Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 313: Chương 313




Bạch gia.

Diệp Thạch không chuyển mắt nhìn Mộ Thần, đầy lo lắng hỏi: “Ngươi cảm thấy thế nào? Có bị thương không?”

Mộ Thần cười với Diệp Thạch: “Ta rấttốt, ngươi không cần lo lắng.”

Từ khi tiến vào Bách Luyện Sát Trận, Mộ Thần liền thử phá giải sát trận trong Bách Luyện Sát Trận.

Linh Tháp đem một đống trận pháp trong Bách Luyện Sát Trận thu vào Linh Tháp bên trong, Mộ Thần tại trong Linh Tháp không phiền không chán không ngừng phân tích, hóa phức tạp thành đơn giản, hóa đơn giản thành phức tạp, thẳng đến khi hiểu rõ tất cả sát trận.

Tuy rằng ở bên ngoài chỉ qua mười lăm ngày, nhưng ở trong Linh Tháp đã qua mấy tháng.

Sau khi đã quen thuộc với tất cả trận pháp tại trong Linh Tháp, Mộ Thần liền thế như chẻ tre nhất nhất phá giải sát trận, khiến vài vị lánh đời cường giả trong Bạch gia sợ hãi than liên tục.

“Trận phápthuật của ngươitiến bộthậtnhanh, nếu như đan thuật cũng có thể tiến bộ nhanh như vậy thì tốt rồi.Nửa tháng tiến trung cấp, một tháng tiến cao cấp. Lúc đó lão quái vật của đan tháp kia thì tính là gì, lão ta đã sớm già, thời đại thuộc về lão đã sớm bước qua.” Diệp Thạch nâng cằm, đầy khinh thường mà nói.

Mộ Thần: “…” Sức tưởng tượng của Thạch Đầu càng ngày càng phong phú.

Hắn tiến vào Bách Luyện Sát Trận, tại một mức độ nào đó thì coi như là đã đạt được truyền thừa trận pháp từ Bạch gia, còn đan thuật nếu như không chiếm được truyền thừa, muốn bước tiếp là một chuyện không dễ.

“Nào có dễ dàng như vậy, ngươi đùaquá.” Mộ Thần nói.

Diệp Thạch có chút không cao hứng nói: “Ngươi không biếtchứ,trongmấy ngày ngươi bế quan,đám ngườiđan thápcứtới tìm chúng ta phiền toái.”

“Đã giải quyếtchưa?” Mộ Thần hỏi.

Diệp Thạch gật đầu: “Đã giải quyết.”

Lượng đan dược cấp thấp mà đệ tử Bạch gia cần thật sự rất lớn, sau khi hủy giao dịch với đan tháp, Bạch gia vừa lúc ký kết giao dịch cùng Đan Khí Các, Đan Khí Các đồng dạng cũng kinh doanh đan dược, bán không ít đan dược.

Mộ Thần gật đầu: “Vậy là tốt rồi.” Bạch gia là một gia tộc lớn như vậy, nếu như ngay cả chút chuyện ấy đều không giải quyết được thì cũng quá mất mặt.

Diệp Thạch nhìn Mộ Thần:“Mộ Thần, nghe nói tiếnvàosát trậncórất nhiều chỗ tốt, tacó nêncũng tiếnvàoBách Luyện Sát Trận tập luyệnkhông?”

Mộ Thần nhìn Diệp Thạch, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Mấytrận pháptrongBách Luyện Sát Trận đãđượcLinh Tháp khắc xuống, Linh Tháp có thểgiả lậpBách Luyện Sát Trận, ngươi không cần đi vào Bách Luyện Sát Trận, trực tiếpvàoLinh Tháp làđược.”

Bách Luyện Sát Trận trong Linh Tháp không có nguy hiểm, lại có thể hoàn mỹ giả lập lực sát thương của Bách Luyện Sát Trận, với lại thời gian trong Linh Tháp chạy chậm, rất thích hợp cho Diệp Thạch.

