Xuyên Thành Thư Ký Khổ Bức Trong Truyện Bá Tổng

Chương 43: Chương 43: Lần đầu hẹn hò




Yến Đôn muốn hỏi, đêm bình an anh hẹn ai? Là người thế nào?

Mà Yến Đôn cũng tự biết mình không có tư cách chất vấn, đành phải nỗ lực che giấu bộ dạng thất vọng, nở một nụ cười khéo léo: “Trùng hợp thế. Vậy để khi nào Ngạn đổng rảnh rỗi lại bàn.”

Hai chữ “Ngạn đổng” cứng ngắc, không như ba chữ “Ông chủ Tảo” mềm mại, nhất thời đâm vào tai Ngạn Tảo. Ngạn Tảo là người tỉ mỉ, đương nhiên nhận ra được Yến Đôn không thoải mái, nhưng chẳng thể đoán được nguyên nhân vì sao. Ngạn Tảo còn chưa kịp tìm hiểu, Yến Đôn tựa hồ bị xấu hổ cúi đầu rời khỏi văn phòng.

Ngạn Tảo càng cảm thấy kỳ lạ hơn. Đúng lúc Tiểu Tề vừa bước vào văn phòng, Ngạn Tảo liền bật thốt hỏi: “Cậu có biết thứ bảy tuần sau là ngày đặc biệt gì không?”

Vừa hay Tiểu Tề có hẹn với nữ thần, vì hôm đó mà chuẩn bị hơn nửa tháng, vô tư đáp: “Là đêm bình an ạ.”

Ngạn Tảo độc thân nhiều năm, đa số thời gian đều đặt tâm tư lên sự nghiệp, rất hiếm khi để ý tới mấy ngày lễ nước ngoài không liên can như thế này. Vừa nghe Tiểu Tề nói như vậy, Ngạn Tảo mới nhớ ra ngày này, trong đầu rối thành một nùi, nhưng trong lòng như thể cắn trúng một viên kẹo ngọt. Ngạn Tảo cong cong khoé môi, một nụ cười tươi vừa thấp thoáng xuất hiện, anh lại sợ trông hơi thất thố, lập tức mím môi đè xuống, không mặn không nhạt gật gật đầu, ra hiệu mình đã biết.

Tiểu Tề cũng không nghĩ nhiều, chẳng qua mới vừa thấy lúc Yến Đôn ra ngoài trên mặt còn có chút ngại ngùng, nên hơi ngạc nhiên. Trong lòng gã vang lên âm thanh thư ký Chu nói “Đang yên đang lành làm sao Tảo thiếu gia phải sắp xếp một đống đối tượng xem mắt cho Trì thiếu gia làm gì? Tại sao Trì thiếu gia đi xem mắt còn phải dắt Yến Đôn theo? Tại sao sau khi scandal nổ ra, Tảo thiếu gia lại điều Yến Đôn qua phòng chủ tịch làm? Tại sao Yến Đôn bị tố cáo tiết lộ cơ mật, phản ứng đầu tiên của phía trên là bảo vệ cậu ta? Tại sao? Why?”

Tiểu Tề tự mình phân tích:

Đang yên đang lành tại sao phải bắt Trì thiếu gia xem mắt?

—— là Tảo thiếu gia không muốn Trì thiếu gia cùng tiểu thư ký chơi gay?

Tại sao Trì thiếu gia đi xem mắt còn dẫn theo Yến Đôn?

—— là Trì thiếu gia đang bày tỏ thành ý với Yến Đôn?

Tại sao sau khi scandal nổ ra, Tảo thiếu gia lại điều Yến Đôn qua phòng chủ tịch làm việc?

—— là Tảo thiếu gia chướng mắt Trì thiếu gia không phân nặng nhẹ, cho nên dùng gậy đánh uyên ương?

Hừmmm, cái này không hợp lý. Tảo thiếu gia muốn dùng gậy đánh uyên ương, thì trực tiếp đuổi Yến Đôn là được rồi, tại sao còn phải điều Yến Đôn tới trước mặt mình, cho cậu thăng chức tăng lương? Yến Đôn xảy ra chuyện, Tảo thiếu gia còn bảo vệ cậu ta?

