Vừa đúng lúc Tiểu Lý mang thức ăn tới, bởi vì phòng tắm khá gần với cánh cửa ra vào. Bạch Y đứng gần đấy nên tiện tay đi ra mở cửa luôn.
Tiểu Lý cũng từng gặp qua Bạch Y mấy lần nên hai người bọn họ cười và chào hỏi nhau mấy câu. Tiểu Lý đem thức ăn để lên bàn, nhìn thấy Trình Minh Ý đang ngồi trên ghế sofa. Bình thường anh ta luôn thấy Trình Minh Ý ăn mặc chỉnh chu, nay lại cởi hai cúc áo ở phía trên ra. Ánh mắt lén nhìn sang mấy chỗ bên cạnh, ngay lập tức phát hiện chăn và ga giường có hơi lộn xộn.
Tiểu Lý giật mình trong đầu dường như nhớ lại chuyện gì đó, quay đầu lại nhìn về phía Bạch Y. Đôi mắt long lanh đầy ánh nước, khuôn mặt hơi đỏ, nhìn vẻ mặt này giống như vừa mới bước ra từ phòng tắm. Mà phòng tắm vẫn còn hơi nước. Rất giống với tình cảnh lần đầu tiên hai người gặp mặt nhau ở nhà của Trình Minh Ý.
Dữ liệu liên tục cập nhập khiến cho đầu của anh ta như muốn nổ tung.
Trình Minh Ý ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc và khiếp sợ của Tiểu Lý, giọng điệu thản nhiên hỏi: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“À? Không, không có gì. Thế... Bữa tối, Trình tổng ngài cứ từ từ dùng bữa.” Tiểu Lý vội vàng nói lại ngập ngừng quay sang nhìn Bạch Y. Ngay sau liền chạy ra khỏi phòng.
Bạch Y nhìn bộ dạng như vừa mới gặp quỷ của Tiểu Lý. Khoé môi cô khẽ nhếch lên, lắc đầu. Cô nghĩ Trình Minh Ý cùng Trình Minh Hi nên trao đổi trợ lý cho nhau.
“Em đang nhìn cái gì vậy?” Trình Minh Ý hỏi.
“Không có gì đâu, chỉ là em cảm thấy tích cách của Tiểu Cao hợp với tính của anh hơn. Tại sao anh không thử đổi trợ lý với Trình tổng?” Bạch Y cười nói.
Trình Minh Ý liếc nhìn cô một cái, rồi lại tập trung nhìn vào máy tính, lạnh nhạt thờ ơ nói: “Ánh mắt nhìn người của em rất sắc sảo đấy. Vốn Tiểu Cao làm trợ lý cho anh nhưng đã bị anh đều sang chỗ Minh Hi để tiện cho việc chăm sóc và chiếu cố cậu ta.”
“...” Đoàn bừa mà cũng trúng.
Thức ăn ở bên ngoài so với nhà hàng khách sạn thì trông đẹp mắt cùng ngon miệng hơn rất nhiều. Hai người vừa ăn xong, liền đứng dậy thu dọn sạch sẽ. Thì đúng lúc này Tiểu Triệu đã làm xong việc nên đi qua tìm cô.
Cô ấy vừa mở cửa phòng ra, nhìn thấy Trình Minh Ý thì đơ người lại trong vài giây, hiển nhiên là cô ấy không nghĩ tới bây giờ đã muộn rồi nhưng tại sao ông chủ lớn của cô ấy lại xuất hiện ở đây. Cứ đứng đơ ra đấy, trong đầu thì đang phân vân xem có nên đi vào hay không nên đi vào.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc cùng sự đắn đo do dự của Tiểu Triệu đều được thu lại vào trong đôi mắt của Trình Minh Ý, nên anh không vòng vò và đã nói thẳng với cô ấy, “Vào bên trong ngồi đi, đã có chuyện gì xảy ra?”
“Trình tổng, buổi tối tốt lành.” Tiểu Triệu ngay lập tức điều chỉnh lại cảm xúc trên khuôn mặt, “Không phải là chuyện lớn. Chỉ là weibo của Tiểu Bạch.”
Bạch Y đang ở trong phòng tắm rửa tay, nghe thấy tiếng Tiểu Triệu liền lò đầu ra hỏi: “Có chuyện gì xảy ra với weibo của em à?”
