Từng cơn gió buổi đêm thổi qua khiến cơ thể của cô lạnh buốt. Khi môi và lưỡi hai người chạm vào nhau, như được truyền tới một ngọn lửa khiến cô cảm thấy ấm áp hơn. Môi của hai người vừa tách nhau ra, Trình Minh Ý tự đeo khẩu trang lại cho mình cùng nhanh tay giúp cô đeo lại.
Bạch Y không biết bây giờ cô nên có phản ứng như thế nào mới là chính xác. Vấn đề này quá khó cô không thể trả lời được.
“Anh...”
“Ừ? Chúng ta đi thôi.” Trình Minh Ý động tác rất tự nhiên, nắm lấy tay cô. Vì muốn tránh đám đông kia, nên cả hai người đã lựa chọn đi đường vòng.
Hai người vừa nắm tay nhau vừa đi dạo ngắm khung cảnh xung quanh. Tình cờ Trình Minh Ý nhìn thấy ở góc đường có một cửa hàng bán hoa. Ngay lập tức có một suy nghĩ nảy ra ở trong đầu anh, “Y Y, em thích loài hoa gì nhất?”
Hầu hết phái nữ đều thích hoa. Trình Minh Ý nhớ mẹ anh rất thích hoa mẫu đơn. Còn Minh Vi rất thích hoa bách hợp. Nhưng mà Bạch Y giống như không hề có sở thích đặc biệt nào hết. Cho dù đó là quần áo, phấn trang điểm hay trang sức, ví xách. Thậm chí ngay cả hoa.
Hơi thở mùi hương của anh vẫn còn sót lại trên khóe môi của cô, như thể cô đang sợ mùi hương đó sẽ bay đi mất. Nên Bạch Y hơi mím môi lại, “Em không thích hoa”
Trình Minh Ý: “Một chút hứng thú cũng không có sao?”
Bạch Y: “Không đến mức như vậy, chỉ là không có cái cảm giác đặc biệt muốn thích hoa nào. Nếu nhất định phải chọn ra một loài hoa... ừ... là hoa oải hương[1].”
Mọi người thường nói hoa oải hương sẽ mang đến sự may mắn và bình yên đến mọi người
Làm nghề công việc tài chính thực sự rất bận. Nhất vào khoảng thời gian tập trung cho làm dự án, có khi tận mấy ngày không được ngủ. Sợ nhất là những hôm đang trong thời gian ăn cơm vì mệt mỏi quá mà ngủ gật luôn ở trên bàn ăn.
Hoa oải hương có một công dụng rất thần kỳ, có thể giúp mọi người dễ chìm vào giấc ngủ. Nên Bạch Y thường đặt hoa oải hương ở đầu giường, cô thậm chí còn đến tận nhà máy sản xuất nhờ người ta làm hộ cô một thùng nến thơm là bằng hoa oải hương. Trước khi đi ngủ cô đều thắp nến nên để mùi hương lan tỏa khắp phòng. Thậm chí tinh dầu mà cô thường sử dụng mỗi khi đi tắm cũng được làm từ hoa oải hương.
Trình Minh Ý trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu nói, “Về nhà thôi.”
Bây giờ cô đã có một thân phận mới và công việc hoàn toàn mới. Tuy công việc này cũng chả khác hơn làm bao cũng rất bận rộn. Nhưng so với công việc lúc trước thì cô cảm thấy bớt áp lực và thấy thoải mái hơn. Dần dần cô cũng quen cuộc sống mới, cũng tự biết thay đổi bản thân để phù hợp với cuộc sống hiện tại. Đã rất lâu rồi Bạch Y không còn bị mất ngủ nữa.
Cô nằm trên chiếc giường lớn, hai mắt thất thần nhìn lên trần nhà. Cô cảm thấy có hơi khó thở tim đập rất nhanh. Cô không biết liệu đó có phải là trừng phạt, hay chỉ là đơn thuần do cô mất ngủ nên người hơi mệt. Hay là do tâm trạng nặng nề của bản thân.
