Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 286: Chương 286




Mộ Thần khoanh tay đánh giá nam nhân áo đen, ngẫm nghĩ một chút rồi hỏi: “Chínhngươi đã cóchuẩn bịgì chưa?”

Nam nhân áo đen lấy ra một cái thiết cầu vết tích loang lổ, giao cho Mộ Thần rồi nói: “Đây làthứta tìm được trong một dimậtvõ tông, ngườiđó cũngđã từng thăng cấp thất bại hai lần,sau đấy người đócuối cùngcũngthăng cấp,không biết có phảicó liên quan tới cáithiết cầunày không.”

“Mộ Thần, thứ này nhìn cóhơiquen.” Diệp Thạch bước tới quan sát rồi nói.

Mộ Thần gật đầu: “Hình như là từng nhìn thấy rồi.”

Mộ Thần từ trong Linh Tháp lấy ra một cái hộp gấm, trong hộp gấm là một thiết cầu nhìn không khác lắm với thiết cầu mà nam nhân áo đen lấy ra.

Thiết cầu trên tay Mộ Thần là do lúc trước Mộ Thần có được trong di mật Kim gia, Mộ Thần vẫn luôn không hiểu nó là cái gì.

Hai khối thiết cầu vừa gặp nhau, chúng đồng thời nở rộ ra kim quang, vậy mà lại nhanh chóng dung hợp làm một, hóa thành màu hoàng kim, mặt ngoài quả thiết cầu hoàng kim hiện lên một ít văn tự kỳ quái.

“Cái gìthế?” Diệp Thạch hỏi.

Sắc mặt Mộ Thần thản nhiên: “Là mộtloạiminh văn trợ giúp võ hoàng thăng cấp võ tông.”

“CóTốTâmĐan,Linh Tông Trận,với lại thêmcái minh văn nàynữa,vậy đãđủchưa?” Diệp Thạch hỏi.

Mộ Thần lắc đầu thở dài: “Không biết, hẳn là có chút cơ hội.”

Diệp Thạch thật cẩn thận mà hỏi: “Có bao nhiêu cơ hộivậy?”

“Haiphần.” Mộ Thần châm chước nói.

Diệp Thạch nghe được câu trả lời từ Mộ Thần, nhất thời có loại cảm giác muốn ngã bất tỉnh, “Mới haiphần thôi á?!”

Diệp Thạch nhìn thoáng qua nam nhân áo đen, nghĩ thầm người này chết chắc rồi. Đan dược, trận pháp, minh văn, ba loại đều dùng mà cũng chỉ có hai phần cơ hội, người này nhất định sẽ tự bạo mà chết.

Mộ Thần: “Không chừng cònlà chưa được hai phần ấy.” Loại tình huống này của Liệt Hình Thiên cơ hồ có thể xưng là bệnh nan y.

Diệp Thạch nhíu mày: “Vớiba loại thủ đoạnđó màhaiphầntỷ lệcũngkhông có sao?” Y rõ ràng cảm nhận được khí tức trên người Liệt Hình Thiên rất cường thịnh, chỉ kém một chút thôi là đột phá được võ tông rồi.

“Kỳ thậtlàcó một biện pháp, có lẽ có thể thử một lần.” Mộ Thần trầm tư một chút mới nói.

“Làgì?” Diệp Thạch tò mò hỏi.

“LàLinh Tâm Đan. Có thể hiểu đượclàkhi đến một cảnh giới, có loại đan dược nàythì sẽnắm chắcđược thêmba phần.” Mộ Thần nói.

“Linh Tâm Đanlàđan dượcgì vậy,lợi hạitớivậysao?Cả Linh Tông Trận,minh vănvới lạiTốTâmĐancũng mớichỉ được chưa đếnhaiphần thôi.” Diệp Thạch mở to mắt, nói thầm.

“Là một loạiđan dượcrất tốt.” Mộ Thần nói.

Cũng là do hắn gần đây chiếm được Linh Âm Hạnh, mới biết được còn có một loại đan dược bát cấp như thế.

… …

Ngoài bí cảnh, nhóm luyện dược sư tụ tập lập tức nổ tung.