Tiểu Triệu hỏi lại cô: “Chả lẽ em không biết chuyện gì đang xảy ra à?”
Lúc cô ở nhà, di động của cô toàn bị ném vào trong xó. Mà cô cũng chỉ dùng điện thoại để xem giờ.
Ngoại trừ công việc đóng phim ra, Bạch Y thường không hay để ý tới mấy chuyện khác. Tiểu Triệu nhìn nhiều rồi nên cũng đã quen. Vì thế lôi điện thoại ra, mở weibo rồi chuyển sang trang cá nhân của Bạch Y, ngay lập tức đưa cho đối phương xem.
Số lượng người hâm mộ đang tăng lên rất nhanh, thậm chí còn nhận hơn một nghìn lượt thông báo mới.
“Sao lại thế này?” Bạch Y hỏi, “Có phải chị giấu em đi mua fan đúng không?”
Tiểu Triệu thở dài: “Tô Dư vừa mới nhấn nút theo dõi em, việc này ngay lập tức bị fan cậu ấy phát hiện. Nên bây giờ tất cả mọi người đều đang nhắc tới vụ việc này. Thậm chí có một nhóm người còn đang đoán xem em là ai?”
Bạch Y cảm thấy rất khó hiểu: “Chuyện này bình thường mà cần gì phải đoán.”
Tiểu Triệu: “Nhưng người được Tô Dư theo dõi rất ít, chỉ có hơn 30 nick. Nhưng chủ yếu là các nhãn hàng do anh ấy làm người đại diện. Với lại nick weibo của anh ấy chủ yếu cập nhật bài viết liên quan đến công việc, rất ít khi đăng tải những bài viết hay cập nhật hình ảnh về cuộc sống thường ngày của anh ấy. Ngay cả những đồng nghiệp thân thiết với anh ấy, anh ấy cũng chưa từng nhấn nút theo dõi họ. Cho nên...”
Cho nên, tuy cô ở trong giới trí nhưng không phải là một nghệ sĩ có tên tuổi. Đột nhiên lại được ông chồng quốc dân một trong những diễn viên nam nổi tiếng nhất nhấn nút theo dõi, và ngay cả chính bản thân cô cũng không hiểu hành động này của Tô Dư, chứ đừng nói gì đến người khác.
“Anh Vũ cơm còn chưa ăn xong đã vội vã chạy về để giải quyết chuyện này.” Tiểu Triệu cười như mếu nói, “Trong mấy giờ nữa không biết sẽ có bao nhiêu lời đồn đại xoay quanh em với Tô Dư.”
“Tô Dư là ai?” Trình Minh Ý đột nhiên lên tiếng, đánh gãy cuộc nói chuyện của hai người.
Tiểu Triệu nói: “Là diễn viên đóng vai nam chính trong bộ phim mà Tiểu Bạch đang quay.”
Trình Minh Ý quay sang nhìn Bạch Y: “Là cái người vừa nãy?”
“Hả?”
Vừa nãy, chả lẽ ông chủ lớn đã gặp Tô Dư.
Tiểu Triệu nhanh chóng phát hiện ra đã có chuyện gì đang xảy ra, quay đầu lại nhìn Bạch Y, rồi nháy mắt ra hiệu với cô.
Bạch Y khẽ gật đầu: “Ừ, là người vừa nãy.”
Khuôn mặt của Trình Minh Ý giống như đã được phủ lớp băng, anh hỏi: “Tiểu Triệu, loại chuyện này bình thường cô hay dùng cách nào để giải quyết?”
“Việc này rất dễ giải quyết, Tô Dư cũng chỉ nhấn nút theo dõi em ấy thôi. Những lời đồn đãi vốn dĩ không có thật. Nên tôi muốn hỏi ý kiến của em trước.” Tiểu Triệu nói, “Đoàn làm phim đang chuẩn bị tung poster mới, họ cũng muốn chính thức công bố Tiểu Bạch chính là người đảm nhận vai nữ ba. Nếu để cư dân mạng biết hai người bọn họ chỉ là đồng nghiệp. Mà Tô Dư cũng không thường xuyên lên mạng. Bình thường hầu hết là anh Vũ xử lý mấy chuyện này. Với lại cộng thêm sức lực của fan cậu ấy, chắc là các cô ấy cũng không mong chuyện này sẽ chuyển hướng sang chiều biến xấu. Nên họ tự biết cách cản và khống chế chuyện này lại.”
