Xuyên Về Ai Cập Làm Nữ Thần

Chương 67: Chương 67: Khởi binh gây chiến




[Ai Cập - Đêm Hôm Trước]

Ở cung điện phía nam, tại tẩm điện của mình - nữ hoàng Ariana đang nghỉ ngơi, thì bỗng có một nam hắc y nhân nhảy từ trên nóc cung điện nhảy xuống đúng vào chỗ nàng ta đang chợp mắt, nam nhân kia không những không bỏ chạy còn quỳ xuống dưới chân giường của Ariana giọng nói cung kính.

“Thưa nữ hoàng, thái tử chúng tôi muốn có một giao dịch với người, không biết liệu rằng người có đồng ý không?”

Ariana mở mắt nhìn nam hắc y nhân kia, ánh mắt của nàng ta như muốn nuốt chửng con mồi, dung mạo và thân hình càng thêm quyến rũ khi nàng ta khoác lên mình bộ đồ ngủ mỏng tang, Ariana không ngồi dậy mà chỉ lấy tay phải chống đầu ngước nhìn hắc y nhân kia, giọng nói nàng ta cực kỳ thản nhiên.

“Giao dịch gì?”

“Bẩm, thái tử chúng ta sẽ giúp nữ hoàng giết chết Merity và Dạ Tịch Dao bù lại người chỉ cần cho chúng tôi phần trên Ai Cập giáp với Địa Trung Hải mà thôi.”

Ariana ngẫm nghĩ “Thái tử” kia chắc chắn là Rehire - thái tử của Hittite, hôm trước gửi thư cho Adonis không thấy trả lời nay lại có mật thám của Rehire tới đây ra điều kiện, xem ra Rehire này cũng là đã nhắm tới vụ này từ lâu rồi, nàng ta không quan tâm kẻ mà mình hợp tác là ai, chỉ cần có lợi với nàng ta là được.

“Được vậy thì cứ quyết định như thế đi, không biết thái tử muốn làm gì tiếp theo, ta có thể giúp được gì hay không?”

Nam hắc y nhân kia không ai khác mà chính là Ruke, hắn nghe Ariana chịu chấp nhận mà cũng nhẹ lòng lập tức đáp lại.

“Hơn 5 ngày nữa, thái tử sẽ dẫn binh chiếm đánh Ai Cập, nhiệm vụ của nữ hoàng là làm thế nào để Merity đích thân ra trận đánh để có thể giết chết hắn là được, tất nhiên người phải thông báo tình hình quân sự để thái tử có thể chiến thắng.”

Ariana lại hơi trầm ngâm, với cái tính cách của Merity chắc chắn hắn sẽ ra tiền tuyến nhưng còn về thông báo tình hình thì...Merity đã có đề phòng với nàng nên chắc chắn sẽ phong tỏa thông tin không để cho nàng biết thôi thì tới đâu hay tới đó vậy.

“Được thôi, ta hiểu rồi nhờ ngươi gửi thư nhắn lại với thái tử rằng hợp tác vui vẻ.”

Ruke nhận lệnh cúi đầu rồi lui ra ngoài, y lập tức gửi thư bằng tiếng Hittite về cho Rehire đang ở hoàng cung thuộc đảo Síp.

- ------Trở về với thời điểm hiện tại-------

Cả ba tỳ nữ nghe nàng nói vậy mà cũng không khỏi lo lắng, một lúc sau cuộc họp kết thúc các bá quan rời khỏi phòng nghị sự, chỉ còn lại Melvin và Merity bên trong đó.

“Pharaoh trận này hãy để thần ra trận.”

Merity lắc đầu nhìn Melvin.

“Khanh hãy ở lại kinh thành để trấn giữ cũng như bảo đảm an toàn cho mọi người, trận này ta cùng Guardian* đi là được rồi.”

*Guardian: Cùng với Melvin là một trong ba vị đại tướng quân nắm giữ binh quyền quan trọng bậc nhất Ai Cập, anh ta hiện đang nắm giữ Hộ Biên quân.

Melvin nghe Merity nói thế cũng biết rõ anh đã có dự tính riêng nên không nói gì nữa mà rời khỏi phòng nghị sự, rồi về phòng của mình mà viết hai lá thư gửi đi trong đêm.

Merity rời khỏi phòng nghị sự thấy nàng đang ngồi trên lan can anh cũng đoán được chắc là nàng đã hiểu được chuyện gì đã và đang xảy ra, Merity cũng không giấu nàng nữa, anh bước tới chỗ nàng nhưng chưa kịp nói gì thì Tịch Dao đã lên tiếng.

“Đích thân dẫn quân đi, có lợi cũng có hại, ta không ngăn cản nhưng chàng cũng nên cẩn thận.”

