Ánh trăng lên cao, bữa tiệc cũng đã chuẩn bị bắt đầu nhưng sự canh phòng trong hoàng cung không những không giảm mà càng được thắt chặt hơn nữa, Merity và Tịch Dao cùng nhau đi đến tiệc rượu, Merity như thường lệ vẫn là mặc quần khố ngắn và áo choàng đan vàng lộng lẫy, đầu đội vương miện chim ưng cũng bằng vàng nốt, còn nàng thì mặc một bộ váy trắng may theo kiểu cách Ai Cập cổ đại, tóc nàng thắt rít đội một cái vương miện có hoa văn là những bông hoa, Merity và nàng lần lượt ngồi ở vị trí cao nhất nhì, sứ thần, vương công tôn tử của các đất nước khác, những kẻ chưa từng thấy nàng đều bị vẻ đẹp của nàng làm cho mê mẩn, cả bọn bắt đầu xì xầm.
“Trước khi tới đây ta nghe nói vị tân hoàng phi này của Ai Cập có sắc đẹp không thua gì so với nữ hoàng Ariana, giờ nhìn thấy mới biết được nàng ta còn đẹp hơn Ariana rất nhiều.”
“Đúng vậy, một khuôn mặt dịu dàng dễ thương, không quá lạnh lùng như Ariana lại mang một nét gì không giống người Ai Cập, da dẻ láng mịn, đúng là quốc sắc thiên hương a.”
“Nghe đồn nàng ta còn là tuyệt thế thần y nữa đó, quả đúng là tài sắc vẹn toàn.”
“Thật vậy sao, nếu như nàng là hoàng hậu nước ta thì...”
........
Tiếng xì xầm chưa dứt, tiệc đã khai bỗng ngoài cửa có một tiếng hô to vang lên.
“Hoàng đế và hoàng hậu của đế quốc Babylon đến thăm!”
Đang ngồi kính rượu nghe hết câu truyền đó, Tịch Dao và Merity đều giật mình, khách quý tới thăm a. Các triều thần kinh ngạc một lúc rồi đều đứng hết dậy cung kính chào đón hoàng đế và hoàng hậu của xứ Babylon. Ngoài cửa bước vào hai bóng hình mỹ nam mỹ nữ, vua Babylon thấy Merity liền cười to.
“Ha ha Merity đã lâu rồi không gặp nhỉ?”
Merity gật đầu, hai người họ còn hữu nghị ôm nhau, Merity mời hai người họ ngồi xuống, sau khi thấy được cử chỉ thân thiết này của hai người họ, Tịch Dao có chút khó hiểu quay đầu hỏi nữ quan Raery.
“Hai người họ quen nhau à?”
Nữ quan Raery đưa đồ ăn lên, nghe nàng hỏi vậy mà khẽ kề tai nói nhỏ với nàng.
“Vâng thưa công nương, hai người họ từng có một mối ân nghĩa ở chiến trường, lúc trước Pharaoh cũng đã từng qua Babylon để chúc mừng lễ cưới của hoàng đế và hoàng hậu bên đó.”
“Thì ra là thế, thảo nào họ lại thân nhau như thế.”
Nàng chưa nói xong câu, Merity chưa kịp kính rượu hai bị khách kia thì một tiếng thông báo lại vang lên một lần nữa.
“Hoàng đế của đế quốc La Mã đến thăm!”
Tịch Dao nàng và mọi người từ trên xuống dưới đều cứng miệng, ngay cả Merity cũng không thể ngờ hoàng đế La Mã Fagi Phagar lại tới đây cả, y chính là anh họ của nữ hoàng Ariana và cũng là kẻ đã cho người thả rắn vào tẩm điện của Tịch Dao lúc nãy. Fagi Phagar vẫn chưa bước vào đại điện bữa tiệc thì lại có một tiếng thông báo vang lên.
“Thái tử điện hạ của Đế chế Hittite đến thăm!”
Một phen hú hồn, hôm nay là ngày gì mà đế vương của ba đất nước đứng đầu vùng Trung Đông thời cổ đại, đều có mặt ở đây cho nàng chiêm ngưỡng thế này. Vua của đế chế Babylon anh tuấn tiêu sái, lại dịu dàng với vợ của mình, còn thái tử của Hittite lại thư sinh trẻ trung, còn hoàng đế La Mã thì lại lạnh lùng đúng chất đế vương, đúng là cực phẩm của cực phẩm, hoàng hậu của Babylon cũng rất xinh đẹp lại dịu dàng, không giống như Tịch Dao nàng hung dữ, khắc khe, haizzz đây là tự mình chê mình ư?
Bốn vị đế vương ngồi chào hỏi nhau rồi cùng ngồi chung một chỗ cùng uống một bình rượu vui vẻ nói chuyện đây là chuyện có một không hai, có lẽ đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng vì bản thân nàng biết cuối cùng họ sẽ đi tới chiến tranh tàn khốc và người sống sót chỉ có mỗi mình Merity. Đang khẽ buồn thì nàng bị tiếng cười độc ác của nữ hoàng Ariana làm hết hồn. Nàng ta ăn mặc vô cùng sặc sỡ, vương miện, vòng tay, vòng cổ, nhẫn thậm chí cả y phục của nàng ta đều là một màu vàng sáng chói, nàng ta ngồi xuống bên cạnh Fagi Phagar.
“Á chà chà đúng là chuyện hiếm, hoàng đế Phagar anh cũng đến đây sao?”
Phagar nhìn Ariana cười, hai anh em nhà này đều có giọng cười khiến người ta lạnh gáy.
“Haha, Ariana em lớn thế này rồi sao, hôm nay anh tới đây trước để dự lễ cưới của Merity sau là thăm em đấy Ariana.”
Phagar nói như thế Tịch Dao bỗng nhớ ra hai người họ là anh em họ, các vị khách đã yên vị tiệc lại tiếp tục diễn ra, một lúc sau những sứ thần bắt đầu đem lễ vật lên dân tặng, nào là chân châu, đá quý, dị bảo cái gì cũng có, ai ai cũng cố gắng lấy lòng Merity và nàng, bữa tiệc an bình đi tới nửa đêm, thì quan tư tế Stye vui vẻ chạy tới tiệc mừng thông báo.
“Bẩm pharaoh, năm nay nước sông Nin lên sớm, dòng nước lại chảy rất ôn hòa, chứng tỏ thần linh cũng đang muốn chúc mừng cho người và công nương Tịch Dao đó ạ.”
Tất cả những đại thần và quân lính của Ai Cập có mặt ở đây nghe thế đều đồng loạt vui mừng hò vang, bởi sông Nin là mẹ của Ai Cập nếu không có sông Nin sẽ không có Ai Cập ngày nay, mỗi năm tất cả mọi người ở đất nước này đều trông chờ tới ngày thủy triều của sông Nin lên vì chỉ có như thế mới có phù sa để trồng trọt canh tác, dân chúng dưới thành đều hết sức vui mừng vì việc này, họ thức cả đêm chỉ để chúc mừng và hò reo niềm vui.
●●●●●Hết Chương 21●●●●●