Ngay từ đầu, lúc Trình Minh Ý đột nhiên thổ lộ với cô, cô nghĩ cả cô và đối phương đều không dành tình cảm thật lòng dành cho nhau. Nhưng mọi chuyện không hề nằm trong dự đoán của cô, chuyện tình cảm này cả hai dần lún sâu vào nhau, và ngày càng bị sai lệch so với cốt truyện
Cô thậm chí bây giờ cô không còn lo lắng hay suy nghĩ tới bi kịch thảm thương của nguyên chủ. Thậm chí cô còn chả để tâm tới tình tiết cốt truyện liên quan tới nữ chính. Trong đầu cô chỉ quanh quẩn một suy nghĩ, liệu có phải chuyện tình cảm của cô và Trình Minh Ý đã được bắt đầu từ sai lầm. Càng đi thì lại càng nhìn thấy ngõ cụt. Cô biết rất rõ chuyện tình cảm này sẽ không có một kết cục tốt.
Bạch Y luôn tự nhắc nhở bản thân, cô chỉ đang nhìn một cuộc đời của một người, cô không hề liên quan tới câu chuyện này. Nhưng cảm giác buồn bã và thất vọng đã tự cho cô biết, cô đang tự lừa dối bản thân.
Mặc dù có thể bạn kiểm soát rất tốt cảm xúc, nhưng có đôi khi bạn không thể khống chế được cảm xúc. Cả đêm ngày hôm đấy cô liên tục suy nghĩ mấy chuyện này. Đến tận rạng sáng, cô mới dần chìm vào trong giấc ngủ.
Cô không biết rốt cuộc cô đang bị làm sao, cô chỉ cảm thấy đang rất khó chịu.
Thi thoảng mới bị mất ngủ cũng không hề làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới làn da, nên người đang ngủ cách cô một bức tường chắc hẳn là cũng không biết. Trừ khi trong lòng anh có linh tính mách bảo.
“Mọi người đang làm cái gì vậy?” Bạch Y vừa nói chuyện, vừa vẫy tay chào. Đã rất lâu rồi cô mới nhìn thấy Tiểu Lý xuất hiện ở trong căn phòng này.
Đối phương vừa đeo găng tay đang bận bê đồ, nhìn thấy cô thì cười thay cho lời chào hỏi.
Trình Minh Ý: “Cửa sổ hơi trống vắng tý, nên anh muốn đặt một vài bông hoa vào đó.”
Hoa? Ngày hôm qua cô có nhắc tới loài hoa oải hương, nhưng ngày hôm nay cô lại được nhìn thấy nó.
“Anh có biết...”
Bạch Y cảm thấy hơi đau đầu, cô vốn định hỏi anh, là anh có biết vào mùa hè mà để hoa oải hương ở trong nhà thì có rất nhiều con trùng ghé thăm không. Nhưng khi nhìn Trình Minh Ý cầm trên tay một lẵng hoa spike lavender[2]. Cô đành phải nuốt những lời nói kia vào lại trong miệng.
[3] Hoa spike lavender là một trong ba loại phổ biến của hoa oải hương. Loài hoa này có thơm nhẹ, màu tím rất nhẹ. Nó thường được dùng làm nước hoa, xà phòng và tinh dầu. Đặc biệt là nến thơm. Vì loài hoa này có để xua đuổi côn trùng và muỗi.
Trình Minh Ý hỏi: “Không biết em có thích dùng nến thơm và tinh dầu của hoa oải hương không.”
Hai mắt của Bạch Y đột nhiên phát sáng, cô vứt mấy chuyện lãng hoa ra sau đầu, đôi mắt vốn dĩ đã long lanh rồi nay càng thêm linh động, “Thích!”
Đây là những món đồ mà ngày trước cô thích sử dụng nhất!
Tiểu Lý sắp xếp và đặt từng lãng hoa xuống. Sau đó quay đầu lại nhìn trộm biểu cảm của hai người kia. Khuôn mặt cả hai đều đang rất vui vẻ. Một người rất vui vì những món quà được tặng. Còn một người cảm thấy rất hài lòng vì người kia đã thích món quà mình tặng.
...
