Xuyên Thành Nữ Phụ Thế Thân

Chương 57: Chương 57




Bạch Y từ chối thẳng thừng như vậy chắc cũng nằm ngoài dự đoán của Tiểu Triệu, có hơi cuống cuồng lên, một lúc sau mới nói: “Như vậy cũng tốt, đoàn đội của cô ấy, cùng mấy fan của cô ấy đều là những người không dễ trêu chọc. Ừ làm vậy cũng bớt đi được mấy chuyện phiền toái.”

Tiểu Triệu ở trong điện thoại cùng cô bàn bạc lại chia tiết, rồi ngay lập tức cúp máy. Bạch Y vẫn tiếp tục đi dạo một vòng quanh trung tâm thương mại. Nhưng vì trong lòng đang có tâm trạng không tốt, nên cô chỉ như đang cưỡi ngựa xem hoa, không có món đồ nào lọt vào mắt xanh của cô. Cô lại trắng tay ra về. Trình Minh Ý từng đưa một tấm thẻ cho cô, nhưng đến tận bây giờ cô vẫn chưa có cơ hội để dùng đến nó.

Trong [mệnh trung thiện ý], nguyên chủ cùng nữ chính đã xảy ra những trận xung đột nảy lửa. Nhưng bây giờ mọi thứ vẫn sóng yên bình lặng? Cô cảm thấy mọi chuyện sẽ không trôi qua dễ dàng như vậy.

Đối với một cô gái nghiện internet nặng như Diệp Lam. Vừa nhìn thấy hot search trên weibo. Liền ngay lập tức gọi điện tới để trêu chọc cô. Bạch Y nghĩ ngoài Tiểu Triệu ra, thì Diệp Lam cũng là người cô rất tin tưởng. Đã có kinh nghiệm trong giới giải trí, chắc chắn cô ấy sẽ đưa ra những lời khuyên chân thành dành cho cô.

“Tại sao đến tận bây giờ, chị vẫn không phát hiện ra ở bên cạnh mình lại có thần tài.” Diệp Lam nở nụ cười xấu xa nói, “Xin có thể mách bảo chị nên đầu tư cổ phiếu ở đâu không? Để lợi nhuận có thể tăng gấp đôi. Đúng, không cần lo vấn đề tiền bạc vì tiền chị không thiếu.”

“Không phải chị cũng có cổ phần trong công ty mà. Có khi lợi nhuận về đến tay lại tăng gấp ba, gấp bốn đấy chứ.”

“Biết là thế, nhưng là người ai mà chả có lòng tham. Chị cũng định dùng tiền đi đầu tư mấy chỗ. Nhưng mà không có kinh nghiệm “ Diệp Lam nhất quyết không chịu buông tha cho cô, “Nên kim chủ Bạch Y à, giúp chị với được không.”

Bị người mẹ già Diệp Lam cứ quấy nhiễu suốt. Mà thực ra cô cũng biết rõ mấy điều này, nên cô cũng chỉ dẫn cho Diệp Lam một vài thứ còn khuyên cô ấy nên đầu tư vào đâu. Nói xong, Bạch Y ngay lập tức đi vào thẳng vấn đề: “Em có chuyện quan trọng muốn hỏi ý kiến của chị.”

“Ừ ừ, chị sắp viết xong rồi đợi tôi một lát.” Diệp Lam nói, “Khoan đã, chuyện quan trọng gì? Chẳng lẽ em đang phân vân lựa chọn kịch bản phim mới?”

Bạch Y bĩu môi, đem toàn bộ câu chuyện kể cho Diệp Lam. Chu Quỳnh Vũ muốn cô đi đóng thế thân thay cho cô ta, rồi sẽ dùng tài nguyên để trao đổi. Nhưng cô biết mấy người đó đang ám chỉ điều gì, chẳng qua họ muốn cô biết địa vị cùng thân phận trong giới giải trí của Chu Quỳnh Vũ rất cao. Lại còn rất đông fan hâm mộ. Chu Quỳnh Vũ đã chịu lùi xuống một bước, cô cũng nên biết thân biết phận. Nên vui vẻ chấp nhận lời mời hợp tác, đừng có mà đòi hỏi liên thiên.

