Xuyên Thành Thư Ký Khổ Bức Trong Truyện Bá Tổng

Chương 55: Chương 55: Nội dung nhiệm vụ cuối cùng




Tổng đài chăm sóc khách hàng: Căn cứ theo tư liệu của hệ thống cung cấp, Cố Cố có một tuổi thơ bất hạnh dẫn đến tâm lý hắn vặn vẹo. Nghề hacker của hắn, rất hiếm khi giao tiếp với người ngoài, nội tâm đặc biệt u ám, thuộc tính nhân vật là [nhân vật phản diện hắc hoá]. Phương thức chung để cảm hoá nhân vật phản diện hắc hoá là hào quang thánh mẫu. Dựa theo gợi ý của hệ thống, cậu chỉ cần biểu hiện rất đơn thuần thiện lương, rất thánh mẫu là có thể lay động hắn ta.

Yến Đôn suy nghĩ một chút, ngẫm chuyện này có thể làm được.

Thánh mẫu à? Yến Đôn cảm thấy bản thân đã hiểu rõ đại khái.

Hệ thống bên này cũng rất tri kỷ cung cấp (Kim chỉ nam ứng xử của thánh mẫu), Yến Đôn lật xem từng trang một, lập ra kế hoạch nhất định.

Đầu tiên, đồng đội bị giết, làm thánh mẫu nhất định phải nhảy ra ngăn cản.

Bởi vậy, ngay khi Bạch Lệ Tô bị kéo ra ao cá sấu, Yến Đôn lập tức nhảy ra, duỗi hai tay làm động tác ngăn cản, to tiếng hô: “Không! Cậu không được làm hại cô ấy! Van xin cậu buông tha cô ấy!”

Ngay khi cậu hét to như vậy, Bạch Lệ Tô nhìn cậu tràn trề hi vọng. Bạch Lệ Tô làm Mary Sue kinh nghiệm phong phú, biết rõ bây giờ nhân vật chính vạn nhân mê chạy ra cầu xin thì tỷ lệ thành công có thể đạt tận 99.9%. Bạch Lệ Tô nghĩ, cô chắc không đen đuổi đến mức nằm trong diện 0.01% kia đâu ha?

Cố Cố lại dùng ánh mắt nhìn đồ ngu xuẩn nhìn Yến Đôn: “Cậu bảo tôi tha thì tôi liền tha chắc? Thế tôi chẳng phải rất mất mặt à?”

Yến Đôn nuốt nước bọt một cái, không biết nên nói gì.

May mắn thay, hệ thống tự động nhắc cậu “Lời thoại của thánh mẫu”, không đến nỗi để cậu đường đường là một vạn nhân mê nhân vật chính thụ câm nín nửa ngày trời mà cả rắm cũng không thả được, như vậy thật mất mặt.

Yến Đôn liền dựa theo lời thoại của thánh mẫu nói: “Anh đừng động vào cô ấy! Anh muốn ném người vào ao cá sấu đúng không? Vậy thì anh ném tôi đi!”

Nói đoạn, Yến Đôn lộ ra ánh mắt thấy chết không sờn.

Dáng vẻ này đương nhiên là thập phần lay động lòng người, chớ nói chi cậu còn có hào quang vạn nhân mê, ở trong mắt các nhân vật khác trong cốt truyện nhìn thấy Yến Đôn là đã được chỉnh filter dày tám thước.

Cố Cố nghe Yến Đôn nói như thế, cũng rất kinh ngạc: “Cậu tình nguyện thay cô ta vào ao cá sấu?”

“Không sai!” Yến Đôn một chút cũng không chần chừ, không chỉ bởi vì cậu cầm kịch bản thánh mẫu, mà còn bởi vì trên đỉnh đầu cậu có hào quang nhân vật chính.

Căn cứ logic của thế giới này, nhân vật chính là bất tử.

Nói cách khác, cho dù Cố Cố có chém dao vào cổ Yến Đôn, mẻ gãy cũng chỉ có thể là dao, mà không phải là cái cổ mảnh khảnh kia. Cổ của nhân vật chính thụ, là cổ vịt độc quyền của bá tổng, hàng cao cấp chỉ có duy nhất bá tổng mới được gặm.

Cố Cố tựa hồ rất tò mò: “Cậu và Bạch Lệ Tô có quan hệ ra sao? Cậu tình nguyện chết thay cô ta?”