“Cậu thử đi hỏi và điều tra giúp tôi, xem có loại sản phẩm nào của hoa oải hương mà mấy cô gái thích dùng?” Trình Minh Ý đang ngồi làm việc trong văn phòng, vừa ký bản hợp đồng vừa nói. Giọng điệu này rất giống mỗi khi anh kêu Tiểu Lý đi sắp xếp cuộc họp hay các buổi gặp mặt khách hàng.
Tiểu Lý vẻ mặt ngơ ngác nhưng vẫn phải vui vẻ nhận nhiệm vụ này. Cậu thử mở cuộc thăm dò ý kiến của mấy cô gái đang làm việc trong công ty. Chủ yếu hỏi những người từ độ tuổi 20 đến độ tuổi 30. Cậu đang bận rộn lắm rồi lại còn bắt gặp mấy ánh mắt mờ ám cùng mấy lời trêu chọc hỏi cậu đã có người yêu rồi à. Tiểu Lý rất muốn đòi lại công bằng cho bản thân, nhưng lại không dám nói sự thật ra.
Cũng may, mấy cô gái trẻ chắc đều có sở thích tương tự nhau. Nếu dựa theo danh sách này để mua đồ tặng Bạch Y. Chắc chắn Bạch Y sẽ cảm thấy vui và hài lòng.
Tiểu Lý lấy tay lau mồ hôi trên trán, càng nghĩ cậu càng cảm thấy cuối năm mình nên đòi sếp phải tăng thêm tiền thưởng cho mình.
“Bạch tiểu thư, mấy món đồ này đều đích thân Trình tổng lựa chọn
.” Tiểu Lý nói, “Ngài ấy đã phải phân vân mãi mới chọn được những món đồ ở đây.”
Bạch Y ngạc nhiên quay sang nhìn Trình Minh Ý, có hơi giật mình nhưng cô cười và nói lời cảm ơn: “Cảm ơn anh, em rất thích mấy món đồ này.”
“Không cần phải khách khí.” Trình Minh Ý nói, “Ở trên xe còn có.”
“?”
Trong một khoảng thời gian rất ngắn, trong nhà đều tràn ngập mùi hương của “Hoa oải hương”, từ nước xả vải, đến sữa tắm, nến thơm, cùng tinh dầu thậm chí đến cả gối ngủ.
Mà loài hoa này giúp mọi người dễ đi vào giấc ngủ hơn. Bây giờ cả căn phòng đều tràn ngập mùi oải hương. Cô nằm trên ghế sofa ngồi xem tivi, được một lúc cô cảm thấy hơi mơ mơ màng màng, rồi dần chìm vào trong giấc ngủ.
Nhân lúc buổi sáng Trình Minh Ý phải đi đến công ty, cô chuyển một vài lãng hoa từ trên cửa sổ phòng mang xuống hoa viên ở công viên gần nhà. Nhìn những lãng hoa vẫn còn tươi tốt và nhìn rất xinh đẹp. Cô cảm thấy có hơi tiếc.
Nhưng cô cẩn thận quan sát và đi dạo một vòng quanh hoa viên. Không nhìn thấy mấy con côn trùng hay sinh vật lạ nào ở đây. Cô liền cảm thấy an tâm hơn và quyết định để bọn chúng ở lại chỗ này.
Hôm nay, cô đi dạo một vòng qua khu trung tâm thương mại cùng các cửa hàng gần đó. Đột nhiên Tiểu Triệu gọi điện thoại tới cho cô.
Vừa nhìn thấy tên người gọi, Bạch Y liền nghĩ chắc lại có kịch bản mới được đưa qua. Cô không thể ăn không ngồi rồi ở nhà mãi được. Liền tìm một nơi yên tĩnh để nghe điện thoại.
“Tiểu Bạch à, em qua thực đã được ông trời đã định sẵn phải làm người nổi tiếng!” Giọng điệu của Tiểu Triệu rất hưng phấn
“Hả?” Bạch Y không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng cảm thấy giọng nói của người đầu dây bên kia quá to, nên cô để điện thoại ra xa một chút, “Đã xảy ra chuyện gì, chả lẽ chị nhận được một kịch bản phim nhìn khá được à?”
Tiểu Triệu: “À không phải, nhưng sẽ tới nhanh thôi. Em lên thử weibo mà xem.”
Lại là weibo?! Cô có làm gì đâu mà lại lên top search?!
