Xuyên Vào Sách Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tổng Tài Quyết Trở Mình

Chương 133: Chương 133




Hà Vĩnh đã cởi xong áo sơ mi để lộ cơ thể rám nắng, cơ bắp cân xứng hoàn hảo và đầy sức mạnh của mình.

Vivian cười khổ.

- Có gì từ từ nói mà.

Hà Vĩnh ngồi xuống trước mặt cô, Vivian giật mình lui về phía sau, kéo xa khoảng cách với Hà Vĩnh.

- Em có thấy không, ở đây toàn là vết bầm, trong lúc tên Robert kia tập kích anh khiến anh bị thương thì em lại đi thoa thuốc cho hắn, em có lương tâm hay không?

- Được, được, chuyện đó là em sai, em xin lỗi anh, giờ để em thoa thuốc cho anh nha, được không?

Khi con thú đang lồng lộn đau đớn thì chỉ có cách vuốt ve chăm sóc, càng căng thẳng với nó càng khiến nó điên cuồng hơn.

- Không cần, giờ anh chỉ muốn làm chuyện khác thôi.

Nói rồi hắn đè Vivian xuống giường, bắt đầu cởi đồ cho cô.

Vivian tất nhiên là phản kháng.

- Hà Vĩnh, đừng mà, anh dừng tay.... Hà Vĩnh....anh bình tĩnh lại đi mà.

Hà Vĩnh vẫn như không nghe, không thấy, phản kháng của Vivian với anh quá yếu ớt. Không mất quá nhiều thời gian, Hà Vĩnh đã cởi xong chiếc đầm của cô, giờ Vivian chỉ còn mỗi bộ đồ lót, Hà Vĩnh buông Vivian ra, cô lùi về sau lấy chăn che kín cơ thể mình.

Hà Vĩnh phì cười.

- Cơ thể em, có chỗ nào mà anh chưa thấy, em còn che cái gì?

- Hà Vĩnh, em xin anh đó, dừng ở đây đi, ngừng chuyện sai lầm này lại đi.

- Em yên tâm, lát nữa anh sẽ thích nghe lời cầu xin của em.

Hà Vĩnh đi tới tủ dụng cụ lấy một cái còng tay có lót lông rồi đi đến chỗ Vivian.

Vivian hoảng loạn thực sự, lần đầu tiên cô gặp một Hà Vĩnh như vậy, bây giờ anh giống như không thèm nghe cô nói gì cả.

Hà Vĩnh muốn còng tay Vivian vào giường, cô bỏ chạy, nhưng căn phòng đã bị khóa lại, cô có thể chạy được đi đâu chứ.

Hà Vĩnh tóm Vivian trở về giường, ôm cô từ phía sau.

- Em chạy không thoát đâu. Hôm nay em chạy không thoát đâu.

Vivian bị Hà Vĩnh ôm, trong lòng đau đớn vô cùng, cô nhớ cái ôm nóng bỏng của anh trên đảo, cô nhớ hơi ấm của anh trên đảo, nhưng cô ghét cái tên đang ôm cô lúc này vô cùng.

- Hà Vĩnh, anh bình tĩnh lại đã, quan hệ giữa em và Robert Nguyễn không giống như anh nghĩ đâu.

Đến giờ Vivian vẫn mơ màng vì hành động của Hà Vĩnh, nhưng cô đoán có lẽ anh đang ghen nên thử thăm dò.

- Chính mắt anh thấy cả hai cùng vào phòng ngủ, em nói em và hắn là quan hệ gì?

Thì ra là ghen thật.

Vivian hít một hơi dài lấy bình tĩnh. “Chính mắt anh thấy “ có nghĩa là Hà Vĩnh đã xem camera giám sát nhà của cô. Sau này cô phải thay hết hệ thống camera mới được.

- Nhưng em và anh ta không có xảy ra chuyện gì hết, Robert chỉ ôm em ngủ thôi.

Hà Vĩnh như đang nghe chuyện cười.

- Anh hiện tại cũng chỉ ôm em ngủ thôi.

Vivian nhìn vào mắt anh, ánh mắt kiên định.

- Hà Vĩnh, em có thể thề, em và Robert trước giờ chưa từng quan hệ với nhau, tin em đi mà.

Đến lúc này Hà Vĩnh mới bình tĩnh lại một chút. Từ lúc nhìn thấy Vivian thoa thuốc cho Robert Nguyễn đến giờ, hắn tưởng mình đã điên rồi, chẳng lẽ vừa đuổi được một Phong Giai Thành lại mọc ra một Robert Nguyễn, chẳng lẽ Vivian sẽ chấp nhận tất cả bọn họ, ai cũng được, trừ anh?! Đến lúc thấy họ cùng bước vào phòng ngủ mà Vivian vẫn không có dấu hiệu phản đối nào, hắn đã nghĩ cô và Robert Nguyễn vốn đã quan hệ trước đó rồi, cơn ghen khiến Hà Vĩnh lồng lộn muốn giết người ngay lập tức, và hắn cũng đã thực sự ra lệnh giết Robert Nguyễn.

