Xuyên Vào Sách Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tổng Tài Quyết Trở Mình

Chương 134: Chương 134




Hà Vĩnh tiếp tục đỏ rượu lên bụng Vivian, chiếc bụng rất phẳng, không có một chút mỡ thừa nào, anh vừa đổ vừa nói.

- Giữ cho vững nha, anh muốn uống rượu.

Chiếc bụng phẳng của cô có thể chứa một ít rượu ngay rốn. Hà Vĩnh đổ một lượng vừa phải, cúi xuống ngậm vào miệng, sau đó đút cho Vivian.

Vivian đã uống một lượng rượu không nhỏ, thêm nữa Hà Vĩnh liên tục sờ soạng, vuốt ve cơ thể cô, Vivian cảm thấy rất nóng, rất khó chịu, hương rượu cũng làm cô mơ màng lạc lối, chỉ còn biết nghe theo bản năng.

Lúc Hà Vĩnh lại đút rượu cho cô, Vivian vậy mà rất phối hợp, cô hôn trả lại anh khiến Hà Vĩnh cũng bất ngờ như đang mơ vậy.

Vivian đang chấp nhận anh sao?

Hà Vĩnh mừng như điên.

Anh gia tăng nụ hôn thêm cuồng nhiệt, Vivian cũng đáp lại cuồng nhiệt không kém.

Hôn xong, Hà Vĩnh ngậm một ngụm rượu nữa, anh đến giữa hai chân Vivian cúi xuống đút rượu vào cô bé của Vivian, Vivian rên lên vì cảm giác tê dại sung sướng, khi những giọt rượu mát lạnh chảy trong người cô.

Vivian rên rỉ.

Hà Vĩnh bắt đầu liếm mút cô bé của Vivian, uống những giọt rượu anh vừa đưa vào.

- Em mới ngọt ngào làm sao.

Vivian cảm thấy cơ thể như lơ lửng giữa những đám mây, mềm mại và ngọt ngào.

Cô nói như muốn khóc

- Vĩnh, dừng...dừng..dừng lại đi.

- Rõ ràng là em rất thích mà, không phải sao?

Hà Vĩnh lại đổ thêm rượu, lại liếm mút làm Vivian càng cơ khát, cô kêu lên không ngừng, căn phòng tràn ngập tiếng kêu mê hồn của cô.

Vivian uốn cong người, ham muốn làm cô muốn bùng cháy, lý trí đã chạy đi đâu mất khiến cô hiện tại chỉ mong Hà Vĩnh cho cô nhiều, nhiều hơn nữa.

- Vĩnh....huhu...xin anh...đừng....

- Em muốn anh đừng dừng lại sao? Nghe em hết.

Hà Vĩnh cho ngón tay vào bên trong cô, kết hợp cả lưỡi và ngón tay đưa đẩy trong cơ thể cô.

Vivian bị kích thích đến mất cả phương hướng.

Hà Vĩnh tăng tốc càng nhanh, tiếng kêu của Vivian càng yêu kiều.

Sau đó Vivian kêu lên, cao trào.

Cô thở hổn hển, cảm giác cả cơ thể run lên vì sung sướng đánh úp.

Hà Vĩnh cười.

- Thật là một cô bé nhạy cảm, anh rất thích.

Vivian còn chưa bình tĩnh hẳn thì Hà Vĩnh đã hôn cô lần nữa, nụ hôn mang theo mùi rượu cùng mùi hương của chính cô, anh hôn sâu, bá đạo đầy dục vọng, Vivian chỉ có thể thụ động đón nhận sự bá đạo của anh.

Cô nói trong tiếng thở gấp.

- Vĩnh, cởi trói cho em đi.

- Em lại muốn dùng thứ gì để đập anh đây?

- Không có mà...tin em.

Hà Vĩnh mở khóa cho Vivian, hai tay cô được tự do, cô bắt đầu chủ động ôm hắn, đáp lại nụ hôn hắn.

Hà Vĩnh bất ngờ, mừng rỡ như điên.

Hà Vĩnh hôn cô càng sâu, đôi tay cũng không ngừng vuốt ve, đốt lửa khắp cơ thể Vivian.

Người anh em của Hà Vĩnh cũng rất sẵn sàng ra trận.

- Lam, anh muốn em, cho anh, được không?

Vivian khẽ gật đầu.

Hà Vĩnh tưởng anh đang mơ.

Họ lại hôn nhau, Hà Vĩnh vừa hôn vừa vuốt ve, vừa đẩy phân thân vào bên trong Vivian.

Cả hai cùng kêu lên.

- Lam, anh rất nhớ em.

Hà Vĩnh gấp không chờ nỗi hôn Vivian, hôn nồng nàn, mãnh liệt, bên dưới cũng bắt đầu vận động, ban đầu còn nhẹ nhàng, dần dần trở nên cuồng nhiệt.

Trái tim của Hà Vĩnh cũng được hạnh phúc lấp đầy, hiện tại người con gái anh yêu đang ở bên anh, họ đang hòa làm một với nhau.

Vivian cũng ngất ngây theo từng chuyển động của Hà Vĩnh. Cô nhiệt tình đáp lại anh.

- Lam, em là của anh.

Hà Vĩnh nói giữa hai nụ hôn cuồng nhiệt của họ.

- Lam, anh yêu em.

Vivian dùng hai tay ôm chặt cổ Hà Vĩnh, đầu giấu sau vai của anh, nước mắt chảy ra, cô dùng tay lau sạch, không để cho Hà Vĩnh thấy.

- Vĩnh, em muốn...em muốn anh.

Vivian cất giọng nỉ non mời gọi, Hà Vĩnh vẫn luôn cho rằng đây là lời trong mộng của anh.

Anh đã mong chờ biết bao lâu để có ngày này.