Phỏng chừng, Tảo thiếu gia đối với Yến Đôn cũng không bất mãn lắm, điều người đến dưới chân, có phải là nhằm khảo sát nhân phẩm và năng lực của Yến Đôn hay không? Nếu như vậy xem ra, Tảo thiếu gia hẳn là khá xem trọng Yến Đôn đấy.

Nhưng mà tại sao hồi nãy sắc mặt Yến Đôn xấu như thế, giống vừa mới bị Tảo thiếu gia quở trách?

...Hầy, thôi, thôi. Nước hào môn quá sâu, mình cũng bơi không vào nỗi, vẫn không nên nhiều chuyện.

Tiểu Tề mắt nhìn mũi mũi nhìn tim theo sát Ngạn Tảo báo cáo công việc, rồi an an phận phận lui ra. Gã thấy bên cạnh Ngạn Trì nhiều năm không có một bóng người, bây giờ mới có một mình Yến Đôn, Ngạn Tảo có vẻ đối với Yến Đôn cũng nể tình, Tiểu Tề càng cảm thấy Yến Đôn non nửa chính là “Nhị thiếu phu nhân”, thái đội cấp tốc chuyển từ “Ganh ghét” sang “Nịnh bợ“.

Yến Đôn hồn nhiên không biết bản thân đã trở thành “Nhị thiếu phu nhân hàng thật giá thật”, nhưng nhận ra được thái độ của Tiểu Tề đối với mình đã có thay đổi lớn. Yến Đôn cũng không rõ điều gì khiến Tiểu Tề thay đổi như thế, mà nghĩ kỹ lại, giữa cậu và Tiểu Tề cũng không có thâm cừu đại hận, Tiểu Tề vì hiểu lầm mình mà cảm thấy hổ thẹn, nên mới lấy lòng mình, đây cũng có thể là lý do. Hơn nữa, đối với việc người khác lấy lòng mình, Yến Đôn cũng không thể lạnh lùng đối mặt. Thường xuyên làm việc chung, hai người cũng ít nhiều quen thân.

Hai người ở canteen gặp mặt, còn có thể chào hỏi tán gẫu vài câu.

Tiểu Tề thấy Yến Đôn, cũng vu vơ tám chuyện, bảo mình đêm bình an có hẹn với nữ thần, nhân tiện hỏi Yến Đôn đêm bình an có dự định gì—— đây thật ra là muốn hóng chút xíu tiến triển giữa Yến Đôn và Ngạn Trì mà thôi.

Yến Đôn bây giờ nghe tới ba chữ “Đêm bình an” mà thốn cả đầu, trên mặt cũng không cách nào duy trì vui vẻ, chỉ thở dài, nói: “Vốn cũng định hẹn người ta, ai ngờ đối phương có hẹn trước rồi.”

Tiểu Tề vừa nghe: Đệt! Đây là chuyện kinh thiên động địa gì đây!

Lý trí nhắc nhở Tiểu Tề, drama của tổng tài không được hỏi linh tinh, hóng vừa vừa thôi.

Mà drama tới, gã liền quăng mẹ lý trí.

Tiểu- đã mất não- Tề nói: “Đây cũng hơi quá đáng rồi đó! Đêm bình an không ở bên cạnh bạn trai, còn đi hẹn người khác?”

Yến Đôn nghe thấy hai chữ “Bạn trai”, lập tức lắc đầu: “Không phải bạn trai, không phải bạn trai.”

“Không phải bạn trai?” Tiểu Tề cảm thấy mình vừa ăn phải quả dưa to tổ bố, “Cậu với anh ta...Còn chưa bắt đầu hả?”

Yến Đôn ngượng ngùng nói: “Là bạn bè thôi hà, cái gì bắt đầu với không bắt đầu.”