Làm người qua đường có kinh nghiệm nhiều năm ăn dưa, đương nhiên cô đoán ra được suy nghĩ của rất nhiều người. Không phải là người quá nổi tiếng nhưng lại thường xuyên lên hot search sẽ rất khiến cho nhiều người cảm thấy ác cảm. Nếu chiếm được độ cảm tình của người qua đường mới khó. Còn để bị người ta ghét lại là một chuyện rất dễ.
“Chuyện này là tốt hay là chuyện xấu?” Bạch Y lo lắng đến mức cuống cả lên, “Tại sao đang yên đang lành tự nhiên tôi lại lên hot search.”
“Em cứ xem đi rồi biết. Tôi đang thực sự rất hối hận vì sao không cho em lộ diện trước giới truyền thông sớm hơn.”
Ồ, thế thì chắc vụ này có liên quan tới buổi phát sóng trực tiếp lần trước?
Bạch Y cúp điện thoại, trái tim cô đập thình thịch. Ngón tay run rẩy mở thử danh sách những tìm kiếm nóng trong ngày.
Quả nhiên, ở vị thứ hai là một cái tên rất quen thuộc, Bạch Y... Thần tài?
Hả?
Hai từ ở cuối liên quan tới thế giới của tâm linh. Khiến cho cô đang rất hoài nghi, liệu đây có phải là một bậc thầy phong thủy trùng tên trùng họ với cô không.
Tò mò nên vào xem thử, thì nhìn thấy tất cả bài viết đều tràn ngập hình ảnh của cô. Có bài thì lấy hình ảnh của nhân vật tiểu sư muội trong [một đời trần duyên]. Có người lại lấy hình ảnh của buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm trước.
Trời ơi, thực sự là cô à.
Bài viết được nhiều lượt chia sẻ và bình luận nhất là của một tài khoản chuyên viết những tin tức giải trí: “Nghe lời chỉ dẫn của Bạch Y, người đàn ông này đã trở nên giàu có chỉ trong một đêm.” Bài viết có đến 50.000 lời bình luận. Hầu hết đều là mọi người đang chạy theo trào lưu, liên tục tag tên cô và gửi lời cầu nguyện.
“Cầu thần tài phù hộ cho tôi trúng giải độc đắc.”
“Thành tâm khấn vái lòng thành, mong ngài phù hộ con đường sự nghiệp và tình yêu của tôi ngày càng thành công và gặp nhiều may mắn.”
“Phù hộ cho tôi trúng giải thưởng trên mấy cái livestream trên weibo một lần đi.”
“Mấy thứ mê tín dị đoan vớ vẩn.”
“...”
Lùi xuống một vài bình luận nữa, Bạch Y rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao mọi chuyện lại thành ra như thế này.
Có một nick trên weibo nhìn qua có vẻ người này là fan của cô. Vừa mới đăng tải một bài viết, “Tiểu tiên nữ nhà chúng tôi đích thực là thần tái giáng thế, nghe theo lời của cô ấy mà việc kinh doanh của tôi đã có tiến triển rất lớn. Chỉ mới một tuần mà đã đủ tiền sinh hoạt sống cả tháng.” Mọi chuyện bắt nguồn từ hôm cô phát sóng trực tiếp. Có người hỏi cô về thị trường chứng khoán, nên cô tiện thể cùng mọi người bàn luận về thị trường chứng khoán. Và vài ảnh chụp màn hình ghi lại màn giao dịch cổ phiếu.
Ở dưới phần bình luận có rất nhiều người không tán thành ý kiến này. Dù không học về tài chính thì tìm hiểu trên mạng cũng biết cách đầu tư chứng khoán. Chỉ cần dành chút thời gian xem thử một chút là biết nên đầu tư chứng khoán vào ngành nào. Hoặc cảm thấy việc kinh doanh của công ty nào ổn thì cứ đầu tư bừa thôi.
