Đêm khuya tiệc tàn, mọi người ai nấy cũng lần lượt trở về phòng của mình. Ở cung điện phía nam nữ hoàng Ariana đặc biệt mời hoàng đế La Mã Phagar tới để nói chuyện, bề ngoài là để hỏi thăm nhau nhưng thật ra là để bàn tính âm mưu. Về tới cung điện của mình, Ariana trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
“Như những gì anh đã thấy, Ai Cập bây giờ rất hùng mạnh, nếu chúng ta liên thủ trong ngoài không sợ không lấy được Ai Cập.”
Hoàng đế Phagar ngồi trên ghế lạnh lùng nhìn cô ta. Ánh mắt sắc nhẹm nham hiểm.
“Nếu em đã nói thế vậy thì hợp tác, có điều ta có một điều kiện.”
Ariana cũng đã tính trước chuyện Phagar sẽ ra điều kiện, cô ta tỏ ra bình tĩnh quay mặt đối diện Phagar hỏi.
“Điều kiện là đương nhiên, vấn đề là anh muốn thứ gì?”
Phagar lạnh mặt suy nghĩ một chút, sau đó cười nhẹ lời nói chắc như đinh đóng cột.
“Một nửa Ai Cập, vì thương em nên ta chỉ lấy hạ Ai Cập thôi, chịu không?”
Ariana cũng đã tính toán được điều kiện này của Phagar, tuy trong lòng không muốn lắm nhưng vẫn là chấp nhận điều kiện này.
“Tưởng chuyện gì, một nửa Ai Cập là chuyện nhỏ, hợp tác vui vẻ.”
Ariana đưa tay ra tỏ ý muốn bắt tay hữu nghị với anh, Phagar cũng là vui vẻ bắt tay với cô ta.
“Ừ hợp tác vui vẻ, thôi trời tối lắm rồi, ta không tiện ở lại nơi này lâu thêm nữa, ta đi đây.”
Dứt lời Phagar rời khỏi cung điện, đi tới đại điện chỗ bữa tiệc họp mặt với một vài binh sĩ của mình đang đợi Phagar ở chỗ bữa tiệc, sau khi Phagar đi khỏi Ariana âm thầm cho gọi tướng quân Steba vào cung. Khoảng nửa nén hương giờ sau, từ ngoài cửa đã xuất hiện một người đàn ông, tầm khoảng 30 tuổi, gã mặc trên người bộ quần áo quân nhân Ai Cập cổ đại khá xộc xệch, đầu tóc được để khá dài, gã đeo vàng bạc châu báu đầy người, gã ta là vị tướng quân duy nhất nghe theo lời của Ariana bởi vì gã ta chết mê chết mệt sắc đẹp của cô nàng, gã bước đến chỗ chiếc ghế dài mà Ariana đang nằm nghỉ, trực tiếp quỳ một chân xuống đất, một phần tỏ ra cung kính, nhưng điệu bộ lại tỏ ra hơi vô lễ.
“Kính thưa nữ hoàng diễm lệ của ta, nàng tìm ta không biết là vì việc chi?”
Ariana vốn đã quen cái thói ngang ngược hỗn xược này của gã, cô ta không tức giận mà giống như lúc nãy trực tiếp nói vào việc chính.
“Ngày mốt đã là tổ chức hôn lễ rồi, theo thông lệ pharaoh và tân hoàng phi sẽ cùng ngồi trên thuyền đi tới đền thờ của vị vua quá cố để tế lễ, ngay đêm trước ngày hôn lễ ngươi hãy cho người đục thủng chiếc thuyền sẽ chở hai người bọn chúng cho ta, ta muốn hai đứa nó phải chết, nếu như sau vụ này mà hắn chết
vậy thì ta cũng không cần phải chia nửa Ai Cập cho Phagar nữa.”
Tên tướng quân nhận lệnh, gã đứng dậy nhưng không lui ra ngoài mà trực tiếp bước tới chỗ của Ariana đang nằm, giọng nham hiểm thêm phần háo sắc nổi lên.