Diệp Lam giọng nói trở nên lạnh lùng hơn: “Thế em cùng Tiểu Triệu định xử lý việc này như thế nào?”

“Tiểu Triệu đương nhiên là không đồng ý, em ở bên này vẫn chưa xác định rõ. Chỉ là không muốn bản thân mình quá mệt mỏi thôi.” Bạch Y trả lời qua loa nói, “Mấy chuyện này chắc chị gặp và nghe khá nhiều rồi đúng không. Có thể cho em xin ý kiến được không.”

Diệp Lam suy nghĩ một lúc: “Nếu là ba tháng trước, chị chắc chắn sẽ khuyên em đồng ý với lời hợp tác này. Thực ra có cơ hội được xuất hiện trong MV âm nhạc của mấy ca sĩ nổi tiếng thực ra cũng rất tốt. Nhưng tình hình bây giờ đã khác lúc trước. Em có thể lên bìa tạp chí, có bao nhiêu nhãn hàng muốn cô làm người đại diện. Việc gì mà em phải hạ mình xuống.”

Bạch Y ngạc nhiên hỏi: “Tạp chí? Người đại diện nhãn hàng là sao?”

“Ủa? Em vẫn chưa biết à. Chị nghe đồn có một tạp chí thời trang đang muốn bàn chuyện hợp tác với em. Có một nhãn hàng thời trang cùng mỹ phẩm cao cấp muốn chọn em là người đại diện.” Diệp Lam nói, “Tiểu Triệu vẫn chưa nói cho em nghe à, hay là đợi bàn bạc mọi chuyện cụ thể rồi mới báo cho em biết?”

Bạch Y nhắm mắt lại trầm tư suy nghĩ. Cô đoán chắc là ý sau. Vì cô lúc nào cũng ru rú ở nhà, nên dù có người đại diện kim bài cũng nhiều khi phải bó tay. Hoặc vì sao Tiểu Triệu chưa nói với cô, chắc là muốn bàn bạc xong mọi chuyện. Thu xếp ổn thỏa lịch trình rồi mới chạy đến báo cho cô biết. Làm việc chung với nhau trong một thời gian nên chắc Tiểu Triệu cũng hiểu rõ về cô. Cứ bàn bạc với nhau trước thì thể nào cũng không thành. Cứ mang lịch trình tới, ngồi khuyên bảo cô vài câu. Thì kiểu gì cô cũng đồng ý làm theo những gì Tiểu Triệu sắp xếp. Với lại, chắc Tiểu Triệu cũng sợ nếu việc hợp tác không thành, thì có thể chuyện này sẽ truyền ra ngoài và ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng của cô.

Tuy nhiên, Tiểu Triệu làm việc trong giới giải trí đã lâu. Không chỉ có nguồn tài nguyên phong phú, mà mối quan hệ của Tiểu Triệu cũng giống hơn so với những người đại diện khác. Vừa ăn nói khéo léo, vừa biết sử dụng chiêu trò. Chưa từng có bản hợp đồng đến tay rồi lại bị tuột mất.

“Cho nên chị cũng nghĩ em nên từ chối?” Bạch Y hỏi.

Diệp Lam hừ một tiếng: “Ừ, nhanh đi từ chối đi. Chị chưa từng có cơ hội làm việc với Chu Quỳnh Vũ nên cũng không hiểu rõ tích cách hay con người của cô ấy. Nhưng người đại diện của cô ấy khá cao tay và khó chơi đấy. Tên đó mưu mô xảo quyệt và lắm chiêu trò lắm.Nếu mọi việc thuận theo thì vui vẻ, nếu làm trái ý tên đó chắc chắn không để yên đâu. Có thể sai người đến gây sự hay gây khó dễ cho em hoặc cho người cướp trắng trợn tài nguyên của em.”

Ba người đã thống nhất quan điểm với nhau. Cứ xử lý mọi chuyện theo cách đó đi.

