Xuyên Qua Làm Boss Phản Diện

Chương 12: Chương 12: Bài kiểm tra xếp lớp(2)




Cô Priscilla dẫn theo cả đám trẻ đến một sân tập nằm sâu trong một tòa nhà rộng lớn. Ở đó đặt rất nhiều máy móc với kích thước khác nhau.

Một nhóm người vẻ mặt nghiêm nghị đứng trước cổng sân tập, họ vừa thấy cô Priscilla đến, lập tức cúi người, giọng đồng đều rõ ràng la lên: “Xin chào chủ nhiệm.”

Cô Priscilla nghe vậy chỉ gật đầu, sau đó quay người lại nhìn đám trẻ, đẩy đẩy chiếc mắt kính ở trên mũi, giọng từ tốn nói: “Giới thiệu cho các em đây sẽ là nơi các em kiểm tra thể lực của mình, cô cùng với ba thầy cô còn lại sẽ chấm điểm cho các em. Bạn đầu tiên bắt đầu là em Siegfried Halwork Grafried. Các em còn lại sẽ đợi ở phòng chờ, đến lượt bạn nào, thầy Mircle sẽ đến thông báo cho các em.”

Cô Priscilla vừa nói xong, một người đàn ông dáng dấp vạm vỡ, làn da ngăm đen, bước ra, giọng nói khàn khan vang lên: “Em Siegfried Halwork Grafried đâu, em hãy cùng cô Priscilla ra bắt đầu bài kiểm tra của mình. Các em còn lại theo thầy đến phòng chờ.”

Một cậu nhóc dáng dấp nhỏ con, từ trong đám trẻ bước ra, vừa đi thân thể khẽ run lên, đầu cậu cúi xuống, khiến Erastus không thể nhìn thấy rõ vẻ mặt của cậu, một giọng nói non nớt vang lên: “Dạ, em là Siegfried Halwork Grafried.”

Cô cảm thấy cái tên Siegfried này nghe rất quen tai, nhưng trong lúc này lại không thể nhớ ra được. Đang lúc cô chìm đắm trong suy nghĩ của mình, một cảm giác đau đớn từ bàn tay của cô truyền lên.

Cô tức giận trừng mắt nhìn chủ nhân của bàn tay đang nhéo lấy tay cô. Chỉ thấy sắc mặt của hắn âm trầm đến dọa người. Cô khẽ run run, nuốt một ngụm nước miếng. Không biết rốt cuộc hắn đang động kinh cái gì. Lại nghe được giọng nói trầm thấp vang lên ở bên tai cô: “Cậu thích thằng nhóc kia à?”

Câu hỏi của hắn khiến cô ngẩn người, thằng nhóc nào? Một lúc sau, cô mới hiểu được lời của hắn. Đừng nói rằng hắn nghĩ cô thích Siegfried Halwork Grafried. Cô bật cười, không hiểu vì sao càng lúc cô càng không hề sợ hắn nữa. Tuy có lúc vẻ mặt hắn âm trầm đến rợn người, nhưng cô biết hắn sẽ không bao giờ làm hại đến cô.

Erastus lắc đầu, mỉm cười thật tươi nhìn hắn: “Không có. Tôi chỉ thấy cậu nhóc đó nhìn quen quen thôi.”

Athelstan nhíu mày, vẻ mặt khó tin nhìn cô. Nhưng khi nhìn thấy hai ánh mắt trong suốt, không pha lẫn tạp chất. Đôi mắt ấy giờ đây, chỉ phản chiếu hình dáng của hắn. Hắn liền cảm thức cơn tức giận vừa rồi dần dần biến mất. Khóe miệng nhếch lên, lấy bàn tay nhỏ bé của mình xoa xoa đầu cô.

Trong lúc hai người trò chuyện thì cả hai đã đến phòng chờ. Erastus ngồi chờ khoảng 15 phút thì thấy thầy Mircle đi vào: “Em tiếp theo- Athelstan Clitus Jethro.”

Athelstan vừa nghe thấy tên hắn liền lập tức đứng dậy, đi về phía thầy Mircle. Lúc đi đến trước cửa, hắn quay đầu lại nhìn Era, nở một nụ cười thật nhẹ, sau đó quay đầu bước đi.

Thấy hắn đã bắt đầu làm bài kiểm tra, trong lòng cô không ngừng nổi lên lo sợ, bồn chồn. Cô biết hắn rất mạnh, rất giỏi, cho nên việc hắn rớt bài kiểm tra là không thể nào, nhưng trong lòng cô vẫn không ngừng lo lắng.

Thời gian lúc này đối với cô thật dài, từng giây nhưng cả một năm. Đúng lúc đó thầy Mircle lại xuất hiện: “Kế tiếp là em Erastus Valikie Lombard.”

Đã đến lượt cô, Erastus đứng dậy, hít một hơi sâu , sau đó cất bước đi theo phía sau thầy Mircle. Vì tránh việc bài thi bị lộ ra ngoài, tất cả những thí sinh khi thi xong sẽ được cách ly tại một căn phòng khác. Cho nên bây giờ cô vẫn không biết Athelstan có thi được không.

Một lúc sau, cô lại đến sân tập. Cô Priscilla đứng ở đó, đưa tay chỉ về phía chính giữa sân, giọng nói nhỏ nhẹ vang lên: “Em đi lại ở chính giữa sân.”

Erastus gật đầu, sau đó đi lại chính giữa sân tập, thầy Mircle sau đó lại đẩy ra một cỗ máy. Cô vừa nhìn thấy liền không biết khóc hay nên vui mừng. Đó chính là cỗ máy rất đỗi quen thuộc đối với cô- S231.

Cô Priscilla lại một lần nữa lên tiếng: “Đầu tiên cô sẽ kiểm tra độ dẻo dai của cơ thể em. Bài kiểm tra bắt đầu.”

Tiếng nói của cô Priscilla vừa kết thúc, chiếc máy S231 đã bắt đầu bắn ra những trái bóng nhỏ bay với tốc độ cực nhanh về phía cô. Erastus mặt vẫn không thay đổi, nghiêng người tránh qua.

Bây giờ, cô mới cảm thấy nên cám ơn cái bài tập ma quỷ của ông ngoại, vì bây giờ dù trái bóng bay nhanh đến như thế nào, cô vẫn có thể nhận ra được đường bay của nó.

Một trái lại một trái tiếp tục bay đến, cô vẫn không sợ hãi, nghiêng người, lộn nhào tránh né.

Cô Priscilla đứng ở bên ngoài, vẻ mặt kinh ngạc, ánh mắt khẽ lóe sáng. Cô cứ tưởng em học sinh hồi nãy đã là yêu nghiệt rồi, thì ra vẫn còn một người có thể gọi là yêu nghiệt. Nhìn thân ảnh nhỏ bé đang bật nhảy, lộn nhào tránh đi những trái bóng như một chú chim sải cánh bay cao lên trời. Cô bỗng đột nhiên có thể thấy được tương lai của học viện có thể một lần nữa lấy lại vị trí thứ nhất.

Đã hơn ba mươi năm, khi một học sinh được mệnh danh là thiên tài bây giờ là tướng quân của một hạm đội chọn rời bỏ học viện này mà theo học việc Azure, thì học viện Thekla chỉ có thể đứng ở hàng thứ hai.

Nhưng khi cô nhìn thấy Erastus và Athelstan cô có thể thấy được tương lai của học viện sau này sẽ thay đổi, càng ngày càng bước lên đỉnh vinh quang như chính cái tên của nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.