“Đi với tôi đến công ty một chuyến, sau đó cô có thể về nhà.” Kwon Ji-Yong nói xong liền mặc áo khoác đội mũ rồi đi ra ngoài, Song Hee Eun cầm điện thoại di động hỏi nói: “Hôm nay có thể tan làm sớm sao?”
Kwon Ji-Yong quay đầu lại nhìn cô: “Thế nào, cô không muốn hả?”
Song Hee Eun lập tức lắc đầu, giống như sợ hắn đổi ý: “Cái đó, tôi có thể hỏi một chút là lúc nào tôi có thể tan làm.”
Kwon Ji Yong nghe thấy vậy liền đen mặt hắn nhanh chóng đi ra khỏi cửa, đi ra gần đến cửa hắn nói vọng vào: “Chờ bao giờ tôi vui.”
“Này, anh!” Song Hee Eun không có cách nào đành phải đi theo hắn như một cái đuôi nhnhorsau khi ra khỏi cửa cô còn cẩn thận khóa cửa nhà giúp hắn.
Trên đường đi Song Hee Eun không rời khỏi Kwon Ji Yong một tấc nào, đến lúc hắn vào gara lấy xe thì cô đứng chờ ở ngoài, lúc này cô lại cảm thấy có một ánh sáng lóe lên, nhìn kỹ thì thấy lại là camera, chẳng lẽ lại có người chụp trộm bọn họ, từng bị một lần như vậy nên Song Hee Eun vẫn còn cảm thấy sợ mấy người paparazzi đó, trước kia chỉ ăn một bữa cơm cùng nữ thần IU thôi mà cũng bị chụp lại tung lên mạng.
Rất nhanh, Kwon Ji-Yong lái xe ra mặt không có cảm xúc nói: “Lên xe!”
“A, được.” Song Hee Eun mở cửa xe chui vào bên ghế phụ lái, lúc này cô vẫn cảm giác được người đó vẫn quay lén bọn họ, nhịn không được liền nói với Kwon Ji Yong: “Vừa rồi tôi phát hiện có người đứng trong góc chụp lén chúng ta. . .”
Kwon Ji-Yong đánh tay lái, làm bộ không sao nói: “Chụp liền chụp đi, chúng ta quang minh chính đại, sợ cái gì.”
Vì sao khi nghe hắn nói câu này cô lại cảm thấy khó chịu.
Ai biết người kia thấy bọn họ lái xe đi, cũng lái xe theo sau, Kwon Ji-Yong nhìn gương chiếu hậu thấy chiếc xe kia vẫn bám theo sau, nhếch miệng cười, không niểu sao Song Hee Eun cảm thấy nụ cười kia có chút kinh khủng.
“Đường này không phải là đường đến công ty. . .” Đi một hồi Song Hee Eun mới cảm thấy không thích hợp, hắn định dẫn người kia đi đâu đây!
Kwon Ji-Yong nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, cười giả dối: “Nói thừa, tất nhiên tôi biết.”
Song Hee Eun yên lặng nắm chặt dây an toàn, thật khó có thể đoán được suy nghĩ của Yong ca mà.
Kwon Ji-Yong dừng xe ở một nơi náo nhiệt, hắn vào một cửa hàng ven đường mua hai cốc kem ly, lúc nhân viên cửa hàng nhận ra hắn, hắn liền nhanh chóng lên xe rời đi cùng Song Hee Eun, mặc dì cô không hiểu Kwon Ji Yong đang làm cái gì nhưng mà có đồ để ăn cũng không tệ lắm.
Nếu muốn hỏi về sau sảy ra chuyện gì, thì để sau nói đi. . . Kwon Ji-Yong lại lái xe trở về đường cũ, lần này đúng là đường đến công ty, hắn đi một đường xa như vậy chỉ để mua kem ăn thôi sao thật sự không hiểu hắn nghĩ cái gì nữa.
Lúc đến công ty cô cũng ăn xong kem, Song Hee Eun không e dè nấc một cái, làm cho Kwon Ji Yong nhìn cô với ánh mắt ghét bỏ.
Thân là trợ lý cô nên hiểu rõ hành trình của nghệ nhân mình đi theo, Kwon Ji Yong đưa lịch trình mấy ngày nay của mình cho cô, để cô chuẩn bị thật tốt, lúc hắn nói câu nói kia lại nghe ra một chút cảm xúc gì đó khó mà nói rõ được: “Trong khoảng thời gian này, cô đừng nghĩ đến việc đi hẹn hò cùng Jun Seok oppa của cô!”
