Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level

Chương 373: Chương 373: Kiêm chức sau khi nằm vùng (30)




Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Thời Lam Yên.

====

Ổ Đinh là cái dạng gì người, Độ Hàn ở bên cạnh ông ta mấy tháng, đương nhiên là rõ ràng.

Hắn tìm em trai lâu như vậy, đột nhiên tìm được rồi, toàn bộ tâm tư của hắn chính là làm thế nào để dẫn nó rời đi.

Quên mất hiện giờ hắn còn đang làm việc bên cạnh Ổ Đinh.

Muốn thoát khỏi bên cạnh Ổ Đinh, không phải một việc dễ dàng.

Lúc trước hắn lựa chọn con đường này, là bởi vì chỉ có như vậy mới có thể càng nhanh tiếp xúc được với tin tức buôn bán, càng có khả năng tìm được em trai hắn.

Đương nhiên...... Bị Ổ Đinh lựa chọn, cũng là ngoài ý muốn.

Hắn lúc ấy chỉ là muốn gia nhập bọn họ, sau đó lại thăm dò tin tức.

Ai biết sẽ bị Mộc Thị mang đi gặp Ổ Đinh, mà lúc ấy, hắn chỉ có hai lựa chọn 'sống' và 'chết'.

Đúng là Ổ Đinh có thể sẽ phái người cướp Độ Bách đi......

Chính hắn đã giúp Ổ Đinh xử lý qua vài chuyện như vậy.

Nhưng......

Còn cô là vì cái gì?

“Vì sao lúc ấy cô muốn cứu Tiểu Bách.”

Khi Tiểu Bách mất tích, hắn vẫn chỉ là một người không có tiếng tăm gì, cô không thể là vì áp chế hắn gì gì đó mà đi cứu Tiểu Bách.

Nhiều người như vậy, ai cô cũng không cứu, chỉ cứu Tiểu Bách...... Là nguyên nhân gì, khiến cô lựa chọn Tiểu Bách.

“Bởi vì chỉ có một mình nó có dũng khí chạy trốn.” Hoa Vụ lùi lại, chắp tay sau lưng đứng ở trong bóng đêm, lấy một loại giọng điệu tâm thần nói: “Người dũng cảm sẽ được thần may mắn chiếu cố.”

“......”

Con mẹ nó người dũng cảm gì chứ.

“Cô muốn nó làm cái gì?” Coi như là vậy, hẳn là cô cũng có mưu đồ.

Hỏi một đằng Hoa Vụ trả lời một nẻo: “Độ tiên sinh, anh muốn gia nhập với tôi không?”

“Cái gì?”

“Liên minh báo thù.”

Độ Hàn buột miệng thốt ra: “Tôi và Đan Hữu không có thù.”

“Tôi cũng chưa nói là với Đan Hữu đâu.” Không thể mở rộng tầm nhìn một chút sao? “Người bán em trai anh, chẳng lẽ anh không muốn tự tay giáo huấn một chút?”

Độ Hàn từ chối nói chuyện gia nhập.

“Rốt cuộc cô muốn Tiểu Bách làm cái gì?”

Mời đồng đội thất bại, Hoa Vụ thất vọng nói: “Không làm cái gì cả, bảo vệ nó, tôi là một người xấu yêu quý bạn nhỏ.”

Độ Hàn: “......”

Cô nghe thử lời này của cô......

Độ Hàn hít sâu một hơi, hắn hỏi: “Có phải hôm nay tôi không thể dẫn nó đi không?”

“Không có đâu, anh muốn dẫn đi thì dẫn đi. Nhưng mà hậu quả, anh tự mình gánh vác.” Hoa Vụ không sao cả, “Tôi là một người xấu dân chủ*.”

*Người xấu dân chủ: ý kiểu là người xấu nhưng vẫn cho mọi người quyền tự do lựa chọn, bình đẳng.

Đáy lòng Độ Hàn rất rõ ràng, Hoa Vụ nói đúng.

