Editor: Yuki
Thái Tử Phi tương lai mất tích, nếu bị nam nhân khác......
Hai vị bệ hạ giận tím mặt, giao trách nhiệm tri huyện kinh thành và Lục Phiến Môn mau chóng tìm người, bất kể sống chết!
Nhan phủ, Nhan gia gia chủ đương nhiệm, Phò mã gia đương triều ngồi ở trong thư phòng, cúi đầu nhìn hàng chữ nhỏ, mày kiếm đen đặc gắt gao nhăn lại như cũ.
“Không đáng......” Văn sĩ trung niên ngồi ghế cao ở bên cạnh nhéo râu dài ba tấc dưới hàm lắc đầu thở dài.
“Hai bọn họ đều tiền trảm hậu tấu, chúng ta có thể có cách nnào? Chỉ có thể tận lực bảo vệ bọn họ.” Nhan phò mã dung mạo anh tuấn thành thục lạnh lùng nói, “Đứa bất hiểu, chỉ nhớ rõ đoạt nữ nhân, bọn chúng mất tích, hoàn toàn không biết cả cha mẹ và thân nhân thương tâm muốn chết!” Đối phương còn có nhi tử thứ hai, mà ông chỉ có một hài tử Tử Phong, nếu ông không bảo vệ Tử Phong, huyết mạch duy nhất của hắn mất liền đoạn tử tuyệt tôn.
“Ta vẫn không hiểu, cô nương Đỗ gia có gì hấp dẫn bọn họ, mà bọn họ bằng lòng vứt bỏ gia tộc trộm nàng đi chứ?” văn sĩ trung niên, ngự sử đại nhân đương triều mặt ủ mày ê nói. Bốn năm trước, trưởng tử Tín An đột nhiên thông suốt, chủ động giúp ông xử lý việc nhà và công vụ mang về trong phủ, còn có vẻ thành thạo. Ông vọng tử thành long, hắn cho tiền tài cùng nhân thủ bồi dưỡng thế lực phát triển gia tộc, không nghĩ tới hắn ra ngoài giúp ông tra án tử, gặp kẻ bắt cóc mất tích. Ông cho rằng Tín An đã gặp bất hạnh, tóc đều sắp trắng, không nghĩ tới hai ngày trước, một bức thư của Tín An đột nhiên xuất hiện ở trong thư phòng ông, thư từ là dùng mật ngữ của Chu gia để viết, bên trong nói rõ nguyên nhân hắn mất tích. Ông không còn cách nào, đành phải tìm phụ thân của đương sự còn lại. Nhan phò mã đến thế gia vọng tộc có từ hơn 600 năm trước, thế lực ngay cả hai vị bệ hạ đều có chút kiêng kị, nếu ông bằng lòng bảo vệ ba hài tử kia, hẳn là có thể giữ được.
“Tử Phong cực kỳ thông minh bình tĩnh, lấy thế lực hiện tại mà hắn khống chế, hẳn là có thể chu toàn với tay sai mật thám của hoàng tộc. Chờ nhóm Thái Tử cưới tân Thái Tử Phi, có hài tử của mình, phai nhạt cảm tình đối với Thái Tử Phi tiền nhiệm, đến lúc đó, Nhan gia sẽ có đủ năng lực làm hai vị Thái Tử bỏ qua chuyện cũ. Sau này Đỗ Kiều Kiều ở với Tử Phong, Tín An chuyên tâm sinh dưỡng hài tử trong phủ, không lui tới xã giao với các phu nhân khác, liền sẽ không có người biết nàng đã từng là Thái Tử Phi hai vị bệ hạ khâm định, thể diện hoàng tộc cũng được bảo vệ.
Nhan phò mã cũng nhận được mật thư của nhi tử bình tĩnh mà tự tin nói. Tuy rằng hoàng quyền lớn nhất, nhưng thế lực thế tộc vẫn không thể khinh thường. Ở trên chính trị, mấy thế gia liên thủ, hai vị bệ hạ cũng không thể không thỏa hiệp; tổ mẫu Tử Phong còn khoẻ mạnh, cảm tình giữa hắn và các huynh đệ cùng mẹ khác cha khác cũng cực kỳ tốt, tuyệt đối có thể làm nhóm Thái Tử bỏ qua cho Tử Phong, Tín An và nữ nhi của Trấn Nam tướng quân.