“Như vậy thì em yên tâm hơn rồi. Dù miệng Tiểu Triệu nói muốn từ chối nhưng em biết cô ấy cũng đang do dự.” Bạch Y nghĩ sẽ không giải quyết đơn giản như vậy đâu, “Chu Quỳnh Vũ tự mình đi chọn diễn viên thực sự là một việc rất hiếm gặp. Chắc chắn sẽ không bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy.”

Diệp Lam cười nói: “Không đến mức vậy đâu. Cô ấy cũng từng tham gia một khóa học về diễn xuất. Mà chắc đoàn làm phim cùng đạo diễn cũng không trông cậy vào kỹ năng diễn xuất của cô ấy đâu. Chỉ cần không diễn quá đơ là được. Với lại đề tài xung quanh cô ấy bao giờ cũng hot. Rồi họ cũng chắc chắn sẽ có một lượng lớn fan hâm mộ đến ủng hộ phim. Họ tự biết cái nào có lợi hơn, rồi sẽ tự biết cách giải quyết. Đấy, em nhìn mà xem mọi người đều phản hồi và đánh giá rất tích cực, yên tâm đi mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

Hi vọng vậy.

Nếu mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng đơn giản như vậy, thì chắc nữ chính cũng không ra tay ác liệt đến mức phải dồn nguyên chủ vào chân tường. Nhưng sau khi cùng khi cùng Diệp Lam nói chuyện, cô cảm thấy xung quanh mình là lớp mây mù dày đặc khiến cô không thể nhìn rõ đường đi. Và chỉ cần cô sơ ý chắc chắn sẽ lọt vào bẫy của đối phương.

Bạch Y trầm ngâm nhìn lên bầu trời, bây giờ đã là buổi chiều. Mặt trời đang sắp lặn. Mọi thứ xung quanh cô vẫn liên tục chuyển động. Cô cũng không ngồi yên, cô phải lập kế hoạch sẵn ở trong đầu.

***

Mà buổi phát sóng trực tiếp đó đã được rất nhiều người chia sẻ rần rộn trên mạng. Từ một người nổi tiếng rất mạng được mọi người ca ngợi có cách xử lý khôn khéo. Bây giờ mơ mơ hồ hồ lại biến thành thần tài. Thậm chí tốc độ lan truyền video tốt đến mức nhưng người không thường xuyên theo dõi tin tức giải trí nhưng cũng biết tới video này,

Lúc này, ở một tòa nhà đối diện với trung tâm thành phố, trong văn phòng văn phòng luật sư, có một người đàn ông mặc vest đi giày da đang ngồi xem video. Người con gái xuất hiện trong video, mặc dù dáng vẻ cùng giọng nói rất quen thuộc, nhưng lại khiến cho anh ta cảm thấy rất khác. Nhìn dáng vẻ điềm tĩnh và cách xử lý thông minh đấy. Cùng với cái ánh mắt long lanh tràn ngập ý cười, đến tận bây giờ anh ta vẫn chưa từng nhìn qua.

Bạch Y không hề giống với trước kia.

Có tiếng gõ cửa được vang lên, thư ký liền mở cánh cửa ra lịch sự bước vào. Nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế sofa được đặt gần ban công. Ngay lập tức cúi đầu chào, nghiêm túc báo cáo: “Luật sư Lục, có khách tới tìm ngài.”

Những ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn, tiết tấu càng ngày càng chậm, dường như đang do dự điều gì đó, một lúc sau, mới từ tốn lên tiếng: “Giúp tôi hẹn lịch trước với Bạch tổng, bất cứ thời gian nào trong hai ngày gần đây nhé.”

“Bạch tổng?” Thư ký có hơi kinh ngạc, “Ngài không phải...” Rõ ràng ngài có quen biết với ngài đấy?

Đang muốn nói tiếp nhưng bị cái ánh mắt sắc bén kia nhìn. Liền biết ý đành phải ngậm miệng lại.

“Công việc, nên muốn tới công ty để nói chuyện.”

Thư ký mới tới, nên vẫn chưa quen với công việc.

Thư ký lập tức làm theo: “Vâng, thưa luật sư Luật.”