“Linh Tâm Đan?Mộ Thần đến cùng là muốn gìđây!”

“Chẳng lẽ hắn muốn dùngLinh Tâm Đanbát cấp trợ giúp một võ hoàng đột phá võ tông?Quáđại tài tiểu dụng,quáphung phí của trờimà!” Linh Tâm Đan là đan dược bát cấp, bình thường dùng để trợ giúp võ tông thăng cấp võ tôn.

“Rốt cuộc thì trongtay Liệt Hình Thiên có cái gìmà lạilàmMộ Thần động tâm như thế?Không ngờ lạinghĩluôntớiviệcvận dụng đan dược bát cấp!”

“Mộ Thần là đang nói giỡnhaylà nghiêm túcvậy?!”

“Chẳng lẽ hắn tính luyện chế Linh Tâm Đan? Kim Dương Đan nhiều nhất chỉ có thể xem như một loại đan dượcgiữa ranh giớithất cấp cùng bát cấp, Linh Tâm Đan tuy rằng cũng là đan dược bát cấphạ cấp,nhưngluyện chếlại vô cùngkhó khăn,độ khó hơn xaKim Dương Đan.”

“Aimàbiết được, chờrồi xem, nếu Mộ Thần thật muốn luyện chế Linh Tâm Đan,vậychúng ta đây lại có phúc được thấyrồi.”

“Lấy thực lực Mộ Thần,luyện chế Kim Dương Đanthìmiễn cưỡng đủ,nhưng đểluyện chế Linh Tâm Đanthìchỉ sợ còn chưa đủ.”

“Liệt Hình Thiên trước sau ba lượt thăng cấp võ tôngđềuthất bại, nếu không hạquyết tâm thìđích thậtsẽkhông còncơ hội thăng cấp võ tông. Nếu tiểu tử này thật sự thăng cấp được, vậy bên trong bí cảnh lại có thêm một tuyệt thế hung nhân.”



Bạch Thần Tinh cau mày, chẳng lẽ là vì… phương thuốc Phản Linh Đan? Nếu như thật sự là vì thứ này, vậy Mộ Thần thật sự là… làm cho hắn không biết nên nói gì.

… …

Trong bí cảnh.

Liệt Hình Thiên nhìn Mộ Thần, chắp tay tất cung tất kính nói: “Hết thảy làm phiềnMộ thiếu.”

Mộ Thần cười: “Mộtcuộcsinh ý mà thôi, Linh Tâm Đan có thể thành hay không ta cònphảinghiên cứu thêm, minh văn cũngthế.Hy vọngLiệt thiếu cho ta thời gian bảy ngày.”

Chín ngày sau chính là thời gian mà đám hỗn đản Trang Cẩn bên kia hẹn Mộ Thần Diệp Thạch dùng Linh Tháp trao đổi phương thuốc, nếu con đường Liệt Hình Thiên này đi không thông, vậy dù có ghê tởm như thế nào, hắn cũng phải đi tới gặp đám Trang Cẩn kia.

Liệt Hình Thiên liếc mắt nhìn Mộ Thần một cái, nói: “Có thể.”

Diệp Thạch có chút khó hiểu nhìn Mộ Thần, nghiêng đầu hỏi: “Minh vănphải nghiên cứu thìta hiểu,nhưng tại saoLinh Tâm Đancũng phải nghiên cứu?Mộ Thần đãlà luyện dược sư bát cấprồi mà,như vậy màcòn không luyệnra đượcLinh Tâm Đan sao?”

Mộ Thần bất đắc dĩ nói: “Tuy rằng ta là luyện dược sư bát cấp, nhưngmàvớiLinh Tâm Đan, ta thật sự không nắm chắc một chútnào cả.”

Diệp Thạch: “…”

“Vìsao?Linh Tâm Đankhó luyện lắm hả?”Diệp Thạch khó hiểu hỏi.

“Bởi vì Linh Tâm Đan cũng là đan dược bát cấp.” Liệt Hình Thiên mở miệng nói.

“Hả?!” Diệp Thạch che miệng, không dám tin nhìn Mộ Thần, một lúc lâu mới đè thấp thanh âm nói: “Cócần thiếtkhông?”

