Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 287: Chương 287




Ô Phượng nhìn Diệp Thạch trong hình, đầy cổ quái nói với Bạch Thần Tinh: “ThầnTinh, con của ngươi nói,yđãthay đổiLinh Tông TrậncủaBạch gia các ngươi.”

Bạch Thần Tinh chắp tay sau lưng, thản nhiên gật đầu: “Ta nhìn thấy.”

“Ngươi cảm thấy,ycó thể làm được?” Ô Phượng gượng hỏi.

Bạch Thần Tinh híp mắt, ngẫm nghĩ một chút: “Người thườnglàm không được,nhưngDiên Tinhtrongtrận phápthuậtcótư chất kiệt xuất,thế nên cũngcó khả năng.”

Ô Phượng: “…” Bạch Thần Tinh mỗi lần gặp phải chuyện về Diệp Thạch thì liền thành ngu xuẩn.

“Diên Tinh tư chất kiệt xuất, tương lai có lẽ cóhivọng thay đổi Linh Tông Trận,ấy nhưng dù saotuổi hiện tại củayvẫncònhơinhỏ.” Bên cạnh Bạch Thần Tinh, một vị trưởng lão trận pháp sư thất cấp trong Bạch gia uyển chuyển nói.

“Làm sao ngươi biết hiện tại Diên Tinh làm không được?Khôngnêndùng tiêu chuẩncủacác ngươitớibình phán con ta.” Bạch Thần Tinh lạnh lùng liếc nhìn vị trưởng lão kia.

Nghe được lời nói này và thần sắc nghiêm nghị của Bạch Thần Tinh, vị trưởng lão Bạch gia kia ngượng ngùng ngậm miệng.

Ô Phượng tràn đầy thương hại liếc nhìn vị trưởng lão Bạch gia kia.

Linh Tông Trận là do một vị Bạch gia tổ tiên trận pháp sư cửu cấp sáng chế, là cơ mật cao nhất trong Bạch gia, nếu những người khác trong Bạch gia nói muốn thay đổi muốn thăng cấp Linh Tông Trận, chỉ sợ là sẽ bị người khác cười đến rụng răng, nhưng nếu người nói lời này là Bạch Diên Tinh, người ở chỗ này tuy muốn cười, nhưng đối mặt với Bạch Thần Tinh thì cũng cười không nổi.

“Hàtháp chủ, ngươi cảm thấy Diệp Thạch có hi vọng thăng cấp Linh Tông Trậnkhông?” Một trận pháp sư thất cấp bên cạnh hỏi Hà Hiền.

Hà Hiền long tay áo, thản nhiên cười nói: “Muốn thăng cấp trận pháp thất cấpthìchỉ có trận pháp sư bát cấpmới có thểlàm được, trình độBạch thiếu tuy rằngrấtcao, nhưngmà…Tuy nhiên, nếu Bạch Thần Tinh đạo hữuđãnóirằngBạch thiếu có thể,vậy thìcó lẽcũngcó thể, dù saothì‘hiểu con sao bằng cha’.”

Hà Hiền ngoài miệng nói như vậy, trong mắt lại lộ ra nét không tin tưởng.

… …

Diệp Thạch đi tới một khu đất trống cách đan điếm không xa, sau đó nói với Liệt Hình Thiên: “Được rồi,ởchỗnày đi.”

Liệt Hình Thiên phối hợp gật đầu.

Diệp Thạch lấy ra hơn một ngàn cây trận kỳ cùng một đống nguyên liệu trận pháp mà Liệt Hình Thiên căn bản không biết, bắt đầu bố trí trận pháp.

Các loại nguyên liệu trận pháp từ trên tay Diệp Thạch bay ra, một cái đại trận từ từ thành hình.

Ngay từ đầu Diệp Thạch bố trí trận pháp, quanh thân đã lập tức lộ ra một cỗ chuyên chú và tự tin nói không nên lời.

Các loại trận pháp quyết huyền ảo từ trên tay Diệp Thạch bay ra, từng cây trận kỳ được nhanh chóng đặt vào vị trí.

Một pháp trận to lớn từ từ bị Diệp Thạch nặn ra.

Vô số trận văn phức tạp khó phân được Diệp Thạch cưỡi xe nhẹ đi đường quen đánh ra. Nhìn động tác của Diệp Thạch, đám trận pháp sư ngoài bí cảnh kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.

“Diên Tinh thiếu gia đánh trận văn thật nhanh!”

Bạch Thần Tinh nói: “Xem ra, trận pháp thuậtcủa Diên Tinhlại đề cao.”