Sau đó thì lấy sổ ra ghi chép lại lịch trình của buổi hẹn, rồi cùng nhau thảo luận một vài vấn đề trong công việc. Sau đó thư ký cúi đầu chào, rồi ngay lập tức rời đi. Anh ta lại đem tầm mắt tập trung nhìn vào màn hình máy vi tính, anh ta đã xem lại video này rất nhiều lần. Trong lòng có một cảm xúc rất phức tạp, bây giờ anh ta muốn ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt cô.

Thôi quên đi, đợi làm xong dự án này và hết bận rộn, thì lại bàn sau.

***

Sự thật chứng minh, giác quan thứ sáu của người phụ nữ luôn chuẩn xác, nhất là khả năng dự đoán trước mấy chuyện xấu.

Vào buổi tối ngày hôm đấy, Bạch Y nhận được điện thoại của Trình Minh Hi. Khi nhìn thấy tên người gọi cô rất hoảng hốt. Có lẽ xuất phát từ bản năng, cô vội vàng tìm kiếm hình dáng của Trình Minh Hi. Nhưng nhìn lướt qua một vòng cô cũng không tìm thấy. Lúc này cô mới nhớ ra, Trình Minh Ý phải đi đến Macau công tác tầm khoảng 3 hôm. Nên ngày hôm nay anh không có nhà.

Đúng là khi người ta sợ cái gì thì sẽ ngay lập tức gặp phải thứ đó.

Bạch Y đắn đo suy nghĩ một lúc, cô liền ấn xuống nút nghe

“Trình tổng, buổi tối tốt lành.”

Vốn tưởng rằng đây sẽ là một cuộc nói chuyện thẳng thắn với nhau. Nhưng kết quả là Trình Minh Hi chỉ bảo ngày mai lúc 12h trưa cô sẽ đến công ty một chuyến. Đến để bàn bạc về công việc. Cuộc nói chuyện điện thoại còn chưa đến 15s.

“Khoan, chờ chút đã.” Ý thức được đối phương chuẩn bị cúp máy điện thoại, Bạch Y vội vàng gọi anh ấy lại, hỏi, “Trình tổng, có cái gì mà... không thể nói qua điện thoại được.”

Trình Minh Hi: “Không phải là tôi có chuyện muốn nói với em. Mà là Quỳnh Vũ cùng người đại diện của cô ấy, muốn cùng em tâm sự mấy chuyện. Quỳnh Vũ lần trước em đã từng gặp qua rồi đấy.”

Mọi chuyện đang dần trở nên phức tạp.

Bạch Y cũng không hiểu lý do vì sao đoàn đội của Chu Quỳnh Vũ lại bám chặt lấy cô không chịu buông. Đơn thuần chỉ muốn mượn nhiệt độ và danh tiếng của cô thôi sao? Cho dù Chu Quỳnh Vũ bởi vì Trình Minh Ý nên nhìn không vừa mắt cô. Nhưng cũng không đến mức phải hao tốn tiền bạc và thời gian như vậy.

“Vâng, thế rốt cuộc là chuyện gì?” Bạch Y giả bộ bản thân mình không biết gì hết, vô tư hỏi Trình Minh Hi, “Trình tổng ở bên này, có cái gì muốn sai bảo tôi không ạ?”

Đầu dây bên kia im lặng tầm khoảng 5s, cô chỉ nghe thấy một vài âm thanh rất nhỏ, một lúc lâu sau Trình Minh Hi lúng túng nói: “Tôi cũng không biết, đó là chuyện của em nên tôi không xen vào. Em tự đi mà quyết định.”

Bạch Y nhìn chằm chằm vào màn hình di động đến khi nó tắt hẳn. Sau đó cô dựa lưng vào ghế sofa. Ngồi xuống trầm tư suy nghĩ. Nhìn thấy tách trà nóng để trên bàn, cô cầm tách trà lên rót chè vào trong chén. Đợi nó nguội, thì cầm lên từ từ thưởng thức. Vị chát của trà kích thích dây thần kinh của cô. Dần khiến cho cô trở nên tỉnh táo.

Có lẽ vì Trình Minh Ý, Trình Minh Hi cũng không muốn khiến cô khó xử, nhưng chắc chắn anh ấy sẽ không đứng ra bảo vệ cô. Quả thực cô không ngờ, Chu Quỳnh Vũ cùng đoàn đội của cô ta muốn thông qua Trình Minh Hi đã tạo áp lực cho cô.