Hiện tại Độ Bách đi theo hắn, hắn không nhất định có thể bảo vệ tốt nó, ngược lại sẽ trở thành nhược điểm của hắn.

Một khi người có nhược điểm, rất nhiều chuyện sẽ thân bất do kỷ*.

*Thân bất do kỷ: Không thể làm chủ, phải nghe theo ý của người khác.

Cách tốt nhất là hắn nhanh chóng thoát khỏi Ổ Đinh bên kia, dẫn theo Độ Bách rời xa cái chốn thị phi này.

“Cô bảo nó giúp cô làm chút chuyện gì?” Hắn phải biết, cô có thể sai Độ Bách đi làm chuyện xấu hay không.

Hắn có thể làm...... Nhưng Tiểu Bách không được.

“Chuyện chính nghĩa.”

“......” Thần kinh.

......

......

Độ Hàn cảm thấy, hỏi Hoa Vụ còn không bằng hỏi Độ Bách cho nhanh.

Nhưng mà Độ Bách lại không thể nói mình đang giúp Hoa Vụ làm chuyện gì, chỉ có thể hàm hồ nói cậu không có làm chuyện gì xấu, chỉ là giúp cô chạy chân.

Cái này cũng coi như lời nói thật, tác dụng chủ yếu của hắn chính là lúc Hoa Vụ không tiện, giúp cô truyền tin tức, hoặc là vận chuyển qua lại một vài thứ.

Cậu còn nhỏ tuổi, mỗi ngày còn bị Hoa Vụ giày vò, cũng không tiếp xúc qua cái nội dung quan trọng gì, cho nên sẽ không ai hoài nghi cậu.

“Anh sẽ nhanh chóng tới đón em.”

“Anh, anh phải bảo vệ mình cho tốt.” Độ Bách ôm Độ Hàn.

“Ừm, có rảnh anh sẽ tới thăm em.” Dù sao hiện tại quan hệ của hắn và Hoa Vụ...... Nương theo cái này quan hệ, hắn tới thăm Độ Bách, cũng danh chính ngôn thuận.

Đến nỗi Ổ Đinh bên kia......

Hắn cứ nói là Hoa Vụ giữ Độ Bách uy hiếp hắn là được.

Hoa Vụ và Độ Bách nhìn Độ Hàn rời đi, một lớn một nhỏ như cái hòn vọng phu, vẫn luôn nhìn cái bóng dáng không thấy được.

Độ Bách vừa quay đầu đã hỏi: “Vì sao chị lại gạt anh em?”

Lúc trước khi hỏi anh cậu tên gì, cũng đã biết Độ Hàn là anh của cậu.

Hoa Vụ nhướng mày, cười hỏi: “Chị lừa anh ta cái gì?”

Độ Bách trợn tròn đôi mắt, ngẩng cổ: “Chị khiến cho anh ấy cho rằng em bị chị bắt đi.”

Rõ ràng cô không bắt mình, lại nói với Độ Hàn, nói cậu bị cô bắt lại.

Đây không phải lừa thì là cái gì?

Hoa Vụ ấn đầu cậu, dẫn cậu trở về: “Chẳng lẽ nhóc không phải bị chị bắt?”

“......”

Độ Bách im lặng bị Hoa Vụ mang về phòng, đứng ở dưới ánh đèn sáng ngời, cậu ậm ờ lên tiếng: “Anh em...... Có phải bây giờ rất nguy hiểm không?”

Hoa Vụ: “Có lẽ.”

Đáy mắt Độ Bách phản chiếu ánh đèn, sự kiên nghị thường xuất hiện trong mắt, sau khi gặp được Độ Hàn, có vẻ như đã bị đánh nát, “Vậy chị sẽ cứu anh em ư?”

Sẽ giống như cứu cậu vậy, cứu anh cậu được không?

Độ Bách chờ mong nhìn Hoa Vụ, muốn từ chỗ cô nhận được một câu trả lời khẳng định.