“Nữ hoàng ta sẽ luôn luôn làm theo ý của nàng, nhưng nàng sẽ trả cho ta cái gì đây?”
Ariana liếc gã, bộ dạng cực kỳ háo sắc của gã hiện lên cực kỳ rõ ràng, Ariana biết rõ gã muốn gì nhất, nàng ta đứng dậy cởi cái áo khoác mỏng mà bản thân đang mặc bỏ xuống đất, lạnh nhạt nói.
“Thứ ngươi muốn ta tất nhiên sẽ cho ngươi, có điều ngươi phải nhớ kỹ ngươi vĩnh viễn chỉ là một con chó dưới chân của ta mà thôi, nhớ rồi chứ?”
“Vâng nữ hoàng thần luôn nhớ rõ, hahahaha.”
Gã cười to liếm môi trông cực kỳ kinh tởm, gã bước đến ôm eo vị nữ hoàng thanh cao ngạo mạn đó, rồi bồng nàng ta đưa lên chiếc giường lớn giữa cung điện, màn ngủ rơi xuống từng lớp áo của cả hai bị gã quăng xuống sàn, trong phòng vang lên điệu cười hết sức đáng sợ và biến thái của gã.
- -------------
Bên trong kinh thành Memphis tại căn lữ quán lớn nhất kinh thành, nơi ở lại của các vương tôn quý tộc tới dự hôn lễ lần này, trong căn phòng trọ của mình, Phagar vẫn chưa ngủ y nhìn lên ánh trăng trên cao bỗng nhớ về hình bóng của một người, người đó không ai khác mà chính là nàng Dạ Tịch Dao, dù chỉ gặp lần đầu nhưng hắn đã không thể nào quên được nàng, một cô gái xinh đẹp đến lạ lùng nàng có dung mạo hoàn mỹ không tỳ vết, khuôn mặt hiện rõ sự cân bằng hoàn hảo không quá dễ thương, không quá lạnh lùng cũng không quá cao ngạo, lại có một nét đẹp lạ thường mà hắn chưa từng được gặp, đôi đồng tử xám nhẹ, ánh mắt long lanh như những vì sao, hắn muốn có được nàng, cả nàng và cả Ai Cập này hắn đều muốn.
Vẫn trong lữ quán, thái tử của Hittite anh ta cũng đang suy nghĩ một số chuyện, hắn ngước mắt nhìn khung cảnh đang vui mừng như ăn tiệc của thủ đô Memphis tráng lệ giàu có, hôm nay hắn đã nhìn thấy được một Ai Cập hùng mạnh bật nhất, một pharaoh ngông cuồng ngạo mạn, những thứ đó hắn đều nhìn thấy rõ, hắn lúc này rất muốn thâu tóm Ai Cập, anh ta muốn thâu tóm tất cả mọi thứ, tất cả.
Nhìn từ vẻ bề ngoài có lẽ hắn sẽ là một gã thư sinh yếu đuối, nhưng không đằng sau vẻ thư sinh yếu đuối ấy là một con quỷ cực kỳ mưu mô và xảo quyệt, trong quá khứ hắn đã tự tay giết chết hơn 12 người anh em của mình chỉ vì muốn ngồi lên ngôi vị thái tử, thậm chí hắn ta đã tự tay đưa ly rượu độc cho mẫu hậu của mình vì bà ta đã biết được mọi chuyện mà hắn đã và đang làm, hắn ta còn đã đầu độc một loại chất độc thần kinh khiến cho vua của Hittite - phụ hoàng của hắn vĩnh viễn không thể đi lại và nói chuyện được nữa, với mục đích trở thành thái tử giám quốc, Rehire - hắn là loại người không từ bất kỳ một thủ đoạn nào miễn là để chiến thắng, hắn thậm chí có thể hy sinh hết những người xung quanh mình để đạt được điều mà bản thân hắn muốn.