Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 288: Chương 288




Trong bí cảnh.

Đám thiếu niên Bạch gia trợn mắt há mồm nhìn lôi kiếp.

“ThiếuVũ huynh, lôi kiếp này có phảilàtrận pháp kiếp không?” Một hồi lâu Bạch Tề Duyệt mới hồi phục lại tinh thần, hỏi Bạch Thiếu Vũ.

Bạch Thiếu Vũ: “Ta nghĩchắc là thế.”

Bạch Tề Duyệt sửng sốt: “Là trận pháp bát cấp xuất thế?Trong bí cảnhnàycó trận pháp sư bát cấp?”

Bạch Thiếu Vũ nhíu mày: “Không biết.”

Bạch Tề Duyệt bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, cười đắc ý, “Ta biếtrồi!Là Diên Tinh!Y đãtrở thành trận pháp sư bát cấp!Mộ Thầnđãlà luyện dược sư bát cấp, nếu như Diên Tinh không tiếnbước thì sẽbị nam nhâncủa yvứt xa, thế nêntrận pháp kiếp này nhất định làdoDiên Tinhlàm ra!”

Bạch Cẩm Nhạc nhíu mày nói: “Cũng không nhất định là Bạch Diên Tinh.Không phải là cạnhTrang Cẩn cũng cómột ngườicótrận pháp thuật rất lợi hạisao?”

“Mấy người bênTrang Cẩnkiachỉ biết dựa vào Linh Tháp,nếu màkhông có Linh Thápá hả,đám ngườiTrang Cẩn kia đã sớm bịDiênTinhmiểu sát rồi ấy.Lúc trướccái tên võ tông bênTrang Cẩncòn từngkhiêu chiếnvớiDiên Tinhkhiyvẫn là võ hoàng,đúng làkhông biết xấu hổ.” Bạch Tề Duyệt vô cùng khinh thường.

“Nơi lôi kiếphiện rahình như cáchđan điếm Mộ thịkhông xa!Hẳnlà Diên Tinh,hoặccũng có lẽ là Mộ Thần.” Bạch Thiếu Vũ nói nhỏ.

“Hẳn khôngphảilà Mộ Thần đâu.Mộ Thần đã là luyện dược sư bát cấprồi,nếu nhưMộ Thần thậtsựthành trận pháp sư bát cấp,như vậy chẳng phảiDiên Tinhsẽcả ngày lo lắng Mộ Thần bịcướp đi sao.” Bạch Tề Duyệt bất đắc dĩ cười.

“Mộ Thần ưu tú như thế, cũng chẳng trách Diên Tinhluônlo lắng.” Bạch Thiếu Vũ cảm thán.

… …

Bên nhóm người Trang Cẩn.

“Đây là lôi kiếpgì thế?Hình nhưkhông giống lôi kiếpkhituluyện giảthăng cấp võ tông, cũng không giống như là đan kiếp?” Trang Cẩn nói.

Tằng Mặc siết chặt tay, sắc mặt tối đen.

“Đây khôngphảilà trận pháp kiếpsao!” Giang Triệu Lâm nhướng mày nói.

“Hình như làthế thật.” Mộ Dung Phong gật đầu.

Trước đó khi bọn họ ở trong Mệnh Tộc, họ đã từng nhìn thấy tộc nhân Mệnh Tộc bố trí trận pháp bát cấp rồi dẫn động lôi kiếp, tình hình lúc đó rất giống hiện tại.

“Chẳng lẽ Mộ Thầnđãtrở thành trận pháp sư bát cấp?” Trang Cẩn chần chờ một chút mới hỏi ra.

Tằng Mặc nghiến răng nghiến lợi phản bác: “Hẳn không phải là hắn, hắnchỉvừa mới luyệnrađan dược bát cấp, làm sao có thời giờ nghiên cứu trận phápđược!”

“Ta nghe nói trận pháp thuậtcủaBạch Diên Tinhở trên cơMộ Thần, có thểnào là y không?” Mộ Dung Phong nói.

