Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!

Chương 174: Chương 174: Bạn trai của tôi không phải là người (5)




Edit: Ư Ư

Bạch Tửu xoay người đi một bước rồi lại quay đầu lại cười nói: “Ta nói được thì làm được đấy nhé.”

Cá chép đỏ liên tục phun ra mấy cái bong bóng nhưng đáng tiếc là Bạch Tửu không nhìn thấy.

Trên đường trở về, Bạch Tửu suy nghĩ vài tình tiết trong cốt truyện, Khương Đường và nàng cũng rút được hai nhiệm vụ khác nhau, mà cũng do nhiệm vụ quét dọn đại điện này mà nữ chính có liên quan tới nam chính.

Cố Trường Tình là người ngốc nghếch trong chuyện tình cảm, hắn chỉ cảm thấy cảm thấy mình có phàm tâm mà hắn lại là người không được có phàm tâm nên hắn sinh ta tâm ma. Nhưng lúc này Khương Đường vẫn đang rối rắm chuyện ta thích ngươi nhưng ngươi không thích ta, vì thế cứ tiếp tục như vậy làm một người sống mà một người lại chết.

Còn về Bạch Tửu, thân là nữ phụ, sau khi Khương Đường chết nàng mới biết mình bị Cố Trường Tình lừa gạt, hắn tốt với nàng chỉ vì bảo vệ Khương Đường mà thôi, vì thế nữ phụ bắt đầu hắc hóa và trở thành người cản trở tình cảm của nam chính và nữ chính ở kiếp sau.

Cố Trường Tình là một nam nhân hấp dẫn nhưng Bạch Tửu không có hứng thú với hắn, nàng cũng xác định bản thân sẽ không đi theo con đường nữ phụ độc ác, nàng đã nghĩ kỹ rồi, nàng sẽ ăn no chờ chết, chờ tới ngày đó sẽ hy sinh trước nữ chính là thành công hoàn thành nhiệm vụ. Chậc, quá đơn giản, không cần phải động não gì hết.

Bạch Tửu nhẹ nhàng đi về, vừa đi được nửa đường thì lại gặp được tổng quản, nàng lễ phép chào hỏi: “Hách Liên tổng quản.”

“Bạch cô nương.” Nam nhân cười nói: “May mà gặp được cô nương ở đây.”

Hách Liên tổng quản tên đầy đủ Hách Liên Thu Mục, nghe nói hắn cùng tuổi với nam chính, cũng phải vài trăm tuổi rồi nhưng khuôn mặt tuấn lãng, phong thần như ngọc, trên người không có nửa phần dấu vết của năm tháng, không thể không nói người đời muốn tu tiên cũng có lý do của nó.

Bạch Tửu không cảm thấy Hách Liên tổng quản là người sẽ nói ra câu này mà không có chuyện gì, nàng hỏi: “Hách Liên tổng quản tìm ta có chuyện gì sao?”

“Là có một thứ phải cho Bạch cô nương.” Hách Liên Thu Mục cầm một miếng ngọc bội màu xanh lá cây, trên đó có khắc tên của Bạch Tửu tên, hắn giải thích, “Đây là eo bài trong tiên tông, có cái này mới có thể chứng minh ngươi là người của tiên tông, ngươi cũng mới có thể ra vào núi Vĩnh Tịch, ta đã đưa cho Khương tiểu thư rồi, còn đây là của Bạch cô nương.”

“Cảm ơn.” Bạch Tửu nhận ngọc bội, miếng ngọc bội này vừa chạm vào thì lạnh băng nhưng một lúc sau lại cảm thấy ấm áp, xem ra cũng không phải ngọc bình thường.

Hách Liên Thu Mục lại đưa cho nàng một quyển sách, “Trong đây là quy củ của tiên tông, mong Bạch tiểu thư có thời gian hãy đọc hết, tiên tông có rất nhiều quy củ mà tông chủ lại nghiêm khắc, nếu Bạch tiểu thư vi phạm sẽ phải ngoan ngoãn chịu phạt.”

“Cảm ơn tổng quản đã nhắc nhở.” Bạch Tửu hơi hơi mỉm cười, nàng cũng biết quy củ trong tiên tông rất nghiêm ngặt, nàng cũng biết nam chính rất nghiêm túc, nàng còn biết sau này Khương Đường mắc lỗi vậy mà nam chính vẫn không nỡ phạt nàng ấy.

Hách Liên Thu Mục cầm một cái túi rồi đưa cho nàng, “Đây là thức ăn của cá, bây giờ Bạch tiểu thư phụ trách hồ sen mà lúc nào cũng phải chạy về lấy thức ăn thì hơi bất tiện nên ta đã chuẩn bị trước một túi.”

Vị tổng quản đúng là quá tri kỷ!

Bạch Tửu cười nói cảm ơn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.