Nhưng thật trùng hợp, trong một tháng gần đây thị trường chứng khoán liên tục gặp biến động. Vào cái ngày cô phát sóng trực tiếp là ngày giá cổ phiếu của nhiều công ty bị giảm đến mức thấp nhất trong năm. Rồi có mấy người học chuyên ngành tài chính cũng vào bình luận. Có thể hôm đấy fan hâm mộ của xem phát sóng trực tiếp, nghe mấy lời liên tiên vớ vẩn của cô. Nên liền nghe theo lời thần tượng của mình, đi đầu tư chứng khoán thử, nào ngờ chó ngáp phải ruồi lại thu được một khoản lợi nhuận lớn.
Mà nhiều người nghĩ, cô chỉ đang là một diễn viên trong showbiz làm gì có chuyện biết phân tích hay đánh giá thị trường chứng khoán. Nên mọi người mới gọi trêu cô là thần tài.
Sau đó được mấy blog giải trí share lại bài viết, cùng thêm mắm thêm muối mấy câu. Thế là cái tên của cô liền được gắn với từ “Thần tài“.
Mọi người đang tập trung sự chú ý vào cô. Nên vài lời bình luận ác ý vào hôm phát sóng trực tiếp lại bị lôi ra. Có rất nhiều người chạy vào mỉa mai những lời bình luận đó. Lượt tìm kiếm và lượt truy cập được tăng lên rất nhanh. Thậm chí có rất nhiều người qua đường cũng để ý tới cô nhiều hơn. Cộng thêm mấy blog giải trí cũng biết lợi dụng thời cơ dùng hình ảnh của cô trong bộ phim [một đời trần duyên]. Nhân tiện ở phía dưới viết mấy lời tuyên truyền hoặc giới thiệu về bộ phim.
Không chỉ riêng cô, mà hậu viện fan của cô số lượng fan tăng rất nhanh.
Bạch Y nghĩ bây giờ cô đăng nhập vào tài khoản weibo. Tuyên bố với mọi người tôi không phải, tôi không có, đấy chỉ là mấy lời nói đùa của tôi thôi. Dù có cập nhật liên tiếp ba bài viết trên weibo, cô nghĩ bây giờ chắc họ chả ai thèm tin tới những điều cô nói.
Ồ, cô không nghĩ mọi chuyện lại xảy ra một cách trùng hợp như vậy. Càng nghĩ cô lại càng cảm thấy hoảng. Rõ ràng cô còn chưa làm bất cứ thứ gì cả, đột nhiên lại trở thành người nổi tiếng. Ngôn Tình Tổng Tài
Tuy nhiên ít ra cô cảm thấy rất may mắn, dù bị lên hot search một cách siêu vớ vẩn nhưng cô không hề bị nhận mấy lời chỉ trích hay bình luận ác ý. Cô thở phào nhẹ nhõm, thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại lại vang lên.
“Hello thần tài.” Tiểu Triệu ngay lập tức trêu chọc cô, “Thử tính toán hộ tôi một chút, nói tôi nên đi mua hay đầu tư cổ phiếu ở đâu?”
Bạch Y nhíu mày nói: “Đừng có náo, vào chuyện chính sự luôn đi.”
Tiểu Triệu: “Đúng rồi, hôm nay người đại diện của Chu Quỳnh Vũ đến tìm tôi để nói chuyện, bảo là có hai dự án, họ muốn tìm em để hợp tác làm việc chung.”
Hợp tác?
Cô theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn sang trái lại nhìn sang phải, thấy mọi người đều đang rất bận rộn không ai để ý tới cô bên này. Bạch Y hít thở một hơi thật sâu, sau khi ổn định lại tinh thần, thì cô mới dám hỏi Tiểu Triệu: “Bàn chuyện hợp tác gì?”
Tiểu Triệu hừ nhẹ hai tiếng, dù không nhìn thấy đối phương nhưng thông qua giọng nói cô cũng biết được đối phương đang rất khinh thường và chán ghét.
“Chu Quỳnh Vũ nhận vai nữ hai trong bộ phim điện ảnh. Không biết vì lý do gì mà đoàn đội của cô ấy lại biết được em đã từng đi làm diễn viên đóng thế. Với lại xem qua trailer, thì thấy khả năng động tác võ thuật của em rất thanh thoát và đẹp. Nên cảm thấy rất ấn tượng, nên muốn nhờ em đi làm diễn viên đóng thế cho Chu Quỳnh Vũ trong bộ phim điện ảnh. Họ đang đùa tôi à, chả lẽ mấy người đó không biết bây giờ em đang có địa vị như thế nào trong giới giải trí. Ngày trước vì độ nổi tiếng của em thấp nên mới phải làm như vậy. Còn bây giờ từ độ nổi tiếng cùng lượng fan hâm mộ. Em đâu có kém cạnh gì Chu Quỳnh Vũ.”
