Edit: Ư Ư
Không hề nghi ngờ, sau khi Bạch Tửu về phòng thay quần áo xong nàng lập tức cảm thấy đầu nặng trĩu, cũng không nhớ tới ngày mai chính là ngày tỷ thí mà nằm xuống giường ngủ không biết ngày tháng.
Ngày hôm sau, Bạch Tửu được người đánh thức.
“Tiểu Tửu... Tiểu Tửu!” Sau khi Khương Đường gọi mấy tiếng, người đang nằm trên giường mới miễn cưỡng mở mắt.
Bạch Tửu nửa híp mắt, đầu óc vẫn còn mơ màng.
Khương Đường ngồi ở mép giường quan tâm hỏi: “Tiểu Tửu, ngươi không sao chứ?”
“Ta...” Bạch Tửu vừa mở miệng đã cảm thấy cổ họng khô rát.
Khương Đường thấy vẻ mặt Bạch Tửu không giống bình thường, nàng ấy duỗi tay đặt lên trán nàng, sau đó hoảng sợ nói: “Ngươi phát sốt rồi!”
Chỉ là sốt thôi mà, so với Khương Đường thì Bạch Tửu bình tĩnh hơn nhiều, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, lại muốn ngủ.
“Tiểu Tửu, ngươi đừng ngủ, ta đi tìm Cố Trường Tình tới!”
Khương Đường nói xong bèn vội vàng chạy ra ngoài.
Lúc Cố Trường Tình bị Khương Đường kéo tới phòng nàng thì nàng đã ngủ say.
Khương Đường sốt ruột nói: “Tiểu Tửu bị bệnh rồi, không phải ngươi là kiếm tiên gì đó rất lợi hại sao? Ngươi nhanh chóng dùng pháp thuật gì đó để nàng ấy khỏi bệnh đi!”
Cố Trường Tình nhàn nhạt liếc mắt nhìn Khương Đường, hắn rút ra cánh tay đang bị Khương Đường ôm lấy rồi bước tới gần giường rũ mắt nhìn Bạch Tửu đang ngủ say một lát, sắc mặt ửng đỏ, hô hấp nặng nề, chỉ liếc mắt một cái hắn đã nhìn ra nàng bị cảm lạnh, hắn lại đi đến án thư, tiên tông rất coi trọng việc giáo dục đệ tử nên trong phòng của người nào cũng có giấy bút.
Cố Trường Tình nhìn quyển sách hôm trước hắn đưa cho nàng, nó đang được mở tới trang thứ ba, không khéo, trang giấy này lại viết tên một người—— “Cố Trường Tình“.
Mà trước ba chữ này lại vẽ thêm hai đường cong kỳ quái —— “SB”, có ý nghĩa đặc biệt gì sao?
Khương Đường đi theo sau Cố Trường Tình nên cũng nhìn thấy, nàng ấy cũng không hiểu “SB” có nghĩa là gì, có lẽ chỉ là một cái dấu hiệu, một hình vẽ, nhưng Bạch Tửu lại viết tên Cố Trường Tình lên trên sách, lại nghĩ tới những câu nói lúc trước của Bạch Tửu với mình, sau khi tiếp túc với hắn sẽ phát hiện ra hắn cũng giống như một người bình thường.
Tiểu Tửu... Chẳng lẽ có ý với Cố Trường Tình?
Nghĩ vậy không hiểu sao Khương Đường lại cảm thấy mất mát.
Mà Cố Trường Tình lại mang theo vẻ mặt đờ đẫn suy nghĩ, vẽ cái hình kỳ quái này trước tên của hắn chắc chắn không phải lời khen gì.
Hắn viết đơn thuốc xong rồi đưa cho Khương Đường, “Tìm Hách Liên.”
Khương Đường lấy lại tinh thần, nàng ấy nhận lấy rồi hỏi: “Vì sao lại phải đi tìm Hách Liên tổng quản? Ngươi không thể dùng chút pháp thuật sao?”
“Căn cơ thấp, không chịu được, phải uống thuốc.”
Khương Đường nhíu mày, “Ngươi không thể nói dài dài ra một chút được à?”
Cố Trường Tình lạnh nhạt.
Khương Đường từ bỏ, nàng ấy hỏi: “Vậy chuyện tỷ thí ngày hôm nay?”
“Ngày khác.”
Hôm nay Bạch Tửu cũng không thể tỷ thí được.
Khương Đường nói thầm ít nhất ngươi còn có chút tình người, nàng ấy nói đi tìm Hách Liên tổng quản rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.