“Diên Tinh thiếu gia thật lợi hại.”Rất nhiều trận văn mà Diệp Thạch đánh ra đều là trận văn thất cấp cao cấp. Trong Bạch gia, trận pháp sư có thể nắm giữ được nhiều trận văn thất cấp như vậy, thiếu càng thêm thiếu.

Hơn một ngàn cây trận kỳ hợp thành một trận văn huyền ảo, nhìn qua vô cùng đồ sộ.

Diệp Thạch vừa bày trận pháp xong, bất chợt thanh quang lóe ra, trong trận tản ra từng làn thanh vụ, cả đại trận lộ ra một cỗ tiên khí.

Ngoài bí cảnh, Hà Hiền mở to mắt, mắt không nháy nhìn Diệp Thạch bố trí hoàn thành trận pháp.

“Hàđạo hữu, ngươithấytrận phápBạch thiếu bố trí thế nào?” Một võ tôn cạnh Hà Hiền hỏi.

Hà Hiền cười xấu hổ: “Chúng ta ở bên ngoài nhìn,cho nêncó thểkhông chính xáclắm, đến cùng như thế nàothìta cũng không thể hiểu hết. Nhưng nhìn dị tượng khi trận pháp thành hình, ít nhất nó đã là trận pháp thất cấp thượng phẩm, thậm chí có khả năng là trận pháp thất cấp cực phẩm!”

“Chẳng lẽ, Diệp thiếu thật sự thay đổi được Linh Tông Trận?”

Hà Hiền nói: “Mặc dù là trận pháp thất cấp cực phẩm, nhưng nó có phải có công hiệu giống Linh Tông Trận có thể trợ giúp võ giả thăng cấp hay không, thì ta không thể biết. Trong lịch sử cũng từng có chuyện thăng cấp cấp bậc trận pháp, thế nhưng công hiệu trận pháp lại bỗng chuyển biến.”

Sở dĩ Linh Tông Trận trân quý, đó là bởi vì nó có công năng giúp người khác đột phá, nếu Diệp Thạch tăng cấp bậc trận pháp lên, nhưng lại đồng thời cải biến công năng, vậy giá trị của cái trận pháp này liền không còn lớn nữa, thế nhưng nếu công năng không biến, tác dụng còn tăng cường, vậy thì nó sẽ vô cùng có giá trị.

Linh Tông Trận khác với đan dược, đan dược ăn xong sẽ hết, nhưng mà Linh Tông Trận lại có thể sử dụng lần nữa, nhiều lắm chỉ tiêu hao một chút nguyên thạch, nếu như Diệp Thạch thật sự tăng công năng ban đầu của Linh Tông Trận lên, như vậy…

… …

Liệt Hình Thiên hỏi Diệp Thạch: “Diệp thiếu, đây là Linh Tông Trận saukhi đãthăng cấp sao?”

Từng tiếng phạm từ xa xa truyền đến, Liệt Hình Thiên chỉ cảm thấy như có một thanh búa đang nện lên tầng vách chướng thật dầy của mình. Còn chưa có tiến vào trong trận mà đã có uy thế như thế, vậy nếu tiến vào trong trận thì sẽ như thế nào đây?

Tâm tình tĩnh lặng của Liệt Hình Thiên bỗng nhiên nóng lên.

Diệp Thạch đứng bên ngoài trận pháp, nhìn Liệt Hình Thiên hỏi: “Ngươi cảm giác thế nào? Tuy rằng không có tiến vào trong trận, nhưnghẳn làngươi có thể cảm giác được một ít.”

Liệt Hình Thiên đáy lòng không cho là đúng đối với việc Diệp Thạch thăng cấp Linh Tông Trận đã sớm trở thành hư không, nghe được câu hỏi của Diệp Thạch, lúc này thận trọng trả lời: “Cóhiệu quả, rất có hiệu quả.”

Diệp Thạch lập tức nghiêm túc cảnh cáo: “Ngươi đừngcóxằng bậy thử thăng cấp, chờ Mộ Thần xuất quanrồinóisau, nếu như ngươi thất bại một lần nữa,lúc đóthật sựlàchết chắcluôn đấy.”

Liệt Hình Thiên nghe vậy, nhanh chóng lui về phía sau hai bước.

Diệp Thạch đắc ý cười nói với Liệt Hình Thiên: “Cònchưacó chấm dứt đâu.”

Liệt Hình Thiên có chút ngoài ý muốn: “Cònchưacó chấm dứt sao?”

