Thế là giao dịch của cô và Tạ Thanh thành công. Nếu như Tạ Thanh có thể thành công cưa đổ Lục Nghi thì cô một bước lên mây, còn nếu như thất bại, địa ngục đang chờ cô đây.
Đối với một người như Thư Mạch Lạc chính là giấy trước buồn bã muốn chết đi sống lại thì giây sau lại tươi rói mà cầm túi đi mua đồ ăn, ai biểu bên cạnh cô cũng có một ôn thần cũng hổ báo không phải dạng vừa chứ. Vừa bước vào nhà đã thấy cái bản mặt đưa đám là làm cô quên mất tiêu lời đe dọa của Tạ Thanh rồi. Lấp đầy cái bụng ông chủ nhà mình mới là chủ yếu.
Những ngày sau đó là những ngày bận rộn của Thư Mạch Lạc, nào là đi chụp ảnh poster, quay teaser rồi tới trailer họp báo, bla bla, nhưng bù lại ngày nào cô cũng được gặp nữ chính mặt lạnh như tiền xinh đẹp nha. Thư Mạch Lạc có lần đang ngồi ăn cơm với Dịch ma đầu liền có chút tò mò cùng hứng thú hỏi:
- Anh thấy Triệu Giai Mẫn như thế nào?
- Ai?
- Triệu Giai Mẫn quản lý của Trương Mạt Mạt ấy?
- Không biết.
Thư Mạch Lạc chết trân nhìn ai đó vẫn liên tục gắp thức ăn. Một mỹ nhân ngày nào cũng xuất hiện trước mặt anh ta mà anh ta lại không biết, còn chưa nói tới người đó sau này chính là người mà anh nguyện móc tim gan phèo phổi ra dâng người ta đấy.
- Dịch tổng, Triệu Giai Mẫn rất xinh đẹp nha, anh thật sự không biết sao?
Dịch Thiên Trầm ngừng đũa hướng cô lạnh lùng nói:
- Cô coi tôi là mấy tên háo sắc ngày nào cũng rãnh rỗi nhìn phụ nữ sao?
Đúng vậy anh không phải mấy tên háo sắc, anh phải là ngựa đực mới đúng. Thư Mạch Lạc trong lòng thầm dè biểu. Đột nhiên cô lại cảm thấy dạo gần đây không đúng lắm, hình như Dịch tổng chuyên đi ăn đêm, dạo này rất chăm chỉ ăn cơm nhà làm nha???
- Dịch tổng, anh cấm dục bao lâu rồi?
Thư Mạch Lạc tò mò liền hỏi, bất kể hậu quả. Hậu quả chính là cơm từ miệng Dịch ma đầu một đường bay thẳng vào mặt cô. Dịch Thiên Trầm định mắng cô một trận nhưng mà nhìn đến khuôn mặt đầy cơm của cô tâm trạng liền khá hơn.
- Cô sao này bớt nói nhăn nói cuội đi?
Kết hoạch thâm dò chuyện tình của Dịch tổng kết thúc trong thất bại.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đoàn phim bắt đầu tiến độ quay phim với những phân cảnh không có mặt Dịch Thiên Trầm trước. Vai của Thư Mạch Lạc thuộc diện vai nữ ác ngăn cản tình yêu của nam nữ chính nên đặc biệt nhiều phân cảnh. Chỉ là cô thật sự không ác nổi với gương mặt đẹp như tiên nữ của chị nữ chính - Lưu Khiết Tinh. Cho nên cô bị đạo diễn Vương cho ăn chửi không ít lần.
- Cô là đang sờ má của nữ chính Điền Tang đấy đấy Tống tiểu thư độc ác ạ! Cô là đang đánh ghen mà, tát mạnh vào.
- Đúng vậy cô cứ tát mạnh vào, không sao cả? - Lưu Khiết Tinh vừa nói vừa cầm tay cô tát thử vào mặt chị ấy.
Thư Mạch Lạc thật sự không nỡ miếng nào, nhìn gương mặt như quả đào căng mọng, da mềm mượt chẳng có miếng lỗ chân lông nào làm sao cô đành lòng.