Duy nhất khuyết điểm chính là phải tiêu hao rất nhiều nguyên thạch, nhưng không sao, nguyên thạch dùng hết vẫn có thể kiếm lại.

Diệp Thạch tràn đầy hưng phấn gật đầu: “Được!”

… …

Tại tửu lâu Tân Nguyệt.

“Biếtgì chưa? Cảnh Minh,thiếu chủ Đan Khí Cáclúctrướctừng thăng cấpthất bạiấy, giờ hắn đãthuận lợi thăng cấp võ tônrồi.”

“Biếtlâu rồi má, việc này đã truyềnnhiều tới mứcmọi người đều biết, bây giờ còn cóai màkhông biết, nghe nói làđượcMộ Thần giúpđỡ.Ngươi nóicoi,Mộ Thần nàycó thể giúp võ hoàng thăng cấp võ tônglà đãđủ đáng sợrồi, không nghĩ tớihắn lạicòn có thể giúp võ tông thăng cấp võ tôn, chậc chậc, người trẻ tuổibây giờ đúng làsóng sau xô sóng trước.”

“Đúng vậy đúng vậy, Mộ Thần thật có thể nói là tuyệt thế kỳ tài, quả thực không gì làm không được!”

“Nghe nói Mộ Thầnở trongBách Luyện Sát TrậncủaBạch giacảnửa thángmàvẫnchưara,mấy người từngchịuân Mộ Thầntrongbí cảnh đềusắpliên hợp lại thảo phạt Bạch gia,hên saoMộ Thần xuất hiệnlại, ngheđâutrận pháp thuậtcủaMộ Thầnđãbước vào bát cấp trung kỳ.”

“Mộ Thầntuylợi hại, nhưng kỳ thật vẫn làBạch thiếu lợi hại hơn,ythật sự là mệnh vượng phu vượng gia, từ khi Bạch Thần Tinh nhậnvềBạch thiếu, tu vi liền cọ cọ cọtăng lên, Mộ Thầnthìkhông cần nóitới.”

“Bạch Thần Tinhchỉ có mìnhBạch Diên Tinhlàcon trai ruột, Mộ Thần lại làngười yêu, hai người đềusủng Bạch thiếu,mệnhBạch thiếu thật tốtmà.”

Khúc Khôn ngồi trong tửu lâu, yên lặng nghe mấy người bên cạnh nói chuyện, bên miệng treo nụ cười tự hào.

“Bạch thiếu hiện tại mệnhđúnglà tốt, nhưng hơn nửa năm trướcthìkhông tốtlắm đâu.Lúc trước, khi Bạch thiếu vừa tới Trung Châuở trongtrận pháp tháp, lúc ấycókhông ít người Bạch gia ngáng châny…”

“Đúng đúng,khi đó Bạch thiếucòn làvõ hoàngđãbịba võ tôngđuổi giết, nếu khôngphải Bạch thiếu dùngBạoHoàngĐan, vượt xabìnhthường phát huy, nói không chừng lúc trướcđãchếttrong taybatênvõ tôngkia rồi.”

Một tu sĩ đè thấp thanh âm, thần thần bí bí nói: “Ngheđâubatênvõ tôngkiatrên thực tếlà doBạch Ly Phong,ca cacủaBạch Thần Tinh sai sử.Lý do làBạch Ly Phong muốnlấyLinh Văn Nhãncủa Bạch thiếu.” Cho nên sau lần đó, dưới cơn nóng giận Bạch Thần Tinh liền phế đi Bạch Ly Phong, mà Bạch Ly Phong chính là thân ca ca của Bạch Thần Tinh đó nha.

“Lũ lụtập tớimiếuLongVương, người một nhà khôngnhận rangười một nhà.Nếu nhưlúc trướcBạch thiếu chếttrong tayngườiBạch gia,vậytình trạng hiện giờ sợ là không giốnglúc này.”

