Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 73: Chương 73: Thí nghiệm tư chất




“Hai người các ngươi thăng cấp võ sư?” Một thanh âm kinh ngạc truyền tới.

Mộ Thần theo tiếng nhìn lại, thấy được Lam Nhược Phong sắc mặt phức tạp, Trang Du đứng ở bên cạnh Lam Nhược Phong, có chút đau thương nhìn Mộ Thần.

“Nhưnhau, như nhau.” Mộ Thần nhìn Lam Nhược Phong, tâm tình hậm hực nói.

Nhân vật chính quả là nhân vật chính, không phải là người pháo hôi có thể dễ dàng vượt qua, cho dù hắn đã đoạt đi dị hỏa của Lam Nhược Phong cùng mặc thạch của Trang Du, hai người kia vẫn biểu hiện đoạt mắt như trước.

Nhưng mà, cũng may là hắn đã đoạt dị hỏa cùng mặc thạch, bằng không, hiện tại hắn không chừng đã bị Lam Nhược Phong cùng Trang Du vứt đến mấy con phố rồi.

Lam Nhược Phong híp mắt, hắn thăng cấp võ sư là nhờ dùng mấy thứ linh vật mà lúc trước Trang Du ngẫu nhiên phát hiện ra, còn có tiền bối trong gia tộc trợ giúp. Vậy mà Mộ Thần này, lại ở dưới tình huống như thế mà vẫn đuổi kịp, hai người có thể thăng cấp võ sư, nhất định không thoát khỏi liên quan với viên mặc thạch kia.

Sớm biết mặc thạch trân quý như thế, kể cả mạo hiểm, hắn cũng phải nhờ trưởng bối trong gia tộc đoạt tới, vật trân quý như thế, Mộ Thần căn bản không xứng có được.

“Mộ Thần, nhìn chàng thật không giống lúc trước.” Trang Du nhìn Mộ Thần, suy tư một hồi nói.

Mộ Thần âm thầm liếc mắt xem thường, thiếu niên à, ngươi rốt cục cũng phát hiện lão tử không giống trước sao? Lão tử đã không giống từ lâu rồi.

“Thật cao hứng, Trang Du thiếu gia, ngươi rốt cục nhận thức được điểm này.” Mộ Thần vui mừng nói.

Trang Du thở dài: “Nếu chàng trước kia có một nửa lòng cầu tiến như hiện tại, khi đó em cũng không đến mức lãnh đạm với chàng như vậy.”

Mộ Thần: “…” Đây là tiết tấu không rõ ràng gì vậy chài?!

Diệp Thạch cố gắng áp chế sát khí trong lòng, kéo tay Mộ Thần nói: “Mộ Thần, em vẫn chưa quen thuộc việc chiêu sinh, chúng ta đi tới chỗ khác xem xét đi.”

Mộ Thần như trút được gánh nặng mà nói: “Được! Xin lỗi nha hai vị, xin lỗi không tiếp được.”

Mộ Thần cúi đầu, Lam Nhược Phong hiện tại vẫn ưu tú như trước, nhưng mà lại không nghịch thiên giống như trong truyện. Trong Thánh Tinh học viện cao thủ nhiều như mây, mất đi dị hỏa, mị lực của Lam Nhược Phong ít nhất sẽ suy yếu một nửa, cũng không biết, Lam Nhược Phong như vậy có thể giữ lại vị Trang Du hoa hoa hồ điệp này trong tay hay không.

Nhân vật chính thụ là bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản, từ thời điểm Trang Du đi tới, Mộ Thần phát hiện ánh mắt của rất nhiều người đều dừng ở trên người Trang Du.

… …

Diệp Minh nhìn phương hướng Diệp Thạch cùng Mộ Thần, trong lòng không khỏi tràn đầy khiếp sợ.

Mộ Thần cùng Diệp Thạch đứng ở một bên điều tức, tuy rằng hai người đều rất khiêm tốn, nhưng thực lực của hai người vẫn hấp dẫn không ít tầm mắt.

Tuy các thiếu niên đến Thánh Tinh học viện tham gia khảo hạch không thiếu võ giả bảy sao, tám sao và chín sao, nhưng thực lực đến võ sư lại chỉ có ít ỏi vài người.

