Khúc Tỉ Phong và Ninh Diệc Vũ đã được thả ra, bọn họ có thể tùy ý đi lại ở Ma giáo. Nhưng mộ khi phát hiện hai người chạy mất, cả Khúc trang sẽ bị diệt môn.
Bọn họ chỉ biết tôi là Giáo chủ Ma giáo, hoàn toàn không nghĩ tới tôi là “Bạch y Tu La”, càng không nghĩ tới tôi lại là Mộ Thiên Vẫn.
“Giáo chủ, phía Mộ Dung Sơn trang dường như không có động tĩnh gì. Bọn họ chỉ làm lễ mai táng Mộ Dung Lệnh, tuyên bố với bên ngoài hắn bị bệnh chết. Nhưng Hoài An Môn lại gửi một lá thư cho Mộ Dung Sở, nội dung trong thư chủ yếu là muốn bọn họ cùng nhau đối kháng với Ma giáo chúng ta. Môn chủ Hoài An Môn hiện tại là Vũ Văn Thiều Li” Hà Lẫm cung kính nói.
“Ngươi phái người tới Hoài An Môn. Vũ Văn Thích không phải đã từng nói, nếu thắng ta, sẽ bảo ta giải thể Ma giáo, nếu thua, làm gì cũng được. Ngươi tới đó bảo bọn họ thực hiện lời hứa, bảo Hoài An Môn bọn họ quy thuận dưới trướng giáo ta”
“Làm sao có thể, Giáo chủ, Vũ Văn Thích tuyệt đối sẽ không đồng ý” Hà Lẫm lo lắng nói.
“Cái hắn đại diện là Hoài An Môn, hắn thua, tức là Hoài An Môn thua, cho nên, ta bảo toàn Hoài An Môn của bọn họ, để họ quy thuận chúng ta, đừng phí sức muốn đối đầu với ta”
“Cái này…” Hà Lẫm vẫn còn muốn nói gì đó.
“Ngươi chỉ cần phái người nói rõ lời của ta, hắn đáp ứng hay không là chuyện của hắn. Hắn còn muốn lén lút làm chuyện gì thì đừng trách ta hạ thủ không lưu tình”
“Li nhi, ngươi phái người nói với Quyết nhi kêu hắn làm nội ứng”
“Dạ, cha. Cha, cha chuẩn bị làm gì ?”
“Một tháng sau, ta muốn diệt sạch Ma giáo không chừa một tên ! Li nhi, con là Môn chủ, con nhất định phải giết bạch y nữ tử đó, biết không ?”
“Cha, con…”
“Không cần nói nhiều. Ta chỉ cần có thể giết được cô ta, thì sẽ không quan tâm dùng thủ đoạn gì !”
“Tại sao, cha, cha đích thực là bại dưới tay cô ta ! Mà cô ta cũng không giết cha, tại sao nhất định phải giết cô ta”
“Không tại sao cả, chỉ vì cô ta và người đó có quan hệ !”
“Con không hiểu, cha, ý cha là sao”
“Con không cần hiểu. Con chỉ cần nói với Quyết nhi, kêu nó làm nội ứng, còn có điều này, đây là “Truy hồn tán”, con bảo Quyết nhi cứ cách vài ngày lại bỏ vào trong trà của cô ta, nửa tháng sau, cô ta sẽ không thể xuất ra công lực gì nữa, chúng ta lại truy đuổi Ma giáo, giết chết Mộ Thiên Vẫn !”
Đã qua mấy ngày, phía Hoài An Môn một chút tin tức cũng không có, nghe nói đã liên kết với Mộ Dung Sơn trang, là quyết định của Mộ Dung Tuyên, chứ Mộ Dung Sở hoàn toàn không có bất kì biểu hiện nào.
“Giáo chủ,” Bạch Khải đi vào. “Giáo chủ, Trang chủ Mộ Dung Sơn trang đến, hắn nói muốn gặp người”
“Để hắn vào” Tôi có chút nghi ngờ, hắn đến đây làm gì.
