Edit: Richal
Beta: Richal
- ----o0o-----
Thành công chuyển đến nhà mới.
Đây là căn hộ ở tầng cao nhất nên có phong cảnh cực kì đẹp.
Quý Ly dọn đến nơi này chỉ mang theo một ít hành lý.
Mà Phó Bạc Thành... dọn hết toàn bộ thư phòng của mình không sót một chút gì. Còn lại thì không mang theo bất cứ thứ gì.
“Bạc Thành, anh rất yêu sách.”
Thực phù hợp với cái danh mặt người dạ thú.
“Cũng may đây toàn bộ đều là bản gốc..”
Quý Ly cảm thấy chán nản, vẫy tay chào thua. Cậu xoay người chuẩn bị rời đi, không ngờ có một dòng chữ lọt vào trong mắt.
《 ngây thơ lãng mạn 》?!!
Quý Ly lập tức dừng bước!
Đm, đây không phải anime manga sao?
Quý Ly chỉ vào một loạt truyện manga, “Đồng chí Phó Bạc Thành, có phải anh nên giải thích với em không?”
Phó Bạc Thành nhìn lên, nghiêm túc nói.
“Trong truyện có vài tư thế anh thấy thú vị, anh thấy chúng ta nên tham khảo một ít.”
“... Em muốn chia tay.”
Quý Ly khinh bỉ nói xong, Phó Bạc Thành ôm Quý Ly, áp sát cậu vào tường.
“Lăng Thành, lâu rồi em chưa viết thư tình cho anh.”
Quý Ly nghe xong, người cũng đã tới tay rồi còn viết thư tình làm gì.
“Gần đây em bận việc học tập nên không viết được. Ngoan, em đi đọc sách.”
Quý Ly sao có thể chuyên tâm đọc sách được, cậu còn đang muốn chạy trốn đây này.
Phó Bạc Thành tóm Quý Ly!
“Đừng chạy. Không bằng đêm nay chúng ta ra ban công thử một vài tư thế đi?”
“Không cần!” Quý Ly hét lên.
Một ngày nọ, Quý Ly lướt web nhìn thấy sổ tay viết về cách trêu chọc người yêu.
Quý Ly xem xong cảm thấy chưa đã ghiền, muốn tự mình đi thử nghiệm.
Quý Ly sờ cằm, nhếch miệng cười cười. Cậu tắt máy tính đi vào thư phòng, lúc này Phó Bạc Thành đang nghiêm túc làm việc.
“Bạc Thành, anh có thể huýt sáo không?”
“... Không. Em cũng đừng mong học được.”
Lúc chú ý của Phó Bạc Thành vẫn như cũ dán ở trên máy tính, bá đạo trực tiếp cắt đứt ý tưởng của Quý Ly.
“Em dạy cho anh được không?” Quý Ly vẻ mặt háo hức ngồi cạnh Phó Bạc Thành.
“Anh sẽ không học mấy thứ vô nghĩa này.”
“... Anh chắc chứ?” Quý Ly hững hờ.
“......” Phó Bạc Thành có chút e ngại. Hình như vật nhỏ muốn sinh khí.
“Em tìm Lâm Tiện chơi cùng vậy. Dù sao thì người nào đó cũng ghét bỏ em.”
Quý Ly vùng vằng muốn bỏ đi.
Phó Bạc Thành không nói hai lời giữ chặt tay Quý Ly “Anh học là được.”
Quý Ly vừa nghe, khóe miệng lập tức cong lên. Cậu lập tức xoay người, cúi người xuống duỗi tay hướng dẫn.
“Trước hết mím môi lại.”
Phó Bạc Thành vừa nghe, không còn cách nào khác đành phải làm theo.
Quý Ly nhìn đôi môi mỏng của Phó Bạc Thành hài lòng gật đầu.
“Đúng vậy, sau đó đẩy lưỡi dán sát vào hàm dưới.”
Quý Ly tiếp tục chỉ dẫn.
Phó Bạc Thành đã bắt đầu không hiểu Quý Ly muốn làm gì.
Quý Ly nhìn Phó Bạc Thành sốt ruột, nhưng vẫn kiên nhẫn làm theo lời cậu.
Quý Ly bĩu môi. Người đàn ông này thật đáng yêu.
“Cuối cùng...”
Quý Ly còn chưa nói xong, Phó Bạc Thành cũng đem toàn bộ lực chú ý đặt vào lời của Quý Ly.
Ai ngờ được Quý Ly không đi theo con đường bình thường, lại gần Phó Bạc Thành hôn lên đôi môi mỏng ấy.
Phó Bạc Thành ngây ngốc.
Quý Ly cười tà, lập tức buông ra, làm bộ không có việc gì xảy ra.
“Dạy xong rồi. Còn lại tự mình lĩnh ngộ ha.”
Quý Ly nói xong liền xách quần tự hào chạy đi. Để lại một mình Phó Bạc Thành, đôi mắt dần thâm trầm, vươn tay chạm vào môi mình.
Xem ra... Bạn nhỏ nào đó đói bụng rồi...
- ------------------
Mất mạng nên tui đăng truyện muộn. Thông cảm nha