“Bạch Diên Tinh có lợi hạitớinhư vậy sao? TangheA Dukể, Bạch Diên Tinh chỉlàmột tênký sinh trùng, cái gì cũng khôngbiết, chỉ biếtxàinguyên thạchmàMộ Thần tân tân khổ khổ kiếmđược,cònphô trương lãng phí, vong ân phụ nghĩa… Người như vậy saocó thểtrở thành trận pháp sư bát cấpđược chứ!” Trang Cẩn nhíu mày lại, nói với vẻ tràn đầy oán niệm.

“Cũng có lẽ làdongười khác. Trong bí cảnh có nhiều người như thế, có thể là cao thủ che dấu nào đấy.” Mộ Dung Vũ nói.

Trang Cẩn đảo mắt, nhìn qua Tằng Mặc, “A Mặc, trận pháp thuật của ngươi tới trình độ nào rồi? Có tới bát cấp chưa?”

Nghe thấy câu hỏi của Trang Cẩn, trên mặt Tằng Mặc nhất thời hiện lên vẻ khó khăn.

Mộ Dung Phong nhìn vẻ mặt Tằng Mặc như ăn phải ruồi bọ, trong lòng nhất thời cân bằng hơn một chút, cuối cùng cũng có người lĩnh hội sự khổ sở của hắn.

… …

Ngoài bí cảnh.

Hà Hiền trừng lớn mắt, dại ra nhìn Diệp Thạch trong quầng sáng. Diệp Thạch vậy mà lại là trận pháp sư bát cấp!

Gia hỏa Bạch Thần Tinh nghịch thiên này, sinh ra một đứa con so với hắn càng nghịch thiên hơn.

Hà Hiền có chút cứng ngắc chuyển ánh mắt về phía Bạch Thần Tinh. Bạch Thần Tinh chắp tay sau lưng, biểu tình vì lo lắng mà cơ hồ muốn ăn thịt người lúc trước đã trở thành hư không, hắn lại khôi phục vẻ mặt tiên khí bay bay.

Vô số võ tôn đưa ánh mắt lên người Bạch Thần Tinh.

Bạch Thần Tinh này, có một đứa con rể là luyện dược sư bát cấp, hiện giờ lại có thêm một đứa con là trận pháp sư bát cấp, cái vận may này…

Mấy võ tôn không hẹn mà cùng đi tới phía Bạch Thần Tinh, vây quanh hắn.

“Bạch đạo hữu, con trai của ngươi đúng thật là tuyệt thế thiên tài!”

“Bạch đạo hữu à, quả đúng là cha nào con nấy, xem ra lệnh lang lập tức sẽ ‘trò giỏi hơn thầy’ nha!”

“Bạch đạo hữu, đúng là không nghĩ tới mà! Con ngươi mới có chút tuổi như thế mà đã là trận pháp sư bát cấp rồi, thật không biết là y học trận pháp như thế nào.”

“Bạch đạo hữu, ngươi xem thử coi trận pháp do lệnh lang bố trí có còn giống Linh Tông Trận không? Nó còn có tác dụng giúp người ta thăng cấp không?” Nguy Bạch Lâu hỏi.

Nguy Bạch Lâu vừa hỏi xong, mấy võ tôn còn lại đều im lặng chờ Bạch Thần Tinh trả lời.

Bạch Thần Tinh cười trả lời: “Chúng ta ở đây đều như nhìn hoa trong sương, không chính xác được, nhưng nhìn tình hình này thì hẳn là trận pháp vẫn có hiệu quả trợ giúp đột phá.”

Bạch Thần Tinh vừa nói xong, sắc mặt cả đám võ tôn đều có chút khác thường. Ở Trung Châu có không biết bao nhiêu võ tông đang dậm chân ở cảnh giới võ tông cửu tinh, nếu như trận pháp này thực sự có hiệu quả trợ giúp võ tông đột phá, như thế cánh cửa Bạch gia sợ là sẽ bị đạp phá luôn.

