Nghe thấy Yến Đôn hỏi đến tình hình Hoa Đại Mạo và Ngạn Trì, Ngạo Tảo chỉ nhàn nhạt nói: “Bọn họ không có chuyện gì, cậu yên tâm.”
Ngạn Tảo người này có khả năng diễn xuất, Yến Đôn không thể nhìn ra bất kỳ manh mối nào trên mặt Ngạn Tảo.
Trên thực tế, Ngạn Tảo làm vậy là vì giữ thể diện cho hai vị bá tổng, nên mới không kể rõ tình huống cụ thể với Yến Đôn.
Lúc ấy, Ngạn Tảo điều giám đốc khách sạn đi tìm phòng số 2222, sau khi giám đốc đến nơi, liền phát hiện hai vị bá tổng đang quyết chiến trên đỉnh Tử Cấm Thành, nhất kiếm tây lai, thiên ngoại phi tiên*. Giám đốc hoảng đến mức không biết làm thế nào mới phải, nhanh tay nhấn số gọi cho Ngạn Tảo. Ngạn Tảo biết chuyện, cũng rất kinh ngạc, ra lệnh giám đốc không được để lộ ra ngoài, trực tiếp đóng gói hai vị bá tổng đưa thẳng đến bệnh viện.
*Đoạn trên nhắc tới cuộc đọ sức giữa hai vị đỉnh đỉnh đại danh trên giang hồ nhờ vào kiếm pháp của mình trong tác phẩm của Cổ Long là Tây Môn Xuy Tuyết và Diệp Cô Thành. Nhất kiếm tây lai và thiên ngoại phi tiên là tên chiêu thức nổi tiếng nhất của hai người.
Giám đốc cảm thấy rất kỳ lạ: “Bọn họ rõ ràng chỉ uống nhầm xuân dược, bắn một phát là được rồi, cần gì phải làm phiền bác sĩ?”
Ngạn Tảo cảm thấy tên giám đốc này có vấn đề, ấy thế mà, bác sĩ cũng bảo: “Loại thuốc này à, chỉ cần bắn một phát là được rồi, tại sao còn phải đưa tới bệnh viện?”
Y tá cũng gật đầu: “Đúng vậy, có cần gọi tới hai gã mb không? Tôi có thông tin liên lạc này.”
Ngạn Tảo lần thứ hai cảm thấy là mình không đủ trình biến thái, không thể cùng đẳng cấp với thế giới này.
Nhìn bác sĩ cùng y tá đầu óc thiểu năng như thế, Ngạn Tảo lập tức cảm thấy mình chỉ có thể dùng thiểu năng đánh bại thiểu năng. Ngạn tảo sau khi học được cách làm sao để hoà nhập với thế giới bá tổng, vỗ bàn dùng giọng điệu Ngạn Trì nói: “Các người đang dạy tôi cách làm việc?”
Y tá và bác sĩ tính phục tùng lập tức dâng lên 50%, vội vàng lắp đầu như trống bỏi: “Không có, không có, chúng tôi không có ý này ạ, Ngạn đổng. Chúng tôi chỉ đang đề cử phương pháp chữa trị hiệu quả đáng tin!”
Ngạn Tảo sau khi nghe thấy cụm “Phương pháp chữa trị hiệu quả đáng tin” lại lần nữa hoài nghi nhân sinh, anh tiếp tục dùng giọng điệu bá tổng nói: “Tóm lại, nếu em trai tôi không thể tỉnh lại, tôi sẽ bắt toàn bộ bệnh viện các người chôn chung!”
Y tá cùng bác sĩ tính phục tùng lập tức dâng đầy 100%, hì hà hì hục chạy đi khám cho Ngạn Trì và Hoa Đại Mạo. Bác sĩ nghiêm túc kiểm tra một hồi, bày tỏ: “Là thế này, Ngạn đổng, cái này cần phải tiêm thuốc trực tiếp vào thể hang*, có thể sẽ hơi đau...”
*Thể hang (Corpus cavernosum penis): là ống có mô cương gồm nhiều khoảng trống như hang động, chạy dọc theo chiều dài và nằm phía trên của dương v*t, bao quanh bởi những lớp cân trắng Buck cách nhau bằng một màng chắn (septum penis).
Mô cương là những chỗ phình ra của động mạch xoắn, bao bọc bằng các sợi cơ trơn co dãn được. Hệ thống mô cương và sợi cơ trơn này co dãn để có thể bơm, chứa máu. Khi thể hang chứa đầy máu thì dương v*t sẽ trở nên dày và cứng.