Ý muốn nói là cô sắp ngã ngựa.
Bạch Y cảm thấy đau đau như búa bổ, thậm chí cô còn muốn đi xuyên qua tường để nhéo lỗ tai của Tô Dư. Trong tiểu thuyết ngày mà nguyên chủ bị mọi người phát hiện ra thân phận và bị người nhà biết “đang làm công việc không đàng hoàng” rõ ràng chỉ còn mấy tháng nữa mà thôi. Nhưng bởi vì hành động mất não của Tô Dư, mọi chuyện mà trước đây cô che giấu, bây giờ đã bị mọi người đồn thổi lung tung khắp nơi.
Không phải anh ta luôn là người thận trọng từ lời nói đến hành động sao. Không phải anh ta là người quý sờ tộc, mỗi nút follow của anh ta đáng giá ngàn vàng? Sao đột nhiên bây giờ anh ấy lại bị lỡ tay.
Ngay cả khi anh ta ngây thơ nghĩ chuyện này sẽ không bị mọi người phát hiện ra. Nhưng anh ta nên biết mình là ai, anh ta chính là một ngôi sao nam được hàng triệu thiếu nữ yêu thích vad theo dõi anh. Thật đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Bạch Y thực sự muốn khóc nhưng lại không có đủ nước mắt.
Tiểu Triệu nói tiếp: “Bởi vì Tiểu Bạch vẫn luôn không chịu xuất hiện trước giới truyền thông. Cho nên...cách làm như vậy liệu có ổn không?”
“Không có cách nào ổn hơn à?”
“Dựa vào tình hình ở trước mặt, cách này chính là biện pháp xử lý tốt nhất.”
Trong lòng Bạch Y có nỗi khổ riêng, nhưng cô không thể nói ra được. Nhưng cô cũng nên đặt hoàn cảnh của mình vào người khác. Cô cũng giống như các cư dân mạng khác cũng chỉ là đang muốn hóng dưa thôi. Thì lúc đó cô cũng sẽ có những suy nghĩ như vậy. Trong đầu cô cũng hiện ra một vài phương án khác, nhưng tính khả thi và độ rủi ro của mấy phương án đó khá là cao. Dù không muốn nhưng cô buộc phải thừa nhận phương án mà Tiểu Triệu đưa ra là phương án tốt nhất.
Điều cô cảm thấy may mắn nhất chính là cho dù mọi chuyện có khó khăn tới đâu thì cô vẫn luôn dùng lý trí để phân tích mặt lợi và hại. Và cô luôn sẵn sàng đối diện với tình hình thực tại. Cô chỉ rối rằm suy nghĩ trong tầm mấy phút, liền quyết định bảo Tiểu Triệu đến bàn bạc với các nhân viên phụ trách mảng marketing và quảng bá tuyên truyền của bộ phim, rồi cùng họ xử lý việc này.
Nhỡ đâu cô bị ngã ngựa sớm hơn dự định lại có thể khiến cho các tình tiết được đẩy nhanh hơn thì sao? Bạch Y chỉ biết thầm chua xót ở trong lòng rồi tự an ủi bản thân.
“Được rồi, việc này không khó, cứ giao cho tôi.” Tiểu Triệu lúc đầu cứ nghĩ Bạch Y sẽ không đồng ý, thật may là Bạch Y đã nghĩ thông suốt. Tiểu Triệu liền cảm thấy an tâm hơn. Cô ấy xin phép Trình Minh Ý, nói mình sẽ đi tìm tổ chế tác. Lập tức gấp rút viết bài giới thiệu Bạch Y cùng nhân vật cô đang đóng. Rồi sẽ nhờ công ty mua top tìm kiếm và thủy quân để đẩy bình luận, và sẽ liên hệ các blog để chia sẻ bài viết.
