Editor: Yuki
Đỗ Kiều Kiều không ngờ Đại thái tử sẽ đưa tiểu trư trư tới trước mặt mình, oán hận trong lòng đối với huynh đệ bọn họ hơi giảm bớt một ít.
Ôm nữ nhi, vuốt khuôn mặt nhỏ ngủ thật sự ngọt của bé, nàng nức nở nói: “Nữ nhi của ta......” Còn có tiểu ếch xanh mà nàng vốn nên sinh ra, bởi vì thời gian thụ thai khác với Nhan Tử Phong trước khi trọng sinh mà không có sinh ra, đều là hài tử cốt nhục tương liên của nàng.
Cho lui nhóm cung nô bên người, Vân Duệ Phong khom lưng dịu dàngnói: “Chờ nàng mang thai, ta sẽ nghĩ cách để nàng và hai bọn họ gặp nhau.”
Nâng lên kiều nhan ưu thương, vẻ mặt Đỗ Kiều Kiều u oán nói: “Bọn họ mới là hôn phu danh chính ngôn thuận của ta. Các ngươi hoành đao đoạt ái, tạo thành cục diện xấu hổ như bây giờ.” Bởi vì bọn họ trọng sinh, hôn phu nàng biến thành tình nhân, mà nàng bị nhốt ở trong cung mất đi tự do thân thể, đừng nói thường tham gia hoạt động giữa quan phu nhân, mà gặp mặt mẫu thân tẩu tử đều cần phải tiên tuyên triệu trước. Thấy phụ thân huynh trưởng...... nam nhân khác họ tiến hậu cung cơ bản không có khả năng!
“Kiều Kiều, tình cảm huynh đệ bọn ta đối với nàng tuyệt đối không thua hai bọn họ.” Vân Duệ Phong trầm giọng nói, đôi mắt thâm thúy hiện lên bất đắc dĩ thỏa hiệp. Huynh đệ bọn họ cũng không đặc biệt sợ hãi thế lực Nhan gia, chỉ là bọn họ sợ lực lượng thần bí ( hoặc là thần) để bốn người bọn họ cùng nhau trọng sinh. Bọn họ phát hiện mình trước tiên làm rất nhiều chuẩn bị đều không thể ngăn cản Đỗ Kiều Kiều và hai người Nhan Chu ký kết nhân duyên ( tuy rằng vốn sinh ra nam hài biến thành nữ hài), cho rằng nhân duyên ba người bọn họ không cách chặn, huynh đệ bọn họ cưỡng cầu nhân duyên vốn không thuộc về mình nhất định phải bao dung nhân duyên của ba người bọn họ.
“Các ngươi......” Đỗ Kiều Kiều nhắm mắt, làm nước mắt giữa hốc mắt chậm rãi chảy ra, “trước nay huynh đệ các ngươi liền không có suy xét qua tâm tình của ta.” Bởi vì cung phi tôn vinh mà không tự do, cho nên thế gia nữ tử rất ít nguyện ý gả vào cửa cung, trở thành công cụ sinh dục chuyên chúc của hoàng gia.
Nếu suy xét tâm tình của nàng, làm sao bọn ta có được nàng?
Đại thái tử Vân Duệ Phong đè bả vai nàng, “Đừng nghĩ quá nhiều, chờ nàng mang thai, ta tìm cơ hội dẫn hai bọn họ tiến cung tới đoàn tụ với nàng.” Nếu trong lòng nàng trước sau oán trách bọn họ, trong miệng đồng ý sinh hài tử cho bọn họ, dù có mang hài tử cũng sẽ bởi vì nàng không thể khống chế cảm xúc mà sảy thai.
“Hy vọng ngươi nói chuyện giữ lời, đừng thương tổn bọn họ.” Đỗ Kiều Kiều kích động nói. Nhan gia không thể sử dụng lực, nhà nàng cũng không nhiều thế lực, lực lượng nàng có thể lợi dụng chỉ có năng lực thiên phú của nữ nhân, cùng với cảm tình bọn họ đối với nàng.