Mộ Dung Sở đã bước vào, đứng trước mặt tôi. Hắn một thân lam y, giống như lần đầu tôi gặp hắn. Trên gương mặt tuấn mỹ không che giấu được vẻ tiều tụy và hốc hác. Giống hệt như Khúc Diệp Thương.
“Mộ Dung Trang chủ có việc gì ?” Tôi khách sáo hỏi.
“Thiên Vẫn” Hắn mở miệng gọi tên của tôi, “Hoài An Môn muốn giết nàng”
Tôi hơi kinh ngạc. Ngay sau đó lại cười nhẹ. “Mộ Dung Trang chủ, ngươi có biết ngươi đang làm gì với kẻ thù giết cha mình không ?”
Gương mặt hắn rất bình tĩnh, “Biết, ta biết. Tuy rằng ta biết, nhưng vẫn muốn nói với nàng”.
“Mộ Dung Sơn trang không phải là đã cùng Hoài An Môn liên kết rồi sao ? Trang chủ ngươi sao lại phản bội, đem tin tức đến nói với ta” Tôi không cho là đúng cười nói.
“Ta đã không còn là Trang chủ nữa. Chức vị trang chủ ta đã để cho đại ca làm. Huynh ấy và tam đệ rất muốn giết nàng báo thù cho cha, nàng nhất định phải cẩn thận”.
“Vậy ngươi không muốn thay Mộ Dung Lệnh báo thù sao ?”
“Phải, ta muốn” Hắn ngừng một lát, nhắm mắt lại, “Nhưng người giết ông là nàng, Thiên Vẫn. Nếu muốn ta chọn, ta thà rằng không làm tổn hại nàng”
Tôi sững ngươi. Tôi chỉ giết bác của Lăng Sở Lăng Dư Chí, y đã vội vàng muốn giết tôi, vậy mà tôi giết phụ thân của Mộ Dung Sở, hắn lại có thể buông tha tôi, lại còn thông báo tin tức với tôi. Cùng một gương mặt, nhưng tâm lại không giống nhau.
“Thiên Vẫn, đi với ta. Nàng đừng làm “Bạch y Tu La” hay Giáo chủ Ma giáo nữa, cùng đi với ta được không ?”
Tôi hồi phục tinh thần, “Không được. Ngươi đi đi, đừng đến đây nữa” Tôi tàn nhẫn nói ra câu nói này.
“Thiên Vẫn, nàng thật sự chưa từng yêu ta một chút nào sao ? Trong lòng nàng vẫn không quên được người mà nàng từng nhắc đến sao ?” Hắn tuyệt vọng nói, “Ta đã vì nàng hi sinh nhiều như vậy, nàng không nhìn thấy sao ?”
“Phải, ta biết” Tôi bình tĩnh nói, “Cự tuyệt hôn sự với Khúc trang, không báo thù giết cha, không làm Trang chủ Mộ Dung Sơn trang, những điều này ta đều biết. Ta đã quên người đó, đã không còn quan hệ với hắn nữa. Nếu nói yêu ngươi, lúc trước đã từng có. Nhưng Mộ Thiên Vẫn hiện tại, tình yêu đã không còn là thứ quan trọng nhất với nàng nữa, có hay không cũng được”.
“Đúng vậy, có hay không cũng được…” Khóe miệng Mộ Dung Sở lộ ra nụ cười cay đắng, “Thiên Vẫn, nàng tự mình bảo trọng, ta đi đây…”
“Ngươi muốn đi đâu ?” Tôi hỏi hắn.
“Nàng quan tâm ta sao ? Ta cũng không biết phải đi đâu. Thiên Vẫn, chỉ cần nàng cần đến, ta sẽ trở về bên cạnh nàng” Hắn từ từ bỏ đi, tôi cũng không ngăn cản. Bóng dáng hắn mang theo vẻ cô tịch, thật ảm đạm. Tôi nắm chặt tay, tự nói với mình không được nghĩ nhiều quá.
Tôi không tiêu diệt Hoài An Môn, cũng không giết Vũ Văn Thích, hắn là người thứ năm Minh Sát muốn tôi giết. Nghĩ đến Minh Sát, trong lòng tôi thoáng qua chút mất mát, hình như đã lâu rồi tôi không gặp hắn.