“Y Y, em đang không vui?” Chờ sau khi Tiểu Triệu rời đi, Trình Minh Ý mới quay sang nhìn Bạch Y, bất động thanh sắc[1] hỏi
[1] Bất động thanh sắc: mặt không một biểu tình, không chút biến sắc
Thực ra việc này vốn dĩ chỉ là chuyện nhỏ, nếu không có kẻ chơi xấu cố tình làm to chuyện này lên. Thì trong vòng một tháng sau, cô cá là chả còn ai nhớ đến tới chuyện này. Ngay cả có nhớ, nhưng nếu không tìm được ảnh chụp thân mật giữa cô và Tô Dư. Thì cũng chả có bằng chứng gì để buộc tội cô cả. Nên đối với những người kinh nghiệm làm việc lâu năm trong giới giải trí như Tiểu Triệu, thì bọn họ đều cảm thấy việc này không đáng để bận tâm.
Bạch Y khẩu thị tâm phi[2] nói: “Em vẫn bình thường mà. Chỉ là chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để đối diện với truyền thông cùng cư dân mạng mà thôi.”
[2] Khẩu thị tâm phi là câu thành ngữ đến từ Trung Hoa mang ý nghĩa là miệng nói một đằng nhưng trong lòng lại nghĩ một nẻo.
Trình Minh Ý khẽ cười nói: “Anh đã bảo rồi mà em không thích hợp với giới giải trí.”
Bạch Y không phục nên cô bĩu môi, hỏi ngược lại anh: “Vậy anh cảm thấy em thích hợp với công việc gì?”
“Ví dụ như công việc cố vấn tài chính của công ty anh?”
“Anh có ánh mắt rất tinh đấy.” Bạch Y kiêu ngạo nói, “Nhưng giá tiền để thuê em về làm không nhỏ đâu.”
Trình Minh Ý nghiêm túc nói: “Em nghĩ anh liệu có đủ tiền thuê em về làm không?”
“Anh cũng chưa từng đánh giá em qua biểu đồ khả năng và năng lực của nhân viên. Nếu em tốt thì anh sẽ trả lương em theo giá thị trường.”
Thực ra trong lòng Bạch Y vẫn còn hơi lo lắng, có lẽ Trình Minh Ý nhìn ra nên cố tình nói sang chuyện khác để cô không còn để ý tới chuyện kia nữa. Dù đó là những câu nói vừa nghiêm túc vừa tẻ nhạt nhưng cô biết Trình Minh Ý đang vụng về an ủi cô. Nên cô cũng quên sạch cái chuyện kia đi. Thực ra với tích cách cùng con người của cô rất dễ thích nghi với mọi hoàn cảnh, mà hiện tại việc này đã giải quyết ổn thỏa. Còn nghĩ nữa cũng chả thay đổi được điều gì. Cô cũng đâu có cách quay lại quá khứ để tìm cách hack nick của Tô Dư hay là chạy sang ngăn cản anh. Thế nên, cứ kệ đi.
Thực ra buổi tối ngày hôm nay cả hai đã có dự định cùng kế hoạch làm việc từ trước. Nhưng bởi vì trận phong ba bão tố này, nên cả hai tạm dừng công việc lại. Bạch Y cũng không ngồi đọc kịch bản, mà Trình Minh Ý cũng gạt chuyện công việc sang một bên. Anh ngồi xuống kể cho cô nghe về những cảnh đẹp ở Tam Á. Bảo khi cô quay xong bộ phim này thì hai người sẽ đến Tam Á đi chơi mấy hôm. Thậm chí bây giờ anh đã lên kế hoạch cùng lịch trình từ trước.
“Em vừa mới tiến tổ quay phim mà anh đã nghĩ đến chuyện lúc em quay phim xong?” Bạch Y bật cười khúc khích, “Việc này mà đến tai Trình tổng có khi anh ta đòi đến chém đòi giết em đấy.”
Trình Minh Ý thản nhiên nói: “Cậu ta không dám đâu.”
Bạch Y: “Tại sao anh lại có thể khẳng định chắc chắn như vậy?”
Trình Minh Ý: “Anh vừa mới nói chuyện rõ ràng với cậu ấy.”
“Anh gọi điện cho anh ấy lúc nào thế?” Bạch Y tò mò hỏi, “Đừng nói với em là anh đã nói chuyện kia cho anh ấy nghe?”
“Ừ. anh đã nói mình và Y Y ngố đang ở bên nhau.” Trình Minh Ý khóe môi khẽ nhếch lên.