“Ừm.” Vân Duệ Phong thấp giọng nói, khom lưng vuốt ve khuôn mặt tiểu trư trư. Tuy rằng nữ hài trân quý, nhưng đối với hoàng tộc bọn họ mà nói, lại là nhi tử càng nhiều càng tốt. Hắn hy vọng Đỗ Kiều Kiều thực mau có thể mang thai, sinh hạ nhi tử tốt nhất vẫn là của hắn (chuyện này chỉ có thể là chờ đợi, bởi vì hắn và đệ đệ sinh đôi đều không tránh thai, cũng không thể từ dung mạo hài tử phán đoán hài tử là của ai).
Tiểu trư trư liên tục bị vuốt ve, đã tỉnh, mở mắt ra trông thấy Đỗ Kiều Kiều, đột nhiên cười khanh khách lên, đôi tay duỗi tới trước Đỗ Kiều Kiều.
“Nó nhất định còn nhớ rõ ta là nương nó.” Đỗ Kiều Kiều kích động nói, bế l nữ nhi lên tả hôn trái hôn phải.
“A a a a......” Tiểu trư trư ê ê a a kêu, đôi tay sờ loạn ở trên mặt Đỗ Kiều Kiều.
Thật đáng yêu!
Vân Duệ Phong nhìn, trong mắt tràn ngập ý cười, trái tim phảng phất bị tiểu nữ anh này hòa tan. Hắn lập tức quyết định, muốn sau khi Kiều Kiều sinh hạ nhi tử lại sinh nữ nhi cho hắn, nếu thật sự sinh không ra nữ nhi, liền giam tiểu trư trư nuôi nấng ở trong cung. Hắn là hôn phu danh chính ngôn thuận của Kiều Kiều, hài tử của Kiều Kiều, mặc kệ là trong giá thú hay là tư sinh, đều phải kêu hắn là phụ thân!
○○○
Tiểu trư trư Nhan Minh Nguyệt là bảo bối của Nhan gia, cũng là nhược điểm của Nhan Tử Phong, thực dễ dàng trở thành công cụ để nhóm Thái Tử áp chế Nhan gia và Nhan Tử Phong, làm sao Thái Dương trưởng công chúa dam dẫn bé tiến cung? Đương nhiên là nhóm Thái Tử làm ra bảo đảm gì đó.
Chạng vạng, Thái Dương trưởng công chúa muốn xuất cung, sai người lại đây ôm tiểu trư trư, Đỗ Kiều Kiều lưu luyến không rời, khóc thành lệ nhân.
“Đừng như vậy, hay là lần sau ta liền tìm cớ nào đó mang tiểu trư trư tiến cung.” Vân Duệ Phong làm bạn Đỗ Kiều Kiều một buổi trưa dịu dàng mà uy hiếp nói. Nếu không phải hắn hứa với cô mẫu và dượng tuyệt không thương tổn tiểu trư trư, cô mẫu Thái Dương trưởng công chúa cũng sẽ không mang tiểu trư trư tiến cung, để mẹ con Kiều Kiều gặp nhau.
“Phải làm sao ta mới có thể thườn xuyên gặp mặt tiểu trư trư?” Đỗ Kiều Kiều nức nở hỏi.
“Sớm một chút mang thai.” Vân Duệ Phong dịu dàng nói, “Chỉ cần xác định nàng mang hài tử của Vân gia bọn ta, ta sẽ để cho tiểu trư trư thường xuyên vào chơi với nàng, cũng sẽ nghĩ biện pháp làm cho hai bọn họ tiến cung gặp nàng.” Nữ nhân vào cung không được phép ra cung, Kiều Kiều muốn yêu đương vụng trộm với nhóm tình nhân, cũng chỉ có thể ở trong cung. Nam nhân bên ngoài muốn tiến cung, chỉ có được bọn họ huynh đệ cho phép. Người giúp thê tử trộm lén phén, nam tử hoàng tộc làm loại chuyện hại người mà chẳng ích ta cũng chỉ có hai huynh đệ bọn hạ.
#Team hai vị thái tự điểm danh =)) Huhu thâm tình quạ