Tiểu Tề càng cảm thấy khó hiểu: Lâu vậy rồi mà vẫn là bạn bè? Còn chưa bắt đầu, đã lên hotsearch mấy lần? Vậy chẳng phải lúc yêu đương thật, sẽ phóng ra vũ trụ luôn à! Người có tiền yêu đương quả thật oanh oanh liệt liệt ha.

Tiểu Tề lại hỏi: “Vậy cậu biết anh ta hẹn ai không?”

Yến Đôn buồn bực mà lắc đầu một cái: “Cũng không thể mặt dày hỏi được.”

Tiểu Tề suýt chút nữa đã xổ: Vậy để tôi giúp cậu hỏi thăm một chút.

Nhưng mà, Tiểu Tề rất nhanh nuốt lại lời muốn nói vào bụng, giả ngu. Suy cho cùng, gã chỉ hóng chuyện một chút xíu, không muốn để bản thân dính líu tới.

Cũng do tật nhiều chuyện quậy phá, buổi trưa lúc Tiểu Tề nhìn thấy thư ký Chu, không nhịn được hỏi thăm gã lịch trình của Ngạn Trì vào đêm bình an. Thư ký Chu liền đáp, hôm đó là ngày nghỉ, lịch trình của ông chủ thì làm sao tôi biết được?

Tuy rằng thư ký Chu ngoài miệng nói như thế, nhưng thực chất gã cầm trịch lịch trình của Ngạn Trì đêm bình an.

Thư ký Chu biết rõ, Ngạn Trì đêm bình an muốn cùng Bạch Lệ Tô đi ăn cơm, Bạch Lệ Tô còn bày mưu tính kế sắp đặt cẩu tử đến chụp hình bọn họ đang ăn cơm cùng nhau, chuẩn bị nhờ nó hốt một cái hotsearch. Ngạn Trì hiện tại nóng lòng lôi kéo Bạch Lệ Tô làm sáng tỏ tính hướng, đối với hành vi thật giả lẫn lộn của Bạch Lệ Tô cũng mắt nhắm mắt mở.

Yến Đôn trong lòng vẫn nghĩ tới chuyện Ngạn Tảo đêm bình an có hẹn, lòng tràn đầy nghi hoặc, cả ngày làm việc không thoải mái. Chờ giờ tan tầm, Yến Đôn nói với Tiểu Tề: “Hôm nay tôi muốn làm tài xế đưa ông chủ Tảo về.”

Đặt ở dĩ vãng, Tiểu Tề đã cùng tranh chức tài xế với Yến Đôn rồi, nhưng kể từ khi thân phận “Nhị thiếu phu nhân” của Yến Đôn bị phơi bày trước ánh sáng, Tiểu Tề không làm như vậy nữa. Yến Đôn nhận ra sự biến hoá của Tiểu Tề, liền tự giác cùng gã thương lượng, trong biết chắc Tiểu Tề sẽ nhường, chừa cho Ngạn Tảo và Yến Đôn một không gian riêng.

Tiểu Tề quả nhiên giống như Yến Đôn nghĩ, nói: “Có cậu đưa chủ tịch về, thì tôi an tâm rồi!” Tiểu Tề trong lòng nghĩ chính là: Quả nhiên, đêm bình an hẹn không được Trì thiếu gia, Yến Đôn trong lòng sẽ có cảm giác nguy hiểm?

Yến Đôn nào hay trong lòng Tiểu Tề đang xoay mòng mòng, dù sao trong lòng cậu xoay mòng mòng đã đủ lắm rồi. Yến Đôn xuống bãi đổ xe trước làm ấm xe chờ Ngạn Tảo. Ngạn Tảo lên xe nhìn thấy Yến Đôn, cũng không quá kinh ngạc, chỉ cười nhạt, hỏi: “Tại sao là cậu?”

Yến Đôn cười khan hai tiếng, đáp: “Không có gì ạ, đúng lúc thư ký Tề có việc thôi.”

Ngạn Tảo không tin, rồi lại không hỏi, chỉ cười cười.

Yến Đôn nổ máy xe, trong lòng thấp thỏm lo âu, không biết nên hỏi từ đâu. Còn Ngạn Tảo ngược lại bình chân như vại, ngồi trên ghế phụ nhắm mắt dưỡng thần, vô cùng yên tĩnh.