… …

Trong bí cảnh.

Mộ Thần tức giận nhìn Diệp Thạch, lo lắng trách cứ: “Sao lúc ngươi muốn bố trí trận pháplạikhông gọi ta?Lỡ nhưxảy ra chuyện gì thìlàmsao đây?” May mà hắn phát hiện sớm, nếu không…

Diệp Thạch thè lưỡi, xấu hổ nói: “Tại ta thấyngươiđangluyện đannênkhông có gọi ngươi, ta cũng không nghĩ tớicáitrận phápkialại đột nhiên biến thành bát cấp, còngặp phải lôi kiếp… Đây là ngoài ý muốnnha!”

Tháp Linh lập tức bay ra, xuy xuy nở nụ cười, “Tiểu bạch kiểm đại nhân, ngươi thật đúng làquá ngốc!Ngốcđến trình độ nàynhưngươithì, trên cơ bảnđã…bất trị.Ha ha ha…”

Diệp Thạch đen mặt, tức giận nhìn Linh Tháp, “Ngươi…”

Tháp Linh chớp chớp mắt, trấn an nói: “Tiểu bạch kiểm đại nhân, kỳ thậtngươi cũng không cần quá lo lắng, tháp chủ đại nhân cũng không quá thông minh, ngu xuẩn xứngvớingu ngốc,quá hợp, quá hợp luôn!”

Diệp Thạch: “…”

Liệt Hình Thiên dở khóc dở cười nhìn Tháp Linh, nếu như Mộ Thần với Diệp Thạch còn bị gọi là ngu xuẩn, ngu ngốc, vậy những người khác chẳng phải đều là ngốc chết đi được sao?

Mộ Thần vung tay lên, thu Tháp Linh vào trong thức hải.

“Mộ Thần, ngươinhìn này,đây là trận phápdota bố tríđấy.” Diệp Thạch có chút đắc ý chỉ vào đại trận vừa mới bố trí xong.

Mộ Thần gật đầu khen: “Thạch Đầu rất lợi hại.”

Ánh mắt Diệp Thạch sáng rực: “Thật vậyhả?”

“Đương nhiên,cảtrận pháp bát cấpcũng bịngươi bố tríra, ngươi còn có thể không lợi hại sao?Trận phápthuật của tacònchưa cótới bát cấp đâu.” Mộ Thần cười.

Diệp Thạch cười nói: “Mộ Thần thông minh nhưthế kia, khôngquabao lâucũng sẽlà trận pháp sư bát cấpthôi.”

Mộ Thần lắc đầu bất đắc dĩ: “Nào có dễ dàng như vậy.”

Diệp Thạch: “Ngươithấytrận pháp nàycó thểtrợ giúp võ hoàng thăng cấp võ tôngkhông?”

Mộ Thần quan sát trận pháp, sau đó nói: “Nếu nhưta không có tính sai,vậytrận pháp này hẳn là đã không thể gọilàLinh Tông Trậnnữa,ởtrình độ nhất định,nóđãcó tác dụng trợ giúp võ tông thăng cấp võ tôn!”

Diệp Thạch gật đầu, đắc ý dào dạt nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, Thạch Đầutacũng rất lợi hạiđó nhe.”

Mộ Thần tràn đầy sủng nịch: “Đương nhiên đương nhiên, ta biết ngươi rất lợi hại.”

Ngoài bí cảnh, đôi mắt Ô Phượng mở to nhìn Diệp Thạch, nếu thật sự như Diệp Thạch đã nói, trận pháp y bày ra có tác dụng giúp võ tông đột phá võ tôn, vậy đó thật sự là rất đáng sợ…

Hàng năm, Bạch gia dựa vào bên ngoài thuê Linh Tông Trận mà thu hoạch vô cùng nhiều tiền lời, nếu như trận pháp này thực sự có hiệu quả trợ giúp võ tông đột phá võ tôn, như thế khi Bạch gia cho bên ngoài thuê trận pháp này, càng là sẽ kiếm tới mỏi tay.