Diệp Vũ nhìn bộ dáng Diệp Thạch mặt mày hồng hào, trong lòng không khỏi ghen tị, bộ dạng này của Diệp Thạch, vừa thấy đã biết ngay sống không tồi, nghĩ đến hắn hiện giờ nghèo túng, Diệp Thạch lại sống tiêu sái như thế, trong lòng Diệp Vũ có chút khó chịu.

Diệp Dung cau mày, thanh âm run run nói: “Bọn họ hình như đang nói, Mộ Thần vàDiệp Thạch là võ sư?”

Diệp Thừa cắn răng: “Điều này sao có thể.Lần trước chúng ta gặp được bọn họ, Diệp Thạch là võ giả bảy sao, Mộ Thần mới là võ giả năm sao, lúc này mới mấy tháng chứ,hai người bọn họ làm sao có thể tăng lên nhanh như vậy.Phụ thân chính là dừng tại cảnh giới võ giả chín sao vài năm, mới thăng cấp lên được võ sư.”

Diệp Minh ngẫm nghĩ một chút, hâm mộ nói: “Ta nghĩ, hẳn là hai bọn họ có kỳ ngộ gì đó.”

… …

“Mộ Thần cùng Diệp Thạch đến rồi, hai người bọn họ còn thật biết thời gian xuất hiện, thêm một hồi thì sẽ không thể khảo hạch.” Bích Lâm chớp chớp mắt nói.

“Hai người bọn họ, thế mà đều là võ sư.” Tiền Đông Đình híp mắt, nhìn phương hướng Mộ Thần cùng Diệp Thạch, trong con ngươi hiện lên dị thường.

Mộ Thần cùng Diệp Thạch đến, hấp dẫn không ít tầm mắt, không ít người chú ý tới hai người.

Tiền Đông Đình ngẫm nghĩ một chút, đi tới hướng Mộ Thần và Diệp Thạch đang đứng, đám người Bích Lâm hai mặt nhìn nhau, cũng đi theo.

“Mộ thiếu, Diệp thiếu, lại gặp mặt.” Tiền Đông Đình nói với hai người.

“Bái kiến Tiền tiền bối.” Mộ Thần, Diệp Thạch cung kính chào Tiền Đông Đình.

“Mộ thiếu và Diệp thiếu quá khách khí, hai vị tuổi trẻ như thế mà đã là võ sư, muốn thông qua thí nghiệm của Thánh Tinh học viện chắc là chuyện dễ dàng, Mộ Viễn Phong Mộ Nhị gia nếu biết tình huống hiện giờ của hai vị, nhất định sẽ rất cao hứng.” Tiền Đông Đình cười nói.

Mộ Thần cười: “Tiền bối quá khen.”

“Ta thấy hai vị vội vội vàng vàng đến, hẳn là đối với việcThánh Tinh học viện chiêu sinh còn không rõ lắm đi, nếu hai vị không chê thì ta có thể giải thích cho hai vị.” Tiền Đông Đình mỉm cười.

Mộ Thần vội nói: “Như thế làm phiền tiền bối.”

Mộ Hồng nhìn Tiền Đông Đình, sắc mặt lúc xanh lúc trắng. Dọc theo đường đi, bọn họ cũng từng hỏi Tiền Đông Đình về việc chiêu sinh, nhưng Tiền Đông Đình đều biểu hiện xa cách, vậy mà khi gặp được Mộ Thần, người này lại tỏ ra ân cần như vậy, chênh lệch thật lớn, làm trong lòng Mộ Hồng thực không có tư vị.

Tiền Đông Đình cười, chậm rãi nói: “Thánh Tinh học viện chia làm võ viện cùng thuật viện.”

Diệp Thạch chớp mắt, tò mò hỏi: “Cái gì là võ viện, cái gì là thuật viện vậy?”

Bị Diệp Thạch cắt câu, Tiền Đông Đình cũng không sinh khí, chỉ kiên nhẫn giải thích: “Võ viện coi trọng tu luyện, học sinh trong võ viện đều có thói quen khổ tu tăng cường thực lực, tài nguyên tu luyện của học sinh võ viện từ nhiều nơi phát ra và săn bắn yêu thú hoặc là gia tộc trợ cấp, mà thuật viện thì trọng điểm bồi dưỡng năng lực đặc biệt của học sinh, tỷ như luyện đan, chế phù, minh văn, luyện khí, trận pháp vân vân.”