“Lúc trướcBạch thiếu bị cho rằng học trộm cấm thuật Bạch gia, ta còn tưởng rằngychếtchắcrồi, nào biết…”

“Bởi vìLuyệnTrậnNhậpThể, Bạch giacòn từng tớitrận pháp tháp làm khó dễBạch thiếu, lúc ấy taởngayđó, Bạch giacórất nhiều ngườiđi,người đi đầulàm khó dễBạch thiếu chính làBạchHuy,BạchHuy chính là thân ông nộicủa Bạch thiếuđấy nhé!”

“May saolúc ấy Bạch Thần Tinh đúng lúc đuổi tới, nếu khôngsợ rằng Bạch thiếuđãdữ nhiều lành ít, nếu như chếttrong taythân ông nội,vậythật đúng là…”

“Bạch thiếu cũng thật là kỳ quái,ylà nhi tửcủaBạch tiền bối, đến Trung Châukhôngđitìm Bạch tiền bối,lại ởtrận pháp tháp chịu khổ nửa năm,cómấy lầngặp chuyệncực kỳ nguy hiểm,không biết lúc ấy y tưởng gì!”

“Ai biếtđược.Ta nghe nói,trước khithân phận củaybại lộ, nghĩa nữ Bạch Cẩm NhạccủaBạch Thần Tinh cùngvớiBạch Nghị cũng không ítlầnchế nhạoy đâu.”

… …

Khúc Khôn ngồi bên cạnh, càng nghe sắc mặt càng đen. Khúc Khôn buông xuống chén rượu trong tay, đi về phía bàn bên cạnh đang đàm luận chuyện Diệp Thạch.

“Hai vị, các ngươi nóilúc trướcBạch Diên Tinh thiếu chút nữa chếttrong tay ngườiBạch gia?” Sắc mặt Khúc Khôn có chút tối tăm.

“Đúng vậy.” Nam tử áo xám đè thấp thanh âm nói.

“Nghĩa nữ Bạch Thần Tinh nơi chốnngáng chânBạch Diên Tinh?” Gương mặt Khúc Khôn lạnh lùng, tiếp tục hỏi.

“Hìnhnhư cóchuyệnnhư vậy.”

“Bạch Thần Tinh còn cómộtvị hôn thê, cũng không ítlầntìm Bạch Diên Tinhphiền toái?” Khúc Khôn gần như nghiến răng nghiến lợi hỏi.

“Vị đạo hữu này, tu vicủaBạch tiền bối sâu không lường được, ngươi gọi thẳng kỳ danh như vậythật sựrấtkhông lễ phép.” Nam nhân áo đen ngồi cạnh nam tử áo xám nhịn không được nhíu mày nói.

“Ta cònphảigọi hắn tiền bối?Cáitênmơ hồ vô liêm sỉkia á?Hắnnằm mơđi!!” Khúc Khôn giận dữ chửi lên.

Khúc Khôn vừa thốt lên xong, hai nam tử đối thoại cùng Khúc Khôn liền hoảng sợ biến sắc.

“Người nào!?Người nào dámởchỗnày nói hưu nói vượn?!Ngươi là gian tếcủaMệnh Tộcphải không?!” Một thiếu niên thân phục sức dòng chính Bạch gia, lạnh lùng bễ nghễ nói với Khúc Khôn.

Khúc Khôn nhìn thiếu niên vẻ mặt kiêu căng kia, sắc mặt xanh mét.

… …

“Đánh nhau, đánh nhaurồi!” Lúc xung đột phát sinh, đám người Vương Dương vừa lúc ở phụ cận, lập tức liền thấy được.

“Võ tôngkialà aivậy?Thực lực không tồinha!” Hà Tĩnh Nguyệt xuyên thấu qua cửa sổ nhìn mấy người đang giao chiến.

“Đúng là không tồi,là võ tông lục tinh, lấy một địch nămvẫn khôngrơi xuốnghạ phong, lợi hại lợi hại!” Vương Dương chậc chậc lấy làm kỳ lạ.

“Thực lựcđúnglà lợi hại,nhưngdám ở địa bàn Bạch gia xung độtvới ngườiBạch giathìcàng lợi hạihơn, ngườiđó cólai lịchgì?” Hà Tĩnh Nguyệt có chút hồ nghi.