… …

Mộ Thần vuốt cằm, trầm tư một chút rồi nói: “Ta đã nghiên cứugần xongLinh Tâm Đanrồi, nghỉ ngơithêmmột chút là có thể thử luyện chế.Có Linh Tâm Đan, hơn nữathêmtrận pháp này, cơhộicó thể đạt tớichín phần, hơn nữathêmmột ít thủ đoạn khác,chắc làkhôngcòn kém bao nhiêu.”

Ngoài bí cảnh, không ít người bởi vì những lời này của Mộ Thần mà nổ tung.

“Mộ Thần này có ý gì?!Không phải làhắnmuốn đồng thờidùngmột cái trận pháp bát cấpcùng vớimột viên đan dược bát cấpđểgiúp Liệt Hình Thiên thăng cấpđấy chứ??”

“Không nghe Mộ Thần nói sao? Trừ hai thứ nàyra thìcòn có thủ đoạn khác đấy.”

“Từ khi nào màvõ hoàng thăng cấplại dùng tớiđan dược bát cấpvớitrận pháp bát cấpvậy!Muốnngười tagiảm thọsao!”

“Không biết trong tayLiệt Hình Thiên có cái gìmà làm choMộ Thần phí nhiều tâm sức như thế nhỉ?”

“Nếu nhưđãdùng tới trận pháp bát cấpvớiđan dược bát cấpmàLiệt Hình Thiêncòn không thểthăng cấpđược, vậy hắn thậtsự chỉcó thể chết.”

“Mộ Thầnmớinói nghỉ ngơi một hồirồi sẽluyện chế Linh Tâm Đan, như vậy,lát nữahắn lạisẽmởlòluyện đan?”

… …

Mộ Thần và Diệp Thạch trở lại trong Linh Tháp tu dưỡng một hồi, thương thế do bị trận pháp kiếp đánh xuống liền khép lại. Mắt thấy Mộ Thần sắp xuất quan, chuẩn bị luyện chế Linh Tâm Đan.

“Ra rồi ra rồi!” Cả đám luyện dược sư ngoài bí cảnh hưng phấn hét lên.

Vào lần đầu tiên Mộ Thần luyện chế Kim Dương Đan, luyện dược sư có mặt ở đó cũng không nhiều, cũng không có ai lưu vào ảnh; lần thứ hai thì không giống thế, có vô số luyện dược sư cao cấp đi tới, người lưu vào ảnh thạch cũng không biết bao nhiêu mà đếm.

Cho dù nhân số lưu vào ảnh thạch vô cùng đông đảo, cộng với các đại thương hội cũng phục chế hình ảnh Mộ Thần luyện chế Kim Dương Đan, thế nhưng vẫn rất có xu thế bán hết.

Hiện giờ, hình ảnh Mộ Thần luyện chế Kim Dương Đan cơ hồ đã ở trong tay mỗi luyện dược sư.

Có rất nhiều nữ luyện dược sư trẻ tuổi, trong tay mỗi người đều có tới mấy phần hình ảnh Mộ Thần, Mộ Thần nghiễm nhiên trở thành thần tượng mới nhất trong nhóm luyện dược sư tuổi trẻ, cũng là người trong mộng của vô số nữ tu.

Diệp Thạch thấy Mộ Thần chuẩn bị luyện đan thì vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, “Tiểu Hắc, lát nữa khi đan kiếp đánh xuống, ngươi nhảy vào chịu cho quen đã. Mộ Thần nói, nếu ngươi đột phá thành công sẽ đưa tới lôi kiếp, mà lôi kiếp ngươi phải đối mặt tuyệt đối sẽ không nhỏ, nếu như ngươi bị lôi kiếp đánh chết thì sẽ ‘kiếm củi ba năm thiêu một giờ’ đấy.”