Mặc dù đã sớm dự đoán từ trước và cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nhưng khi chuyện này đến, cô vẫn cảm thấy rất tức giận và khó chịu. Cô biết lúc này mình cần phải bình tĩnh: “Thế chị định xử lý chuyện này như thế nào. Mà chị đã đưa câu hỏi cho mấy người đó chưa.”
“Đương nhiên là từ chối rồi.” Tiểu Triệu tức giận nói, “Đây không chỉ là đang muốn hạ thấp em, mà còn đang thẳng tay tát vào mặt tôi. Lúc trước tôi cùng bàn bạc với em hỏi, bây giờ chúng ta chỉ nhận vai nữ chính. Mà cũng từ chối luôn mấy kịch bản phim vớ vẩn. Mấy người đó nghĩ mình là ai mà dám đến đây bàn chuyện hợp tác. Có giỏi thì kêu Trình tổng tới đây để bàn chuyện đi!”
Bạch Y bị giọng điệu hùng hổ của cô ấy làm cho bật cười, “Vậy chị đã từ chối lời mời hợp tác của mấy người đó rồi à?”
Tiểu Triệu: “Nhưng làm người đại diện chuyên nghiệp làm sao có thể mắc phải mấy sai lầm vớ vẩn đó. Chị đã nói Tiểu Bạch yêu cầu diễn vai nào trong phim đều được các đạo diễn chấp nhận hết. Làm gì có chuyện phải hạ mình xuống đi làm thế thân. Còn từ chối...thì chưa.”
“Chị thật tuyệt vời, nhưng thấy chị bảo họ còn muốn hợp tác với chúng ta một dự án khác nữa. Là gì, chị nói luôn đi.”
Nói đến đây, giọng điệu của Tiểu Triệu cũng bình tĩnh hơn: “Chu Quỳnh Vũ chuẩn bị ra mắt album và mới lên kế hoạch quay MV chủ đề. Muốn mời em đến để đóng MV.”
Bạch Y: “Thế nên bây giờ chị đã đồng ý rồi à?”
Tiểu Triệu: “Không, tôi vẫn chưa trả lời. Đầu tiên phải xem em ý kiến của em như thế nào. Tuy tôi không thích Chu Quỳnh Vũ, nhưng cũng không thể phủ nhận MV của cô ấy có lượng người truy cập vào xem rất cao. Nếu có cơ hội xuất hiện ở trong MV, cũng có thể xem là một cơ hội tốt. Nhưng nhỡ đâu em chỉ xuất hiện vài giây, hay mấy vai diễn mờ nhạt để nâng cô ấy lên. Thì tôi nghĩ nó không xứng để chúng ta phí thời gian. Chúng ta vẫn còn rất nhiều công việc khác đang chờ.”
Cô biết đó chính là trách nhiệm và công việc của người đại diện. Nhưng Tiểu Triệu lúc nào cũng vậy, cô ấy luôn suy nghĩ những điều tốt cho cô. Và luôn đặt suy nghĩ của cô lên đầu tiên. Nhưng vẫn khiến cho Bạch Y cảm thấy rất cảm động và vui vì mình gặp được một người đại diện rất tốt.
“Cảm ơn chị.” Bạch Y nói, “Nhưng tôi nghĩ mình nên từ chối họ đi.”
“Chắc chắn chứ? Không có chút phân vân hay lo lắng gì à?”
“Ừ, để em tự đến trả lời bọn họ.” Bạch Y suy nghĩ rồi lấy một cái hợp rất thích hợp, “Chị vẫn còn nhớ câu nói của tôi chứ, tôi không cần phải nổi tiếng. Cũng không cần mọi người phải vây quanh hay ngưỡng mộ. Chỉ cần có thể làm những điều mà mình thích là được.”