Yến Đôn thánh mẫu đáp: “Cô ấy là bạn của tôi! Giúp đỡ bạn bè không tiếc mạng sống chính là đạo nghĩa cơ bản. Người như anh không hiểu được đâu.”

Cố Cố bật cười: “Cậu có biết cô ta nhiều lần hãm hại cậu không?”

Yến Đôn lặp lại lời thoại thánh mẫu nói: “Cô ấy chẳng qua nhất thời lầm đường lạc lối mà thôi, kỳ thực nội tâm của cô ấy rất lương thiện.”

Cố Cố giật mình, nói: “Cậu bị ngu à?” Không phải mắng người, là một câu nghi vấn chân chính.

Cố Cố trông có vẻ không hiểu.

Bạch Lệ Tô thấy Yến Đôn diễn gắt như vậy, chứng nghiện diễn xuất của cô cũng tái phát: “Đúng vậy, là tôi sai, tôi lúc trước đúng nhất thời bị quỷ ám mới có thể làm ra những chuyện sai trái với cậu như thế. Nhưng bây giờ tôi đã nghĩ thông suốt rồi, cậu mới là người đối xử với tôi tốt nhất trên đời! Hức hức hức...Cậu nhất định phải cứu tôi, hức hức hức...”

Yến Đôn lộ ra dáng vẻ vui mừng: “Tôi biết, cô sẽ có một ngày suy nghĩ thông suốt mà. Đừng khóc nữa, chị Bạch, cô vẫn là bạn tốt nhất của tôi.”

Cố Cố bị hào quang thánh mẫu này chói mù mắt, hoảng hốt nhìn hai đứa ngu ngốc đang lấp lánh ánh sáng kia.

Cố Cố bị ánh sáng này đâm đến không thể mở mắt nổi, chỉ nói: “Cảm động quá.”

Yến Đôn nghe thấy Cố Cố nói “Cảm động”, lập tức mừng rỡ: Có hi vọng rồi!

Cố Cố căn dặn thủ hạ: “Đem hai đứa ngu ngốc này cùng quăng xuống ao cá sấu đi. Sự tồn tại của bọn họ đang kéo chỉ số IQ của toàn bộ trang viên xuống.”

Yến Đôn trong lòng “Lộp bộp” một tiếng, đã thấy quản gia vỗ vỗ tay, gọi đến bốn gã cao to cường tráng. Mấy gã phân chia hai bên trái phải kéo hai tay Yến Đôn, xách đến ao cá sấu bên kia. Mà Bạch Lệ Tô cũng hưởng đãi ngộ như thế, đồng thời bị xách tới ao cá sấu.

Ai có thể nghĩ tới, bên cạnh vườn hoa hồng xinh đẹp lãng mạn chính là ao cá sấu!

Yến Đôn lúc bị ném vào trong ao vẫn còn đang ngây ngốc, qua một lúc, mới tức điên hỏi hệ thống: Nói hắn chắc chắn sẽ bị hào quang thánh mẫu cảm hoá đâu!?

Tổng đài chăm sóc khách hàng: Cảm hoá này cần phải có một quá trình, không thể một lần là qua, thân ái, cậu đã thành công thu hút sự chú ý của hắn rồi.

Yến Đôn: Ờ, hắn bây giờ chú ý tới sự tồn tại của ta, còn cảm thấy sự tồn tại của ta hạ thấp chỉ số IQ của toàn bộ trang viên hắn ta. Muốn giết chết ta kìa.

Tổng đài chăm sóc khách hàng an ủi: Yên tâm nha, thân ái, ngài có hào quang nhân vật chính. Đừng nói là cá sấu, ngay cả khủng long cũng không giết được ngài đâu.

Yến Đôn lại quan tâm hỏi: Còn Bạch Lệ Tô thì sao?

Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Ngài bây giờ là thánh mẫu, Bạch Lệ Tô bị cắn, ngài nhất định phải đi lên đỡ. Nếu làm vậy, còn có thể đẩy nhanh tiến độ vui vẻ hoá của nhân vật phản diện đó.

Yến Đôn gật gật đầu.

Tổng đài chăm sóc khách hàng nói không sai, Yến Đôn đúng là có hào quang nhân vật chính, giá trị may mắn max, coi như có nhảy vào ao cá sấu. Cá sấu cũng sẽ không tiếp cận cậu.

Yến Đôn cảm thấy rất thảnh thơi.