“Phò mã gia nói như vậy, ta an tâm rồi.”Mày văn sĩ trung niên Chu Ngự sử giãn ra mở ra. Chu gia nho nhỏ của ông tồn tài không đến một trăm năm, nội tình gia tộc kém, nếu không phải Tín An cùng nhi tử của Nhan phò mã và Thái Dương công chúa trộm đi Thái Tử Phi tương lai, ông vì gia tộc và con thứ hai, liền không thể không từ bỏ trưởng tử Tín An.
○○○
Hai vị Thái Tử đã là thiếu niên mười sáu tuổi, bởi vì sinh hoạt quân lữ, khí chất bọn họ lạnh lùng uy nghiêm, thành thục đến không giống thiếu niên.
Đời trước, bọn họ ở quân doanh đợi đến mười tám tuổi mới được nhóm phụ hoàng triệu về kinh thành, bắt đầu đặt chân triều chính. Sống lại một đời, bọn họ bởi vì ký ức kiếp trước, sớm đạt được thừa nhận của chư vị tướng lãnh quân đội, có thể rời đi trước.
Kiều Kiều mười bốn tuổi hành lễ cài trâm, bọn họ mười sáu tuổi, vừa lúc cưới nàng!
Hai vị Thái Tử trước khi Đỗ Kiều Kiều cập kê đã viết tấu chương cho nhóm phụ hoàng ở kinh thành, thỉnh cầu cho phép trở lại kinh thành. Bọn họ ngày đêm chờ mong hồi phục, kết quả chờ đến chính là tin tức Thái Tử Phi tương lai Đỗ Kiều Kiều mất tích, sống chết không rõ.
Quân danh ở nơi nào đó cách kinh thành ngàn dặm, ánh mắt Đại thái tử Vân Duệ Phong sắc bén mà dò hỏi thân tín nhóm phụ hoàng phái tới, “Nhi tử Nhan Tử Phong của Nhan phò mã và nhi tử Chu Tín An của Chu ngự sử có gì động tĩnh?” Hai vị này là nhân vật khi huynh đệ bọn họ rời kinh thành năn nỉ phụ hoàng vận dụng đại nội mật thám đặc biệt giám thị.
“Đại điện hạ, Nhan công tử đi Phượng Hoàng sơn cầu phục cho mẫu thân Thái Dương công chúa, vào nhầm rừng rậm hắc ám, mấy ngày không về, Nhan phò mã số treo số tiền thưởng lớn tìm kiếm Nhan công tử, nghe nói tìm được rồi một vài cốt người đã bị dã thú gặm nát. Công chúa đã thương tâm nhiều ngày rửa mặt bằng nước mắt. Nhi tử Chu Ngự sử ra ngoài thăm bạn, mất tích.” thân tín kia cúi đầu hồi bẩm nói.
Đại thái tử trầm mặc trong chốc lát, nói: “Người tới, thay bổn Thái Tử thu thập hành lý.” Nhan Tử Phong được rất nhiều danh đại nội cao thủ dạy, vượt nóc tường băng giống như đất bằng, há có thể tùy tùy tiện tiện bị dã thú ăn? Hắn phải về kinh thành, đến chỗ dượng Nhan phò mã dò hỏi đến tột cùng!
“Mất tích, tất cả đều là mất tích!” Nhị thái tử Vân Duệ Hoa ở một lều khác trong quân đội lãnh lệ nói, “Ta biết là chuyện gì rồi.”
Nam nhiều nữ thiếu, đoạt nữ nhân từ trước đến nay là thủ đoạn quan trọng của nam nhân để sinh sản hậu đại. Theo từng điều bảo đảm đại đa số lợi ích của nam nhân, quý tộc đã không công khai đoạt nữ nhân. Không nghĩ tới, Nhan Tử Phong Chu Tín An to gan lớn mật lại có thể dám đoạt nữ nhân với Thái Tử! Thật là gặp quỷ, bọn họ huynh đệ rõ ràng giành trước đính hôn, cũng phân phó Phu thê Trấn Nam tướng quân tận lực không mang Kiều Kiều đi ra ngoài xã giao, quen biết thiếu niên, Nhan Tử Phong và Chu Tín An vì cái gì còn sẽ thích Kiều Kiều, cam mạo tánh mạng nguy hiểm đoạt Kiều Kiều với nhóm Thái tử? Chẳng lẽ......
==========
Tuần sau rảnh sẽ đăng tiếp:))