Có lẽ sau lần trước gặp mặt ở đây, cô ta cũng đoán ra được mối quan hệ giữa Bạch Y cùng Trình Minh Ý rất gắn kết và bền chặt, không hời hợt giống như những gì cô ta đã nghĩ. Mà Chu Quỳnh Vũ cũng biết Trình Minh Hi chính là sếp của Bạch Y. Dù Trình Minh Hi không thích Bạch Y thật. Nhưng chắc chắn sẽ không có ý định gây khó dễ hay ép buộc cô. Nên chắc chắn Trình Minh Hi sẽ không ra mặt để nói chuyện. Nên cô ta mới nghĩ nên tự mình đến để giải quyết vẫn là phương án tốt nhất.

Bạch Y thầm thở phào nhẹ nhõm. Cục diện như vậy so với trong những gì tiểu thuyết viết. Thì cô cảm thấy mình đang gặp may mắn hơn nguyên chủ rất nhiều. Nữ chính chủ động thông qua hai anh em nhà họ Trình để đến bàn chuyện với cô, xét cả về công hay về tư. Rõ ràng cô là người đang nắm được lợi thế hơn rất nhiều.

Cô cứ cứng đầu cứng đổ không chấp nhận, cô không tin Chu Quỳnh Vũ có thể đè đầu cưỡi cổ bắt cô phải làm theo ý của cô ta được.

Tốt nhất là nên nói chuyện vui vẻ với nhau, và cả hai người nên cách xa nhau một chút, thì đó mới là kết quả tốt nhất cho tất cả mọi người. Còn nếu cô ta cứ khăng khăng ép cô phải làm theo, vậy thì đừng trách cô sẽ trở mắt.

***

Mỗi lần muốn đến công ty giải trí phải đi qua khu phố Wall Street. Cô đều cảm thấy rất ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ đúng là kẻ có tiền có khác. Cuộc sống của người nhà giàu, người nghèo như cô sẽ không bao giờ hiểu được.

Ở vị trí đẹp nhất, tòa nhà cao tầng nhất và thiết kế sang trọng nhất. Chắc Trình Minh Hi cũng không thường xuyên đến công ty, nhưng phòng làm việc của anh ấy đặt trên tầng cao nhất. Ở nơi đó có thể nhìn thấy hết mọi khung cảnh trong thành phố.

Tiểu Triệu sớm đã đứng chờ ở trước cửa công ty. Thấy Bạch Y vừa xuất hiện liền kéo tay cô, dẫn cô vào phòng khách. Để trao đổi thật kỹ với nhau, cả hai phải chuẩn bị thật tốt để đối đấu với đoàn đội của Chu Quỳnh Vũ.

Không có dáng vẻ dịu dàng dễ gần của ngày thường, ánh mắt của Tiểu Triệu ngày hôm nay nhìn sắc bén và tỏa ra sát khí. Nhìn dáng vẻ của Tiểu Triệu đã chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu với một kẻ địch rất mạnh.

“Thực ra Trình tổng chỉ đang là nể mặt mũi của bạn bè. Nên mới bảo em đến đây để nói chuyện. Nhưng tí nữa em không cần phải quá lo lắng đâu.” Tiểu Triệu an ủi cô mấy câu, “Một lát nữa mặc kệ mấy người kia muốn nói cái gì, em chỉ cần thể hiện rõ thái độ cự tuyệt là được, còn những việc cứ giao cho tôi. Nên không cần phải quá lo lắng đâu.”

Bạch Y gật đầu, Tiểu Triệu giơ tay lên xem đồng hồ. Mỉa mai mấy câu: “Thôi đi xử lý dứt khoát nào. Đừng để mấy người đó làm chậm trễ thời gian kiếm tiền của hai người chúng ta.”

Cô chỉ mới tiếp xúc với đoàn đội của hai người. Một là Trình Minh Hi, bên người anh ấy lúc nào cũng đem theo Tiểu Cao. Hai là Diệp Lam, ngoại trừ người đại diện còn có thêm một người trợ lý. Chỉ khi đi ngoài sân bay, thì Diệp Lam mới đem theo hai vệ sĩ.