Mộ Thần khoanh tay, không hề gì nói: “Nếu không có nó, xác xuất thành côngsẽ rấtthấp.”

Liệt Hình Thiên tu luyện Lục Kiếm Tiên, thế kiếm khó thể ngăn cản, trong cùng giai chỉ có vài địch thủ mà thôi. Thế nhưng, nó lại tồn tại một cái nhược điểm trí mạng, vách chướng thăng cấp võ tông vô cùng dầy, đột phá vô cùng khó khăn.

Liệt Hình Thiên một đường tu luyện xuôi gió xuôi nước, sư phụ Liệt Hình Thiên còn tưởng rằng tuy lúc Liệt Hình Thiên thăng cấp võ tông sẽ hơi khó khăn một chút, nhưng cũng không đến mức khó lắm.

Lần đầu tiên Liệt Hình Thiên thử đột phá cũng không có quá mức coi trọng, thế cho nên thất bại; lần thứ hai Liệt Hình Thiên chuẩn bị đầy đủ động thủ lần nữa, đáng tiếc, vẫn bị thất bại; lần thứ ba, được ăn cả ngã về không, và vẫn như trước không thành công.

Ba lượt thất bại, tạo thành kết quả chính là, Liệt Hình Thiên muốn đột phá võ tông đã thành chuyện cơ hồ không có khả năng.

Sư phụ của Liệt Hình Thiên – Ân Nghịch Thiên cũng từng nghĩ tìm cho Liệt Hình Thiên một viên Linh Tâm Đan, tuy nhiên luyện dược sư bát cấp ở Trung Châu chỉ có mấy người, với lại đan dược bát cấp làm gì dễ tìm như vậy.

Mộ Thần và Liệt Hình Thiên đàm luận một hồi, liền chui vào trong Linh Tháp.

Ngày hôm sau, đan điếm khai trương như bình thường, nhưng trong đan điếm lại có thêm một gã sai vặt hắc y.

… …

Sau khi tiến vào võ tông tam tinh, thực lực Diệp Thạch liền hoãn lại, mắt thấy Mộ Thần đi nghiên cứu đan dược, Diệp Thạch mới đem tầm mắt phóng tới trận pháp thuật của mình.

Diệp Thạch lấy ra quyển sách trận pháp gia truyền, tinh tế nghiên cứu.

Sau khi trở lại Bạch gia, Diệp Thạch vốn định giao sách trận pháp ra, thế nhưng ở Bạch gia chỉ có Bạch Thần Tinh và Diệp Thạch là có thể mở sách trận pháp, Bạch Thần Tinh không muốn, thế nên sách trận pháp liền vẫn luôn đặt ở trên người Diệp Thạch.

Ở đan điếm, điển tịch và nguyên liệu có liên quan về trận pháp cũng có thể đổi lấy linh đan, gần đây có không ít thứ về trận pháp được lấy để đổi với đan dược.

Diệp Thạch hết sức chuyên chú nghiên cứu trận pháp tại trong Linh Tháp, đủ loại tri thức về trận pháp sôi nổi tiến vào trong đầu óc Diệp Thạch.

Diệp Thạch từ từ chìm đắm vào việc học tập trận pháp, trong mắt trừ bỏ trận pháp thì không còn thứ khác dư thừa.

Từng đợt linh quang màu xanh từ trên người Diệp Thạch bay ra, Tháp Linh trốn ở sau lưng Diệp Thạch, đôi mắt lóe sáng, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.

Ba ngày sau, Diệp Thạch đột nhiên mở mắt ra, Linh Văn Nhãn phiếm lên quang mang tử kim.

“Ồ, ta là võ tông tứ tinhrồi?” Diệp Thạch ngạc nhiên.

“Đúngthế,ngươi tu luyện hơn ba ngày,nhân sáu lần thời gian vì đang trongLinh Tháp,nhân thêm mười lần thời gian vì đang trong bí cảnh, thời gian dài như vậy, đổi ở bên ngoài đã hơn nửa năm, tiến vào tứ tinhcũngchẳng là gì.” Tháp Linh sâu kín nói.

