Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng

Chương 76: Chương 76




Rất nhiều năm sau đó khi Lưu Triệt rảnh rỗi. Chợt nhớ đến câu nói của Trương Cảo, cẩn thận suy ngẫm lại, hai đời của hắn nói chắc không phải là hắn đã sống hai lần đi?

Lưu Triệt cảm thấy cũng có lý lắm mình đã có thể xuyên tới đây thì còn có chuyện gì không thể xảy ra? Nếu vậy thì hai đời là hai đời hắn thua mình. Hay là đời trước hắn thua nguyên chủ đời này lại thua mình đây?

Nếu là vế sau, thì nguyên chủ cũng không phải là một kẻ vô dụng như mọi người nghĩ. Rất cỏ thể là ôm ấp chờ đợi ngày thoát khỏi được Lưu gia để chờ thơi cơ tái khởi?

Lưu Triệt nhìn lên bầu trời, thôi vậy chuyện gì thì cũng không liên quan tới mình. Trương Cảo hay gì thì cũng là những việc thuộc về nguyên chủ Lưu Triệt thực biết ơn vì mình có thể sống ở đây thay cho nguyên chủ. Vậy thì cũng mong nguyên chủ cũng có thể sống thay cho mình.

Nhưng chuyện này là chuyện của rất nhiều năm sau đó. Sau khi chiến sự xong xuôi, nước Lỵ lại sang cầu hòa. Muốn hòa thân để giữ gìn hòa bình hai bên mà công chúa còn độc thân lại có độ tuổi thích hợp.

Chỉ có Lam Khả Hân, nhiều triều thần bắt đầu rục rịch. Muốn hoàng thượng đồng ý lần hòa thân này để kết thúc chiến sự làm Lam Khả Hân tức giận không thôi.

Nàng ta trốn ra ngoài, cải trang trốn đến phủ lễ bộ thương thư vì biết Đại Tráng và Lưu Triệt ở đó. Nàng muốn gặp Đại Tráng một lần cũng là để nói rõ lòng mình một lần.

Trong lúc lạc trong phủ với bộ dạng của một tiểu cung nữ. Lại vô tình thấy được Lưu Triệt và Ôn Thường trong đình viện tại hoa viên. Vốn là muốn trốn đi, không ngờ lại nghe được Lưu Triệt nói: " Nếu hòa thân thì không phải dễ dàng quá sao? Nước Lỵ đánh nước ta nước ta còn phải tốn hồi môn. Gả một cống chúa cho bên họ? Ngoại tổ phụ chuyện ở đâu tốt vậy? "

Làm Lam Khả Hân ngạc nhiên không thôi nàng cứ tưởng sau những việc mình làm người muốn mình bị gả đi nhất là Lưu Triệt chứ. Lam Khả Hân suy nghĩ đi ngẩn ngơ trong phủ.

Cũng đụng được Đại Tráng và Tiểu Tráng. Nhìn hai cha con vui vẻ nói chuyện với nhau Lam Khả Hân đặt tay lệ ngực mình. Kì quái, trái tim không còn bồi hồi giống như lúc trước nữa.

Đại Tráng đang cười thì thấy được Lam Khả Hân đứng phía xa. Nụ cười cứng ngắc ở trên môi vội vàng đi qua hỏi: " công chúa sao người lại ở đây?"

Lam Khả Hân nhìn người mình đã từng điên cuồng mến mộ trước đây. Giờ đang đứng ngay trước mắt nhưng lại không cảm thấy gì nữa. Chỉ cảm thấy trống rỗng, Lam Khả Hân mấp máy nói: " Ta muốn ra cung...đi dạo"

Sau đó lại không hiểu sao hỏi: " Lưu Triệt là một người tốt...? "

Hỏi xong liền hối hận muốn cắn lưỡi, sao tự nhiên lại hỏi vấn đề này chứ? Nhưng vẫn lén nhìn Đại Tráng, muốn biết câu trả lời. Sau đó liền kinh ngạc nhìn Đại Tráng bởi Đại Tráng lúc này vô cùng tươi tắn. Tràn ngập cảm giác dịu dàng nói: " Đúng vậy...ta thực may mắn gặp được đệ ấy"

Cuối cùng Lam Khả Hân là được người trong Ôn phủ đưa về. Nằm trên giường, Lam Khả Hân nghĩ thôi vậy đi tới đâu thì đi....

Thực ra thì tình cảm của Lam Khả Hân cũng chỉ là tình cảm của thiếu nữ mới lớn. Một cô gái nhộn nhạo trước một người mà mình thần tượng thôi. Đợi bình ổn lại sẽ thấy rõ đó không phải tình yêu.

Lam Khả Hân cuối cùng cũng không bị gả đi. Nàng nghe được Lam Khải nói: " Nước Lỵ xâm phạm nước ta còn muốn con gái ta? Nằm mơ"

Ý tứ câu nói sau đó có vài phần giống ý câu nói của Lưu Triệt mà nàng tình cờ nghe được. Xem ra là Lưu Triệt giúp mình... Lam Khả Hân còn đích thân tới cảm ơn làm Lưu Triệt không hiểu ra sao.

Nói cho cùng, thì cũng là do Lam Khả Hân não bổ nhiều. Lam Khải làm sao để ý Lưu Triệt nói gì người ta là nghe thấy Ôn Thường thuật lại câu nói của Lưu Triệt. Thì tưởng là ý của Ôn Thường mới chân chó làm theo để vuốt mông ngựa.

Thực sự là một sự hiểu lầm tốt đẹp... Chuyện lần này qua đi, Lam Khải cũng đã nhắm người kế vị sẵn trong lòng. Viết di chiếu để sẵn lạu rồi, các chiều thần cũng yên ổn mặt ngoài rồi, mọi chuyện dần dần đi vào quỹ đạo.

Dân chúng cũng bắt đầu buôn bán trở lại bình thường. Lúc này cũng là lúc nên có chuyện vui bởi vậy lởi thỉnh cầu của Lam Nguyệt được chấp nhận. Lam Khải đồng ý hạ thánh chỉ ban Hỉ Nhạc làm chính phi của Lam Nguyệt.

Lưu Triệt được thông tin này thì choáng váng Lam Nguyệt thực sự rất coi trọng Hỉ Nhạc. Thánh chỉ như vậy sẽ không có ai soi xét được Hỉ Nhạc nữa có điều Lưu Triệt đến gặp Hỉ Nhạc thì vẫn không gặp được.

Lam Nguyệt cũng giấu diếm Hỉ Nhạc rất kĩ. Khắp kinh thành chẳng ai biết mặt của tam hoàng tử phi cả. Mọi người đều đồn Hỉ Nhạc là một tuyệt thế mỹ nhân. Bởi vậy mới khiến tam điện hạ mê luyến không quản việc y là nam nhân mà lập làm chính phi.

Lại khiến tam hoàng tử lo lắng sợ sệt mới giấu y ở trong phủ. Khi biết được loại tin đồn này Lưu Triệt chỉ muốn hộc máu. Mấy người đồn Hỉ Nhạc nhà ta thành gì? Đát Kỷ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.