Bạch Y còn đơn giản hơn rất nhiều. Tiểu Triệu ngoài cô ra thì còn đang dẫn dắt hai nghệ sĩ đang rất nổi tiếng, lại có được công ty đang trọng dụng. Nên nhiều khi Tiểu Triệu cũng không thể đi theo cô mãi đi, nên thi thoảng cô toàn tự mình phải giải quyết mọi vấn đề.

Cho dù đã có một thời gian rất dài làm diễn viên. Nhưng khái niệm “đoàn đội” khá mơ hồ trong suy nghĩ của Bạch Y.

Cho đến khi hai người các cô đứng trước cửa phòng họp, vừa mới cửa phòng ra, thì thấy bên trong đã có một đống người đang ngồi. Chu Quỳnh Vũ mặc váy liền thân màu đỏ rượu, đeo kính râm mới nhất của hãng Gucci. Ngồi ở giữa, bên cạnh có đám người đang vây quanh. Nhìn bộ dáng cao quý giống như một nàng công chúa.

Bạch Y cùng Tiểu Triệu đều không hẹn trước nhưng cả hai đều quay lại nhìn nhau cười. Sau đó khuôn mặt của hai người dần trở nên nghiêm túc.

Nhìn dáng vẻ này, là đang muốn bàn chuyện hợp tác hay là đang muốn ỷ đông ức hiếp yếu?

“Uầy, mang theo nhiều người thật đấy.” Tiểu Triệu nửa đùa nửa thật, nhìn người đại diện của Chu Quỳnh Vũ tên Tiểu Chu.

“Chị này lại thích nói đùa rồi. Chúng tôi vừa mới đi bàn bạc một bản hợp đồng lớn nên...” Tiểu Chu nở nụ cười, kêu những người khác ra ngoài đừng chờ, trong phòng chỉ để lại cậu ta cùng một người trợ lý nữa.

Chu Quỳnh Vũ lập tức ngồi vào phía đối diện với Bạch Y, thóa kính râm xuống chào hỏi cô mấy câu. Bạch Y cũng lễ phép chào hỏi lại. Đây chính là lần gặp mặt thứ ba của cô và nữ chính. Nhưng lần sau so với lần trước, ngày càng khiến cho người ta cảm thấy hồi hộp và mong chờ hơn.

Nói là muốn trực tiếp bàn bạc công việc với Bạch Y. Nhưng thực ra chủ yếu là do hai người đại diện bàn bạc với nhau, cả hai đang trong tình trạng giương cung bạt kiếm, chỉ cần chờ đối phương lộ ra sơ hở để sẵn sàng ra tay hạ gục đối thủ. Chu Quỳnh Vũ vẫn nhìn chằm chằm vào người cô. Bạch Y giả bộ như không nhìn thấy, vẫn tập trung nhìn vào điện thoại. Người khác không thể biết bây giờ cô đang muốn làm gì.

Bạch Y vô tình liếc xuống phía dưới, thấy Tiểu Triệu đang nắm chặt tay lại, nếu không phải bây giờ cô đang giữ vẻ mặt lạnh lùng. Thì chắc chắn cô phá lên cười.

Vị công chúa này, thực sự đã khiến cho bọn cô mất hết kiên nhẫn.

Tiểu Chu nhìn Tiểu Triệu dầu muối đều không ăn, liền chuyển mục tiêu sang Bạch Y. Nói cho cô biết những lợi ích khi được hợp tác và làm việc với Chu Quỳnh Vũ. Nhưng mặc kệ cậu ta nói cái gì, khuôn mặt của Bạch Y vẫn giữ biểu cảm thờ ơ. Kiên quyết từ chối, đang định lặp lại những câu nói kia thêm một lần nữa, thì đã bị Tiểu Triệu xen ngàng.

Không chỉ có Tiểu Chu, mà ngay cả biểu cảm trên khuôn mặt của Chu Quỳnh Vũ ngày càng lạnh lùng và âm u.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.