Merity gật đầu rồi anh lấy lại nụ cười.

“Chuyện đó để mai tính đi, nàng xem mọi người trong kinh thành ai nấy cũng đang vui vẻ ăn mừng vì nàng đã trở về Ai Cập, chúng ta cũng phải vui vẻ một đêm đã chứ, Tryphena ngươi hãy đi thông báo với nữ quan Raery chuẩn bị khai tiệc.”

Tryphena nhận lệnh của Merity rời đi, Tịch Dao cũng không nói gì thêm nữa nàng lấy lại nụ cười chào tạm biệt hắn, rồi cùng Viva và Fiona đi về tẩm điện tắm rửa thay y phục, Merity cũng thế đã hơn 2 ngày anh chưa tắm rồi.

Tiệc chào đón hoàng phi được mở ở đại sảnh phía bắc, vừa tránh đám sứ thần nước ngoài vừa được cùng ngắm nhìn dòng nước sông Nin chảy đều đều, đại sảnh phía bắc này nối liền với cảng hoàng cung thường dùng để vận chuyển hàng hóa vào trong cung nên rất to và rộng lớn.

Các bá quan, tướng quân và cả tể tướng Reginald đều đã có mặt đầy đủ riêng Ariana lại cáo bệnh tránh mặt có lẽ nàng ta không muốn ngứa mắt của mình. Ở trù phòng hoàng cung rượu thịt được đem lên luân phiên, chỉ còn thiếu có hai nhân vật chính là vẫn chưa thấy đâu. Một lúc sau Merity mới cùng Vincent tới buổi tiệc, như thường lệ anh vẫn ngồi ở vị trí cao nhất, Merity nhìn sơ một vòng liền thấy vắng mất hai vị trí Ariana và Tịch Dao, Ariana thì không nói làm gì còn Tịch Dao thì nhất định phải có mặt, Merity liền sai tỳ nữ đi thúc giục nàng.

Tại tẩm cung mới Tịch Dao đang trang điểm và làm tóc, nàng hôm nay mặc một bộ váy dài chạm đất, vải được làm bằng lụa tơ tằm của phương đông quý giá vô cùng, váy có màu trắng nhẹ được đính thêm bên trên vài bông hoa đã được phơi khô như không mất đi màu sắc của chúng, đầu của nàng đeo thêm một cái vương miện lớn được làm bằng vàng được chạm khắc tinh xảo tạo thành những đóa hoa đẹp mắt, tay nàng đeo thêm một chiếc vòng tay làm bằng đá quý, nghe tỳ nữ thúc dục Tịch Dao mới rời khỏi bàn trang điểm đi về phía đại sảnh nơi tiệc rượu diễn ra.

Khi nàng tới nơi tất cả mọi người đều há hốc mồm, nàng xinh đẹp đến mức không nói nên lời, mái tóc màu đen được phối với chiếc vương miện màu vàng và tà váy trắng càng thêm nổi bật, thấy nàng đám quần thần đều cung kính cúi đầu hô to.

“Chúng thần tham kiến hoàng phi, hoàng phi vạn phúc.”

Nàng mỉm cười đỡ tể tướng dậy rồi nhìn đám quan thần.

“Nào mọi người, hãy đứng dậy hết đi.”

Bọn họ đứng dậy trở về vị trí của mình an vị, Tịch Dao cũng ngồi xuống bên cạch Merity, Merity liền lên tiếng.

“Đã tới đông đủ hết rồi, vậy thì buổi tiệc hôm nay chính thức bắt đầu.”

Mọi người cùng hoan hô rồi cạn ly chúc mừng vì hoàng phi của bọn họ đã trở về Ai Cập một cách bình an vô sự, bên ngoài kia dân chúng cả kinh thành cũng chìm trong niềm vui và hạnh phúc, tại những khu doanh trại các binh sĩ cũng được ăn uống thả ga, những người thuộc tộc Buyukguc hiện cũng đang ở lại khu doanh trại, tuy chưa quen cho lắm nhưng nhìn cảnh các chiến sĩ Ai Cập ăn mừng vui vẻ như thế, họ cũng đắm chìm vào trong sự vui vẻ ấy, hoàn toàn quên đi thứ gọi là sự “khác biệt“.

- ------Góc Tâm Sự-------

Hôm qua là thứ 6 đáng lẽ phải có chương mới nhưng vì Miêu bị cảm phải đi khám bệnh và cũng là cảm thấy mệt mỏi nên không thể ra đúng lịch được, giờ làm chương này để bù cho mọi người, mong các bạn thông cảm cho Miêu nha.

- -------Hết Chương 66------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.