- Đạo diễn, ông nhìn xem chị ấy đẹp như vậy làm sao mà tôi nỡ in năm dấu tay lên mặt chị ấy đây.
- Cái gì mà không nỡ, đây là nghệ thuật, mọi người đều phải cố hết sức mình cho vai diễn thì mới thành công, cô càng lề mề là càng tốn kém biết bao nhiêu thời gian không, Lưu Khiết Tinh rảnh rỗi diễn mãi cùng cô à? Làm Lại…
Ông mắng một hơi, sau đó quay đầu lại nói với ê-kíp. Thư Mạch Lạc thật sự cảm thấy mình vẫn là hợp vai người qua đường hiền lành nhân hậu hơn mà. Lưu Khiết Tinh vỗ vai trấn an cô, giọng nói cũng từ tốn:
- Không sao? Đừng lo lắng cho tôi, cứ diễn hết mình vào, thật ra trước kia tôi đã không biết ăn qua bao nhiêu cái tát rồi mới co ngày hôm nay.
Thư Mạch Lạc gật đầu, thầm nghĩ tối nay cô nhất định sẽ vào fanclub của Lưu Khiết Tinh.
Dịch Thiên Trầm ngày hôm nay không biết bị cái gì mà cứ mặt lạnh nhìn cô suốt, làm cho cô cứ thấy khó chịu mãi, cuối cùng cũng phải lên tiếng.
- Anh rốt cuộc là bị gì vậy hả? Không khỏe trong người sao?
- Cô dạo này có vẻ thân thiết với Lưu Khiết Tinh nhỉ? Tính tìm chỗ dựa mới sao?
- Chỗ dựa mới? Không có.
- Không có thì tốt, lo mà an phận ở cạnh tôi đi.
Nói xong thì anh ta cũng đi khỏi, làm cho Thư Mạch Lạc ngẩn ngơ ngồi đó, chẳng phải tay anh lành lặn thì tôi sẽ đi sao? Dự tính của Thư Mạch Lạc chính là dựa vào số tiền đóng phim này mà học lại khóa bổ túc cấp ba, sau đó sẽ thi đại học tiếp tục với chuyên ngành kiến trúc, còn ba cái showbiz này thì cô chẳng có mấy hứng thú. Mà nói đi cũng phải nói lại, cô nhận ra mình có năng khiếu diễn vai ác nha, chắc có lẽ là do gương mặt cô hợp với vai diễn chứ kỹ năng gì đó cô chịu.
Dịch Thiên Trầm sau khi cho người điều tra thông tin về đêm hôm đó, anh điều đã nắm hết thông tin về cô. Văn Mạch Lạc từ nhỏ đã là trẻ mồ côi, lúc ở trong cô nhi viện cũng chẳng tốt gì, bữa đói bữa no, bởi vì mà cô phải chật vật vừa học vừa làm, cũng may trời sinh có gương mặt đẹp sau đó đầu tư cho công ty giải trí của Trần Ngân Châu, nhưng mà mấy năm nay cô cũng chỉ là con tốt lót đường cho gà cưng của TRần Ngân Châu - Châu Tuệ Minh. Hai người này chẳng khác nào bóc lột sức lao động của Văn Mạch Lạc, bởi vậy mặc dù xinh đẹp nhưng chẳng thể nào nổi lên được. Những hình ảnh lúc mười sáu, mười bảy của Văn Mạch Lạc lọt vào mắt của Dịch Thiên Trầm. Cô như một con người khác vậy, gương mặt trái xoan xinh đẹp cùng với nụ cười hồn nhiên không nhiễm chút bụi trần. Giây phút đó anh nhận ra tim mình có chút loạn nhịp với cô gái này. Nhớ lại những gì cô đã từng nói với anh, nếu như cô có một gia đình như bao người khác, không cần lo cơm áo gạo tiền thì cũng không phải nhìn sắc mặt người khác mà buông lời nịnh hót.