Edit: Richal
Beta: Richal
- ----------------------
Quý Ly luôn nỗ lực công tác, tăng ca mãi đến khi Đỗ Trọng rồi thành phố được một tuần.
Quý Ly bật khóc, cuối cùng cậu cũng có thể đi tìm chồng!
Cậu quyết định sẽ cho Đỗ Trọng một kinh hỉ thật bự!
Đi tàu cao tốc đến thành phố D.
Quý Ly mặc một chiếc áo len màu xanh, đầu đội mũ len, tay chống cằm nhìn tuyết rơi bên ngoài.
“Tinh!”
Quý Ly móc điện thoại trong túi ra.
“Em đang làm gì?”
Đỗ Trọng đi thành phố D để học tập, đa số là Quý Ly chủ động gửi tin nhắn.
Hôm nay đúng là mặt trời mọc ở hướng Tây.
“Lên mạng xem mấy anh đẹp trai.”
Quý Ly xấu xa cười một tiếng, trả lời tin nhắn.
“Phải không? Anh đang tham gia một buổi trao đổi học thuật, có rất nhiều cô gái đến bắt chuyện với anh, làm sao bây giờ?”
Quý Ly nhìn tin nhắn của Đỗ Trọng, thiếu điều ném điện thoại.
“Vậy anh cứ giao lưu cho thật tốt, em đi ăn cơm.”
Quý Ly nhanh chóng hồi âm, tức giận trong lòng ngày càng tăng, cậu không thể lần nào cũng để Đỗ Trọng chiếm thế thượng phong như thế được!
“Bạc Diệp, anh muốn ăn nho.”
Quý Ly nhìn tin nhắn được gửi tối từ phía Đỗ Trọng, không nhịn được bật cười.
“Bác sĩ Đỗ, thân thể em hình như không được tốt lắm, hi vọng anh có thể giúp em kiểm tra một chút.”
“Ồ, phải kiểm tra từng chỗ một? Nghiêm túc kiểm tra?”
“Ừm.”
“Khi nào trở về, anh sẽ thỏa mãn em.”
Quý Ly nhìn này dòng tin nhắn này, cười xấu xa chụp màn hình.
Bắt được nhược điểm của anh rồi!
Một giờ sau, Quý Ly xuống xe.
Thành phố D tốt hơn thành phố C, C thị tuy là tỉnh lẻ nhưng phồn vinh hơn so với các thành phố khác một chút.
Ngồi trên xe taxi, Quý Ly im lặng nhìn cảnh vật xung quanh.
“Cậu nhóc? Tới tìm bạn gái hả?”
Cậu hoàn hồn, yên lặng cười.
“Tuổi trẻ bây giờ thật lãng mạn, chẳng giống chúng ta trước kia, bị hiện thực tàn khốc ngăn cản.”
Nghe tài xế nói vậy, Quý Ly khẽ hỏi
“Hiện tại bác không ở chung với người yêu ạ?”
“À, hắn kết hôn.”
“Thực xin lỗi... Làm bác thương tâm rồi ạ.”
“Không sao, hắn lớn lên giống cháu, trông rất thanh tú.”
Quý Ly vừa nghe, trong lòng cảm thấy có chút không thích hợp.
“Người đó... Là nam ạ?”
Quý Ly thử dò hỏi.
“Ừ, khi đó chúng ta cùng tham gia quân ngũ, sau đó thì vừa mắt lẫn nhau, đây là chuyện hạnh phúc nhất đời bác.”
“Có một đoạn hồi ức như vậy cũng rất tốt.”
Quý Ly nhớ tới Đỗ Trọng......
Anh... sẽ vì em mà chống lại thế giới này sao?
“Kỳ thật, thế giới này, tình cảm nam nữ như hai cực nam châm mà hút lấy nhau. Còn đồng tính, cả hai đều cùng một cực, phải trải qua lực cản rất lớn mới có thể ôm lấy nhau.”
Quý Ly nghe bác tài nói chuyện, khóe môi khẽ động, trong lòng cuồn cuộn ngũ vị tạp trần...
Thì ra... Cậu phải may mắn lắm mới gặp được Đỗ Trọng... có được anh ấy.
Xuống xe, Quý Ly đi đến khách sạn đang diễn ra buổi trao đổi học thuật mà Đỗ Trọng nhắc tới, sau đó cậu thấy một nhóm người đang đi ra ngoài.
Quý Ly nhìn kĩ...
Đậu má! Đỗ Trọng!
Quý Ly lập tức trốn sau một cái cây lớn ở trước cửa khách sạn, lén nhìn Đỗ Trọng..
Lúc này, xung quanh Đỗ Trọng có vài người phụ nữ vây quanh, ai ai cũng tươi cười trước sau tiếp chuyện Đỗ Trọng.
Mà Đỗ Trọng thì lễ phép gật đầu, cũng không mở miệng trả lời.
Quý Ly đen mặt khịt mũi.
Hứ! Sao lại có nhiều ruồi bọ muốn hưởng thụ miếng thịt heo như vậy chứ?!
- -----------------------
Cái biện pháp tu từ so sánh ở câu cuối nhìn ghê thật sự:))