Im ắng, tối như mực.
Hệ thống run lẩy bẩy bên tai Phong Hoa nói: “Bệ... bệ hạ, vì sao chúng ta hơn nửa đêm phải trở lại chỗ này nha...”
Nó trong đầu càng không ngừng nhanh chóng lướt qua nào là 《 ác linh lúc nửa đêm 》, 《 nhà có ma kinh hồn 》, 《 nhật ký kinh hoàng 》,......
Kinh sợ thành một đoàn.
Phong Hoa xuyên qua màn đêm không người, thanh âm sâu kín trong bóng đêm, không mang theo một tia tâm tình vang lên: “Xoát độ thiện cảm.”
“???”
Hệ thống dường như quên mất nỗi sợ, dấu chấm hỏi (???) đầy mặt.
Hơn nửa đêm, xác định là xoạt độ thiện cảm, mà không phải trình diễn màn kịch kinh hoàng lúc nửa đêm?
Nói đi cũng phải nói lại, coi như là xoát độ thiện cảm đi, không phải là nên lên trên lầu hai gõ cửa phòng Đế Quân đại đại, mặc áo ngủ gợi cảm chủ động hiến thân sao?
Chạy đến phòng bếp không có một bóng người làm cái gì?
Tiểu bảo bảo hiếu kỳ nghĩ như thế, không khỏi hỏi ra tiếng.
“Kẻ ngu xuẩn như ngươi thì biết cái gì?”
Phong Hoa cho hệ thống một ánh mắt mang hàm nghĩa miệt thị.
Chợt lười biếng híp híp con mắt, không khỏi nghĩ tới trước đây không lâu trong lúc vô tình gặp được một màn ——
Người hầu tại Hứa trạch thu dọn canh thừa thịt nguội trong yến hội hôm nay.
Trong đó hai nữ hầu trung niên, một bên quét dọn, một bên thấp giọng nói láo.
Nữ hầu A: “Tiệc sinh nhật hôm nay của đại tiểu thư, người tới tham gia tất cả đều là hào phú Phong thành, cũng không thiếu minh tinh đang “hot” Tiểu Tiên Nhục gì gì đó.”
Nữ hầu B: “Đúng vậy a, con gái nhà tôi đặc biệt ưa thích một đại minh tinh cũng ở bên trong, nếu như không thể được, tôi liền vụng trộm đi tới xin kí tên rồi, nếu mang về nhà thì con gái tôi nhất định sẽ rất cao hứng vài ngày!”
“Mời nhiều minh tinh tới như vậy chỉ để tham dự sinh nhật đại tiểu thư, chỉ sợ phải tốn không ít tiền“.
“Còn không phải vậy, nghe nói số tiền chuẩn bị yến hội này, cũng phải tốn mấy chục triệu đấy!”
Nữ hầu líu lưỡi nói: “Mấy chục triệu, chậc chậc, thật là có tiền. Lão gia cùng phu nhân đối với đại tiểu thư thật là coi trọng, tiêu mấy chục triệu chỉ vì thay cô tổ chức một buổi yến hội, nếu tôi thì tôi cũng không nỡ bỏ.”
“Người ta là hào phú, chúng ta là người hầu, có thể so sánh sao?”
Người nữ kia cười mắng một tiếng, đột nhiên xoay chuyển lời nói, “ Vậy mới nói cùng là người nhưng mệnh khác nhau, bà xem Hứa Khả thiếu gia, cùng ngày sinh nhật đại tiểu thư chênh lệch chỉ một ngày, nhiều năm như vậy cũng chưa thấy qua lão gia phu nhân thay hắn tổ chức tiệc sinh nhật...”
“Một người đường đường là Hứa gia đại tiểu thư, một người chỉ là con nuôi không có chút máu mủ, đây không phải bình thường sao?”
“Đều nói hào phú như nước sâu, tôi bây giờ đã tin rồi, bất quá đây cũng không phải là chuyện mà những người như chúng ta có thể quản đến, dọn dẹp nhanh lên còn về phòng ngủ nữa.....”
“Đi, đi, chỗ bên kia còn chưa khô sạch kìa....”
...
Phong Hoa xuống lầu uống nước, trong lúc vô tình nghe được hai nữ hầu nói chuyện phiếm, thế mới biết----
Hóa ra ngày mai là sinh nhật Hứa Khả
Hứa Khả cùng Hứa Nặc mặc dù tuổi tác chênh lệch hai tuổi, nhưng sinh nhật lại chỉ thua kém một ngày.
Vậy thì chỉ còn 30 phút nữa là lúc, sinh nhật Hứa Khả lặng yên đến gần.....
Đây không phải là cơ hội tuyệt hảo để cô xoát độ thiện cảm sao?
Cơ hội luôn trôi qua nhanh, Phong Hoa phải nắm lấy cho thật chắc.
Cô mở đèn lên,ánh sáng ngời ngời xua tan đi bóng đêm trong phòng bếp.
Đêm khuya an tĩnh, chỉ mỗi phòng bếp này, là có đèn sáng lên.
Cô gái với thân ảnh mảnh khảnh,cái bóng được ngọn đèn xa xa kéo dài, trông rất xinh đẹp vậy mà lộ ra một tia.....Hiền thê lương mẫu.
Bởi vì nữ hoàng bệ hạ mở ra tủ lạnh, lấy ra những nguyên liệu nấu ăn đặc biệt, từng cái đặt tại trên thớt.
Hệ thống kinh ngạc đến ngây người.
“Đợi một chút, bệ hạ, ngài đang muốn làm gì vậy?!”