Yến Đôn xoay vô-lăng, quyết tâm liều mạng, liền cố tình dùng giọng điệu thản nhiên hỏi anh: “Ông chủ Tảo thứ bảy tuần sau muốn đi đâu ạ? Tôi vừa hay cũng rảnh rỗi, có cần tôi lái xe đưa anh đi không?” Vừa nói ra lời này khỏi miệng, Yến Đôn cảm thấy cả người cứng đờ, câu hỏi này có phải quá phận lắm không?

Nhưng cậu không phải là người lanh lợi, đây đã là câu hỏi tự nhiên nhất mà cậu nghĩ ra được rồi.

Ngạn Tảo trong lòng càng cảm thấy buồn cười, không phải loại buồn cười vì đối phương ngu xuẩn, mà là loại buồn cười vì đối phương đáng yêu một cách phạm quy. Ý cười bên môi Ngạn Tảo phảng phất không thể ngăn cản như ánh nắng trên áng mây trắng, đành nhẹ giọng đáp một câu: “Vậy thì làm phiền cậu.”

Yến Đôn nghe câu này, cả người lâng lâng bay bay: Anh ấy không từ chối mình?

Yến Đôn vội vàng hỏi: “Nhưng đi đâu thế ạ?”

Ngạn Tảo nói: “Chẳng qua chỉ là bàn bạc chuyện riêng, không lâu lắm. Chờ bàn bạc xong xuôi, chúng ta có thể tiện đường đi ăn tối.”

Yến Đôn nghe thấy câu này của Ngạn Tảo, tâm tư thấp thỏm cả một ngày trời nháy mắt trở nên trầm tĩnh, an an ổn ổn xếp lại vào bụng, cả lồng ngực đều trở nên kích động: Hoá ra anh ấy chỉ đúng lúc có công việc trong đêm bình an mà thôi! Cũng không phải hẹn người yêu gì hết! Ấy ấy còn đồng ý cùng mình ăn tối, thật sự là tốt lắm lắm lắm luôn!

Tình yêu chính là tà môn vậy đấy. Yến Đôn có thể vì anh không vui cả một ngày trời, cũng có thể chỉ vì một câu nói của anh mà vui đến độ ngân nga.

Đại khái chính là “Yêu mù quáng.”

Nếu đã quyết định cùng Ngạn Tảo, Yến Đôn đương nhiên thập phần mong chờ. Mong chờ đêm bình an giống như Yến Đôn, còn có Bạch Lệ Tô.

Bạch Lệ Tô công việc quan trọng trước mắt là tung bản thảo thật giả lẫn lộn, bởi vậy, hẹn hò vào đêm bình an là màn kịch quan trọng. Cô còn hẹn thợ trang điểm tới cửa, trang điểm cho cô thật lung linh rồi mới đến điểm hẹn, dù sao dáng vẻ của cô hôm nay phải lên hotsearch, bị hơn trăm vạn người theo dõi. Bạch Lệ Tô nghĩ nếu hẹn thợ trang điểm đến cũng đã xong việc, liền gọi điện thoại cho Yến Đôn, hỏi cậu: “Ngày quan trọng như vậy, cậu có hẹn được cái người “Đối tượng công lược” kia của cậu không đó?”

Yến Đôn bị Bạch Lệ Tô cười cợt một phen, tuy rằng có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thừa nhận: “Hẹn rồi, hẹn được rồi.”

“Giỏi đấy bae.” Bạch Lệ Tô nói, “Có muốn sang chỗ tôi trang điểm hông nè?”

Yến Đôn vốn muốn nói không muốn, nhưng trầm tư một lát, liền không nhịn được trái tim xao động của bạn gay trẻ trước mối tình đầu, lập tức đáp ứng Bạch Lệ Tô. Bạch Lệ Tô dẫn thợ trang điểm vào nhà chọn trang phục cho cô. Chờ Yến Đôn đến, Bạch Lệ Tô liền chỉ vào Yến Đôn, nói với thợ trang điểm: “Cô cũng giúp cậu ấy chọn trang phục đi.”

