Xuyên Qua Làm Vương Hậu!

Chương 14: Chương 14




“Haiz~“. Trong cung, Phượng Nhữ Nguyệt đang than ngắn thở dài...................... . 

Hỏi vì sao nàng lại than ư!? A, là do hôm nay, tên Cửu Vương gì đó đến nói rằng mai sẽ xuất binh đến trấn áp sơn tặc nên nàng ầy buồn ấy mà, nên cái này không to tát gì đâu!!!^^!

(*Nữ chính*: cười cái đầu nhà ngươi, lỡ ta chết thì lấy thằng nào con nào làm nữ chính cho ngươi hả, làm thế nào để ngươi viết giết thời gian đây, bà đập vỡ mỏ đấy nhá!!!! *Tác giả*: Bà ngược nữ chính nhá, sủng nam chính đây.....=”=!!! *Nữ chính*:Ấy dạ, nô tỳ sai rồi!!!~~~~)

Bỗng dưng Phượng Nhữ Nguyệt kêu lên thật to, khiến mọi người trong cung giật mình, sau đó chạy thật nhanh đến chính điện, nhưng đến khi nhìn thấy vương hậu của bọn họ, thì đã là 1 khắc sau..........

Phượng Nhữ Nguyệt ngã trên  nền đất, cùng máu tươi từ trên đầu chảy xuống hòa với nền gạch ngọc màu xanh, y phục đỏ thẫm yêu mị mà rách một nửa, mắt nhắm nghiền không có dấu hiệu tỉnh giấc.......một màn này làm mọi người chấn động!! Đang yên đang lành, làm sao vương hậu xảy ra chuyện!!? ...Nhưng may mà một số nha hoàn nhanh trí mà hô gọi thái y, làm náo loạn đến cả Thái hậu ăn không no, ngồi chấm lệ mà lòng đau xót!

Chẳng mấy chốc sau, bên cửa cung của Phượng Nhữ Nguyệt xuất hiện một bóng dáng bạch y thanh nhã, tà áo rộng tung bay, trên đầu đội chiếc mũ y quan quen thuộc, khuôn mặt tuấn tú như được đúc tượng trông thật tinh xảo, lộ ra đôi mắt màu đen huyền bí ẩn.

“Ngô thái y, ngài...ngài mau mau ra xem vương hậu,...... nàng..........“. Liên Hoa ấp úng, bên khóe mắt còn có chút lệ, hẳn là đã thương tâm quá mức....

Vị Thái y họ Ngô kia bước tới bên giường, sau đó cầm lấy tay của Phượng Nhữ Nguyệt mà bắt mạch, được một lúc lâu sau thì thất thần, vẻ mặt không thể tin nổi!

Đúng lúc ấy, tiếng hô to ý chỉ Thái Hậu đang đến, mọi người còn chưa kịp hành lễ thì nàng đã chạy vào, sau đó vội vàng khóc lóc:

“Nguyệt Nguyệt làm sao?!! Nàng bị làm sao!!!!”

“Thưa Thái hậu nương nương, vương hậu nàng.........“. Ngô Thái y có chút khó xử, Thái Hậu nương nương mà biết, chắc chỉ có đường chết mà thôi.........

“Ngươi mau nói rõ, nếu không bản cung đem ngươi đi chém đầu!!!!“. 

“Nàng.....đã bị trúng một loại cực độc, gọi là........Mê Hồn hương!! Loại độc này không giống như loại Mê Hồn hương dùng để làm cho người ta hôn mê, mà loại độc này lại làm cho người ta ngủ một giấc dài, nếu như không thể tự chính bản thân mà thoát ra, vậy thì không còn giải dược nào khác!!“. Ngô thái y vừa kể vừa nhìn sắc mặt Thái hậu lúc xanh lúc trắng, trong lòng cũng cảm thấy khổ thân nàng.....

“Ta nghe nói loại độc này a, bất quá chỉ là đi ngủ mà thôi, tại sao nàng lại bị chảy máu ở phía đầu bên trái!?“. Bỗng nhiên, bên ngoài cửa truyền ra một giọng nói âm trầm, nghe rất quen thuộc, bên hông còn đeo một chiếc lệnh bài màu vàng hoàng kim, thực sự khiến người khác chói mắt..............

______________________Lời tác giả________________________

Dạo này được nghỉ nhiều quá nên lười, cho nên bây giờ mới viết...........

Chương sau nam phụ ra sàn, bà con nhớ đón xem>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.