Ngạn Tảo vung tay lên: “Đường đường là nam tử hán, làm gì sợ đau?” Dù sao cũng không phải tiêm thuốc vào thể hang của Ngạn Tảo, Ngạn Tảo sẽ đương nhiên quyết định cương quyết như đưa chó mèo đi triệt sản.
Vì vậy, bác sĩ y tá liền lấy hết can đảm, thực hiện thành tựu hiếm có nhất thế giới bá tổng “Tiêm thuốc vào thể hang của bá tổng”, có thể nói đây là Dung mama phiên bản hiện đại cuồng dã.
Bác sĩ vô cùng chuyên nghiệp, một kim đâm xuống, thuốc đến bệnh trừ, quản hắn có kim thương bất ngã* hay không, một kim này, cũng phải đi đời nhà ma. Ứng với câu nói, sắt thép cũng bị mài mòn thành kim.
*cứng mãi không xìu.......
Ngạn Trì tỉnh dậy sau một giấc ngủ, lại thấy long trời lở đất.
Không có gì khác ngoài, hắn mở mạng lên, phát hiện đề tài hot nhất cả nước là “Ngạn Trì Hoa Đại Mạo đêm giáng sinh thuê phòng tình nhân trường trường cửu cửu, thuê đến nhập viện“. Té ra cẩu tử đi theo Bạch Lệ Tô ngồi xổm ngoài khách sạn, kết quả Bạch Lệ Tô không đi thuê phòng. Sau đó cẩu tử chụp được được giám đốc khách sạn cả mặt lo lắng đưa hai người quần áo xốc xếch, sắc mặt ửng đỏ đến bệnh viện.
Khách sạn còn nhân cơ hội quảng bá, nói cái “Phòng tình nhân trường trường cửu cửu” này thiết bị tiện nghi, chủ đề phong phú, có thể tuỳ chỉnh theo khẩu vị, phòng cùng phong cách với bá tổng chỉ cần 99999 tệ một đêm, mau mau đến trải nghiệm nào!
Ngạn Trì quả thật muốn vỡ vụn, như một đạo thiên lôi giáng xuống bổ không chết cây trầm hương hay nhị lang thần phá không được một đỉnh núi, oanh tạc ầm ầm ầm—— Trời ơi, sụp đổ đi!
Quần chúng trên mạng lại vô cùng thích thú, giống như trải qua một đêm giáng sinh vui vẻ, dồn dập ăn dưa:
“Đù má, tui rốt cuộc bỏ lỡ cái gì rồi!”
“Phòng trường trường cửu cửu giá cũng rất nhèo 9...”
“Ngạn Trì không phải trai thẳng kì thị đồng tính à?”
“Kêu Ngạn Trì là trai thẳng kì thị đồng tình là mới kết nối mạng đấy hả? Không phải Ngạn Trì vừa rồi mới bị dính scandal với Yến Đôn à?”
“'Đồng tính không come out' là thật.”
“Không phải nói Ngạn Trì với Hoa Đại Mạo là tình định, hai bá tổng tranh một thư ký nhỏ á?”
“Xem ra thư ký nhỏ là giả, hai người bọn họ là thật.”
“Thuê phòng thuê tới nhập viện, còn giả được chắc?”
“Đầu tiên đi khách sạn năm sao thuê một phòng tình nhân, sau đó tới bệnh viện tư nhân thuê hai phòng bệnh vip. Thế giới người có tiền chính là kích thích như thế đấy.”
...
Như người ta thường nói, đây là thế giới “Weibo thống trị”, bởi vì bá tổng dính scandal, cổ phiếu của công ty cũng theo đó tuột không phanh, đường đường bá tổng mà lại vì lưu ngôn phi ngữ trên Weibo mà sứt đầu mẻ trán, bóp nát ly thuỷ tinh.
*Lưu ngôn phi ngữ (流言蜚语): Ý những lời nói vô căn cứ được lưu truyền trong xã hội mà phần lớn là gièm pha, vu khống.
Hiện tại, Ngạn Trì không những bóp nát ly thuỷ tinh vì bị ép giá cổ phiếu, còn bởi vì mình bị truyền scandal với Hoa Đại Mạo mà bóp nát ly thuỷ tinh. Ngạn Tảo bên này cùng Yến Đôn ăn cháo, gọi điện thoại hỏi bảo mẫu Trương: “Tiểu Trì thế nào?”
Bảo mẫu Trương liền đáp: “Tổn thọ rồi, Trì thiếu gia đã bóp nát bấy hai mươi ly thuỷ tinh!”