“Không biếtnữa,hìnhnhư không cóai nhận thức, nghe người Bạch giakianói là gian tế.” Vương Dương nói.

“Gian tế?” Trong mắt Hà Tĩnh Nguyệt hiện lên vẻ hoài nghi.

Vương Dương gật đầu: “Đúng vậy.Nghe nói người này lá gan thực lớn,dámhôBạch Thần Tinh tiền bối làvô liêm sỉ.”

Hà Tĩnh Nguyệt: “…” Bạch Thần Tinh đều là võ thánh, thế mà võ tông này lại nói không lựa lời như thế.

“Người này nhìn khônggiốnglà gian tế.” Hà Tĩnh Nguyệt cau mày nói.

Vương Dương nhún vai: “Ta cũngcảm thấy không phải,nhưngngười này trước công chúng mắng Bạch tiền bối, người Bạch gia không ra mặt mới kỳ quái.Bạch tiền bối hiện giờ chạm tay có thể bỏng,trongBạch gia aimàkhôngmuốnlộ cái mặt trướcmặtBạch tiền bốiđâu.”

“Cho dù cóý kiếnvớiBạch tiền bối,nhưngnói ra trước công chúng như vậy, không phải là đầu óc người này có vấn đềđấy chứ?” Cổ Tiểu Nguyệt nói.

Hà Tĩnh Nguyệt nhìn người phía dưới, trong lòng có một loại cảm giác kỳ lạ.

… …

Bạch gia.

Diệp Thạch đang ăn thịt khô, đột nhiên bị nghẹn.

Mộ Thần vội vàng đứng lên vuốt lưng cho Diệp Thạch, “Ăn chậm thôi, không cóaiđoạtvớingươi.”

Diệp Thạch ngẩng đầu mãnh liệt nhìn Mộ Thần, lo lắng nói: “Ta cảm thấy có chuyện gìđóđangxảy ra.”

Mộ Thần có chút khó hiểu hỏi Diệp Thạch: “Có chuyện gìđó đangxảy ra?Chuyện gìcơ?”

Diệp Thạch lắc lắc đầu: “Cái nàythìta không biết, chỉlà cảm thấy như vậy.”

Mộ Thần nhắm mắt lại, linh hồn lực mãnh liệt tản ra ngoài, cơ hồ đồng thời linh hồn lực của Bạch Thần Tinh cũng tản ra ngoài.

Linh hồn lực của Mộ Thần vừa hướng ra ngoài quét một vòng, đôi mắt chợt co lại, trên mặt lộ ra biểu tình cười như không cười.

Sắc mặt Bạch Thần Tinh trầm xuống, cả người phát run.

Diệp Thạch thắc mắc nhìn Mộ Thần: “Thế nào?Làm sao vậy?”

Mộ Thần khẽ đảo mắt nói: “Ông ngoại đếnđây.”

Diệp Thạch lập tức phấn chấn lên: “Thật sao? Ông ngoại đếnđây?Sao ông ngoại đếnđây lạikhôngtớitìm ta?Hiện tạiông ngoại đangở đâu?”

Mộ Thần quay đầu cười với Diệp Thạch: “Ông ngoại cùng người Bạch gia đánh nhau.Ông ngoại càng già càng dẻo dai, lấy một địch năm,mấyngườikiacũng không phải đối thủcủaông ngoại. Thực lực ông ngoại lại đề cao rồi, là võ tông lục tinh.”

Diệp Thạch: “…”

Theo Mộ Thần hiểu biết, lần trước Diệp Thạch và Bạch Thần Tinh quay về ngoại thành, để lại cho Khúc Khôn không ít tài nguyên tu luyện, nếu không phải như thế, thực lực Khúc Khôn tuyệt đối sẽ không tăng nhanh như vậy.

Bạch Thần Tinh cắn chặt răng, nhanh chóng bay đi.

Mộ Thần cũng mang Diệp Thạch đi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.