Yến Đôn thấy trong nhà Bạch Lệ Tô như đang dàn trận, thợ trang điểm còn mang theo vài người phụ tá, một xe đẩy chất chồng quần áo ở đằng kia, cực kỳ trông giống chuẩn bị ra chiến trường. Yến Đôn cũng hoảng hốt, nói: “Cái này phải trả tiền à?”

Bạch Lệ Tô nói: “Tất nhiên! Cậu sẽ không hy vọng tôi trả tiền thay cậu đâu ha?”

Yến Đôn sờ mũi một cái, nói: “Đương nhiên không có.”

Bạch Lệ Tô cười lớn: “Tôi còn đang trông cậy cậu móc tiền túi trả cho tôi đây này!”

Yến Đôn không trả lời, cậu không phải không muốn hào phóng, nhưng nhớ tới lần trước lỡ mồm đồng ý mời Bạch Lệ Tô ăn cơm, kết quả chỉ một bàn đồ ăn đã đá bay nửa tháng lương của cậu. Cậu không còn dám ra vẻ hào phóng trước mặt Bạch Lệ Tô nữa. Xem ra, nữ minh thật sự là sinh vật tốn tiền nhất, không trách chỉ có tổng tài mới xứng húp.

Thợ trang điểm mần kỹ từ trên xuống dưới của Bạch Lệ Tô một lượt, nhưng đối với Yến Đôn thì không cẩn thận như vậy. Chủ yếu thợ trang điểm này đến vì Bạch Lệ Tô, vốn dĩ sẽ không chuẩn bị sẵn đầy đủ đồ cho Yến Đôn, quần áo trang sức hoàn toàn không có, chỉ có thể giúp Yến Đôn trang điểm nhẹ, làm kiểu tóc một chút. Thợ trang điểm hỏi tiếp Yến Đôn có yêu cầu gì không.

Yến Đôn chỉ nói: “Tùy ý là được.”

Thợ trang điểm nở nụ cười: “Chúng tôi làm thiết kế sợ nhất đằng ấy nói câu này đó.”

Sự thực chứng minh, thợ trang điểm nói đâu có sai. Yến Đôn ngoài miệng nói tùy ý, nhưng lại không tùy ý tí nào. Thợ trang điểm muốn trang điểm “Lồng lộn” cho Yến Đôn, Yến Đôn còn biệt nữu nói: “Đời thường một chút! Đừng biến tôi tôi thành bướm chúa đi gặp mọi người.” Thợ trang điểm muốn trang điểm nhẹ, cậu lại nói “Thế này trông có vẻ hơi không bắt mắt lắm?”

Nghĩ lại, bình thường Yến Đôn cũng không nghĩ nhiều như vậy, có điều vừa nghĩ tới phải cùng Ngạn Tảo hẹn hò. Yến Đôn lập tức bật mode biệt nữu. Một nửa hy vọng nhìn cậu rạng rỡ, tốt nhất là giống một viên kim cương sáng chói, một nửa cậu hy vọng mình nhìn không khác ngày thường là bao, khỏi bị cho là cố ý màu mè hoa lá hẹ.

Bạch Lệ Tô ngồi bên cạnh cà khịa cậu: “Cậu đây là gái mới lớn lần đầu đi hẹn hò hả?”

Yến Đôn cũng có chút mất tự nhiên, cảm thấy có phải mình quá kén chọn rồi không? Chắc hẳn Ngạn Tảo căn bản không nghĩ nhiều đến vậy đâu.

Chẳng qua ai ngờ được, ngay trong đêm Ngạn Tảo cùng Yến Đôn thống nhất đi hẹn hò, lập tức gọi tới một đoàn đội trang điểm tạo hình, lên kế hoạch không ngừng nghỉ cả đêm.

Ngày hôm nay, chiếc tạo hình của Ngạn Tảo mà Yến Đôn nhìn thấy, chính là tạo hình thứ mười tám của Ngạn Tảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.