Cô Priscilla vừa lòng nhìn Erastus, sau đó đưa tay ra hiệu cho chiếc máy S231 dừng lại.
Tiếp theo một chiếc máy khác lại đươc đẩy ra, có hình dạng như một túi khí to, màu trắng. Cô Priscilla nhìn Erastus, cất tiếng nói: “Bây giờ cô sẽ kiểm tra sức mạnh của em. Em cứ việc dùng hết sức đấm vào chiếc túi khí này là được.”
Bài kiểm tra độ dẻo dai lúc nãy, không có gì là khó đối với cô, so với bài luyện tập thể thuật của ông ngoại thì dễ hơn rất rất nhiều.
Erastus đi đến trước chiếc túi khí trắng lớn, quơ quơ tay thả lỏng cơ bắp của mình. Sau đó, hít sâu một hơi, tập trung hết toàn bộ sức lực đấm vào chiếc túi khí.
Một tiếng “Bang” lớn vang lên, đi theo đó là một giọng nói cứng ngắt của máy móc: “Sức mạnh đạt S.”
Tiếp theo đó cô Priscilla liền ra hiệu cho thầy Mircle đưa Erastus đến phòng chờ cho bài kiểm tra trí tuệ.
Đến phòng chờ, Erastus liền nhìn thấy Athelstan và Siegfried. Cô vẫn không tài nào nhớ được, cô đã nghe thấy cái tên này ở đâu. Đang lúc cô ngẩn ngơ đứng trước cửa suy tư, thì một giọng nói trầm thấp, quen thuộc vang lên. “Còn không mau đi vào.”
Erastus giật mình, nhanh chóng đi lại ngồi xuống bên cạnh của Athelstan. Nhưng vẫn không nhịn được nghiêng đầu đánh giá Siegfried. Bỗng đôi mắt của cô lại bị một bàn tay nhỏ bé che lại, đi theo sau đó là giọng nói cảnh cáo: “Cậu mà còn nhìn nữa, tôi sẽ móc hai mắt của cậu ra !!!”
Nghe thấy lời cảnh cáo của Athelstan, Erastus khẽ run lên, mồ hôi lạnh chảy xuống, trong lòng khẽ gào thét: Đây là bạo lực học đường a~. Ông ngoại ơi, cứu cháu !!!!
Cứ như thế, một tiếng đồng hồ trôi qua, cô và hắn lại được cô Priscilla dẫn đến nơi bài kiểm tra thứ hai. Băng qua một hành lang thật dài, đến một căn phòng thật lớn, bên trong được bày những chiếc bàn nhìn rất cổ kiến, ánh nắng bên ngoài cửa sổ rọi xuống, làm cho căn phòng trở nên thật trong lành.
Cô Priscilla ra hiệu cho đám trẻ tùy ý ngồi xuống một bàn, sau đó lại phát mỗi người một tờ giấy, giọng nói thật nhỏ nhẹ: “Trên tờ giấy có tổng cộng 10 câu hỏi, các em cứ trả lời theo ý của mình. Sau 30 phút, cô sẽ thu bài.”
Erastus nghe vậy, liền cúi đầu nhìn vào tờ đề. Lúc vẫn chưa nhìn thì không nói, nhìn vào rồi, cô liền cảm thấy đầu óc mình quay cuồng lên. Cái đề gì thế này, đa số các câu hỏi không phải chữ mà là hình vẽ và những con số. Câu hỏi thì chả liên quan gì đến câu trả lời. Cô nên làm như thế nào a~ (๑•﹏•)
Erastus khẽ lén lút quan sát xung quanh, chỉ thấy nhiều người vẫn cắm cúi ghi ghi chép chép, có người chỉ hơn 2 phút đã xin thêm một tờ giấy khác. Cô trợn mắt há hốc mồm, cái thể loại gì đây!!!!!
Nhìn thời gian cứ thế trôi qua, Erastus khẽ rắn răng, cô quyết định sử dụng tuyệt chiêu của mình: Chém gió.
Và cứ như vậy 30 phút liền trôi qua rất nhanh, nhìn bài làm của mình được cô Priscilla cầm đi, cô chỉ thấy tương lai của mình thật đen tối. Quay đầu nhìn Athelstan, hắn vẫn thản nhiên ngồi đó, vẻ mặt lạnh nhạt đối với mọi thứ xung quanh, cảm nhận được tầm mắt của cô hắn ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi nhếch lên, phun ra 2 từ: “Ngu ngốc.”
Erastus nghe thấy vậy liền sùng máu, thật muốn sắn tay áo lên, đập cho hắn một trận. Nhưng cô biết một điều là mình đánh không lại hắn. 。゚・(>﹏