Cố Cố đứng trên lầu nhìn xuống, liền lầm bầm nói: “Tại sao lũ cá sấu không đến gần Yến Đôn? Chẳng lẽ trên người Yến Đôn có mùi cơ thể nào mà con người không ngửi thấy hay sao?”

Cố Cố suy nghĩ: Hừ, Yến Đôn này, đúng là một người bí ẩn như câu đố không lời giải.

Tương phản với Yến Đôn, ác độc nữ phụ trên người dính quá nhiều ác nghiệp, cá sấu không bao lâu liền vồ tới Bạch Lệ Tô. Bạch Lệ Tô tăng công suất đề-xi-ben hét: A———”

Yến Đôn tức tốc bộc phát toàn bộ “Hào quang thánh mẫu”, nhào lên người Bạch Lệ Tô, thay cô đỡ lấy một nhát chí mạng.

Cá sấu cắn xuống cánh tay Yến Đôn.

Yến Đôn lập tức đau đến rít gào, đề-xi-ben vang to hơn cả Bạch Lệ Tô, bằng cách này ngay bây giờ cậu đã lĩnh hội được ý nghĩa thật sự của giọng nam quãng cao.

“A a a a a a a a ——————” Yến Đôn rít gào.

Yến Đôn trong lòng gào mắng: Đệt! Không phải nói ta có hào quang hả?

Tổng đài chăm sóc khách hàng online giải đáp thắc mắc: Phải mà, hào quang sẽ bảo vệ ngài bất tử nha! Nhưng có nói ngài sẽ không bị thương đâu, thân ái.

Bạch Lệ Tô dùng một loại ánh mắt vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc nhìn Yến Đôn, thấp giọng hỏi: Kỹ năng diễn xuất của cậu tốt thật đấy, vẫn chưa mở [Che hắn đau đớn] à?

Yến Đôn:!!! [Che chắn đau đớn ]?!!!Có chức năng này á???!!!!

Tổng đài chăm sóc khách hàng online giải đáp thắc mắc: Có đó, thân ái.

Yến Đôn sắc mặt trắng bệch, cũng không biết là vì đau hay vì tức: Sao không nói với ta?

Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Ngài cũng có hỏi đâu nè ~~

Yến Đôn mắt trợn trắng lên, ngất xỉu.

Người khác chỉ thấy Yến Đôn là đau đến ngất, mà chỉ Yến Đôn biết rõ, bản thân là tức đến ngất.

Thời điểm Yến Đôn lần thứ hai mở mắt, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường lớn kiểu Âu lộng lẫy.

Trên tay cậu còn quấn băng gạc, có thể lờ mờ nghe thấy âm thanh bên ngoài màn giường.

“Vị tiên sinh này thật sự rất may mắn, bị cá sấu cắn mà chỉ tạo vết thương ngoài da.” Giọng của một người đàn ông trung niên nói, “Nếu bình thường, bị cắn sấu cắn, sợ rằng cánh tay đó đã phải phế bỏ.”

“Khả năng bởi vì...” Giọng nói này khàn khàn trầm thấp, chính là “Giọng nói bá tổng” đặc biệt của Cố Cố, “Cậu ta rất đặc biệt đi.”

Yến Đôn trong đầu lập tức vang lên tiếng nhắc nhở: Thành công thu thập lời thoại của bá tổng “Em ấy rất đặc biệt/ Em ấy và người khác không giống nhau”√

Yến Đôn khẽ động não: Đây là dấu hiệu ta bắt đầu nhận được hảo cảm của hắn sao?

Yến Đôn còn nhớ nhiệm vụ của mình, là phải trở thành bạn tốt nhất của Cố Cố.

Cũng không biết hiện tại tiến độ thế nào rồi...

Yến Đôn gõ gõ Tổng đài chăm sóc khách hàng: Hành động phấn đấu quên mình cứu người kia của ta có phải lay động Cố Cô rồi không?

Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Nôm na là vậy, thân ái. Hắn không chỉ cho người vớt cậu lên, mà còn vớt cả Bạch Lệ Tô. Cho nên hai người các cậu đều bình yên vô sự.

Yến Đôn có chút vui mừng, nhưng lại dùng giọng điệu bực mình nói: Ta như vậy mà cũng coi là “Bình yên vô sự”?

Tổng đài chăm sóc khách hàng bất đắc dĩ trả lời: Bị cá sấu cắn một cái, chỉ tổn thương da thịt bên ngoài, đã là bảo vệ kỹ càng rồi đấy, thân ái.