Sau khi tan việc cô ngồi trên tàu điện ngầm về nhà, qua hai trạm là về đến nhà cô, bây giờ mới có ba giờ chiều nên chỉ có mình cô ở nhà.
Về đến trong nhà, Song Hee Eun lấy lịch trình làm việc của Kwon Ji Yong ra xem, phát hiện lịch sắp xếp từ ngày mai đến hết tháng sau tính khoảng hơn nửa tháng, xem ra kế hoạch hẹn hò cùng Jun Seok oppa bị ngâm nước nóng rồi, cứ tiếp tực như vậy cô sẽ còn ế dài dài nha, bởi vì lúc là việc cô không được tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài Kwon Ji Yong, chẳng lẽ lại muốn Kwon Ji Yong làm bạn trai cô sao? Thật là mơ giữa ban ngày mà.
Song Hee Eun cầm lịch trình gõ gõ vào đầu mình, thật sự là oan gia, thật vất vả thoát khỏi hắn, tưởng rằng sau này mỗi người đi một con đường khác nhau nhưng ai ngờ lại vì công việc mà dính với nhau một lần nữa.
Kwon Ji-Yong gửi cho cô một tin nhắn, trên đó viết sáu giờ sáng mai đến nhà hắn báo danh.
Ngày mai hắn phải đi quay quảng cáo ở ngoài trời, sáng sớm phải đã phải lên máy bay đến địa điểm quay là Thái Lan, Song Hee Eun từng ở thân thể Kwon Ji Yong một thời gian nên biết kỳ thật làm một minh tinh cũng không dễ dàng, việc phải quay phim tới sáng là việc thường lại còn quay liên tục mấy tháng liền không được nghỉ ngơi, thậm chí phải đến nước ngoài quay chụp.
Trong lòng Song Hee Eun mặc niệm, chỉ câng kiên trì ba tháng là cô có thể chuyển chính thức, ba tháng làm trợ lý này có gian khổ thì cũng coi như đây là một loại rèn luyện đi.
Nghĩ tới đây, Song Hee Eun nhanh chóng đứng dậy thu thập hành lý.
“Con đã trở về.” Song Seung Yeom ôm ván trượt về đến nhà, thấy không có ai trả lời còn tưởng rằng trong nhà không có ai, bỗng nghe thấy tiếng động phát ra từ phòng chị gái, hắn liền lặng lẽ đi tới cửa làm cho Song Hee Eun đang thu thập đồ đạc giật bắn người.
“Song Seung Yeom, hôm nay em chết chắc rồi!” Song Hee Eun vứt quần áo xuống đuổi Song Seung Yeom chạy quanh nhà.
Hai chị em chạy một lúc cũng thấm mệt, Song Hee Eun mới thở hồng hộc bỏ qua cho hắn quay về phòng sắp xếp quần áo tiếp, Song Seung Yeom cũng dựa vào cửa phòng nhìn cô nói: “Chị, chị muốn đi đâu à?”
“Đúng vậy, ngày mai chị phải bay đến Thái Lan công tác!” Song Hee Eun tức giận nói.
“Thái Lan, oa, em cũng muốn đi, chị cho em đi đi, em đi xin nghỉ học mấy ngày.” Song Seung Yeom kích động nói.
Song Hee Eun lườm hắn một cái: “Em thật sự cho rằng chị đi chơi hả, cấp trên trực tiếp của chị phải đến đó công tác nên chị cũng phải đi cùng.”
“Chị, bây giờ chị còn chưa nói cho em biết bây giờ chị đang làm công việc gì đâu.” Song Seung Yeom tựa tại cạnh cửa hiếu kỳ nói.
Song Hee Eun nhanh nhẹn kéo khóa vali hành lý, vừa đem vali để sang một bên vừa nói: “Không nói cho em biết.”
“Hừ, quỷ hẹp hòi!” Song Seung Yeom nói xong xoay người đi đến phòng khách, mở TV.
Thật đúng lúc nhìn thấy chị gái của hắn trên TV, còn có một người đàn ông khác, Song Seung Yeom cảm thấy sợ ngây người, đây là chuyện gì vậy đây là chị đang yêu đương hả!
“Chị, chị mau tới đây!” Song Seung Yeom kích động hô.
Chỉ thấy đầu đề là bạn gái mới của GD!
Kwon Ji-Yong! Song Seung kinh ngạc tới mức làm rơi quả táo xuống đất, chuyện này là như thế nào, thứ lỗi cho hắn là hắn không thể tưởng tượng được chị của hắn sẽ nói chuyện yêu đương với Kwon Ji Yong, có thể nói là xa không với tới.