“...”
Chắc chắn cô đang đứng đầu trong danh sách những người mà Trình Minh Hi muốn giết.
Tổ tuyên truyền của đoàn làm phim có năng suất làm việc rất cao. Mà đạo diễn cũng đánh giá rất cao Bạch Y nên ông ấy muốn dùng cô để làm vũ khí bí mật. Là người mới, lại có ngoại hình xinh đẹp rất dễ thu hút ánh nhìn của mọi người. Mà lúc đầu vốn dĩ trailer đầu tiên của bộ phim cũng nhắc đến câu chuyện tình thanh mai trúc mã của nam chính và nữ ba. Mà vụ việc kia vừa mới xảy ra, càng là thời điểm thích hợp để giới thiệu và lăng xê bộ phim. Nên ông ấy cùng Tiểu Triệu và mấy người trong tổ giám sát đứng ra thúc giục mấy nhân viên thiết kế, bảo họ nhanh chóng chuẩn bị những tấm poster mới nhất. Có nói phải làm xong trước 9h. Vì đó là thời điểm có nhiều người truy cập weibo nhất. Thậm chí còn không tiếc tiền thuê thủy quân để đẩy bài viết này lên.
Chưa đầy mấy phút, các blog giải trí cùng các tài khoản marketing nhiệt tình chia sẻ bài viết.
“Đoàn làm phim [một đời trần duyên] chính thức công bố người đảm nhận vai nữ ba.”
“Vụ án đã được giải quyết! Người mà Tô Dư theo dõi chỉ là đồng nghiệp đóng chung phim với anh ấy. Anti fan không cần lợi dụng chuyện này để hắc bẩn anh của chúng tôi.”
“Không hổ là đoàn làm phim sở hữu nhiều nam thanh nữ tú. Nhìn người chỉ đảm nhận vai nữ phụ mà thôi. Nhưng nhan sắc cũng đủ khiến cho mọi người phải xuýt xoa.”
“Chúc mừng cô gia nhập đoàn làm phim, với lại mọi người đừng dự đoán ai là người yêu của Tô Dư nữa. Bởi vì người ấy chính là tôi.”
Rất nhanh, từ chuyện tình cảm mờ ám của nam diễn viên Tô Dư đã được chuyển hướng sang kịch bản cùng nhân vật trong bộ phim. Cho dù đó có là chuyện nhỏ hay chuyện lớn thì vào tay mấy người này đều được giải quyết ổn thỏa. Thậm chí nó còn khiến cho người mọi người để ý tới bộ phim này nhiều hơn. Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn hot search “Một đời trần duyên” từ vị trí 39 nhảy lên vị trí số 8.
Bạch Y cảm thấy có hơi kỳ lại, cho dù có thuê thủy quân cùng mua top tìm kiếm thì cũng không thể lên nhanh như vậy. Cô không khống chế được sự tò mò, nên quyết định lôi điện thoại ra, thử hỏi Tiểu Triệu là cô ấy đã tốn bao nhiêu tiền để xử lý ổn thỏa vụ này.
“Không đâu, đây đều là do hệ thống máy chủ muốn lan toả câu chuyện này ra khắp weibo đó.” Đầu dây bên kia còn truyền ra tiếng cười rất khoái chí của Tiểu Triệu, “Dù gì Tô Dư cũng là một trong những ngôi sao nổi tiếng nhất giới giải trí. Làm gì có ai buông tha cho bất kỳ tin tức nào liên quan tới cậu ta. Mà fan cũng chủ động muốn đẩy hot search này lên. Thế nên chúng ta tiết kiệm được kha khá tiền đấy.”
Ừ ừ, điều này cũng dễ hiểu vì bây giờ là thời đại của lưu lương. Chỉ cần là lưu lượng tuyến đầu, cho dù có làm ra bất cứ chuyện gì thì cũng đều được fan tẩy trắng hết.