“Xét duyệt của Thánh Tinh học viện tổng cộng chia làm ba đợt, đợt thứ nhất là sơ thẩm, chỉ cần tuổi không vượt qua mười lăm, thực lực trên võ giả hai sao đều có thể qua thẩm xét.”

“Đợt thứ hai chính là xét duyệt tư chất. Thánh Tinh học viện rất coi trọng tư chất, sự thật cũng chứng minh, ảnh hưởng của tư chất đối với một người phi thường lớn, cường giả có thể đạt tới Võ vương trong lịch sử, đại bộ phận tư chất đều rất cao.Thánh Tinh học viện có dụng cụ đặc biệt có thể thí nghiệm tư chất của mỗi người, Thánh Tinh học viện đem tư chất của mọi người phân chia thành tám cấp bậc, cấp tám cao nhất, cấp một thấp nhất, Thánh Tinh học viện chỉ tuyển nhận thiếu niên có tư chất cấp năm hoặctrên cấp năm.”

“Sau khi thông qua đợt khảo hạch thứ hai là tư chất, đệ tử có thể tự do lựa chọn khoa mà mình muốn ghi danh, học sinh võ viện phải thông qua chính là luyện mưu trí, học sinh thuật viện thì phải đi vào khảo hạch luyện đan, chế phù hoặc này nọ.”

Diệp Thạch nghiêng đầu hỏi: “Luyện mưu trí là cái gì?”

Tiền Đông Đình lắc đầu: “Việc này ta cũng không biết, Diệp Thạch thiếu gia yên tâm, lấy thực lực của ngươi, chắc chắn sẽ không có vụ không qua.”

Diệp Thạch nhìn qua Mộ Thần, nói: “Mộ Thần đã là luyện dược sư cấp hai, nếu như anh ấy ghi danh thuật viện, cũng nhất định có thể thông qua.”

“Mộ thiếu đã là luyện dược sư cấp hai?” Tiền Đông Đình ngoài ý muốn hỏi.

Mộ Thần gật đầu: “Đúng vậy,đoạn thời gian trước may mắn lên cấp.”

Tiền Đông Đình cười khổ: “Mộ Thần thiếu gia quả nhiên phi thường.”

… …

“Bên kia đang làm gì đó?” Diệp Thạch nhìn một chỗ tụ tập dòng người hỏi.

“Bên kia đang thí nghiệm cốt linh cùng cấp bậc, tuy rằng Thánh Tinh học viện có lệnh không cho đệ tử quá tuổi đến tiến hành thí nghiệm, nhưng luôn có thiếu niên không cam lòng lấy thân phạm hiểm.” Tiền Đông Đình bất đắc dĩ lắc đầu nói.

Ba người đang nói chuyện, thì thấy một thiếu niên bị đánh mặt mũi bầm dập bị xách ra ngoài.

“Người nọ giả tạo tuổi.” Tiền Đông Đình híp mắt nói.

Mộ Thần nhíu mày, thí nghiệm ở Thánh Tinh học viện thật đúng là nghiêm khắc.

“Cây cột kia là cái gì?” Diệp Thạch hỏi.

“Đó là Nguyên Lực Trụ, vận đủ toàn lực đánh một quyền, thực lực đạt tới võ giả cấp hai mới có thểđi tiếp.” Tiền Đông Đình nói.

Diệp Thạch không hiểu: “Ta nhớ rõ thí nghiệm nguyên lực có nguyên lực bàn dễ dàng hơn.”

Tiền Đông Đình gật đầu: “Không sai, nhưng mà có rất nhiều thiếu niên võ giả, tu vi không phải làtự mình tu luyện ra, mà là dùng dược vật thúc lên, tuy rằng đạt tới võ giả cấp hai, thế nhưng thực lực lại không đủ, người như vậy, Thánh Tinh học viện cũng sẽ không thu.”

Diệp Thạch bĩu môi: “Thánh Tinh học viện thật soi mói.”

“Diệp thiếu, lời này không thể nói bậy!” Tiền Đông Đình trái phải nhìn xung quanh một chút, sắc mặt nghiêm túc.

Diệp Thạch thè lưỡi, con mắt có chút kiêng kị loạn chuyển.