Họ đổi tư thế.

Vivian xoay người lên trên, ngồi lên người Hà Vĩnh, Hà Vĩnh cũng ngồi đối mặt với Vivian, tay đặt trên mông cô, Vivian tự mình nắm thế chủ đạo, cô vận động thân thể, miệng không ngừng phát ra tiếng ngâm nga.

Hà Vĩnh cũng dùng tay giúp Vivian, họ hôn nhau, nồng nhiệt và nóng bỏng.

Vivian dùng tay vuốt ve tấm lưng mạnh mẽ của Hà Vĩnh, còn dùng móng tay cào anh.

Cô lại hôn anh lần nữa, lưỡi quyện chặt với anh, dây dưa cùng nhau.

Vivian nhịp thân mỗi lúc một nhanh, cô không ngừng rên rỉ, mồ hôi chạy xuống cơ thể trắng tuyết của cô, khi cảm nhận gần tới cao trào, cô tăng tốc độ hơn nữa, Hà Vĩnh cũng cảm nhận được Vivian sắp cao trào, tay anh không ngừng tăng tốc độ theo Vivian, hỗ trợ cô theo nhịp điệu mỗi lúc một nhanh, sau đó cả hai cùng tới đỉnh cùng nhau. Hà Vĩnh ôm chặt lấy Vivian, phóng thích tinh lực sâu bên trong cô. Vivian cắn vào vai Hà Vĩnh, cảm nhận sóng triều dồn dập khiến cơ thể cô tràn đầy hân hoan, tràn đầy vui sướng.

Họ ôm nhau một lúc lâu, cùng nhau thở dồn dập, khắp căn phòng là mùi mồ hôi, mùi hoan ái và mùi rượu vang thoang thoảng.

Sau đó họ cùng ngã xuống giường, Hà Vĩnh nằm phía trên, anh lại hôn Vivian say đắm.

- Cảm ơn em.

- Vĩnh, em...em còn muốn.

- Yên tâm, hôm nay anh sẽ cho em ăn no.

Họ lại hôn nhau và bắt đầu một hiệp mới.

Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, cả hai cảm thấy sức lực không còn lại bao nhiêu, Vivian khẽ than.

- Đói quá đi.

- Hà Vĩnh hôn nhẹ Vivian một cái, nhẹ nhàng nói.

- Để anh đi nấu cơm cho em.

- Để em nấu. Anh muốn ăn món gì.

Hà Vĩnh nghĩ nếu đây là giấc mơ, thì anh vĩnh viễn cũng không muốn tỉnh lại nữa.

- Chỉ cần là em nấu, cho dù là thuốc độc anh cũng thích.

- Em sao nỡ bỏ độc anh chứ.

Rồi cô bước xuống giường, quần áo cũng không mặc, mỗi bước đi, mỗi một cử động đối với Hà Vĩnh đều là hấp dẫn trí mạng.

Anh không thể rời mắt khỏi cô.

Vivian mang tạp dề, khiến cho cơ thể được che chắn một ít phía trước nhưng phía sau lại để lộ rất nhiều, đặc biệt là bờ mông tròn của cô.

Hà Vĩnh tưởng tượng máu của mình đang chảy xuống mũi. Tuy thực tế không tới nỗi chảy máu mũi nhưng máu nóng trong người Hà Vĩnh thì đang sôi sùng sục.

Vivian lấy đồ trong tủ lạnh ra rồi cười với anh, ánh mắt vô tội.

- Anh muốn ăn món gì?

- Ăn em.

Hà Vĩnh bước nhanh về phía Vivian, hôn cô từ phía sau, một tay vòng lại ôm lấy bụng Vivian và đẩy phân thân vào bên trong cô.

Vivian khẽ rên lên.

- Anh xấu quá đi.

- Anh xin lỗi, nhưng đứng trước em như vậy, anh không khống chế nổi.

Hà Vĩnh bắt đầu đưa đẩy thân thể, Vivian dùng hai tay vịn lên thành bếp để chống đỡ thân thể, miệng lại phát ra những tiếng ngâm yêu kiều.

Khắp căn bếp vang lên âm thanh dâm mỹ.

Hà Vĩnh gác một chân Vivian bên thành bếp, sau đó tận lực đưa đẩy, nhịp độ mỗi lúc một nhanh cho đến khi cả hai lại cao trào lần nữa. Vivian xụi lơ tựa người lên thành bếp, Hà Vĩnh ôm cô dậy, hôn cô.

Vivian giả vờ đánh anh.

- Cái tên xấu xa này, rốt cuộc có muốn ăn cơm hay không?

- Em mà không mặc đồ cho đàng hoàng thì không thể có cơm ăn được đâu.

- Em mệt, anh nấu đi.

- Tuân lệnh nữ vương bệ hạ.

Hà Vĩnh thành người nấu ăn, Vivian đến nằm trên ghế salon nhìn anh, thỉnh thoảng Hà Vĩnh nấu xong một món, cô lại mon men đến ăn vụng, Hà Vĩnh nhìn thấy chỉ cười, nói cô coi chừng nóng.

Ăn xong, Hà Vĩnh cũng xung phong rửa chén, Vivian vui vẻ đồng ý.

Cô trở lại phòng nằm một chút.

Hà Vĩnh bước vào thấy cô đang ngủ, anh nhẹ nhàng đến bên cô, hôn cô, sau đó bản thân anh cũng muốn ngủ một chút.

Hà Vĩnh đang mơ màng thì Vivian đã dậy, cô hôn anh say đắm, trong mơ màng, Hà Vĩnh hôn đáp lại Vivian. Cô thủ thỉ vào tai anh.

- Có muốn đi tắm một chút không?

- Được.

Ngày dài nóng bỏng và bất tận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.