Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước

Chương 94: Chương 94




Lần này Thẩm Ngạn Chi đến Thanh Châu, để bảo đảm an toàn, đại phu mang theo cũng là người của Thẩm gia ở kinh thành.

Vì thế sau khi về đến nơi, hắn không cần sai người đến hiệu thuốc mời đại phu, người của tri phủ Thanh Châu canh chừng ở ngoài cả đêm vẫn không thu hoạch được gì.

Tần Tranh bảo đại phu của Thẩm gia trị thương cho Lâm Chiêu xong mới đồng ý để ông ta bắt mạch cho mình.

Đại phu làm việc cho Thẩm gia đã nhiều năm, đương nhiên cũng có nghe qua chuyện giữ thái tử phi và thiếu chủ nhà mình. Biết Tần Tranh mất ký ức, nhớ đến sự trung nghĩa của Tần Quốc Công, trong lòng không khỏi cảm thấy bùi ngùi xót xa. Sau khi bắt mạch xong, trước mặt Tần Tranh ông ta chỉ nói những lời đại loại như phải nghỉ ngơi nhiều… rồi cáo lui.

Vừa ra ngoài liền nhìn thấy Thẩm Ngạn Chi đang chắp tay đứng ngoài hành lang. Vầng trăng khuyết cong cong treo trên bầu trời, lúc này thân hình cao gầy của hắn trông càng thêm ốm yếu.

Nghe tiếng bước chân, hắn không quay đầu lại, chỉ hỏi: “Thế nào?”

Đại phu thở dài, đáp: “Trải qua biến động mất nước, biến cố ở Đông Cung, trên đường chạy trốn hẳn là cũng chịu không ít cực khổ, e là thái tử phi bị đả kích quá lớn nên mới mất đi ký ức.”

Thẩm Ngạn Chi khẽ nhắm đôi mắt phượng lại, khuôn mặt anh tuấn nhợt nhạt càng mang theo cảm giác mong manh dễ vỡ. Hắn hỏi với giọng khàn khàn: “Nàng còn có thể khôi phục ký ức không?”

Đại phu hơi khó xử. “Cái này cũng tùy duyên. Có thể qua một thời gian sẽ khôi phục, có thể cả đời cũng sẽ không.”

“Tạm thời đừng để nàng ấy biết chuyện Tần Quốc Công. Lui ra đi.”

Đại phu chắp tay hành lễ rồi im lặng cáo lui.

Thẩm Ngạn Chi quay lại nhìn căn phòng ở cuối hành lang, đôi mắt kìm nén nỗi đau không thể diễn tả thành lời. Có cảm giác đang có vô số ngọn núi đè trên người hắn, khiến hắn không thể thở nổi.

“Có lẽ không nhớ được cũng tốt.” . Đọc‎

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.