“Làmthế nàota lạitiến vào tứ tinhđược?Ta hoàn toàn quênrồi.” Diệp Thạch hoang mang nói.

Tháp Linh cười: “Tứ tinhmà thôi, bên ngoàiđang cómột đống võ tôn chờchémngươivớiMộ Thầnkia kìa.”

Diệp Thạch nhíu mày, không để ý tới lời Tháp Linh, hỏi: “Ta muốn dùng trận pháp thất một chút,ta muốn bày một trận giả lập.”

Tháp Linh gật đầu: “Điđi, dùng xongthìnhanh chóng đi tìm linh mạch, mớicó mấyngàythôi màngươi đã dùng hếtba cáilinh mạch, ngươi bại gianhư vậy khôngtốtchút nào.”

Diệp Thạch đen mặt: “Ngươi nóiđùa à, rõ ràng đều là ngươi dùng, ngươi nhìnbộdáng của ngươiđi…”

“Bộ dáng của tathìlàm sao?” Tháp Linh không hiểu.

“Mập, mập chếtđi được!” Diệp Thạch tức giận nói. Linh Tháp vốn không thể dùng béo gầy để hình dung, nhưng Tháp Linh lại cho Diệp Thạch một loại cảm giác núc na núc ních, “Ngươi nhìnbộdáng của ngươiđi,nhiều hồ lô như thế kia.” Góc mái hiên Linh Tháp treo đầy các loại tiểu hồ lô chất ngọc đủ kiểu dáng, các hồ lô tạo hình vô cùng giống nhau, đều lộ ra một cỗ khí tức thần thánh.

Tháp Linh bất đắc dĩ: “Ngươi nhanh đi trận pháp thất đi, khôngphải làngươi muốnbàytrận phápgiả lập sao? Nhanh điđi!”

Diệp Thạch hừ lạnh một tiếng, chui vào trong trận pháp thất.

Tháp Linh đưa ánh mắt sâu kín nhìn bóng dáng Diệp Thạch. Lúc Diệp Thạch vừa đọc sách không lâu, y liền tiến nhập trận pháp ngộ đạo, mà lần này Diệp Thạch ngộ đạo hơn ba ngày, tương đương với hơn nửa năm thời gian bên ngoài.

Không ngờ lại có người ngộ đạo trong thời gian dài như vậy, đại khái là Diệp Thạch còn chưa có ý thức được, rằng lần ngộ đạo này mang đến bao nhiêu chỗ tốt cho y. Tháp Linh âm thầm nghĩ.

… …

Ngày thứ tư.

Liệt Hình Thiên vẫn như cũ ở lại trong đan điếm, nhìn thấy Diệp Thạch đi ra thì không khỏi sửng sốt, “Bạch thiếusao lạiđột nhiên xuất quan,Mộ thiếu đâu?”

Hai mắt Diệp Thạch tỏa sáng, nói: “Mộ Thần cònđangnghiên cứu, tavừanghĩtớimộtvài thứcókhả năng hữu dụng,cho nênđi ra thử một lần.”

Liệt Hình Thiên có chút ngạc nhiên hỏi: “Là cái gì vậy?”

“Cấp bậcLinh Tông Trận ban đầucó chút thấp,thế nênta thay đổi một chút, có lẽ hiệu quả sẽ tốthơn.” Diệp Thạch tràn đầy tự tin nói.

Liệt Hình Thiên cười gật đầu: “Thì ra là thế!”

Liệt Hình Thiên nghe thấy lời Diệp Thạch nói, trong lòng có chút không cho là đúng, tuy rằng Liệt Hình Thiên không cho rằng Diệp Thạch có năng lực thăng cấp trận pháp, nhưng mà cũng không có phản bác gì.

“Ngươicómuốn theo ta đi xemkhông?” Diệp Thạch quay đầu hỏi Liệt Hình Thiên.

Liệt Hình Thiên gật đầu: “Có.” Ở đan điếm có Tháp Linh với lão hổ nhìn, người bình thường cũng không dám lỗ mãng, Liệt Hình Thiên ở trong đan điếm cũng chỉ là một đồ trang trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.