“Ê, này này, mau mau đứng lên đi, ta đã làm gì ngươi đâu??!!!“. Mấy cái người ở cổ đại này cứ hở tý là quỳ, thật phiền phức mà!!!
“Nô...nô tỳ không dám!!!“. Nha hoàn kia tái xanh mặt mày, tiếp tục dập đầu thật mạnh dưới nền đất, đến nỗi chảy cả máu, nhưng vẫn hoàn như vậy.
“Thật hết cách!!! Ta ra lệnh cho ngươi lập tức đứng lên, sau đó xử lý vết thương!!!“. Mộ Hân Ninh đau đầu nhìn nha hoàn kia vẫn đờ người ra, tức giận hét:“Còn không mau làm!!!!!!“.
“Vâ...vâng!“. Liên Hoa thực chất là tên nha hoàn này, nhìn cũng rất tú lệ, dáng dẻ có thể xem là loại tốt.
Sau khi đợi Liên Hoa làm xong, nàng liền vội vàng hỏi:
“Nói!!!! Tên ta là gì? Ta là ai? Gia thế của ta ra sao? Đây là đâu!? Nha hoàn của ta đâu?“.
Từng câu hỏi hiện lên, làm cho nàng nha hoàn kia rối hết đầu óc, liền một mạch mà nói hết từ đầu đến cuối, kể cả những thứ không liên quan đến cấu hỏi!!..
“Ta, tên Phượng Nhữ Nguyệt, hóa ra, mà tên ta cũng hay đó chứ, hehe!!“. Nàng cười khúc khích.
Hóa ra đây là Mộc Vu quốc, là Nhị quốc của Tứ Quốc truyền kỳ. Còn lại là Hạ Nguyệt quốc, Tuyết Liên quốc, Hỏa Liệt quốc. Mỗi quốc đều có một biểu tượng riêng. Ví dụ là người Tuyết Liên quốc thì trên tay hoặc trên đồ vật hành lý của người nọ cũng sẽ có hình bông tuyết, đặc trưng rõ thấy nhất của Tuyết Liên quốc. Người Hỏa Liệt quốc thì sẽ là Lửa . Người Hạ Nguyệt quốc là Hình mặt trăng bán nguyệt, còn của Mộc Vu quốc là hình Hoa Lá, tượng trưng cho Mộc. Cả tứ quốc đều cân bằng về sức mạnh lẫn địa hình, nên mấy năm nay bên biên giới đều không có một cuộc gây hấn hay chiến tranh nào cả. Và, trên Tứ quốc, tất nhiên đều sẽ có các nhân vật nổi tiếng. Như Hỏa Liệt Quốc có Chiến Vương Gia nổi tiếng binh pháp, cầm quyền về Thượng Binh, là đệ tứ mĩ nam của Tứ quốc. Tuyết Liên thì có Nhạc vương ôn nhu, tài nghệ cầm và tỳ bà là đệ nhất, đệ tam mĩ nam của Tứ quốc. Hạ Nguyệt quốc thì có Cửu hoàng tử, là đệ nhị mĩ nam, tài giỏi về thư pháp, thư sinh hiểu lễ, được nhiều con nhà gia giáo dòm ngó, để ý. Còn Mộc Vu quốc là có Thiên Tử năm nay 16, đệ nhất mĩ nam của Tứ quốc, thông minh tài trí, đất nước vì thế ấm no, hạnh phúc.
Còn về thân phận nàng, Phượng Nhữ Nguyệt, thực chất là Nhị công chúa Nguyệt quốc, từ sau khi thấy thái tử Mộc Vu (hiện giờ đang là hoàng thượng ) liền nhất kiến chung tình, nhất quyết đòi gả vào Mộc Vu, và cũng vì Hoàng Thượng thời đó muốn tăng tình giao hảo cho hai quốc, lập tức niềm nở mà đồng ý, từ đó về sau, Phượng Nhữ Nguyệt là Thái tử phi, sau đó được ban là Nguyệt Hậu, sau khi Thái tử kia đăng cơ, liền được Thái Thượng Hoàng phong làm Vương Hậu, bước vào việc tham gia Triều chính, tưởng tài giỏi gì, hóa ra cũng chỉ là một Vương Hậu kiêu căng, dẫm đạp quyền hành. Từ đó 2 năm sau, bị chết đuối, và rồi giờ đây đang tự biên tự diễn trong đầu mà kể lại.
Tình cảm phu thê thì nhìn thế nào cũng ra, Hoàng Thượng là gượng ép mà để ý, cho nên cũng càng không thích vị Vương hậu này!!!!!
“Haiz~~ ta số sao khổ thế, vừa mới xuyên qua, đã bị ô nhục mất cái thanh danh này rồi!!!! TAT!!!!! Nhưng thôi, ông trời đã cho ta một cuộc sống mới, ta chắc chắm sẽ sống thật vui vẻ!!!!!“. Nàng hướng mặt lên phía trước, mặt vẻ quyết tâm!!!!.
Bỗng, bên cửa cung chuyền ra một giọng nói: “Thưa Vương Hậu, Cửu Vương gia cầu kiến!!!!!!!!!!!!!!!“.