhưng vị thân vương Bạch Tuyệt này không như thế......

Đội ngũ của hắn chưa từng tham gia chiến tranh.

Nhiều năm như vậy ai biết hắn nuôi ra bao nhiêu quỷ hút máu cấp sáu...... Hơn nữa, hoàn toàn chưa từng tiêu hao.

Và cả những huyết tộc bình thường đó, người trong phòng họp đều thấy lạnh sống lưng.

"Hay là đưa một đám người cải tạo bên chiến khu trở về, ứng phó bên này trước......"

"Chiến khu cũng không thoải mái."

"Phòng thí nghiệm bên kia có còn người cải tạo mới có thể đưa vào sử dụng không?"

"Một đợt mới nhất vừa được điều đi chiến khu, đợt tiếp theo còn phải đợi nửa tháng......"

Dự theo kế hoạch định ra trước đó, bọn họ đã sắp xếp rất hoàn hảo.

Cách nửa tháng hoàn thành một lần cải tạo người, vừa lúc có thể liền mạch đưa vào sử dụng.

Nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một đội ngũ, làm gián đoạn tiết tấu của bọn họ......

"Người cải tạo bên thành phố chính...... Điều qua trước đi."

"Tôi không đồng ý, phòng ngự của thành phố chính không thể có vấn đề."

"Bây giờ bọn họ đã cắt đứt con đường vận chuyển giữa chúng ta và chiến khu, nếu không giải quyết bọn họ, bên chiến khu sẽ có vấn đề lớn!"

"Khu sinh hoạt, điều người cải tạo bên khu sinh hoạt qua trước đi."

"Liên lạc với Ngân Thập Tự, đình chiến!! Đừng nội chiến nữa!"

......

......

"Bọn họ có ý định liên hệ Ngân Thập Tự." Bạch Tuyệt đổ cho Hoa Vụ một ly rượu vang đỏ.

Hoa Vụ nhận lấy, lắc lắc ly rượu, "Ngân Thập Tự sẽ đình chiến sao?"

Bạch Tuyệt nhìn Hoa Vụ để ly rượu bên môi, chất lỏng đỏ sậm thấm vào môi cô, ánh mắt hắn hơi tối lại.

Hoa Vụ không nghe thấy Bạch Tuyệt trả lời, liếc mắt nhìn hắn.

Mắt Bạch Tuyệt hơi rũ xuống, bắt đầu nói: "Ngân Thập Tự và Viện sinh vật Niết Bàn vì chuyện quan tài lúc trước, đã quậy rất căng, chúng ta không công kích Ngân Thập Tự, tôi cũng đã nói qua với thân vương khác, tạm thời giảm bớt áp lực cho Ngân Thập Tự.

Nếu Ngân Thập Tự có dã tâm, cho dù bọn họ đồng ý với Viện sinh vật Niết Bàn, hai bên tạm thời đình chiến, bọn họ hẳn cũng sẽ không giúp đỡ, mà lựa chọn đứng nhìn từ xa."

Hoa Vụ uống một ngụm hết rượu trong ly: "Nghĩ cách làm bọn họ đánh nhau nữa mới được."

Bạch Tuyệt không nhịn được cười, thật là xấu.

Nhưng rất đáng yêu.

"Uống nữa không?"

Hoa Vụ đang cân nhắc xem làm thế nào để bọn họ đánh nhau, nghe vậy gật gật đầu, đưa ly rượu không qua.

Bạch Tuyệt cầm lấy ly rượu, tay Hoa Vụ để ở giữa không trung, chờ hắn trả lại.

Nhưng thứ cô chờ được là bàn tay lạnh băng của người đàn ông, xuyên qua kẽ hở ngón tay, thân mật mà dán vào bàn tay cô.

Vòng eo bị ôm lấy, cơ thể bị ấn lên bức tường bên cạnh, hơi thở của Bạch Tuyệt xâm chiếm lấy cô.

Chất lỏng lạnh lẽo từng chút từng chút đưa tới, Hoa Vụ bị bắt nuốt, rượu vang đỏ không được nuốt kịp lăn dọc theo chiếc cằm trắng nõn của thiếu nữ, rơi xuống cổ áo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.