Diệp Thạch gật đầu cười thần bí: “Đúng vậy!”

Diệp Thạch xoay người, từng đạo trận văn từ trên tay Diệp Thạch bay ra, nhưng không có vào trong trận pháp.

Ô Phượng nhăn mày hỏi: “ThầnTinh, Diệp Thạch đang làm gìthế?Khôngphải trận phápđãbố tríxong rồi sao?”

“PhươngPhápThăngTrận.” Bạch Thần Tinh lẩm bẩm.

Ô Phượng hỏi: “PhươngPhápThăngTrận?Có ích lợi gì?”

Bạch Thần Tinh thản nhiên nói: “Thăng cấp bậc trận pháp.”

“Rấtít nghe nóitới,lại làchỉ có ởBạch gia các ngươi sao?” Ô Phượng hỏi.

Bạch Thần Tinh lắc đầu: “Cũng không phải, chỉlàngườihiểu cái nàycórất ít.”

“Vìsao?” Ô Phượng tò mò.

“PhươngPhápThăngTrận,bình thường chỉ cótrận pháp sư bát cấpmới có thểlĩnh ngộđược.” Bạch Thần Tinh nói.

Ô Phượng nhịn không được trừng lớn mắt: “Cái gì?!”

Bên trận pháp tháp, Hà Hiền nhìn Diệp Thạch sử dụng Phương Pháp Thăng Trận, bất đắc dĩ mà hít một hơi, là một tuyệt thế thiên tài, nhưng lại không thuộc về trận pháp tháp, vì sao Diệp Thạch lại cố tình là nhi tử của Bạch Thần Tinh?!

Bạch gia đã có một Bạch Thần Tinh, lại có thêm một Diệp Thạch, xem ra trận pháp tháp xuống dốc đã được định thành kết cục.

Diệp Thạch đứng ở trước trận pháp, không ngừng tung các loại trận kỳ ra dung nhập vào trận pháp, các loại trận văn huyền ảo trên tay như thủy triều mà tràn ra…

Thanh vụ nồng đậm thỉnh thoảng dâng lên trong trận pháp, cảnh tượng nhìn đồ sộ vô cùng.

Ánh mắt Diệp Thạch hóa thành sắc tử kim, Diệp Thạch như đang lâm vào ác mộng, hoàn toàn quên hoàn cảnh quanh mình, chỉ biết không ngừng thăng cấp trận pháp.

Mấy trăm đạo thanh quang hội tụ lại chỗ trung tâm trận pháp, một cột sáng màu xanh thẳng hướng lên trời, chỉ trong chốc lát, trên bầu trời lôi vân hiện ra, muôn hình vạn trạng.

… …

“Xảy ra chuyện gì!” Ô Phượng thì thào nói.

“Trận pháp bát cấp xuất thế, trận pháp kiếptới.” Bạch Thần Tinh cơ hồ nghiến răng nghiến lợi nói.

Ô Phượng mở to mắt, “Diên Tinhđãlà trận pháp sư bát cấprồi?”

Bạch Thần Tinh mở to mắt, gắt gao nhìn chằm chằm quầng sáng, trong mắt nồng đậm bất an, nắm tay siết chặt.

Quang mang tử kim trong mắt Diệp Thạch tán đi, nhìn lên không trung, vẻ mặt có chút mờ mịt, “Làm sao vậy?”

Nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt Diệp Thạch, trái tim Ô Phượng nhảy dựng lên, sẽ không phải là, sẽ không phải là… Diệp Thạch căn bản không biết có trận pháp kiếp?!

Ô Phượng nhìn qua Bạch Thần Tinh hỏi: “ThầnTinh, ngươi có từng đề cập với Diên Tinhvềtrận pháp kiếpkhông?”

Bạch Thần Tinh gắt gao cắn răng, không có đáp lời.

Trong bí cảnh.

“Trận pháp kiếptới.” Liệt Hình Thiên nói.

“Trận pháp kiếp là cái gìcơ?” Diệp Thạch nhíu mày hỏi.

Liệt Hình Thiên nghe thấy lời Diệp Thạch nói, nhất thời có loại xúc động muốn điên. “Trận pháp kiếp là cái gì cơ?” á, một trận pháp sư bát cấp như Diệp Thạch vậy mà ngay cả trận pháp kiếp là cái gì cũng không biết, đến cùng thì người này học trận pháp như thế nào vậy!