Diệp Thạch thầm nghĩ, ngươi bị đánh chết cũng không sao, nhưng nếu ngọc bội kia bị hư tổn thì sẽ không tốt.

Liệt Hình Thiên nhíu mày, hắn làm thế nào cũng không rõ, sao “Tiểu Hắc” lại thành danh hiệu của mình rồi?

“Ta hiểu rồi.” Liệt Hình Thiên gật đầu.

Liệt Hình Thiên làm người bừa bãi, tuy rằng hắn chỉ là một võ hoàng, nhưng thường thì những võ tông khác căn bản không được hắn để vào mắt, nhưng ở trước mặt Mộ Thần và Diệp Thạch, Liệt Hình Thiên một chút cũng không dám làm bộ làm tịch.

“Không phải sợ bị sét đánh, càng bị đánh càng thích luôn ấy, ngươi thấy ta không, nhờ thế mà ta ngày càng rắn chắc đấy nhé.” Diệp Thạch giơ giơ nắm tay lên nói.

Liệt Hình Thiên cười xấu hổ: “Đa tạ Bạch thiếu chỉ điểm.”

Diệp Thạch khoát tay áo: “Không cần khách khí.”

“Bạch thiếu xác định Mộ thiếu có thể thành công luyện ra đan dược?” Liệt Hình Thiên hỏi.

Diệp Thạch gật đầu: “Đó là đương nhiênrồi!”

“Vìsao?” Liệt Hình Thiên không hiểu.

“Bởi vìđólà Mộ Thầnmà! Mộ Thần saocó chuyệnluyệnhư được, luyện hưlàtổn thấtrất lớnđó.” Diệp Thạch nói với vẻ đương nhiên.

Liệt Hình Thiên: “…”

… …

“Tịch đại sư đếnđây!Tịch đại sư đếnđây!” Ngoài bí cảnh, vì có một vị võ tôn tới đây mà cả đám người kích động đứng lên.

Tịch Thần An, một vị luyện dược sư bát cấp ở Trung Châu, không thuộc về đan tháp, là một tán tu.

“Tịch đại sư, không nghĩ tới Mộ Thầnlại kinh động tớiđại sư.”

“Liên tục luyệnrađan dược bát cấp,màxác xuất thành côngkhiluyệnrađan dược bát cấplại cònđạt tới trăm phần trăm,tuyệt thế thiên tàinhư thế, tatấtnhiênlàmuốn tớixem.Giang sơnlớnxuất tài tử,tanghĩhẳnkhôngquabao lâunữa làMộ Thần có thểvượt quata.” Tịch Thần An chắp tay sau lưng, cười nói.

“Tịch đại sưquákhiêm tốn, Mộ Thần muốnvượt qua đại sưcũng không dễ dàngđâu.” Một luyện dược sư nói.

“Đúng thế! Mộ Thầnở trong nhómluyện dược sư bát cấp nhiều lắm chỉcoi như làngười mới,làm gì cókinh nghiệm phong phúnhư đại sư mà so!”

Luyện dược sư bát cấp cấp thấp cùng với luyện dược sư bát cấp trung cấp, nhìn như chỉ kém một bước, trên thực tế lại khác nhau như trời đất.

“Đấy làlà tiểu thiếu gia Bạchgia –Bạch Diên Tinh sao?” Tịch Thần An nhìn Diệp Thạch hỏi.

“Đúng thế,tiểu thiếu gia Bạch giađãlà trận pháp sư bát cấp.” Một võ tôn bên cạnh Tịch Thần An lập tức nói.

“Tiểu thiếu gia Bạch gia quả thực thiên chân khả ái, khó trách Mộ Thầnlạithíchnhư thế.” Tịch Thần An cười nói.

“Cừu tháp chủ đến,Cừu tháp chủ đến!” Đám người lần thứ hai vang lên từng đợt kinh hô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.