Bạch Y cùng Trình Minh Ý chả có việc gì để làm, nên quyết định mở một vài bài viết trên weibo, đọc thử một vài lời bình luận. Hầu hết các bài viết đều đã được fan Tô Dư nhanh chóng khống bình. Top bình luận hầu như là “Mong các bạn để ý tới bộ phim XXX mà Tô Dư đang đóng”, “Không được tin những đồn đại liên thiên, họ chỉ là hai người đồng nghiệp”, “Anh bọn tôi nói anh ấy vẫn đang độc thân, đừng có ai nhận vơ làm người yêu của anh ấy”, “Cô gái này rất xinh đẹp. Rất mong chờ sự hợp tác của cô ấy và Tô Dư, nhớ đó chỉ trong phim chứ không phải ngoài đời thực đâu nhé“. Rồi còn mấy lời bình luận linh tinh giới thiệu tiểu sử cùng thành tích của Tô Dư...cùng vài lời giới thiệu mua bán hàng trên mạng.
Trình Minh Ý dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm Bạch Y, Bạch Y tinh ý đương nhiên biết anh đang nghĩ gì, nên cô hỏi: “Đang giận?”
“Không đến mức đấy.” Trình Minh Ý nói, “Nhưng anh hy vọng em sẽ không bị cuốn vào mấy câu chuyện nhàn chám kiểu này nữa.”
Bạch Y nở nụ cười ấm áp nói: “Vừa mới đặt chân vào giới giải trí thì mấy chuyện này không thể tránh được. Mà cũng không phải chuyện gì lớn đâu. Tô Dư chỉ nhất thời lỡ tay, về sau chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện tương tự như thế này nữa đâu.”
Trình Minh Ý: “Lỡ tay? Em có chắc chứ?”
“Chắc.”
Bạch Y cười, cúi đầu xuống nhìn thử điện thoại. Không biết chuyện gì đã xảy ra. Vừa nãy top search vẫn còn đứng top 8 đột nhiên được đẩy là top 1. Nụ cười của cô dần cứng lại.
Tô Dư: Hoan nghênh tiểu sư muội ôn nhu đáng yêu của tôi, Tiểu Bạch [ôm ôm].
Bạch Y: “...”
Trình Minh Ý: “...”
Rốt cuộc tên Tô Dư kia định làm gì
***
Trình Minh Ý cố áp chế lại ngọn lửa đang chuẩn bị phun trào trong lòng, người anh tỏa ra luồng khí lạnh lẽo âm u. Ở bên kia, người đại diện nói sa sả suốt mấy tiếng, ý muốn làm cho Tô Dư hiểu việc làm của anh ta đã gây ảnh hưởng cho rất nhiều người khác. Nhưng Tô Dư hoàn toàn không để mấy lời nói đó vào tai.
Đây là bạn của tôi.
Trở lại phòng, Tô Dư nằm ở trên giường, mắt nhìn thẳng lên trần nhà, lại bắt đầu suy nghĩ miên man. Trong đầu lại nhớ tới cặp mắt xinh đẹp kia, cặp mắt đó đẹp đến mức dù chỉ nhìn một lần cũng khiến cho người ta sẽ nhớ mãi không quên.
Trình Minh Hi là bạn trai của Bạch Y? Cái người vừa lạnh lùng vừa cao ngạo, vừa có bối cảnh vừa có thực lực, là kẻ khiến cho tất cả mọi người trong giới giải trí đều phải ghen tỵ?
Đúng rồi, không phải Bạch Y là nghệ sĩ của công ty Trình Minh Hi sao?
Trình Minh Hi đã ra mắt trong giới giải trí rất nhiều năm, nhưng vẫn luôn giữ mình trong sạch chưa từng để bản thân vướng phải scandal. Tích cách của anh ấy rất quái dị lại là người có bối cảnh. Chả ai ngu đến mức dám chạy đến đắc tội với anh ấy, hay mấy tay nhà báo cũng không dám đánh đổ cả sự nghiệp để đi lấy mấy thông tin hay những câu chuyện riêng tư cá nhân của anh ấy.
Huống hồ fan của anh ta đông như vậy, lại còn có sức chiến đầu điên cuồng sẵn sàng làm mọi thứ vì thần tượng. Chả cần Trình Minh Hi phải ra tay, thì fan của anh ấy cũng có thể xử đẹp mấy người dám đắc tội với Trình Minh Hi.
Nếu Trình Minh Hi muốn nâng niu chiều chuộng Bạch Y. Dù là người mới không có kinh nghiệm, nhưng anh ta tin chỉ cần đó là thứ mà Bạch Y muốn chắc chắn Trình Minh Hi sẽ kiếm cho cô rất nhiều tài nguyên khiến cho bao nhiêu người phải ghen tỵ.