Yến Đôn thở ra một hơi, không cách nào phản bác lời Tổng đài chăm sóc khách hàng, chẳng qua cảm thấy có chút ngạt thở, qua hồi lâu, mới miễn cưỡng tiếp nhận hiện thực, nói tiếp: Vậy bây giờ có thể giúp ta mở [Che chắn đau đớn] hay không?

Tổng đài chăm sóc khách hàng: Được nha, thân ái.

Âm thanh hệ thống thông báo lập tức vang lên trong đầu Yến Đôn: [Che chắn đau đớn] đã mở ra √

Theo tiếng bíp biến mất, nỗi đau không thể nào lơ là kia trên cánh cũng lập tức tan thành mây khói. Yến Đôn không thể không đồng rằng ý hệ thống khí phách.

Đại khái ở trong thế giới giả lập này, bá tổng cũng không phải muốn làm gì thì làm, hệ thống mới phải.

Màn giường bị kéo lên, gương mặt Cố Cố hiện ra, đôi mắt đen ngòm kia của hắn trực tiếp đối diện Yến Đôn. Yến Đôn rùng mình một cách khó lý giải: Cậu luôn cảm thấy Cố Cố rất âm trầm. Mặc dù nói Hoa Đại Mạo cũng là nhân vật phản diện, Yến Đôn trước giờ không thích Hoa Đại Mạo gì cho cam. Nhưng sau khi gặp Cố Cố, Yến Đôn lại thấy Hoa Đại Mạo thân thiện chán.

Cố Cố cười cười, nhưng chỉ mấp máy khoé môi, trong mắt vẫn như một tảng băng lạnh: “Cậu tỉnh rồi?”

“Ừm...” Yến Đôn gật gật đầu, ngay lập tức mở ra “Hình thức thánh mẫu”, không hỏi tình huống của mình mà trước tiên hỏi tình huống của bạn bè, “Chị Bạch thế nào rồi?”

Cố Cố cười cười: “Cậu không hỏi cho bản thân cậu trước à?”

Yến Đôn cảm thấy câu này đúng hết sức, đây hoàn toàn là lộ tuyến của thánh mẫu mà thôi.

Yến Đôn liền nói: “Anh nói cho tôi biết chị Bạch thế nào rồi!” Nói đoạn, trên mặt cậu lộ ra biểu tình sốt sắng, phảng phất như vô cùng lo lắng cho Bạch Lệ Tô.

Cố Cố cũng không trả lời, hắn tựa hồ rất hưởng thụ sự sốt sắng này của Yến Đôn. Cố Cố chậm rãi ngồi xuống bên giường, nhẹ giọng nói: “Xuỵt, đừng nóng vội.” Nói xong, Cố Cố đưa tay chạm vào băng gạc trên vết thương của Yến Đôn: “Đau không?”

Bởi vì cảm giác đau đớn đã bị che chắn, Yến Đôn không cảm thấy đau, nhưng vẫn có thể cảm nhận được ngón tay của Cố Cố cách một lớp băng gạc đang khẽ vuốt ve vết thương của cậu, cảm giác này rất kỳ quái, từa từa như đang được gãi ngứa.

Yến Đôn khẽ cau mày, duy trì tính cách thiết lập “Đặt đồng đội lên trên hết”, nói: Chị Bạch thế nào rồi?”

“Thật sự không đau sao?” Cố Cố đột nhiên siết chặt bàn tay, năm ngón tay xoay vòng trên cánh tay Yến Đôn. Dưới lực độ như vậy, cho dù quấn nhiều lớp băng gạt cũng phải lập tức chảy máu. Yến Đôn có thể cảm nhận được vết thương đã nứt ra nhưng bởi vì có [Che chắn đau đớn], Yến Đôn không cảm thấy đau tí nào. Yến Đôn bèn tiếp tục diễn thuộc tính mà cau mày, dùng vẻ mặt tráng sĩ hy sinh nói: “Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.”

Cố Cố lông mày nhướng nhướng, thả lỏng bàn tay, nói: “Thật là thú vị.”

Trong đầu Yến Đôn bỗng vang lên thông báo: Thành công thu thập lời thoại của bá tổng “Chàng trai này thật thú vị” √

Trên bàn tay Cố Cố cũng dính máu, nhưng hắn tựa hồ không quá để tâm. Hắn dùng giọng điệu thản nhiên nói: “Cô ta rất tốt, cậu cũng rất tốt. Nhưng chỉ cần tôi hôm nào đấy mất hứng, liền đem cô ta quăng vào ao cá sấu. Đến lúc đó, cậu cũng không cứu được cô ta đâu.”