Ngạn Tảo rất quan tâm hỏi: “Là loại tôi mang từ Châu Âu về ấy à? Còn không ngăn cản chú ấy! Đồ dùng chỉ là chuyện nhỏ, sợ tổn thương tay chú ấy thôi.”
Vú Trương nói: “À, không phải, là đống ly loại bán theo sỉ.”
Ngạn Tảo: “Vậy không sao đâu, để chú ấy tuỳ ý bóp đi. Dù sao cũng cần một chỗ phát tiết.”
Bảo mẫu Trương: “...” Trì thiếu gia thật sự là em trai ruột của ngài sao?
Ngạn Tảo giao phó xong hạng mục công việc, liền cúp điện thoại, quay đầu nói với Yến Đôn: “Tâm trạng của Tiểu Trì không tốt lắm.”
Yến Đôn quan tâm hỏi: “Vậy anh ấy không sao chứ?”
“Không có chuyện gì, chú ấy cũng đã là người trưởng thành.” Ngạn Trì cười nói, “Chú ấy có thể điều chỉnh tâm trạng của mình.”
Yến Đôn lại cau mày: “Chuyện của công ty thì sao? Hiện tại scandal đã ảnh hưởng tới giá cổ phiếu, ngài có phải nên trở về công ty chủ trì đại cục?”
“Ừm, chờ cậu ăn xong hẵng bàn.” Ngạn Trì dịu dàng nói, “Bác sĩ nói cậu không sao rồi, có thể xuất viện, chúng ta cùng quay về chủ trì đại cục.”
Yến Đôn nghe thấy chủ tịch nói với mình “Chúng ta cùng quay về chủ trì đại cục”, liền sinh ra một loại trách nhiệm của nhân vật chính khó giải thích được, phảng phất như cậu không phải là thư ký của chủ tịch, mà là phu nhân của chủ tịch.
Suy nghĩ này làm Yến Đôn thất thần trong thoáng chốc, lập tức cúi thấp đầu, hoảng hốt nhìn cháo trắng.
“Ăn no chưa?” Ngạn Tảo ôn nhu hỏi.
“Vâng, tạm no rồi ạ.” Yến Đôn cười cười, “Thật ra tôi cũng không có khẩu vị lắm.”
Ngạn Tảo nói: “Có phải do tối hôm qua uống nhiều, nên bây giờ mới không thoải mái, ăn không vào không? Có muốn gọi bác sĩ đến khám lần nữa không?”
Yến Đôn lắc đầu một cái, nói: “Tôi không sao, chúng ta trước về công ty đi ạ.”
Ngạn Tảo gật đầu: “Được, dù sao trên xe vẫn còn mấy cái bánh ngọt nhỏ cậu chuẩn bị cho tôi.”
Yến Đôn nghe thấy câu này, liền không nhịn được đỏ mặt, cảm thấy sự tồn tại của cậu đối với Ngạn Tảo mà nói cơ hồ là một thư ký tương đối thân mật.
Yến Đôn cùng Ngạn Tảo cùng nhau lên xe. Trên xe không chỉ để bánh ngọt nhỏ Yến Đôn mua, còn có khăn giấy, nước khoáng Yến Đôn mua, ngay cả sáp khử mùi trong xe cũng là loại Yến Đôn thích.
Yến Đôn ngồi trong chiếc xe này, âm thầm vui vẻ: Mình bằng phương thức này từ từ xâm nhập vào không gian riêng tư của Ngạn Tảo, chắc Ngạn Tảo sẽ không phát hiện đâu ha!
Ngạn Tảo thoạt nhìn cũng không có ý kiến gì, ngược lại chủ động ngồi vào ghế lái, nói: “Thân thể cậu không thoải mái, hôm nay đến lượt tôi lái xe.”
Yến Đôn cũng không khách khí với Ngạn Tảo, đơn giản ngồi ở vị trí ghế phụ nhắm mắt dưỡng thần.
Ngạn Tảo cùng Yến Đôn rất nhanh trở lại công ty, mà Ngạn Trì bóp xong ly thuỷ tinh cũng đi làm lại. Ngoài bọn họ ra, còn có một vị khách đến —— người này chính là Hoa Đại Mạo.
Hoa Đại Mạo hiện giờ cũng là nhân vật chính của scandal, cho nên giá cổ phiếu của Hoa thị cũng rớt theo, vì thế gã phải cùng Ngạn Trì bóp nát ly thuỷ tinh. Có vẻ như, đối với cái nghề bá tổng này mà nói, ly thuỷ tinh giống như Vương thị đều có thể phá huỷ ngay tắp lự.