Ngoài bí cảnh, Ô Phượng cũng có loại cảm giác dở khóc dở cười, không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa, Mộ Thần thân là trận pháp sư bát cấp lại coi rẻ đan kiếp, thiếu chút nữa bị đan kiếp đánh chết, Diệp Thạch thì rõ ràng ngay cả chuyện sau khi trận pháp bát cấp bố trí xong sẽ xuất hiện lôi kiếp cũng không biết.

Hai cái tên ngu ngốc khuyết thiếu thưởng thức cơ bản về đan thuật và sách trận pháp, cố tình còn trẻ tuổi đã đều thành luyện dược sư bát cấp, trận pháp sư bát cấp.

“Trận pháp bát cấp xuất thế sẽ có trận pháp kiếp, tựa như đan kiếpấy.” Liệt Hình Thiên khô khốc nói.

Diệp Thạch nhìn lôi vân trên bầu trời, trong mắt hiện lên vài phần đề phòng, “Trận pháp kiếp rất lợi hại phải không?”

“Đương nhiên.” Liệt Hình Thiên nói.

Liệt Hình Thiên dừng một chút, có chút không hiểu: “Phụ thân ngươichưa từng đề cập với ngươivềtrận pháp kiếp sao?”

Diệp Thạch lắc đầu: “Không có,phụ thânta chưa nói.”

Ngoài bí cảnh.

“ThầnTinh, ngươi không đề cậpvớiDiên Tinhvề chuyện này à?” Bạch Huy hỏi.

Bạch Thần Tinh căng mặt nói: “Ta,ta cho rằng không nhanh như vậy,nêncũng không có nghĩtới.”

Ô Phượng: “…” Cũng phải! Người thường ai sẽ nghĩ đến nhanh như vậy, Bạch Diên Tinh năm nay vừa mới đủ hai mươi tuổi thì phải.

Diệp Thạch nhìn trên bầu trời ngày càng tụ nhiều lôi vân, nhíu mày nói với Liệt Hình Thiên: “Nhanh!Nhanh đi tìm Mộ Thần!Mộtmình tangăn không được!”

Tiếng nói Diệp Thạch vừa dứt, một tia chớp liền hướng về phía Diệp Thạch đánh xuống.

Diệp Thạch không nói thêm gì với Liệt Hình Thiên, bay thẳng đến chỗ lôi kiếp đánh tới.

Liệt Hình Thiên nhìn Diệp Thạch đang đắm chìm trong lôi kiếp, nhất thời do dự giữa tìm kiếm Mộ Thần hay là lưu lại hỗ trợ.

Một thân ảnh nhanh như điện chớp phi đến, Liệt Hình Thiên nhìn thấy người tới, nhất thời thở ra một hơi.

Bạch Thần Tinh thấy Mộ Thần xuất hiện, cũng lập tức thở ra một hơi.

Ánh mắt Diệp Thạch quét thấy Mộ Thần, vẻ lo lắng trên mặt tức khắc biến mất, chợt như đánh máu gà lao thẳng về phía lôi kiếp.

Liệt Hình Thiên nhìn sắc mặt Diệp Thạch biến hóa, nhất thời có loại cảm giác cổ quái.

Diệp Thạch vừa nãy đang còn lo lắng mình xảy ra chuyện, nhưng Mộ Thần vừa tới, Diệp Thạch liền không còn lo lắng.

“Xảy ra chuyện gì?” Mộ Thần hỏi.

Liệt Hình Thiên vội trả lời: “Bạch thiếubàyra Linh Tông Trậnđã đượcthay đổi, sauđólại không biết dùng thủ đoạn gì, thăng cấp trận pháplên tớibát cấp, kết quả là đưa tới lôi kiếp.”

Mộ Thần nhíu mày: “Thạch Đầuđúnglàquáxằng bậy.” May mà hắn đúng lúc phát hiện không ổn, chung quanh không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm, nếu như Thạch Đầu xảy ra chuyện, rồi người ta bỏ đá xuống giếng thì làm thế nào?

Muốn bố trí trận pháp cũng có thể kêu hắn mà!

Thấy Diệp Thạch có chút cố hết sức đối phó lôi kiếp, Mộ Thần đi lên trước, cản trở một phần lôi kiếp xuống. Thực lực Diệp Thạch thăng cấp đến võ tông tứ tinh, trong khoảng thời gian này Mộ Thần cũng có tiến bộ, đã là võ tông ngũ tinh.

Cường độ trận pháp kiếp Diệp Thạch dẫn động lần này yếu hơn đan kiếp Mộ Thần dẫn ra, hai người không có dùng thủ đoạn đặc biệt gì, chỉ bằng vào thân thể mà cản

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.