Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu

Chương 86: Chương 86: [TG1]: (hoàn)




—— Cậu chưa hẳn đã thật lòng yêu tôi, có lẽ là cảm thấy nhất thời mới mẻ kích thích, có lẽ là hai năm trước bị cha mẹ tôi ngăn cản khiến cậu không cam lòng...

Hứa Khả đột nhiên tự giễu cười.

Chị, chị nói không sai, em ở đâu xứng nói hai chữ yêu chị đâu chứ?

Cho tới nay, đối với chị chỉ là từng bước ép sát ——

Dùng dây xích giam cầm chị, lấy phụ mẫu uy hiếp chị...

Thân thể của chị chắc hẳn tự mình đã biết, trái tim dần dần suy kiệt sao có thể chịu được hoan hảo kịch liệt, đến cuối cùng...

Vẫn là lỗi của hắn.

Trách hắn bức bách thật chặt, trách hắn ý chí quá yếu.

Thiếu niên dần thu hồi nắm đấm, không để ý khớp xương có vết máu, cuối cùng nhìn thoáng qua cô gái trên giường bệnh.

Rồi quay người rời đi.

Bác sĩ nói:

Không còn cách nào có thể ngăn cô rời xa hắn mà đi, mong hắn nén bi thương.

Sao có thể nén bi thương được đây?

Hắn không cách nào để cứu cô, chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh mệnh cô gái dần lụi tàn, một mình hắn trơ trọi giữa dòng thời gian dài đằng đẵng này.

Quãng đời còn lại quá dài.

Không có cô, một mình hắn phải chống đỡ như thế nào đây?

-

Hứa Khả trở lại Hứa trạch, liên hệ với một người.

Sư huynh của hắn.

Chuyên gia Quốc tế nổi danh về khoa tim, Bạch Thánh Hằng.

Biết rõ Hứa Nặc có bệnh tim, hắn vẫn luôn có chú ý tin tức này, mà Bạch Thánh Hằng lại lợi hại nhất trong tất cả các bác sĩ khác.

Dùng phương thức liên lạc đặc thù, gửi tới Bạch Thánh Hằng một đạo gấp lệnh.

Trong lòng Hứa Khả vốn kinh hoảng, cuối cùng dần dần bình phục một chút.

Chị, em tìm tới cho chị thầy thuốc giỏi nhất trên thế giới, chị nhất định sẽ khỏe lại thôi.

Chờ chị khỏe lại....

Em sẽ dùng quãng đời còn lại để đền bù tổn thất cho chị, em sẽ học cách thích một người.

Mong chị ——

Nhất định phải cho em cơ hội này.

Được không nào?

Hứa Khả mở ngăn kéo, đem thứ di động chuyên dùng liên hệ với Bạch Thánh Hằng bỏ vào, lúc này lại có một đồ vật rơi xuống bên chân hắn.

Hắn xoay người nhặt lên, ánh mắt trong lúc lơ đãng thoáng nhìn bìa sách quen thuộc...

Ánh mắt đột nhiên ngưng tụ.

Nhật ký của cô.

Nếu là lúc trước, Hứa Khả nhất định phải mở ra, tìm ra sự thật, phải biết rõ vì sao Phong Hoa đối xử lạnh lùng với hắn như vậy.

Nhưng mà hôm nay, cái gì yêu hay không yêu, so với bệnh tình của cô, điều đó đã không còn quan trọng nữa rồi...

Nhưng, Hứa Khả quỷ thần xui khiến, lại mở ra bản nhật ký ——

Đến thị trấn nhỏ nước Pháp ngày thứ 32, đồng nghĩa với việc rời xa anh đã 32 ngày, em thật nhớ anh.

...

Ngày 365, một năm trôi qua, bác sĩ nói trái tim suy kiệt càng lúc càng nhanh, nếu không tìm được trái tim làm giải phẫu thì sẽ chết.

Mà nghe nói nếu thay tim thì sẽ ảnh hưởng đến trí nhớ của một người, nếu như làm giải phẫu, em có phải sẽ quên anh?

...

Thời gian qua đi 739 ngày, lần nữa gặp lại, tha thứ cho em đã không còn bao nhiêu thời gian, chỉ có thể giả bộ như vô tình lạnh lùng.

Về sau nhất định sẽ có một thiên sứ thay em yêu anh.

...

Một giọt nước mắt óng ánh nóng hổi im ắng rơi vào tờ cuối cùng, làm cho chữ viết thêm rõ nét hắc.

Trên đó viết:

Khả Khả, sinh nhật vui vẻ.

Bạch Thánh Hằng tới rất nhanh.

Tới phòng bệnh kiểm tra thân thể Phong Hoa thêm một lần nữa.

Sắc mặt hắn ngưng trọng, đối với sắc mặt tiểu sư đệ đột nhiên tái nhợt xuống, trầm trọng lắc đầu.

“Thực xin lỗi, nếu như sớm trước hai năm, nói không chừng còn có thể...”

“Sư đệ, anh biết cậu rất yêu cô, bất quá..... hãy nén bi thương.”

Đối mặt vận mệnh tàn khốc, cho dù là hoàng kim thánh thủ, cũng chỉ có thể vô lực...

Hứa Khả ngồi ở bên cạnh giường bệnh.

Đầu giường,một quyển nhật ký lẳng lặng nằm đó.

Quyển nhật ký giống như chủ nhân của nó, cũng đồng dạng lặng yên không tiếng động nằm ở nơi đó.

“Chị, thực xin lỗi, anh đã xem qua nhật ký mà không có được sự đồng ý của em. Cũng đã biết bí mật mà em muốn giấu đi.”

“Mỗi người đều nói anh phải nén bi thương, muốn anh phải đầu hàng vận mệnh, nhưng anh không muốn. Hai năm trước không như vậy, hai năm sau cũng sẽ không.”

“Em không cần lo lắng, dù cho đổi một trái tim, em cũng sẽ không quên anh“.

...

Nói xong.

Thiếu niên đứng dậy, cúi đầu xuống, đặt trước đôi môi tái nhợt của cô gái một nụ hôn nhẹ nhàng.

“Còn nữa, trong quãng đời còn lại không có anh, xin hãy nhớ rằng anh yêu em.”

“Từng có một người tên Hứa Khả đã yêu em sâu đậm.”

[ Keng! Mục tiêu nhân vật Hứa Khả, độ thiện cảm + 5, công lược hoàn thành 100! ]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.