Hoa thị và Ngạn thị lần này cần liên thủ để ứng phó cuộc khủng hoảng lần này, giám đốc điều hành của hai công ty ngồi chung bên trong một phòng hội nghị, nghênh đón bậc thầy quan hệ công chúng hàng đầu thế giới do hai nhà thuê tới. Bậc thầy quan hệ công chúng vừa tới liền nói: “Tình huống của các người thoạt nhìn rất nan giải, nhưng thực chất đối với tôi là chuyện rất đơn giản.”
Yến Đôn bất giác lộ ra ánh mắt kính nể: “Bậc thầy không hổ là bậc thầy! Xin hãy chỉ điểm sai lầm!”
Bậc thầy quan hệ công chúng cười nói: “Kế sách của tôi chính là: Hoa tổng và Trì tổng lập hợp đồng tình nhân, ràng buộc xào CP!”
Nghe thấy lời đề nghị của bậc thầy quan hệ công chúng, hai người bình thường Yến Đôn và Ngạn Tảo đồng loạt tưởng rằng tai mình có vấn đề: Đây là cái đề nghị ngu ngốc gì thế? Bậc thầy này là loại bậc thầy khí công kia ấy hả?
Nhưng sau khi các giám đốc điều hành trong phòng hội nghị nghe thấy, lại hô to quá đỉnh: “Trời ạ! Diệu kế như vậy! Thật sự khiến người khác phấn khởi!”
“Không hổ là bậc thầy quan hệ công chúng hàng đầu thế giới, nghĩ ra được đối sách thật sự khiến người khác lạ mắt lạ tai!”
“Đúng vậy, ai có thể nghĩ ra đối sách cao minh như vậy chứ!”
“Trời ơi! Mạnh quá trời luôn!”
...
Yến Đôn và Ngạn Tảo nghe mọi người nhận xét, lại bắt đầu mình không cùng đẳng cấp với thế giới này.
Yến Đôn là xuyên sách giả có ký ức của bản thân, nghiêm túc suy nghĩ một chút, cho rằng đề nghị này thật sự phù hợp với logic ở thế giới này. Cậu cũng tham khảo ý kiến của Tổng đài chăm sóc khách hàng: Hợp đồng tình nhân xào cp khả thi sao?
Tổng đài chăm sóc khách hàng online giải đáp thắc mắc: Đúng vậy. Bởi vì nội dung kịch bản như thế rất được hoan nghênh, cho nên sẽ cường hoá số mệnh của nhân vật chính, giúp nhân vật chính vượt qua nghịch cảnh.
Yến Đôn đã dần dần thích nghi với logic của thế giới bá tổng, thành thử không giật mình nữa: Thì ra là như vậy.
Ngạn Trì bày ra biểu tình nhục nhã: “Cái gì? Để toàn thế giới nói tôi là gậy chọc trời, tôi cũng nhịn. Nhưng tôi không thể nhịn được khi toàn thế giới nói tôi là gậy chọc trời của Hoa Đại Mạo!”
Hoa Đại Mạo cười lạnh: “Yên tâm, mọi người sẽ không cảm thấy cậu là gậy chọc trời của tôi đâu, sẽ chỉ cảm thấy cậu là nhà vệ sinh của tôi thôi!”
Ngạn Trì nghe vậy càng tức giận hơn, muốn cùng Hoa Đại Mạo đấm nhau tại chỗ.
Bậc thầy quan hệ công chúng cười lạnh: “Các người không nhất định phải chấp nhận lời đề nghị của tôi! Cáo từ!”
Nói xong, bậc thầy quan hệ công chúng cũng rất có phong thái của bậc thầy mà nổi giận, muốn tông cửa xông ra. Yến Đôn nhanh chóng đứng lên ngăn ông ta lại, giám đốc điều hành khác cũng nhao nhao khuyên nhủ Ngạn Trì cùng Hoa Đại Mạo: “Chúng tôi đều biết làm vậy là oan ức cho tổng tài, thế nhưng tình thế nghiêm trọng hơn người mà! Hai vị vì lợi ích công ty, cũng nên 'Hi sinh cái tôi, thành toàn tập thể'!”
Ngạn Trì làm sao chịu được oan ức, liền ở bên kia chống cự. Hoa Đại Môn vốn dĩ cũng cảm thấy không sao cả, chẳng qua nhìn thấy Ngạn Trì ghét bỏ mình như thế, gã cũng không chịu buông tha, để tránh ra vẻ gã rất cheap.