“Làm sao, tên tiểu tử nhà ngươi lại có chuyện gì.” Song Hee Eun đi tới phòng khách, Song Seung Yeom run rẩy đưa tay chỉ màn hình TV: “Chị, chị nói cho em biết người con gái này không phải là chị đúng không!” Thật không thể tin được, Song Seung Yeom nhìn quần áo chị gái hắn đang mặc giống hệt người trên TV kia.
Song Hee Eun thấy được tin tức trong ti vi, nói một câu: “Quả nhiên...” Người chụp lén kia đã cho bọn họ lên đầu tin tức rồi.
“Chị, em cần một lời giải thích.” Song Seung Yeom quay đầu nhìn cô với đôi mắt lập lòe ánh sáng: “Chị thật . . . đang ở một chỗ với thần tượng quốc dân Kwon Ji Yong sao?”
Song Hee Eun lườm hắn một cái: “Em cảm thấy có khả năng sao, chính chị cũng không tin mình có cái sức quyến rũ đó! Vừa rồi em hỏi chị làm công việc gì đúng không?” Song Hee Eun chỉ Kwon Ji Yong trên TV nói: “Làm trợ lý của gia hỏa kia đó!”
Lúc này điện thoại của Song Hee Eun bị oanh tạc, người đầu tiên nhìn thấy tin tức này là thanh mai trúc mã Kim Jun Seok của cô.
“Hee Eun à.”
“Em đây, Jun Seok oppa.”
“Hóa ra là em đi hẹn hò, khó trách không trả lời tin nhắn của anh.” Đầu bên kia truyền đến thanh âm có vẻ cô đơn của Kim Jun Seok.
“Không phải như vậy.” Song Hee Eun nhanh chóng giải thích, cô chưa trả lời tin nhắn là vì lúc trưa nháo trò với Kwon Ji Yong nên quên mất: “Em không có yêu đương, anh tin em đi bây giờ em là trợ lý của hắn.”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một trận trầm mặc, thật lâu, Kim Jun Seok mới nói: “ Hee Eun, anh tin tưởng em.” Nghe giọng điệu của hắn có vẻ như là tốt hơn một chút.
“Jun Seok oppa. . . sắp tới lịch làm việc của Kwon Ji Yong kín hết nên em chỉ có thể chờ đến bao giờ hắn kết thúc lịch trình mới có thể nghỉ ngơi, nhưng mà anh yên tâm chuyện hẹn hò em sẽ không quên đâu!”
“Ừm, không sao, em nhớ chăm sóc bản thân cho thật tốt, anh chờ em!”
Cô cúp điện thoại, xem như đã giải thích rõ ràng? Hỏng bét, suýt nữa quên mất tiểu tử Song Seung Yeom này đang ở bên cạnh, cái mặt của cô biết giấu đi đâu đây chứ.
Chỉ thấy Song Seung Yeom nhìn cô với khuôn mặt như chưa thoát khỏi giấc mộng, sau đó lắp bắp nói: “Chị. . . chị đây là. . . quan hệ tình tay ba sao?”
“Tình tay ba cái quỷ nhà em!”
“Chị với Kwon Ji-Yong chỉ có quan hệ trong công việc, hắn là cấp trên trực tiếp của chị, chị là cấp dưới của hắn, về phần Jun Seok oppa, tạm thời chúng ta vẫn là bạn tốt, còn sau này thì không biết. . .”
“Nha. . . .” Song Seung Yeom nghe xong mới phát ra một âm thanh chứng tỏ hắn vẫn chưa tin tưởng lắm: “Nói như vậy là sau này chị cùng anh Jun Seok rất có khả năng đúng không!”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, chị về phòng sắp xếp đò tiếp đây, về sau đừng có tin những cái tin không có dinh dưỡng này!”
Ngay sau đó, Kwon Ji-Yong cũng gọi tới, Song Hee Eun trông thấy số điện thoại của hắn cũng là cả kinh, cô sợ hắn sẽ bắt cô đi xử lý cái gì nên có ý định nói nhanh một câu rồi cúp.
“Cái đó, tôi đang rất bận nên không có thời gian nghe điện thoại, có gì. . . . .”
Song Hee Eun còn chưa nói xong, đã bị Kwon Ji-Yong cắt đứt: “Song Hee Eun nhớ kỹ này chuyện chúng ta chị chụp hôm nay cô đừng có nói cái gì cả, nhớ kỹ không nói bất cứ một cái gì, còn lại cứ để đó cho tôi.” Hắn nói xong liền cúp điện thoại.