Editor: Yuki
“Chàng sắp xong chưa?” Đỗ Kiều Kiều hấp hối hỏi, phảng phất đã bị quá nhiều vui thích làm hư mình.
Nhan Tử Phong đang cao hứng ở một bên lao tới bên cạnh hỏi: “Có phải gần đây trong phủ có quá nhiều chuyện, làm nàng mệt hay không?” Mấy ngày nay Kiều Kiều luôn có cảm giác mệt mỏi, bọn họ đều đành phải xong việc với tốc độ nhanh hơn.
“Không nhiều lắm. Chỉ là dễ mệt.” Đỗ Kiều Kiều nói, ngón tay hoạt động ái muội ở phía sau lưng cột sống hắn, dùng hết sức lực co rút hoa huy*t lại đè ép ngạo long thô dài còn đang hung mãnh xỏ xuyên qua của hắn, bức cho hắn sớm tiết.
“Tê tê ~~ a, a......” Xương sống tê dại, ngạo long mẫn cảm lại bị hoa huy*t nàng kẹp co rút lại, Nhan Tử Phong đột nhiên run run, tinh quan buông lỏng, ngạo long nóng bỏng bắn ra tinh dịch nóng cháy ở chỗ sâu trong nhất hoa huy*t nàng.
“Hô...... Nàng thực dễ mệt à?” Sau khi Nhan Tử Phong bắn tinh xụi lơ liền ở trên người Đỗ Kiều Kiều, nghĩ nghĩ, đột nhiên kinh hỉ nói: “Không phải là mang thai rồi chứ?” Vì để có được nhi tử, hắn cày cấy thật sự cần mẫn. Thân thể của nàng lại thực khỏe mạnh, hẳn là mang thai.
“Không biết, tính thời gian thì có lẽ là mang thai.” Đỗ Kiều Kiều ngáp một cái, “Ta bị đè sắp chết rồi, chàng mau xuống đi.”
Nhan Tử Phong lập tức nhảy từ trên người nàng xuống nằm ở bên người nàng, kéo chăn che lại thân mình ướt mồ hôi của họ. “Kiều Kiều, tiểu ếch xanh của chúng ta phải tới trước.” Hắn kích động nói, bàn tay dịu dàng mà bao bụng nhỏ bằng phẳng của nàng lại.
“Ta cũng không biết, có lẽ sẽ là một nữ nhi.” Đỗ Kiều Kiều nói. Nhan Tử Phong nói qua, nửa năm sau khi nàng cập kê bọn họ mới thành thân, sau hai năm kết hôn mới sinh ra tiểu ếch xanh. Là nữ nhân học kiến thức hiện đại xuyên qua, nàng biết, thụ thai là kết quả của vô số tinh tử tranh đoạt một viên trứng, tinh tử chia thành tinh tử bảo bảo X, tinh tử bảo bảo Y. Dựa theo tỉ lệ giới tính nam nữ của thế giới này, sức sống của tinh tử bảo bảo Y mạnh hơn sức sống của tinh tử bảo bảo X rất nhiều. Thời gian nàng thụ thai sớm hơn thời gian trước khi Nhan Tử Phong sống lại, tinh tử bảo bảo Y không giống, nhi tử tương lai nàng sinh ra tới vẫn là tiểu ếch xanh trong trí nhớ của Nhan Tử Phong trước khi trọng sinh chứ? Lỡ như tổ hợp gen khác biệt, khuôn mặt của đứa con trai này không giống với tiểu ếch xanh thì phải làm sao?
“Là nữ nhi cũng rất tốt.” Nhan Tử Phong hưng phấn nói, “Dù sao nàng chắc chắn nàng cũng sinh tiểu ếch xanh cho ta.” Nếu đời này đứa bé đầu tiên biến thành nữ nhi, chờ sau khi Kiều Kiều sinh nhi tử cho Tín An, hắn nhất định sẽ cuốn lấy Kiều Kiều lại sinh một đứa cho hắn. Dù sao, vì tiểu ếch xanh hoạt bát đáng yêu, Tín An cũng sẽ giúp hắn khuyên bảo Kiều Kiều sinh đứa con trai cho hắn.