Câu chuyện đã quá rõ ràng đến mức như vậy nhưng Tô Dư vẫn kiên quyết không tin. Cho dù đó có thể là vì câu nói kia của Bạch Y “Tôi không muốn nổi tiếng”, hay là nhìn thấy hành động cô kéo tay người đàn ông kia đi vào phòng của cô. Hay là cảm xúc vui vẻ cô khi nhìn thấy người đàn ông kia.
Anh Vũ vẫn còn đang lải nhải muốn nhắc nhở và dạy dỗ lại anh ta một vài chuyện. Nhưng bỗng nhiên phát hiện đối phương không thèm nghe lời mình nói, chả có việc gì tự nhiên lôi điện thoại ra lướt weibo.
Anh Vũ đột nhiên có linh cảm sắp có chuyện xấu xảy ra, căng thẳng hỏi: “Rốt cuộc cậu đang bị làm sao vậy?”
Thần sắc khuôn mặt của Tô Dư vẫn rất bình tĩnh: “Phát weibo.”
Trong chớp mắt, đồng tử của anh Vũ co lại. Hoảng sợ chạy đến ngồi gần Tô Dư. Bài viết kia vừa mới đăng lên, có lẽ fan hâm mộ đang chờ lời giải thích, nhìn thấy bài đăng này ngay lập tức chia sẻ và bình luận.
“... Rốt cuộc ngày hôm nay cậu bị làm sao?” Anh Vũ cố hít thở thật sâu. Còn nhắc nhở bản thân mình rằng đây không phải lúc nóng giận. Nhưng Tiểu Tô Tô nhà cậu ta luôn là người đàn ông bận rộn, sau lại có lúc rảnh quá nên sinh ra nông nổi như vậy.
“Muốn tăng lượt tương tác trên weibo thôi mà. Đừng có làm quá nên vậy.” Tô Dư lạnh nhạt nói.
“Đừng có làm quá? Thế cậu không nhìn thấy đoàn làm phim đã phải đứng lên giải thích nói hai người bọn cậu chỉ là đồng nghiệp. Nhưng bây giờ cậu lại phát bài viết như vậy!” Anh Vũ đầu ngón tay run run, mở trang cá nhân ra, hết kéo lên rồi lại kéo xuống, “Cậu thích đăng cái gì lên cũng được, tại sao lại viết status theo kiểu mờ ám ái muội như vậy hả! Tiểu Tô Tô, tôi còn là người anh thân thiết của cậu nữa không hả? Cậu còn nhớ tôi và cậu đã cố gắng rất nhiều mới leo lên được vị trí như hiện tại không. Cậu nên nhớ giới giải trí này là một nơi rất tàn nhẫn, chắc gì người ta đã cần cậu là đá kê chân. Mắc mớ gì mà cậu cứ phải xen vào chuyện của cô ấy?”
Tô Dư vẫn bình tĩnh nói: “Cấp cho fan ít phúc lợi thôi. Chả phải vẫn còn có anh cùng chị Triệu đó sao.”
“Cậu cho rằng là fan của cậu ngu đến mức không hiểu cái gì là phúc lợi hay sao?! Có khi họ còn cho rằng đây là thứ tồi tệ nhất và họ không hề muốn chuyện này xảy ra. Nhớ lại đi, họ là những người đã cùng cậu đi qua những năm tháng khó khăn. Cậu cũng nên dành một sự tôn trọng nhất định cho bọn họ.”
“Anh nên suy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tích cực. Fan của tôi chắc chắn sẽ hiểu hành động của tôi. Mà việc này vốn dĩ nhỏ xíu, chỉ trong nháy mắt anh có thể giải quyết ổn thỏa.”
Chuông điện thoại liên tục vang lên, có rất nhiều người gọi điện đến, hỏi anh Vũ xen rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Anh Vũ kiên nhẫn giải thích cho từng người một. Xử lý xong, anh Vũ ngẩng đầu lên, chắp hai tay lại rồi nói: “Thôi cho tôi xin, tôi biết cậu là tổ tông tám đời nhà tôi rồi. Nên tôi xin cậu đừng có chạm vào weibo nữa!”