Bạch Tửu nói cảm ơn, cô cầm táo cắn một miếng, vẫn nghiêm túc đọc lời thoại trong kịch bản.
Chị Lan cảm thán, “Lần đầu tiên tôi thấy cô để ý chuyện quay phim như vậy.”
Bạch Tửu trước kia có thể nói là tiểu thư con số danh xứng với thực, cái gì gọi là tiểu thư con số? Chính là khi đóng phim, chỉ há mồm đọc số, tất cả lời kịch sẽ được xử lý sau.
“Tôi đã đắc tội một nhóm người thích xem phim thần tượng, cũng không thể đắc tội nhóm người thích chơi trò chơi kia đi.” Bạch Tửu nói tùy ý, lại cắn một miếng táo, vẫn không ngẩng đầu, cô còn một cảnh quay nữa, là cảnh cô và vị kia chia tay trong rừng trúc, cô phải tìm được cảm giác không nỡ này.
Chị Lan do dự một lát, vẫn nói: “Vừa nãy tôi nhìn thấy Tống Nhất Nhất ở bên ngoài.”
Tên Tống Nhất Nhất thành công làm Bạch Tửu ngẩng đầu lên.
“Tống Nhất Nhất đang quay một bộ phim võ hiệp, cũng quay trong rừng trúc, đoàn phim của bọn họ đang quay.” Đây cũng là nguyên nhân được nghỉ một thời gian, chị Lan nói: “Tôi nói cho cô biết, là hy vọng cô đừng giống như trước đây, nhìn thấy Tống Nhất Nhất lại đi tới gây phiền toái cho người ta, tốt nhất là không cần tới gần, cô biết đấy, chỉ cần cô và Tống Nhất Nhất trong một khung hình, đó chính là hot search ngày mai.”
Chị Lan tận tình khuyên bảo, đôi mắt Bạch Tửu lại tỏa sáng, cô đặt quả táo và kịch bản xuống, làm bộ làm tịch thanh thanh giọng nói, “Tôi đi xem cô ấy đóng phim, học học kinh nghiệm.”
Ngay sau đó, chị Lan cảm thấy hình như Bạch Tửu đã trúng gió, tên là học kinh nghiệm, kỳ thật là vì muốn nhìn thấy cặp đùi của người ta mà vội chạy ra ngoài, sau khi chị Lan lấy lại tinh thần, vội vàng đuổi theo.
Trong rừng trúc, không ít người đều đang vây xem, Bạch Tửu rất là linh hoạt đứng hàng đầu tiên.
Tống Nhất Nhất đóng vai nữ hiệp giang hồ, mặc quần áo cổ trang trong tay cầm kiếm, tư thế cũng oai hùng hiên ngang, bây giờ đang quay cảnh bay tới bay lui trên không.
Không nhìn thấy đôi chân trắng nõn kia, đáy lòng Bạch Tửu có chút tiếc nuối.
Đạo diễn nói bắt đầu quay, nhân viên công tác lập tức hành động, cơ thể Tống Nhất Nhất cũng uyển chuyển nhẹ nhàng “bay” lên.
Lực chú ý của Bạch Tửu lại đặt trên người một người đàn ông đội mũ ở đối diện, người đàn ông kia nhìn chằm chằm vào Tống Nhất Nhất, bờ môi của gã run nhè nhẹ, giống như đang hưng phấn, rồi lại đè nén, Bạch Tửu nhíu mày, lại ngẩng đầu nhìn về Tống Nhất Nhất, bỗng nhiên, dây thép trên người Tống Nhất Nhất đột nhiên bị đứt, cơ thể rơi xuống, mọi người xung quanh đang hét to, lại thấy một bóng trắng bay tới, khi vạt áo bay bay là lúc người mặc bạch y đã đỡ được người sắp rơi xuống.
Nhưng lực rơi xuống cũng không nhỏ, Bạch Tửu quỳ một gối xuống đất, mới miễn cưỡng giữ được Tống Nhất Nhất, may mà cô không phải người bình thường, nếu không nhẹ nhất cũng bị Tống Nhất Nhất đè gãy xương.
Tống Nhất Nhất nhắm mắt lại, lại không cảm thấy đau đớn như trong dự đoán, cô ấy chậm rãi hé mắt, nhìn thấy một người mặc bạch y.
Tống Nhất Nhất ngây ngẩn cả người.
Người xung quanh cũng ngây ngẩn cả người.
Bạch Tửu chậm rãi cười, tự động nhập diễn, thân phận của cô là người hành y, cô cúi đầu, một sợi tóc đen lướt qua khuôn mặt Tông Nhất Nhất, ôn nhu hỏi: “Em không sao chứ?”
Tống Nhất Nhất không khống chế được mà đỏ mặt, đương nhiên càng không chú ý tới bàn tay đang sờ soạng trên đùi mình.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Tặng @himeji0503 với đáp án nhanh nhứt và chính xác nhứt nè!!!