Hoa Vụ cũng không theo ý nguyện của cậu, cười như không cười nói: “Bạn nhỏ, người trưởng thành chỉ nói lợi ích.”

Độ Bách nắm vạt áo: “Chị không phải người tốt sao?”

Hoa Vụ sửa đúng cho cậu: “Thỉnh thoảng chị cũng là người xấu.”

Độ Bách: “......”

Độ Bách gục đầu xuống: “Đều là bởi vì em, nếu không phải em, anh cũng sẽ không đến nông nỗi như bây giờ.”

Hoa Vụ ra khỏi phòng Độ Bách, đứng ở trên ban công, nhìn về phía cửa sân ở đằng xa.

Lúc trước Độ Hàn xây nhà bếp khác*, nhanh chóng trở thành ngôi sao mới, có lẽ chính là bởi vì Độ Bách biến mất.

*Xây nhà bếp khác: Ví von bỏ bản gốc, xây lại cái mới.

Hiện tại Độ Bách còn tốt, chắc là Độ Hàn cũng không có cái tâm tư này.

Hoa Vụ biết Độ Hàn ở bên ngoài nói bậy, đã là ba ngày sau.

“Cái gì mà bảo tôi uy hiếp anh ta cùng tôi......”

“Chị Âm...... Chị không có sao?” Đàn em truyền tin đồn cẩn thận nhìn cô.

Hoa Vụ: “......”

Hoa Vụ rất muốn giải thích, nhưng mà vẻ mặt đàn em toàn là 'chị làm được việc này', cô gạt miệng, không nói nữa.

Độ Hàn ném cái nồi này......

Hiện tại người của cô bên này đều đã biết, vậy những người khác có lẽ đã......

Cái gì cô cũng chưa vớt được, không thể vô cớ có một cái danh hiệu như vậy, cô không chịu lỗ!!

Hoa Vụ đập bàn, “Đi, để huấn luyện hôm nay của Tiểu Bách tăng thêm bốn giờ.”

“Chị Âm, tăng thêm bốn giờ, này có thể mệt chết nó chứ?”

“Đừng có xem thường giới hạn của con người.” Hoa Vụ nghiêm mặt nói: “Tôi là vì tốt cho nó.”

“......”

Những người khác liếc nhau, cũng không dám tiếp tục nói giúp Độ Bách, để tránh bị phản tác dụng, lại tăng mức huấn luyện cho nó.

......

......

Độ Hàn muốn tới thăm Độ Bách, cần phải chọn lúc Hoa Vụ ở đó, nhưng Hoa Vụ trong khoảng thời gian này thường xuyên không ở.

Cho nên Độ Hàn chưa gặp được Độ Bách mấy lần.

Ở chỗ Ổ Đinh bên kia, hai người còn phải giả vờ giả vịt.

Ổ Đinh đại khái đã biết Độ Bách thật sự ở trong tay Hoa Vụ, lời trong lời ngoài ám chỉ Hoa Vụ, giao Độ Bách cho hắn.

Hoa Vụ lấy câu cô còn chưa chơi đủ, không muốn giao ra, chờ cô chán rồi lại nói.

Ổ Đinh còn muốn lợi dụng Hoa Vụ, hắn cũng không muốn khiến chuyện này quá cứng nhắc, cuối cùng chỉ có thể không giải quyết được gì.

“Sếp, ông biết vị Cách Jill tướng quân nước C kia không?”

Đương nhiên Ổ Đinh biết người này.

Hiện giờ phía chính phủ nước C bên kia đã không còn uy tín gì, ngược lại đã bị phần tử khủng bố khống chế không ít địa bàn và tài nguyên.

Một người trong đó chính là Cách Jill, gã tự xưng là tướng quân, nhưng thực tế cũng chỉ là tự phong.

Ổ Đinh: “Sao? Cô mò ra được tin tức gì à?”

____

—— Ngắm hoa trong sương ——

Bổ sung thêm ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.