“Tiền bối, chúng ta có phải cũng đi xếp hàng không?” Mộ Thần hỏi.

Tiền Đông Đình gật đầu nói: “Có.”

Mộ Thần và Diệp Thạch đương nhiên thông qua vòng thí nghiệm thứ nhất, Thủy Thiên Thành lại tiếc nuối bị đào thải ra ngoài.

Diệp gia có ba người tới, nhưng chỉ có Diệp Dung thông qua vòng thí nghiệm thứ nhất.

Tuy rằng Diệp Vũ và Diệp Thừa sớm đã có dự cảm không tốt, nhưng vòng thứ nhất đã bị đào thải ra ngoài, hai người vẫn nhịn không được mà thất vọng.

… …

Mộ Thần với Diệp Thạch mới vừa hoàn thành thí nghiệm, Trang Du cùng Lam Nhược Phong liền đi tới.

“Chúc mừng hai người thông qua thí nghiệm.” Trang Du mỉm cười chúc mừng.

Diệp Thạch trừng Trang Du, có chút ngạo nghễ nói: “Này có gì mà chúc mừng, lấy thực lực của chúng ta, thông qua được là chuyện bình thường.”

Trang Du miễn cưỡng cười: “Cũng đúng…”

“Kế tiếp sẽ thí nghiệm tư chất, không bằng chúng ta cùng đi?” Trang Du đề nghị nói.

“Được!” Diệp Thạch không nghĩ ngợi liền đồng ý.

Bên phía thí nghiệm tư chất phát ra một trận xôn xao, mấy người theo tiếng nhìn qua, thấy được một thiếu niên anh tuấn tiêu sái, chính là Thất hoàng tử Mộ Dung Diễm.

Trước mặt Mộ Dung Diễm là một cột sáng, cột sáng lóe ra bảy màu sáng bóng, cột sáng kia là dùng để thí nghiệm tư chất, tư chất cấp bao nhiêu, sẽ xuất hiện bấy nhiêu loại quang mang.

Trong con ngươi Trang Du hiện lên vài phần thưởng thức, trong con ngươi Lam Nhược Phong lại hiện lên vài phần kinh ngạc.

Ở chỗ ngồi giám khảo, mấy đạo sư sôi nổi nghị luận.

“Thất hoàng tử là thất cấp tư chất! Tuy rằng không tới bát cấp, nhưng cũng coi như khó có được.”

“Bát cấp tư chất đã vài chục năm không xuất hiện, thất cấp đã là đỉnh thiên rồi.”

“Lần này trongnhững đệ tử đến tiến hành chứng thực, tựa hồ có vài người là võ sư, có lẽ sẽ có kinh hỉ cũng nói không chừng.”

“Lần này tư chất của các đệ tử, so năm rồi thì cao hơn không ít!”

… …

“Chúng ta cũng đi đi.” Trang Du nói với Lam Nhược Phong, Diệp Thạch cùng Mộ Thần.

“Đi thôi.” Diệp Thạch cắn răng, trong con ngươi hiện lên chiến ý.

Có thiếu niên đang chuẩn bị thí nghiệm tư chất, nhìn thấy Trang Du cùng ba võ sư đi tới, liền tự động bước ra. Cột sáng kiểm tra tư chất tổng cộng bốn căn, vừa vặn đủ bốn người mỗi người một căn, tay bốn người đồng thời đè xuống.

Trong chốc lát, vầng sáng tận trời, cột sáng trước mặt Trang Du cùng Diệp Thạch sáng lên đều là tám màu, cột sáng trước mặt Lam Nhược Phong là bảy màu, Mộ Thần chính là sáu màu.

Hiện trường nhất thời bộc phát từng đợt kinh hô, tiếng kinh hô liên tiếp, một tiếng cao hơn một tiếng.

Mấy vị đạo sư đang xem náo nhiệt lập tức đứng lên, “Cấp tám! Tư chất cấp tám! Thế mà thật sự xuất hiện, còn là hai người!”

Diệp Thạch cùng Trang Du đồng thời nhìn qua phía đối phương, trong con ngươi Diệp Thạch hiện lên nồng đậm sát khí, trong con ngươi Trang Du cũng nhịn không được hiện lên vài phần chán ghét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.