Vivian thấy Hà Vĩnh có vẻ đã bình thường trở lại, cô thở ra một hơi.

Bình thường thì dễ nói chuyện hơn.

Hà Vĩnh nói.

- Vậy em giải thích chuyện của em và hắn cho rõ ràng.

Vivian kể lại những chuyện phát sinh giữa cô và Robert Nguyễn cho anh nghe.

- Hắn muốn ôm, em liền cho hắn ôm?

- Không thì có thể làm gì?

- Vậy cứ để Gia Hưng giết chết hắn.

- Hà Vĩnh! Anh muốn đẩy chuyện này đi đến đâu nữa?

- Thôi được, vậy không giết hắn nữa.

Vivian thở phào nhẹ nhõm. Cô đang chuẩn bị mặc lai trang phục thì cô bị Hà Vĩnh còng một tay vào thành giường.

Vivian ngơ ngác không hiểu.

- Hà Vĩnh anh làm cái gì vậy? Không phải mọi chuyện đã sáng tỏ rồi sao, sao còn làm vậy với em?

- Chuyện của em và Robert Nguyễn coi như xong, bây giờ sẽ đến chuyện của “chúng ta“.

- Anh nhất định phải làm vậy sao?

Hà Vĩnh kéo hết rèm lại, căn phòng lập tức trở nên tối tăm dù hiện tại là ban ngày.

Rồi hắn lấy hai cái ly và một chai rượu vang, rót rượu ra, đưa một ly cho cô.

- Uống với anh.

Vivian không biết đang suy nghĩ gì, cô nhẹ giọng nói với Hà Vĩnh. Ánh mắt vô tội nhìn anh.

- Vĩnh, anh mở trói cho em trước, em hứa sẽ không chạy đâu mà.

Ánh mắt này y như ánh mắt nhìn hắn trên đảo “muốn uống nước dừa”, ánh mắt khiến Hà Vĩnh không muốn kháng cự.

Hắn thở dài, lấy chìa khóa mở còng cho cô.

Vivian xoa xoa tay, cô liếc nhìn Hà Vĩnh, sau đó đi đến chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường cầm chai rượu lên, rót thêm một ít vào ly, sau đó, bất ngờ, cầm chai rượu lên muốn đánh ngất Hà Vĩnh.

Nhưng Hà Vĩnh là ai? Nếu có thể dễ dàng bị tập kích như vậy thì hắn đã chết không biết bao nhiêu lần.

Hà Vĩnh chẳng những tránh được, còn đoạt lại chai rượu không chút sứt mẻ từ tay Vivian.

Vivian ngẩn ngơ ngồi xuống giường, có lẽ cô xem phim quá nhiều rồi nên mới nghĩ hành động này có thể tập kích được Hà Vĩnh.

Hà Vĩnh cười cười nhìn cô.

- Em có ý phản kháng, anh rất thích, muốn diễn lại cảnh với thằng nhóc Từ Tranh kia hả.

Từ Tranh là ai sao Vivian biết được.

- Vốn anh muốn cho em một ngày nhẹ nhàng, lãng mạn, nhưng xem ra...gu của em mạnh hơn.

- Hà Vĩnh, em xin lỗi anh được không, để em rời đi có được không?

- Ngay từ lúc em bước chân vào đây, anh đã xác định sẽ giam em ở đây rồi. Nếu em muốn gợi lại kỉ niệm lần trước, vậy chúng ta ôn lại một chút.

Hà Vĩnh đẩy Vivian ngã xuống giường, dùng cả người đè lên cô, sau đó cầm ly rượu trên bàn ngậm vào miệng, dùng miệng đút cho Vivian.

Hơi rượu cay nồng bất ngờ tập kích, Vivian suýt chút nữa bị sặc, cô cố đẩy Hà Vĩnh ra nhưng có thể hắn vững như thành đồng.

Hà Vĩnh còn nhân tiện trói hai tay của Vivian vào thành giường.

Anh lại uống một ngụm rượu, lại tiếp tục đút cho Vivian, cô kháng cự trong vô vọng chỉ còn biết cầu xin hắn.

- Hà Vĩnh, đừng mà...xin anh đừng như vậy.

- Anh nói rồi, anh rất thích nghe lời cầu xin của em.

Hà Vĩnh cầm lấy chai rượu, đổ lên cổ Vivian.

Hương rượu tỏa ra khắp phòng.

Sau đó anh rất từ tốn liếm rượu trên cơ thể cô, hương rượu từ cơ thể cô rất ngọt ngào, Hà Vĩnh thấy càng thêm say đắm.

- Em thật ngọt ngào, em có biết không?

Hà Vĩnh dùng dao cắt dây áo ngực của Vivian, sau đó đổ rượu lên ngực cô rồi bắt đầu liếm mút.

Anh ngậm một bên ngực cô, một bên dùng tay to mân mê nhào nặn.

Vivian hiện tại như cá nằm trên thớt mặc cho Hà Vĩnh dày vò.

Hà Vĩnh là người hiểu rõ cơ thể cô nhất, anh cũng biết làm sao để khơi gợi dục vọng trong cơ thể cô.

Ngày dài triền miên chỉ vừa mới bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.