Yến Đôn nghe ra được ý tứ uy hiếp trong lời nói của Cố Cố, trong lòng bất chợt loé một tia nghi hoặc: “Anh rốt cuộc muốn làm gì?”

Cố Cố nói: “Tôi muốn cậu giúp tôi một chuyện.”

Yến Đôn nở nụ cười: “Đây chính là thái độ anh nhờ người khác giúp đỡ sao? Uy hiếp?”

“Đúng thế.” Cố Cố mỉm cười gật đầu, “Đây chính là thái độ tôi nhờ người khác giúp đỡ —— uy hiếp.”

Yến Đôn không đáp lại.

“Rất hiệu quả, không phải sao?” Cố Cố rút một mảnh khăn tay lụa trắng tinh, lau đi vết máu trên tay, khăn tay tức thời bị thấm đầy máu, mà hai tay hắn thì lại trở nên sạch sẽ, “Cậu tình nguyện để cá sấu cắn vì Bạch Lệ Tô, tôi thật sự rất cảm động. Nói như thế, cậu cũng có thể vì Bạch Lệ Tô mà tình nguyện giúp tôi một việc nhỏ nhỉ?”

Yến Đôn đờ người ra, cậu thậm chí cảm nhận được, hành động chắn đao thay Bạch Lệ Tô của mình hoàn toàn không dao động được Cố Cố. Cố Cố vừa bắt đầu cũng không có ý định tổn thương Yến Đôn hay Bạch Lệ Tô, hắn cốt chỉ muốn kiểm tra xem Yến Đôn đối với Bạch Lệ Tô quan tâm ít hay nhiều, tình nguyện vì Bạch Lệ Tô làm tới mức độ nào.

Yến Đôn suy đoán: Cá sấu cắn Yến Đôn, Cố Cố lập tức hạ lệnh cứu người, không phải bởi vì hắn bị cảm động, mà là bởi vì Cố Cố đã lấy được kết quả thử nghiệm —— Yến Đôn vì Bạch Lệ Tô có thể phấn đấu quên mình.

Nói như vậy, Bạch Lệ Tô rất có giá trị lợi dụng. Cho nên Cố Cố giữ Bạch Lệ Tô, bắt Yến Đôn phải phục tùng.

Yến Đôn càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái: Nhưng mà, hắn tại sao dùng cách rườm rà như thế để uy hiếp mình.

Yến Đôn gõ gõ Tổng đài chăm sóc khách hàng: Mi xác định sách lược thánh mẫu có thể tăng độ thiện cảm của Cố Cố?

Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Hệ thống bên này tính toán là như vậy.

Yến Đôn lại cảm thấy hệ thống tính toán có thể đã xảy ra sai sót. Tên Cố Cố âm trầm quỷ dị trước mắt này tuyệt không phải là một gã đàn ông dễ dàng bị thánh mẫu não tàn làm cho cảm động.

Yến Đôn bắt đầu cân nhắc có cần điều chỉnh thiếp lập tính cách của cậu một chút hay không.

Yến Đôn trầm mặc phảng phất là một loại từ chối. Cố Cố như thể muốn hối thúc nói: “Tôi không đùa đâu, nếu cậu từ chối tôi, Bạch Lệ Tô nhất định sẽ chết.”

Nghe thấy Cố Cố thâm trầm lên tiếng, Yến Đôn hoàn hồn, ánh mắt toát ra vẻ sợ hãi không giấu diếm: “Anh muốn tôi làm gì?”

Phản ứng của Yến Đôn đã lấy lòng Cố Cố. Cố Cố cười nói: “Rất đơn giản, tôi hi vọng cậu giúp tôi lật đổ Ngạn thị.”

Yến Đôn sau khi nghe xong, dĩ nhiên đối với Cố Cố sinh ra mấy phần kính nể: Ngài đây mới là phẩm chất mà đại nhân vật phản diện trong tổng tài văn nên có nga! Mấy tên bá vì tranh giành đàn ông mà gặt đầu nhau cũng quá mất mặt đấy! Muốn giành thì giành chén cơm đây này, giành đàn ông thì có gì hay ho cơ chứ!

Yến Đôn liền tìm Tổng đài chăm sóc khách hàng xác nhận: Ngạn thị cũng có hào quang nhân vật chính phải không?

Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Phải, lực lượng nội dung kịch bản sẽ bảo vệ tập đoàn Ngạn thị. Dựa theo nội dung kịch bản, Cố thị đánh Ngạn thị, nhưng bất kể làm thế nào đi chăng nữa, cuối cùng đều là Cố thị phá sản. Y hệt như Bạch Lệ bất kể hại người như thế nào, mọi xui xẻo đều là cô ấy hưởng.

Yến Đôn yên tâm: Được, ta biết rồi.

Nghĩ như thế, Yến Đô cảm thấy có chút đồng tình với Cố Cố: Ngạn thị được thế giới bá tổng thiết lập no.1, Ngạn Trì là đứa con của số mệnh là trung tâm của vũ trụ, ngài muốn múc hắn? Tôi thấy anh là “Thắp đèn lồng đi nhà xí——tìm shi“. (Phân)

Yến Đôn đang lúc đồng tình với vị nhân vật phản diện nỗ lực làm việc này, trong đầu bất thình lình vang lên thông báo nội dung kịch bản [Triển khai nội dung kịch bản •Trộm tài liệu cơ mật của Ngạn thị, nhưng bởi vì lương tâm cắn rứt, khóc lóc thú nhận với bá tổng, được bá tổng thương tiếc tha thứ, sau đó cùng bá tổng liên thủ đẩy ngã đại nhân vật phản diện]

Yến Đôn:... Lại còn có kiểu nội dung kịch bản này.

Tổng đài chăm sóc khách hàng online giải đáp thắc mắc: Kiểu nội dung kịch bản thế này rất thịnh hành mà, thân ái.

Yến Đôn: Thật á... Thế nhưng, trộm tài liệu công ty, cái này thiệt sự là hơi quá đáng đó? Nhân vật chính làm sao có thể làm ra mấy chuyện cực phẩm như này được? Mi chắc chưa?

Tổng đài chăm sóc khách hàng trả lời: Nhân vật chính trong tiểu bạch văn bá tổng không làm chuyện cực phẩm như này mới là kỳ quái ấy?

*Tiểu bạch văn: ý chỉ loại tiểu thuyết rườm rà, không có ý nghĩa.

Yến Đôn: Là, là vậy à...

Tổng đài chăm sóc khách hàng an ủi cậu: Không sao đâu, trông vậy chứ Ngạn thị may mắn lắm, coi như bị trộm mất tài liệu thì cũng không có chuyện gì đâu.

Yến Đôn: Coi là vậy đi, nhưng đó cũng là phản bội mà?... Ta cũng không cảm thấy nếu ta làm ra chuyện như vậy, Ngạn Tảo lại có thể thương tiếc rồi tha thứ ta!

Tổng đài chăm sóc khách hàng tựa hồ cũng không cách nào trả lời câu hỏi của Yến Đôn, dù sao, Tổng đài chăm sóc

khách hàng có thể bình tĩnh nói “Ngạn Trì sẽ tha thứ cho cậu”, là bởi vì logic của Ngạn Trì được căn cứ theo logic của tiểu bạch văn này. Thế nhưng, Ngạn Tảo lại khác. Logic của Ngạn Tảo và Yến Đôn tương đối giống nhau. Tổng đài chăm sóc khách hàng rất khó để phản bác lại suy đoán của Yến Đôn.

Bởi vậy, Tổng đài chăm sóc khách hàng thay đổi hướng thuyết phục: Cậu có thấy câu cuối cùng không? [cùng bá tổng liên thủ đẩy ngã nhân đại nhân vật phản diện], câu này nghe giống cái gì?

Yến Đôn trong lòng nhảy cẫng lên: Câu này nghe như là kết cục nhỉ?

Tổng đài chăm sóc khách hàng leng keng một tiếng: Bingo, đây chính là kết cục. Đây là nội dung nhiệm vụ cuối cùng. Sau khi thành công hoàn thành, ngài sẽ có thể trở lại thế giới thực.

Đây thật sự là một câu nói cực kỳ mê hoặc, là một viên mứt táo.

Đưa mứt táo xong, Tổng đài chăm sóc khách hàng lại xán một bạt tay: Hơn nữa thân ái cũng phải biết rõ, nếu nhiệm vụ không hoàn thành, thân ái sẽ chết mất xác thiệt nhe!

Yến Đôn:...

Tổng đài chăm sóc khách hàng chơi chiến lược đưa một miếng mứt táo xán một cái bạt tay này còn chơi đến thiện con nhà bà nghệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.