Ngạn Trì cùng Hoa Đại Mạo đều là bá tổng, không ai thuyết phục nỗi. Yến Đôn nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy được chỉ có “Bá tổng của bá tổng” double bá Ngạn Tảo mới có thể giải quyết triệt để. Yến Đôn liền đến bên cạnh Ngạn Tảo, nhỏ giọng nói: “Ông chủ Tảo, ngài nói một lời đi. Nếu là ngài nói, tất cả mọi người đều nghe ngài.”
Ngạn Tảo lại cau mày: “Cậu cũng cảm thấy đề nghị của bậc thầy quan hệ công chúng rất ổn?”
Hình thức tư duy giữa Yến Đôn và Ngạn Trì tương đối giống nhau, biết được Ngạn Tảo đang lo lắng. Yến Đôn đành thở dài, nói: “Tôi cảm thấy đề nghị này có bệnh. Nhưng biết làm sao được với cái thế giới có bệnh này. Nói không chừng còn có thể trị đúng bệnh.”
Ngạn Tảo nghe lời này, trầm ngâm nửa ngày, mới chậm rãi gật đầu: “Tôi không tin bậc thầy, nhưng tôi tin cậu. Cậu nói cái gì, thì chính là cái đó.”
Tim Yến Đôn đập một cái thịch, rồi đột nhiên tăng tốc nhanh hơn, hai má cũng có chút nóng lên.
Yến Đôn không biết mặt cậu có đỏ hay không, lại cực kỳ sợ mặt mình sẽ đỏ, nên vội vàng xoay mặt đi chỗ khác, không dám nhìn mọi người. Cậu không nhìn, nhưng nghe được, nhạy bén bắt được Ngạn Tảo trầm thấp cười nhẹ một tiếng, tim Yến Đôn lập tức đập nhanh hơn, tiếp tục xoay ra chỗ khác, giống như sợ hãi cái gì đó.
Ngạn Tảo chính là “Bá tổng của bá tổng”, anh ra quyết định, phương án xào CP này liền được thông qua. Bộ phận quan hệ công chúng Ngạn thị cùng Hoa thị lập tức đưa ra thông báo chung, nói Hoa Đại Mạo và Ngạn Trì hiện tại đang tìm hiểu, hy vọng truyền thông có thể để cho họ có không gian riêng tư. Còn khẳng định chắc nịch rằng, hai người nhập viện là bởi vì dị ứng thức ăn, chứ không phải giống như lời đồn “Chơi quá hăng“.
Quần chúng ăn dưa tuy không tin tưởng lắm vào lời giải thích dị ứng này, nhưng lại rất thích xem CP bá tổng. Vì vậy giá cổ phiếu Hoa thị và Ngạn thị nhờ vào đoạn mấu chốt này lại leo lên đều đặn.
Nhìn thấy kết quả này, Ngạn Tảo cũng khá bất ngờ: Hoá ra bậc thầy quan hệ công chúng thật sự là bậc thầy, bá tổng xào cp thật sự có thể cứu công ty thoát khỏi khủng hoảng.
Ai ngờ tới được chứ?
Sau khi vượt qua khủng hoảng, nhóm bá tổng bắt đầu suy xét một vấn đề khác: Rốt cuộc là ai hạ lưu như vậy, tự nhiên bỏ thuốc bọn họ?
Lúc ấy chỉ có bốn người Hoa Đại Mạo, Ngạn Trì, Yến Đôn cùng với Bạch Lệ Tô ở hiện trường, nghĩ theo lối này, kẻ tình nghi trên cơ bản có thể mặc định là Bạch Lệ Tô.
Ngạn Trì phi thường phẫn nộ: “Tôi muốn dạy cô ta làm người!”
Hoa Đại Mạo cũng rất phẫn nộ: “Tôi muốn để cô ta hối hận vì đã làm người!”
Yến Đôn đặc biệt lo lắng: Mình làm thế nào bảo vệ Bạch Lệ Tô đây?
Yến Đôn sầu ơi là sầu đứng trên ban công hóng gió, bộ dạng rầu rĩ của cậu thu hút sự quan tâm của Ngạn Tảo. Ngạn Tảo đi tới bên cạnh cậu, hỏi: “Đang lo lắng cho Bạch Lệ Tô sao?”
Yến Đôn ngẩn ra: “Ông chủ Tảo làm sao biết ạ?”
“Tôi hình như chưa nói với cậu”, Ngạn Tảo trầm giọng nói, “Vào đêm bình an hôm ấy, trên người cậu có mùi nước hoa của cô ta.”