○○○
Sáng sớm ngày hôm sau, Nhan Tử Phong liền phái người đi mời đại phu, còn coi Đỗ Kiều Kiều như búp bê sứ, nàng không được thế này nàng không được thế kia.
Đỗ Kiều Kiều nghe mà trợn trắng mắt: “Dù gì chàng cũng là người từng trải, sao còn khẩn trương như vậy chú?” Nhan Tử Phong là người trọng sinh, chăm sóc qua”Nàng” mang thai, làm sao còn khẩn trương hơn người chưa từng mang thai như nàng chứ?
“Quan tâm là đúng thôi. Thời gian nàng mang thai sớm hơn trí nhớ của bọn ta gần một năm, bọn ta không biết thân thể của nàng có chịu được không.” Chu Tín An cười nói. Hôm nay sau khi hắn biết được tin tức liền không ra khỏi cửa, nôn nóng chờ đợi đại phu tiến đến ngồi uống trà với Nhan Tử Phong.
Đại phu là một lão đại phu có chòm râu hoa râm, sau khi ông ngồi ở bên cạnh bàn xem mạch Đỗ Kiều Kiều thật lâu, cười nói: “Chúc mừng hai vị Đỗ gia, tôn phu nhân đây là hỉ mạch.” Hai mắt Tiểu phụ nhân sáng ngời da thịt trong trắng lộ hồng, vừa thấy liền biết nàng được nhóm hôn phu chăm sóc rất tốt.
“Thật sự mang thai?” Đỗ Kiều Kiều kinh ngạc nói, cầm lòng không đậu mà duỗi tay bao bụng nhỏ của mình lại. Nàng trừ mệt mỏi ra, không có chút cảm giác nào, không thể tin được nơi này đã hình thành một sinh mệnh nhỏ. A, nàng mới mười bốn tuổi, nếu là nàng ở kiếp trước, Nhan Tử Phong và Chu Tín An liền phạm vào tội gian dâm ấu nữ.
“Thai nhi đã được một tháng, dấu hiệu hỉ mạch thực rõ ràng.” Lão đại phu cười tủm tỉm nói, “Thân thể Phu nhân rất tốt, không cần uống thuốc giữ thai, chỉ là......” Hắn dừng một chút, nói, “Phu nhân vừa mới mang thai, thai còn chưa an vị, hai vị đỗ gia nhất định phải chú ý.” Phải cấm dục! Chẳng qua hai vị Đỗ gia này nhìn chính là người có gia thế có học vấn, chuyện cấm dục liền không cần hắn trực tiếp chỉ ra.
“Đại phu, ông có thể biết được bào thai là nam thai hay nữ thai không?” Nhan Tử Phong nhịn không được hỏi.
“Tôn phu nhân mới vừa hoài thai, thần y xem mạch cũng không ra nam nữ được. Chỉ là, khẳng định là nam thai chiếm đa số.” Lão đại phu cười nói. Trên đời này vốn dĩ chính là nam nhiều nữ thiếu, sinh nhi tử không ngoài ý muốn, sinh nữ nhi mới là kinh hỉ lớn.
“Đại ca, chúc mừng ngươi.” Chu Tín An cười ôm quyền chúc mừng Nhan Tử Phong. Hắn cũng thực thích tiểu ếch xanh, hy vọng bé ra đời sớm một chút. Chờ sau khi Kiều Kiều sinh, thân thể hoàn toàn dưỡng tốt, phải sinh hài tử cho hắn. Dựa theo ước định đời trước của bọn họ, sau khi Kiều Kiều sinh cho bọn họ hai hài tử riêng, có bằng lòng sinh nữa không, khi nào sinh, đều do nàng làm chủ.
“Đệ cũng vậy.” Nhan Tử Phong cười nói, mặt mày thanh lãnh đều dấu không được ý cười.